Thông Thiên Chi Lộ

Chương 960: Thay đổi từng ngày

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Dương Thanh, tu vi tiến cảnh sao lại nhanh thế?!”

Ngụy Tác cảm giác rõ khí tức của Dương chi điểu và thanh loan thì cả kinh.

Dương chi điểu và thanh loan giá đều có linh khí chói lòa, tạo cảm giác như
hai vì sao bốc cháy, tu vi đều vượt bát cấp trung giai, gần đạt bát cấp cao
giai.

Đối với thanh loan, Ngụy Tác không hề kinh ngạc, nó vốn có huyết mạch cửu cấp
yêu thú, tương đương với chỉ khôi phục thực lực, tu vi đề thăng tất nhiên sẽ
nhanh, còn Dương chi điểu đề thăng tu vi kinh nhân như thế mới đáng kinh ngạc.
Mỗi tu sĩ đều hiểu rõ, bát cấp đê giai yêu thú tương đương với Kim đơn tam
trọng đại tu sĩ, lên nữa sẽ khó khăn như đại tu sĩ Kim đơn tam trọng tứ, trọng
đề thăng tu vi, không có tế ngộ và linh dược đặc biệt thì cũng chậm như tu sĩ
bế quan khổ tu.

“Phong Tri Du đại ca tìm về Đại thành chân hỏa quả, Chu lão bố trí một pháp
trận hấp tụ thái dương chân hỏa nên tốc độ tu luyện của tiểu đệ mới nhanh
thế.” Dương chi điểu hớn hở.

“Chả trách.” Ngụy Tác hỏi, “ai đang xung kích kim đơn?”

“Trần thúc và Lưu lão.” Dương chi điểu đáp.

“Trần thúc và Lưu lão?” Ngụy Tác ngẩn người, đáp án này nằm ngoài dự liệu.

“Đúng, Trần thúc vốn sắp đạt kim đơn, Lưu lão tuy nhục thân suy bại, bất quá
bọn Cơ Nhã luyện mấy viên linh đơn thì ông ta mạo hiểm xung kích kim đơn cũng
thành công.” Dương chi điểu tựa hồ lấy làm lạ vì sao Ngụy Tác ngạc nhiên nên
giải thích.

“Xem ra ta quá xem thường họ.” Ngụy Tác mỉm cười tự trào.

Trần thúc là tu sĩ họ Trần từng cùng phụ mẫu gã vào Ma văn hung mạch, Ngụy Tác
vỗn tôn là trưởng bối, gọi là Trần thúc, Dương chi điểu cũng gọi theo. Lưu lão
là cửu cấp luyện đơn sư Lưu Tú Thành lúc Ngụy Tác bố trí Tạo hóa ngọc trì thì
Độc Cô Vũ Vân mời đến.

Toán lão nhân say mê pháp trận và luyện đơn này theo Ngụy Tác đến vô danh
hoang đảo, được lục bào lão đầu cho biết nhiều cách bố trí pháp trận và phương
pháp luyện cổ đơn khiến họ hưng phấn gần như điên cuồng, Ngụy Tác cầm gậy đuổi
họ cũng không đi.

Trong hai người, Trần thúc vì lúc trước sắp đạt kim đơn nên không đổi công
pháp, Lưu lão vì đã già, khí huyết không đủ chứ bản thân tu vi đã đạt rồi.
Ngụy Tác tại Thiên Huyền đại lục quét sạch hai đại tông môn và một đại phường
thị, lại vơ vét Thiên Kiếm tông, mang về số lượng linh dược kinh nhân, với các
lão đầu này sẽ chuyển hóa thành không ít đơn dược hữu dụng, hiện tại nghe
Dương chi điểu bảo thế, Ngụy Tác cũng thấy thường, chỉ là lúc trước không nghĩ
ra.

Bỏ qua phương diện đó vì tu vi của gã cao hơn nhiều bọn Cơ Nhã, nên lúc nào
cũng coi bọn nàng như trẻ con, hiện tại nghĩ lại thì bọn Cơ Nhã đều là Kim đơn
đại tu sĩ, làm gì đến nỗi không lo được cho mình. Ngần ấy Kim đơn đại tu sĩ tụ
lại, không có gã thì bọn Cơ Nhã cũng ổn thỏa.

Mỉm cười tự trào, chưa kịp nói gì với Dương chi điểu thì đạo đạo độn quang từ
vô danh hoang đảo bay lên, hiển nhiên tất cả phát hiện Ngụy Tác quay về nên ra
đón.

“Ngần ấy Kim đơn đại tu sĩ!”

Long Mộc Tinh lại chấn kinh.

Vì Trần thúc và Lưu lão xung kích kim đơn nên những người khác không bế quan
tu luyện, tất cả đều thấy Ngụy Tác về nên lướt tới.

Âm Lệ Hoa, Cơ Nhã, Thủy Linh Nhi, Phong Tri Du, Trương Châu Dự và Sư Phi Thanh
– sáu Kim đơn đại tu sĩ, đằng sau là Trần thúc và Lưu lão mới kết đơn, Long
Mộc Tinh thoáng nhìn là thấy tám Kim đơn đại tu sĩ.

Một vô danh hoang đảo có đến tám Kim đơn đại tu sĩ?!

Thêm Dương chi điểu và thanh loan… Long Mộc Tinh tận mắt thấy Linh Lung
Thiên chống lại thần vực pháp phù của La Phong, biết thực lực của nó không kém
thần huyền.

Hai nhân vật thần huyền cấp cộng với ngần này Kim đơn đại tu sĩ, Long Mộc Tinh
tưởng mình đang đến thiên cổ tu đạo thế gia nào đó chứ không phải một hoang
đảo động phủ.

“Thỏ huynh đệ về rồi…” Thoáng sau, Lý Tả Ý lướt ra, thập phần cao hứng chào
Ngụy Tác.

“Xoạt…” Long Mộc Tinh dù gì cũng là Kim đơn đại tu sĩ, quét thần thức vào Lý
Tả Ý thì hít một hơi lạnh.

Lý Tả Ý tuy đầu tóc bạc phơ, linh khí không lộ nhưng tựa hồ không cần độn
pháp, trực tiếp độn không lao tới, khí tức khiến Long Mộc Tinh thấy hoàn toàn
không kém các lão bất tử của Vũ Hóa thế gia.

“Thỏ huynh đệ… tu vi tiến cảnh sao lại nhanh thế?!”

Ngụy Tác cả kinh, chào hỏi Lý Tả Ý, đoạn nhìn Âm Lệ Hoa cùng bọn Cơ Nhã.

Hiện tại Lý Tả Ý đạt tới Kim đơn tứ trọng điên phong, sắp bước sang Kim đơn
ngũ trọng, tu vi hơn hẳn lúc gã đi.

“Thỏ huynh đệ này có lần chạy lung tung, vào đơn phòng toán lão đầu cất linh
dược, ăn mất không ít đã đành, còn đến cả linh điền ăn linh hoa và linh thảo
chưa đủ năm, khiến mấy lão đầu định tìm y liều mạng, họ đều cho rằng thỏ huynh
đệ ăn loạn xạ như thế, e sẽ xong đời nhưng y lại không sao, thậm chí còn tu vi
đại tiến, khiến các lão đầu tròn mắt nghiên cứu mấy ngày nhưng không tìm ra y
ăn bao nhiêu loại linh dược. Dược lực hỗn tạp như thế thì ai biết sẽ xảy ra
chuyện gì.” Âm Lệ Hoa nhìn Lý Tả Ý, truyền âm cho Ngụy Tác và Linh Lung Thiên,
“gần đây y hay vào Chập Khí hải, còn lặn xuống biển, không biết mỗi ngày ăn
những gì nữa.”

“Lại thế hả?”

Ngụy Tác và Linh Lung Thiên tròn mắt.

“Sau thần thức tán loạn thì y hình thành bản năng như yêu thú đó?” Ngụy Tác
cảm tri kỹ Lý Tả Ý, Lý Tả Ý ngây ngô nhưng khí tức vẫn huyền diệu, tựa hồ có
mấy người đang khống chế thân thể và tu vi. Gã cũng không cảm tri được Lý Tả Ý
trừ tu vi đề thăng thì còn thay đổi gì.

Tự ăn linh dược loạn xạ rồi luyện hóa đề thăng tu vi, chỉ có thể dùng phản
phác quy chân để miêu tả bản năng này của Lý Tả Ý.

Cảnh giới này thập phần kỳ quái, xưa nay chỉ có đê giai yêu thú chưa khai linh
trí mới dựa vào bản năng, ăn uống để tu luyện.

Đê giai yêu thú có bản năng nà nhưng thực lực thấp kém, không thể tìm được
linh dược, Lý Tả Ý thực lực cao cường, hình thành bản năng này, tu vi tiến
cảnh hơn trước khi loạn trí không biết bao nhiêu lần, là phúc hay họa thật khó
nói.

“Tu vi các vị sao đề thăng nhanh thế?”

Ngụy Tác nhìn sang Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh, Diệp Cố Vi.

Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh đã đạt Phân niệm tứ trọng trung kỳ, Diệp Cố Vi
đổi công pháp cũng đạt Chu thiên lưỡng trọng.

“Không bị ngươi quấy nhiễu, đương nhiên phải nhanh, gian thương đáng chết!”
Linh Lung Thiên nhe răng hầm hừ.

“Nhanh? Bản tiểu thư sao lại thấy chậm nhỉ.” Bọn Cơ Nhã chỉ cười ôn hòa, Lý Tả
Ý thay đổi nhiều, nên họ để cho Ngụy Tác có thời gian kinh ngạc, không hỏi xem
chuyến đi Tịch Hàn đại lục thu hoạch thế nào, duy Hàn Vi Vi chu môi hầm hừ.
Nàng ta biết thần thức Ngụy Tác quét qua mình mấy lần, biết gã không yên tâm
về Tây tịnh lưu ly nên làm thế nhưng đến giờ nàng ta chưa thấy gì khác, hoàn
toàn bình thường, Ngụy Tác cũng không thấy gì dị thường nên im lặng.

“Ha ha.” Ngụy Tác không tranh cãi, vòng tay với Trần thúc và Lưu lão chúc mừng
kết thành kim đơn.

“Kỳ Long Sơn và Thanh Bình đâu rồi?”

Nói vài câu với Trần thúc, Lưu lão rồi cả toán vừa bàn chuyện vừa về hoang đảo
động phủ, Ngụy Tác không thấyKỳ Long Sơn và Thanh Bình nên hỏi.

“Cả hai tham gia một đại hình phách mại hội, thuận tiện nghe ngóng tin tức mà
mua mấy thứ hữu dụng cho huynh.” Ngụy Tác cùng bọn Cơ Nhã sóng vai, Cơ Nhã ấm
lòng nhưng hơi hổ thẹn giải thích và hỏi, “Đúng rồi, Kỳ đạo hữu đã đột phá đến
Kim đơn tam trọng, mấy hôm nữa sẽ về, vị đạo hữu này là?”

“Kim đơn tam trọng?! Hình như còn hai Kim đơn đại tu sĩ nữa? Ngần ấy Kim đơn
đại tu sĩ! Còn mấy người chưa đến kim đơn nhưng khí tức đều đặc biệt, công
pháp tất cực kỳ bất phàm! Xem ra ta không theo lầm chủ nhân!” Nghe Cơ Nhã bảo,
Long Mộc Tinh rùng mình, cúi người hành đại lễ, chủ động đáp, “Tại hạ Long Mộc
Tinh bái kiến chủ mẫu, tại hạ là người hầu chủ nhân mới nhận.”

-o0o-

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận