Thông Thiên Chi Lộ

Chương 782: Thiên cổ thịnh hội

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Giết thần huyền, liên tục giết ba nhân vật thái tử cấp, cả lão bất tử Tử Dương
cung theo pháp bảo đến cứu viện cũng giết luô, việc như thế thật quá kinh
nhân, tốc độ truyền bá khó tưởng tượng nổi.

“Cả Hoàng Thiên đạo chân truyền đệ tử cùng giết mà còn tham gia Hóa Thiên đại
hội.”

“Y giết cả thần huyền đại năng, thật sự có thần thông kinh nhân như thế? Đại
hội này sẽ không bình tĩnh.”

“Một toán lão bất tử của Tử Dương tông và Quảng Pháp thiên cung đợi sẵn, chưa
biết chừng sẽ có đánh nhau.” Nhưng ai thấy Ngụy Tác đến thì chụm đầu bàn tán.

“Ngụy tiểu tử, dám đến hả!” Tiếng hừ lạnh vang lên, năm lão giả từ bạch ngọc
đài lướt ra chặn bọn Ngụy Tác.

“Các vị là ai?” Ngụy Tác bình tĩnh như thường. Gã biết là tu sĩ Tử Dương tông
và Quảng Pháp thiên cung.

“Tu sĩ Thiên Huyền đại lục đều không hiểu quy củ hả?” Một mặc lão giả hắc y
lạnh lùng, “Thấy bọn lão phu, ít nhất cũng phải xưng tiền bối.”

“Đạo lữ của mỗ là Âm Thi tông tông chủ, luận bối phận thì chỉ ngang với mỗ là
cùng.” Ngụy Tác bình tĩnh.

“Quả nhiên giỏi ăn nói.” Một hoàng bào lão giả lạnh giọng.

“Thanh niên bồng bột dễ hỏng lắm, từ cổ đến nay không biết bao nhiêu thiên tài
vì quá ngông cuồng mà đều gục ngã lúc còn trẻ.” Một hoa phục lão giả lạnh
giọng, sát ý lộ rõ.

Chung Hi và Ôn Thù được lưỡng đại tông môn dốc tâm tư tài bồi, là chân truyền
đại đệ tử, là người kế nhiệm tông chủ, kết quả bị Ngụy Tác lấy mạng, nên họ
đều giận dữ, nếu không vì ngại gã giết thần huyền thì chưa biết chừng đã động
thủ.

“Các hạ có lí.” Ngụy Tác cười với hoa phục lão giả, “Bất quá mỗ không phải đệ
tử tông môn các vị, bình thường các hạ nên dạy đệ tử như thế.”

“Ngươi!” Hoa phục lão giả đỏ mặt, khí tức dấy lên.

“Ngươi không coi lưỡng đại tông môn ra gì hả.” Một tử y lão giả ra hiệu cho
mấy lão giả chuẩn bị xuất thủ. Dù không địch nổi Ngụy Tác nhưng ở Hóa Thiên
giáo mà gã công nhiên diệt họ thì không dễ xử lý.

“Muốn đánh thì đợi Tô tông chủ đến đã. Các vị định động thủ ở đây, gây loạn
đại hội, không sợ Tô tông chủ giận hả?” Ngụy Tác nhận ra dụng ý, cười lạnh
bước đi, thân ảnh tan biến ngay. Trực tiếp động dụng Động Hư bộ pháp, đưa bọn
Linh Lung Thiên lên bạch ngọc bình đài.

“Đây là độn pháp gì…” Mọi tu sĩ đều cả kinh. Bọn Ngụy Tác cách bạch ngọc
bình đài ít nhất cũng tám, chín dặm mà bước tới được ngay, bỏ xa toán lão bất
tử.

“…” Năm lão bất tử Tử Dương tông và Quảng Pháp thiên cung giận run người.
Độn pháp và tốc độ thi pháp của Ngụy Tác hơn xa tưởng tượng, dù họ thi triển
thuật pháp cũng không ngăn được, nói đi là đi, quả thật cả toán đều mất mặt.

Ngụy Tác đánh thức lão giả Hắc Phong tông, lão nhợt nhạt mặt mày không nói
được nửa câu.

“Bọn mỗ là tu sĩ Âm Thi tông và Hắc Phong tông, hiện tại vào được chưa?” Ngụy
Tác hiện thân tại bạch ngọc bình đài, thập phần bình tĩnh nói với mấy đệ tử
Hóa Thiên giáo đứng đón. Mấy đệ tử này đều mặc bạch sắc pháp y, hai mươi mấy
tuổi nhưng tu vi Phân niệm cảnh, thấy Ngụy Tác đột nhiên xuất hiện trước mặt
thì thập phần chấn kinh.

“Lưu Chân Võ… cả Đề Đăng chân nhân? Hai lão bất tử của Quảng Pháp thiên
cung! Hai lão vẫn còn sống…”

Cùng lúc, nhiều tu sĩ chưa kịp vào sơn môn Hóa Thiên giáo lại kinh hô.

Năm lão bất tử của Tử Dương tông và Quảng Pháp thiên cung dừng lại.

Kim sắc thần quang và bạch sắc hồng quang đồng thời giáng lâm, theo sau là
mười mấy đạo quang hoa, như thần vương tuần du, khí thế rình rang, là Lưu Chân
Võ cùng Đề Đăng, Hoằng Pháp dẫn theo một toán đệ tử Hoàng Thiên đạo.

“Mấy lão tặc này không chậm, chưa biết chừng truy không đuổi kịp thì quay lại
Mi Sơn thành sửa truyền tống pháp trận.” Linh Lung Thiên hầm hừ.

“Nhìn giúp xem chúng có chí bảo gì khó đối phó không.” Ngụy Tác bình tĩnh như
thường, truyền âm cho Linh Lung Thiên.

“Tông chủ!” Cùng lúc, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, Âm Lệ Hoa hơi sững lại, khí
tức hùng hậu từ sơn môn Hóa Thiên giáo toát lên, mấy đệ tử trên bạch sắc ngọc
đài đều hành lễ.

Bạch sắc vân khí xuất hiện một đạo nhân mặc ma sắc đạo bào, da dẻ như ngọc
lăng không lướt tới, uy áp kinh nhân, chính thị Hóa Thiên giáo tông chủ Tô
Thần Huyết.

“Tô Thần Huyết tự thân xuất hiện!”

“Khó trách, y giết chân truyền đệ tử của tam đại tông môn Hoàng Thiên đạo,
Quảng Pháp thiên cung và Tử Dương tông, hiện tại Hoàng Thiên đạo chân truyền
đại đệ tử và lão bất tử của Quảng Pháp thiên cung, Tử Dương tông đều đến sơn
môn, chưa biết chừng Quảng Pháp thiên cung và Tử Dương tông, Hoàng Thiên đạo
cũng có tu sĩ đỉnh nhọn tham gia đại hội. Ông ta phải ra…”

“Đúng thế, những người đến đây đẳng cấp quá cao, cấp trưởng lão ra mặt cũng vô
dụng.”

Tô Thần Huyết tự thân hiện thân, nhiều tu sĩ hít sâu. Bầu không khí ngoài sơn
môn Hóa Thiên giáo quá khẩn trương.

“Lớn mật thật!” Tô Thần Huyết hiện thân là trừng mắt nhìn Ngụy Tác, thần quang
như thực chất, quát to.

“Tô Thần Huyết vừa ra đã thể hiện lập trường? Lẽ nào định trấn áp Ngụy Tác?”

“Chẳng phải là một trường đại chiến?” Nhiều tu sĩ tham gia đại hội đều có ý
nghĩ này.

“Tô tông chủ, tại hạ không biết tông chủ sao lại bảo tại hạ lớn mật.” Đối diện
Tô Thần Huyết, Ngụy Tác vẫn bình tĩnh như thường.

“Ngươi chân truyền đệ tử của Hoàng Thiên đạo, Tử Dương cung và Quảng Pháp
thiên cung, cả Tử Húc chân nhân cũng giết mà còn không lớn mật?” Tô Thần Huyết
sầm mặt lạnh giọng.

“Là do tình thế, tại hạ đến đây là để giải thích trước mặt Tô tông chủ.” Ngụy
Tác bình tĩnh.

“Tức là có lý do?” Tô Thần Huyết nhìn Ngụy Tác.

“Có lý hay vô lý, cứ để các tu sĩ nhận định.” Ngụy Tác bảoTô Thần Huyết: “Tô
tông chủ tự nhiên cũng có nhận định riêng.”

“Tô tông chủ, y giết đệ đệ của vãn bối, chính miệng thừa nhận, không cần lắm
lời, để vãn bối đưa y về Hoàng Thiên đạo, tất nhiên sẽ biết ngay.” Tứ thần
vương pháp tọa từ phía sau lướt tới, Lưu Chân Võ hành lễ với Tô Thần Huyết,
đoạn lạnh lùng nhìn Ngụy Tác.

“Ngươi đến đúng lúc lắm, ta đang định nhờ Tô tông chủ nhận xét xem đệ đệ Lưu
Duy Chân của ngươi lại cùng Hoàng Phủ Tuyệt Luân ám toán ta.” Ngụy Tác liếc
Lưu Chân Võ.

“Cứ đến Hoàng Thiên đạo là rõ, ngươi không dám đi, chứng tỏ có vấn đề.” Lưu
Chân Võ nhìn Ngụy Tác.

“Tô tông chủ, Âm Thi tông đã gia nhập Đại Hóa minh, trên đường tại hạ đến tham
gia Đại Hóa minh hội mới xảy ra việc như thế. Tạ hạ đến gặp Tô tông chủ để xin
định luận.” Ngụy Tác ngó lơ Lưu Chân Võ, bảo Tô Thần Huyết: “Đại Hóa minh có
việc, Tô tông chủ chắc nên hiểu rõ trước?”

“Vậy thì vào sơn môn Hóa Thiên giáo đã, phát sinh đại sự này cần phải làm rõ ở
đại hội.” Tô Thần Huyết gật đầu, liếc Lưu Chân Võ, “phân thân sư tôn hiền điệt
sẽ tới, để Vương huynh quyết định?”

“Vương Vô Nhất sẽ đến. Lừa đảo, tuy Vương Vô Nhất chỉ vừa tiến giai Thần huyền
tứ trọng, uy năng phân thân tối đa Thần huyền lưỡng trọng, nhưng hai thần
huyền đại năng trở lên, ngươi chắc chắn không địch nổi, nhớ khéo một tí.” Linh
Lung Thiên truyền âm.

“Sư tôn cũng tới thì không thành vấn đề.” Lưu Chân Võ sầm mặt nhìn Ngụy Tác.

“Theo ta.” Tô Thần Huyết lạnh lùng đi trước dẫn đường.

“Xem ra lần này có cơ hội.” Ngụy Tác đi sau, nhận ra Tô Thần Huyết ngoài mặt
nghiêm khắc nhưng không có sát ý, với thế lực Hóa Thiên giáo chắc y đã biết
tình hình hôm đó, giờ thêm thái độ này thì gã có hy vọng.

“Lừa đảo, vạn nhất có chạy thì sang ngọn núi phía đông…” Linh Lung Thiên
truyền âm cho Ngụy Tác.

Chúng nhân đi trong bạch sắc vân khí, sơn môn Hóa Thiên giáo đều ở trong bạch
sắc vân khí khiến người ta không nhìn rõ, nhưng mục quang Linh Lung Thiên ngầm
lóe lên, nhìn rất rõ, cả chỗ cấm chế yếu nhất cũng biết.

“Y và hai lão đầu không có pháp bảo đặc biệt gì. Chỉ là y có số lượng bảo vật
khá nhiều, hai pháp bảo phòng ngự huyền cấp hạ giai, một món pháp bảo phòng
ngự huyền cấp trung giai và huyền cấp thượng giai.” Linh Lung Thiên hựu tiếp
trứ truyền âm đạo.

“Trừ Tứ thần vương pháp tọa lạ lùng ra thì một món pháp bảo bán tiên khí trở
lên cũng không có?” Ngụy Tác hơi nhíu mày.

“Hóa Thiên giáo quả nhiên bất phàm, bố trí này thì tông môn bình thường không
so được.” Rất nhanh, vân khí tách ra, nhãn quang Ngụy Tác lại lóe lên.

Trên không lơ lửng một bình đài mấy nghìn trượng, như một ngọn bạch ngọc tiểu
sơn cắt thành.

Bạch ngọc bình đài lơ lửng trên không đã tụ tập mấy trăm tu sĩ.

Đến một nửa có linh khí tràn ra, ngưng thành các loại hình trạng, ngồi trên
bạch ngọc liên đài. Ngần ấy Kim đơn tu sĩ tề tụ, cực kỳ kinh nhân.

“Thần Tinh tông tông chủ…”

“Vô Cấu cung cung chủ…”

“Luyện Thần đạo tông chủ…”

“Thần Tuyền chân nhân…”

Không chỉ tông chủ các đại tông môn, ngay cả nhiều Kim đơn đại tu sĩ bình
thường ở ngoài Thiên khung cũng xuất hiện.

“Quy Phàm tông Hàn Ly chân nhân… Thanh Chúc môn Ngũ Long chân nhân… cả hai
vẫn chưa chết?” Âm Lệ Hoa liếc mấy lão bất tử như xác khô.

Thịnh hội thiên cổ này chưa biết chừng sẽ có không ít linh dược, thiên tài địa
bảo xuất hiện, thu hút vô số lão bất tử sắp tọa hóa đến thử vận khí. Nhiều
người không nhận được Đại hóa kim giản nhưng chủ động liên lạc với Hóa Thiên
giáo.

“Y đã giết thần huyền…” Ngụy Tác theo chânTô Thần Huyết đáp xuống, vô số mục
quang tụ vào gã.

-o0o-

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận