“Không biết tu vi của họ thế nào.” Ngụy Tác đi trong Chập Khí hải, có phần
thắc thỏm.
Từ biệt rồi trùng phùng, chắc chắn phải hâm nóng, không thì đối với Ngụy Tác,
tu đạo quá khô khan.
Do vấn đề xuất thân, không bị đại tông môn ảnh hưởng nên gã luôn giữ tư tưởng
của tiểu gian thương Linh Nhạc thành.
Đối với tu sĩ của đại tông môn, từ lúc nhập môn là bắt đầu leo lên, từ ngoại
môn đệ tử nỗ lực thành nội môn đệ tử, rồi phấn dấu thành chân truyền đệ tử,
tiếp đó tranh giành trở thành chân truyền đại đệ tử, người kế thừa ngôi tông
chủ.
Tại tông môn thì địa vị càng cao, nguồn lực càng nhiều, càng được truyền thừa
lợi hại, tu sĩ từ bé đã sống trong hoàn cảnh này, không có dã tâm không được.
Công thành cướp đất, xưng hùng thiên hạ, thành tựu vô thượng bá nghiệp…
Nhiều nhân vật bò lên đỉnh cao tại tông môn, tông môn không còn trở ngại nữa
là nhìn ra thiên hạ, đấu với khác tông môn, với tu đạo giới của đại lục khác.
Đối với nhiều tu sĩ, đó là ý nghĩa tu đạo, dù cả những nhân vật ẩn thế đạm bạc
danh lợi, nhưng tuyệt đại đa số mọi người đều bị cuốn vào vòng tranh đấu, nhất
là đại tu sĩ của tông môn lại càng khó tránh. Lớn lên trong một đại tông môn,
thậm chí tu luyện mấy trăm năm thì tu sĩ đó sẽ có tình cảm rất sâu với cây cỏ
ở đó, gặp ngoại địch sẽ toàn lực đối phó.
Ngụy Tác hiểu thập phần thấu triệt điểm này, nên đến giờ gã không mảy may có ý
khai sơn lập tông, thu đệ tử rộng rãi thì nhiều lợi ích nhưng cũng lắm việc,
chưa biết chừng sẽ xuất hiện những đệ tử không ra gì, cứ ở cùng thân bằng hảo
hữu và đạo lữ thì hơn. Cứ thế mà tiêu dao tự tại, vô câu vô thúc, đấy mới là
mục tiêu cao nhất của tiểu gian thương Linh Nhạc thành như gã.
Mục tiêu này gã đã hoàn thành quá nửa.
Hiện tại Ngụy Tác đã vượt tu vi Thần huyền nhất trọng trung kỳ, có Sinh tử thư
và cực đạo tiên binh là cái bình màu thì Thần huyền tam trọng đại năng cũng
không làm gì được, chỉ Thần huyền tứ trọng như Vương Vô Nhất mới khiến gã e
dè.
Một khi tu vi chính thức đột phá đến Thần huyền lưỡng trọng, có cái bình màu
thì có thể đấu với Vương Vô Nhất.
Thiên Huyền đại lục không có đại năng nào uy hiếp được gã, chỉ cần tránh Vương
Vô Nhất, ít nhất tại Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục thì gã tiêu dao
tự tại, vô câu vô thúc.
Lần này trở về mang theo nguồn lực kinh nhân, thừa cho gã đạt đến Thần huyền
lưỡng trọng, đem pháp bảo ra đấu giá đổi linh thạch và linh dược thì khẳng
định khiến tu vi bọn Cơ Nhã tiến thêm một bước.
Chính thức đột phá đến Thần huyền lưỡng trọng, những pháp bảo không dùng đến
chõ thể đem cho Âm Thi tông và Hải Tiên tông một phần, còn lại đem đấu giá
hoặc trao đổi sẽ không lo bị lộ hành tung, không khiến Vương Vô Nhất và Công
Đức tông chú ý.
Đột phá Thần huyền lưỡng trọng, gã sẽ thử thi triển Vạn cổ thánh vương kinh,
khắc thần văn vào thể nội.
Lúc đó cường độ nhục thân của gã sẽ tăng một bậc, chiến lực càng kinh nhân.
Nam Cung Vũ Tinh tu luyện Đại hoang vấn đạo kinh, Hàn Vi Vi luyện Tây tịnh lưu
ly, Diệp Cố Vi luyện Diệt ngã kiếm kinh, Độc Cô Vũ Vân là Thiên mệnh kiếm
kinh, thậm chí lần này gã định để Diệp Tiêu Chính chuyển sang tu luyện Thần
vương cuồng chiến quyết lấy được ở Luân hồi tháp, tất cả đều là vô thượng
cường pháp, họ cùng với Cơ Nhã và Thủy Linh Nhi vốn đạt kim đơn mà tu vi đại
tiến, phối hợp với pháp bảo lợi hại đang có sẽ tạo thành lực lượng không
thường.
Ngụy Tác đã đề thăng tu vi, tiếp xúc đến một mức khác hẳn, đối thủ đều là cao
thủ đỉnh cấp của tu đạo giới các đại lục, nên đi cướp đoạt thứ gì cũng phải
hành động cùng Linh Lung Thiên, không thì vạn nhất bọn Cơ Nhã có ai sơ sảy, gã
sẽ đau lòng cả đời. Ngụy Tác đương nhiên muốn họ đều thập phần lợi hại, phu
xướng phụ hòa, cùng nhau hành động, bất quá muốn thế cần nỗ lực đề thăng tu vi
và thần thông cho bọn Cơ Nhã, giảm bớt khoảng cách giữa họ và các đại năng đã.
Lần này trùng phùng, tất phải hâm nóng lại, nhưng gã cũng biết trọng tâm tuyệt
đối phải là đề thăng đến tu vi Thần huyền lưỡng trọng rồi dùng mọi thủ đoạn đề
thăng tu vi cho bọn Cơ Nhã và Hàn Vi Vi. Cả Dương chi điểu và thanh loan, Hỗn
nguyên ngân oa cùng Phệ tâm trùng đang ngủ, đều là trợ lực.
Tại Chập Khí hải, Ngụy Tác không hề cố kỵ, trải thần thức, dùng Động Hư bộ
pháp không ngừng tiến về vô danh hoang đảo với tốc độ kinh nhân.
Dọc đường gã liên tục dùng Huyền sát âm khí bắt thủy hệ yêu thú, phát hiện mọt
điểm: nhiều yêu thú, nhất là cao giai yêu thú thập phần mẫn cảm đối với khí
tức tu sĩ đẳng cấp như gã, cảm tri đối với nguy hiểm như là trời sinh, hơn xa
tu sĩ, trong đó có lẽ có cách truyền tin đặc biệt, nhiều cao giai yêu thú kịp
ẩn mình khi gã tới, dù gã dùng thuật pháp che giấu khí tức cũng vô dụng.
Ngụy Tác phát hiện với tu vi hiện tại, nếu toàn lực săn yêu thú thì tổng số
lượng hơn xa tu sĩ tông thường nhưng tỷ suất phát hiện cao giai yêu thú thấp
đi, coi như tự nhiên thiên đạo hạn chế tu vi tiến cảnh của thần huyền đại
năng.
“Thượng cổ đế tôn mà không thu liễm khí tức thì xuất hiện là trong vạn dặm sẽ
tuyệt tích yêu thú, cả đê cấp yêu thú chưa có linh trí cũng chạy mất, thậm chí
chạy khỏi tầm cảm tri của họ. Bất quá kinh thế đại năng thì bản thân đã hình
thành đại đạo, như hóa thân vào thiên địa, khiến yêu thú, thậm chí cả đại năng
khác cũng không cảm tri được. Nếu đại đế cấp nhân vật hành tẩu, cho đến tận
khi xuất hiện trước mặt thần huyền đại năng thì thần huyền đại năng đó mới
phát hiện.”
“Nhiều yêu thú có cảm tri đối với thiên tai, uy hiếp hơn xa tu sĩ, thu trùng
cảm nhận được khí lạnh trước mấy ngày, thủy thú biết trước nhiệt độ dòng nước.
Thượng cổ có mấy môn cường pháp cảm ứng, là do đại năng dựa vào thiên tính của
yêu thú mà sáng tạo, Thu trùng tị họa kinh là do đại năng cảm ngộ ‘đạo’ của
thu trùng mà thành.”
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên đề cập đến điểm này thì được Linh Lung Thiên khẳng
định.
…
“À!”
Chập Khí hải thập phần bình tĩnh, dọc đường không hề gặp tu sĩ, nhưng cách
hoang đảo động phủ không đầy ba nghìn dặm, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên ngẩn ra
nhìn nhau.
Ngụy Tác toàn lực phát động Động Hư bộ pháp, với tốc độ kinh nhân đi về hoang
đảo.
“Chuyện gì hả?” Long Mộc Tinh đã triệt để tôn Ngụy Tác làm chủ nhân cũng lấy
làm lạ lùng, không hiểu đầu cua tai nheo gì, nhưng thêm hơn nghìn dặm nữa thì
y càng kinh gã.
Ngụy Tác biết thật ra là việc gì.
Gã nhận ra thiên địa nguyên khí bị sức mạnh hút về vô danh hoang đảo.
Có người kết đơn ở đó, đã đến lúc ngưng đơn, tự nhiên hút lấy thiên địa nguyên
khí, hình thành thiên địa dị tượng.
Chập khí trên đỉnh đầu tạo thành hình ruộng bậc thang.
Xung kích kim đơn, đạt tới ngưng đơn không chỉ một người, mà là hai!
Long Mộc Tinh nhận ra ở hoang đảo có hai dải mây đang hóa sinh.
“Là ai xung kích kim đơn?”
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên thập phần kinh ngạc, sắp đến giai đoạn chót của
kết đơn nên không thể sai sót gì, động phủ của gã lại có thêm hai Kim đơn đại
tu sĩ.
Nhưng hai người này là ai? Nam Cung Vũ Tinh và Hàn Vi Vi tu luyện công pháp
cần nguồn lực thập phần kinh nhân, không thể nhanh thế được.
Lao nhanh một lúc, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, Long Mộc cách vô danh hoang
đảo không đầy năm trăm dặm.
Hai đám mây đã triệt để hình thành trên tầng không vô danh hoang đảo, kết đơn
dị tượng thập phần kinh nhân.
Ngụy Tác sợ quấy nhiễu bước cuối cùng kết đơn, nên cùng Linh Lung Thiên, Long
Mộc Tinh đứng trên hư không quan sát suốt nửa tuần hương, cho đến khi thiên
địa nguyên khí bình tĩnh lại, kết đơn đã thành công thì mới tiếp tục phát động
Động Hư bộ pháp đi về vô danh hoang đảo.
Vù!
Cách vô danh hải đảo gần trăm dặm, thinh không đột nhiên trút xuống lưỡng đạo
quang hoa một xanh một vàng.
“Lão đại!”
Trong hoàng sắc độn quang phát ra tiếng kêu kinh hỉ đậm khẩu âm Tịch Hàn đại
lục.
“Xoạt…”
Long Mộc Tinh cả kinh, hoàng quang và thanh quang ràn rạt yêu uy khiến y rùng
mình, trong hoàng quang vang lên tiếng rống, đoạn nhìn rõ hai linh thú phát ra
lưỡng đạo độn quang thì y run lên, hít hơi lạnh.
Dương chi điểu cực kỳ hưng phấn lao đến chỗ Ngụy Tác, linh quang đã biến thành
hoàng sắc, hình thành hai quang hoàn, trong dó lại là những tia thái dương
chân hỏa màu trắng nhỏ hơn sợi tóc, thập phần huyền ảo.
Thanh loan đứng cạnh, thanh sắc linh mao như thần thiết, lấp lánh linh khí
kinh nhân, mỗi sợi lông đều cháy lên thanh sắc hỏa diễm, thần vận tự nhiên.
“Là thượng cổ thanh loan! Thượng cổ thanh loan còn sống nguyên!”
“Đây là Dương chi điểu đã biết nói, đã khai mở linh trí, khí tức đáng sợ như
thế, thực lực ít nhất cũng bát cấp trở lên!”
Long Mộc Tinh nhìn rõ hai linh điểu, chấn kinh đến không nói ra lời.
-o0o-