Thông Thiên Chi Lộ

Chương 784: Một người không đủ, thêm hai nữa đi

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Lưu Chân Võ có bài tẩy gì mà dám đặt cược… Vương Vô Nhất tại trường, dù
trận này thắng hay thua, Lưu Chân Võ cũng vạn vô nhất thất, Vương Vô Nhất ít
nhất không để để y mất mạng, nhưng song phương đã đưa ra điều kiện, y mà thua,
Vương Vô Nhất cũng đành nhìn pháp bảo của y đổi chủ.”

“Tiên khí! Ngụy Tác có một món tiên khí mà thần huyền đại năng cũng không thể
công phá. Nếu thần huyền đại năng lấy được thì đấu với thần huyền đại năng
khác coi như ở vào thế bất bại! Tiên khí, Vương Vô Nhất chắc cũng động lòng
nên muốn thừa cơ lấy được, thành thử mới cho Lưu Chân Võ và Ngụy Tác đối
quyết, nhưng Ngụy Tác có tiên khí, Lưu Chân Võ bằng vào đâu mà đấu! Ngụy Tác
còn pháp bảo công kích có uy năng gần đạt thần huyền pháp tướng! Có khác gì
dâng hết đồ của Lưu Chân Võ cho y đâu?”

“Lưu Chân Võ chắc chắn như thế, tất có bài tẩy?!”

Lưu Chân Võ dứt lời, cả đại hội hội trường xôn xao.

Ngụy Tác với kim đơn tu vi giết thần huyền đại năng là vạn cổ độc nhất, cực kỳ
nghịch thiên, lẽ nào hôm nay lại thêm một Kim đơn tu sĩ thủ đoạn nghịch thiên,
thần thông đủ giết thần huyền đại năng?

“Sao y chắc chắn như vậy nhỉ?” Ngụy Tác nhíu mày, nhất thời không đáp. Linh
Lung Thiên đã nhìn rõ, Lưu Chân Võ trừ có nhiều huyền giai pháp bảo thì không
có chí bảo đặc biệt kinh nhân, càng như tthế gã càng nghi ngờ, vì dù Lưu Chân
Võ ngu xuẩn nhưng Vương Vô Nhất có mặt, Lưu Chân Võ không có bài tẩy thì y đời
nào để đệ tử đối quyết với gã.

“Thế nào, không dám?” Thấy Ngụy Tác do dự, một đệ tử Hoàng Thiên đạo mặc lục
sam đứng sau lưng Lưu Chân Võ cười lạnh.

“Không dám thì quỳ xuống cầu xin để đại sư huynh phế trừ u vi, giao mọi thứ ra
thì sẽ được tha mạng!” Một đệ tử Hoàng Thiên đạo mặc bạch sắc pháp y lạn
giọng.

“Cá cược như thế e không công bằng.” Ngụy Tác liếc hai đệ tử Hoàng Thiên đạo,
chưa kịp nói gì thì một thanh âm vang lên.

“À!” Ánh mắt Lưu Chân Võ và mấy tu sĩ Hoàng Thiên đạo lạnh lại, quét tới.

“Y hả?” Ngụy Tác hơi ngẩn người. Tu sĩ vừa nói mặt mũi vuông vắn uy nghiêm,
linh khí ngưng thành hình kim giáp kỳ lân khổng lồ, là Thiên La chân nhân mà
Ngụy Tác gặp khi tham gia Kim đơn tu sĩ giao dịch hội ở Cực Lạc cung! Thiên La
chân nhân khi đó ước đấu ba trận với gã, kết quả trận đấu pháp sau cùng, bị
Ngụy Tác dùng Tuyệt diệt kim đơn kích bại. Không ngờ y lại đến dự đại hội của
Hóa Thiên giáo, hơn nữa khi xưa chỉ tu vi Kim đơn tam trọng, hiện tại gã liếc
qua là thấy đã đột phá thành Kim đơn tứ trọng. Ngụy Tác còn tưởng ai lên tiếng
giúp mình, nhìn rõ là y thì hiểu ngay không phải việc hay ho gì.

“Vị đạo hữu này thấy công bình ở chỗ nào?” Lưu Chân Võ uy thế lăng nhân nhìn
Thiên La chân nhân, nhãn quang băng hàn. Y không biết Thiên La chân nhân và
Ngụy Tác có thù, tưởng Thiên La chân nhân bênh Ngụy Tác.

“Nghe nói y có tiên khí và chí bảo khác, e rằng Lưu đạo hữu không có đủ bài
tẩy.” Thiên La chân nhân lạnh lùng nhìn Ngụy Tác, vung tay, một đạo quang hoa
bay tới chỗ Lưu Chân Võ. “Tiên vương thần tinh này sánh với mấy viên tiên giai
đơn dược, cộng thêm những gì Lưu đạo hữu có thì đủ đấu với Ngụy đạo hữu rồi.
Đổ đấu như thế mới công bình.”

“Tiên vương thần tinh! Là Tiên vương thần tinh! Trời đất, là tinh hạch tự
nhiên hóa sinh trong linh thạch khoáng mạch, vạn năm khó thấy, không chỉ có
thể liên miên cung cấp linh khí kinh nhân, cho vào thể nội thì sẽ khai tích
khiếu vị một cách huyền ảo, tương đương với đề thăng tu vi! Trời đất, vật này
mấy vạn năm mới có một viên, giờ lại xuất hiện!”

“Đây là thần tinh khiến thượng cổ đại năng cũng thèm muốn! Lưu Chân Võ dĩ có
tu vi Kim đơn ngũ trọngcó viên thần tinh này chẳng phải tương đương với bán
giai thần huyền!”

“Y cho Lưu Chân Võ vật này là có ý gì?”

Thiên La chân nhân nói xong, vung tay ra là toàn trường hít hơi lạnh.

“Cả vật này cũng có. Lừa đảo, xem ra ngươi đúng là tai tinh, chọc vào không ít
người.” Thấy Thiên La chân nhân lấy ra, Linh Lung Thiên cũng hít sâu một hơi,
truyền âm.

“Y có được thứ này.” Ngụy Tác cũng hít sâu một hơi, rúng động.

Thiên La chân nhân lấy ra khối Tiên vương thần tinh cỡ trứng gã, mau trắng sữa
lấp lánh, khối tinh thạch đặc biệt này tự nhiên hình thành một hình người xếp
bằng.

Trên thân người dày đặc những lỗ nhỏ có quang hoa, trông như khiếu vị của khối
nhân hình tinh thạch, toát lên khí tứ huyền hoặc.

Ngụy Tác đọc được từ điển tịch rằng Tiên vương thần tinh hình thành trong linh
thạch khoáng mạch, viễn cổ đại năng chết đi, tinh huyết thấm vào linh thạch
khoáng mạch, trải qua vạn cổ mới tự nhiên hình thành.

Thần tinh này mà luyện hóa hế thì linh khí sánh với mấy viên tiên giai đơn
dược, Ngụy Tác hiện giờ tu vi Kim đơn tứ trọng trung kỳ, nếu hoàn toàn luyện
hóa khối thần tinh sẽ vượt được bán giai tu vi, trực tiếp đột phá đến Kim đơn
ngũ trọng. Thần tinh này huyền diệu nhất ở điểm nếu uống vào thì linh khí tự
chảy ra, thần tinh thai thể chấn động tu nhục thân sĩ, như khuếch đại khiếu
vị, trong quá trình tự nhiên luyện hóa tương đương với đề thăng tu vi.

Ngụy Tác mà nuốt Tiên vương thần tinh, Tiên vương thần tinh sẽ lập tức khiến
tu vi của gã tương đương với Kim đơn ngũ trọng cho tới khi Tiên vương thần
tinh tan hết, tu vi của gã sẽ đạt tới Kim đơn ngũ trọng thật sự.

Vật này từ cổ đã sánh với mấy viên tiên giai đơn dược, không ngờ Thiên La chân
nhân lấy được một khối.

“Tiên vương thần tinh!”

Lưu Chân Võ không ngờ Thiên La chân nhân lấy ra vật này, nhìn nhân hình tinh
thạch lơ lửng trước mặt thì y run lên. Vật này ai thấy thì cũng động lòng.

“Ngươi cho ta bảo vật này là có yêu cầu gì?” Lưu Chân Võ phản ứng, biết Thiên
La chân nhân có thù với Ngụy Tác nên thu liễm tâm thần, nhìn y rồi truyền âm
hỏi.

“Chỉ cần Lưu đạo hữu giết y hoặc trọng thương y là được, y có mấy đạo thuật
pháp cực kỳ bất phàm, rời đại hội thì bọn tại hạ sẽ bắt y bức hỏi pháp quyết.”
Thiên La chân nhân bình tĩnh như thường truyền âm cho Lưu Chân Võ.

“Được, pháp quyết của y, chúng ta chia nhau.” Lưu Chân Võ nhận ra quanh Thiên
La chân nhân, mấy Kim đơn tu sĩ là cùng nhóm. Y truyền âm, vung tay cầm Tiên
vương thần tinh.

“Lừa đảo, nhưng kẻ này định ngầm đối phó ngươi… Chốc nữa ngươi có thắng dễ
dàng cũng cố ý ra vẻ trọng thương để chúng động thủ.” Linh Lung Thiên truyền
âm cho Ngụy Tác. Thiên La chân nhân tương không ai biết y truyền âm cho Lưu
Chân Võ nhưng bị Linh Lung Thiên nghe rõ.

“Thiên La chân nhân còn định chạm vào ta… Quanh y có ngần ây Kim đơn tu sĩ,
thật ra bao nhiêu kẻ định vây giết ta?” Ngụy Tác bình tĩnh như thường, trừ
Thiên La chân nhân thì mấy tu sĩ quanh y đều phải đều tu vi Kim đơn lưỡng
trọng tam trọng, nhưng không nhìn gã mà nhắm mắt dưỡng thần nên càng khả nghi.

Tại Thiên Huyền đại lục, gã giết Kim đơn tu sĩ của nhiều tông môn, những tu sĩ
này rất có thể đã liên thủ đến tìm cơ hội giết gã, trong đó có cả tu sĩ của
đại tông môn như Chân Võ đẳng cũng nên.

Ai cũng tưởng gã có tiên khí chân chính, không biết có bao nhiêu người muốn
cướp đoạt, trong đại hội này sẽ có bao nhiêu địch thủ ẩn tàng?

“Thế nào, Tiên vương thần tinh giá trị kinh nhân, nuốt xuống thì khi đấu pháp
cũng chỉ luyện hóa được một phần trăm linh khí, ngươi đánh bại ta, khối Tiên
vương thần tinh này là của ngươi.” Lưu Chân Võ cầm Tiên vương thần tinh, nhìn
Ngụy Tác cười lạnh, “Nếu ngươi không dám chấp nhận thì theo ta về Hoàng Thiên
đạo, quỳ thủ linh mười năm cho đệ đệ của ta!”

“Lừa đảo, muốn đùa thì đến cùng, y quá huênh hoang, ta không thích. Hai đệ tử
Hoàng Thiên đạo sau lưng y vừa mới to mồm, nạp bảo nang của tên bên trái có
một khối tinh kim hữu dụng với ta, tên còn lại có một đốt linh mộc, thủy linh
nguyên khí kinh nhân, không kém gì thất giai thủy hệ yêu đơn.” Linh Lung Thiên
truyền âm cho Ngụy Tác, “Bảo chúng cùng xông lên, lấy hết đồ luôn, uy hiếp đến
ngươi chỉ mình Lưu Chân Võ, thêm hai tên tôm tép cũng vậy.”

“Được!” Ngụy Tác lén truyền âm cho Linh Lung Thiên, cười lạnh nhìn Lưu Chân
Võ, chỉ vào chân truyền đệ tử hai Hoàng Thiên đạo ban nãy mắng mỏ, “Lưu Chân
Võ, một mình ngươi không phải đối thủ của ta, thêm hai kẻ vừa lắm lời lúc này
nữa.”

“Cái gì! Y muốn có thêm hai kim đơn đối thủ… quả nhiên huênh hoang!” Ngụy
Tác dứt lời, cả hội trường xôn xao.

Hai chân truyền đệ tử Hoàng Thiên đạo sau lưng Lưu Chân Võ, một Kim đơn nhất
trọng, một Kim đơn lưỡng trọng, là cao thủ trong các chân truyền đệ tử.

Hoàng Thiên đạo là siêu cấp tông môn, chân truyền đệ tử đều thần thông hơn xa
Kim đơn tu sĩ thông thường, Lưu Chân Võ tu vi Kim đơn ngũ trọng, tiện đã dám
khiêu chiến Ngụy Tác vừa giết thần huyền còn Ngụy Tác muốn có thêm hai kim đơn
đối thủ.

“Ngươi nói gì!” Hai chân truyền đệ tử Hoàng Thiên đạo nhảy như choi choi, cho
là Ngụy Tác cực kỳ miệt thị.

“Được lắm! Ta sẽ cho ngươi biết thế nào là hối hận!” Lưu Chân Võ mắt lóe lên
hàn quang, nhưng quay lại bảo Tô Thần Huyết đạo: “Xin Tô tông chủ chỉ chỗ
quyết đấu!”

-o0o-

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận