“Họ Ngụy?” Thiên La chân nhân dứt lời, nhiều Kim đan tu sĩ đều sáng mắt.
Hắc Lang chân nhân và Lữ Kỳ rùng mình nhớ ra, nhìn nhau.
“Tại hạ họ Ngụy hay không thì liên quan gì đến chân nhân?” Ngụy Tác dừng lại,
thản nhiên như không.
“Liên quan hay không, chốc nữa là biết.” Kim giáp kỳ lân quanh Thiên La chân
nhân do linh khí hình thành khẽ chao chát, như muốn lao lên. Ngoài mặt lão vẫn
bình tĩnh, “Như thế lão phu càng tin rằng các hạ họ Ngụy, tên Tác.”
“Ngụy Tác, Bá Khí chân nhân?” Đại điện vang lên tiếng hít khí lạnh, cả Cực Lạc
chân nhân cũng tỏ vẻ chấn động.
“Nếu mỗ bảo là không phải thì sao?” Ngụy Tác nhìn Thiên La chân nhân nhất
nhãn, nhíu mày.
“Lão phu tin vào mình, thử là biết ngay đạo hữu có phải Bá Khí chân nhân hay
không.” Thiên La chân nhân cười lạnh.
“Thế nào, giao dịch hội này còn bắt phải lộ rõ thân phận hả?” Ngụy Tác cười
lạnh, “Tại hạ tuy lần đầu tham gia nhưng cũng biết đôi chút quy củ của giao
dịch hội.”
“Giao dịch hội tất nhiên không có quy định đó, vốn các hạ có thân phận gì, lão
phu cũng mặc. Nhưng lão phu có một hảo hữu đã chết trong tay các hạ.” Thiên La
chân nhân sầm mặt, “Lẽ ra dù người thân của mỗ chết trong tay các hạ cũng phải
đợi khi giao dịch hội kết thúc mới tính nợ nhưng hảo hữu đó là người Nhàn Vân
minh, quan trọng nhất là hảo hữu đó nói lần này có thứ cần giao dịch với mỗ,
các hạ là kẻ đó thì vật đấy cũng lọt vào tay các hạ. Mỗ phải hỏi rõ.”
“Các hạ có ý gì?” Ngụy Tác liếc Thiên La chân nhân, ngữ khí trả treo, “Dù mỗ
là kẻ đó, dù mỗ lấy được đồ của hảo hữu của các hạ, mỗ không thích giao dịch
thì sao, định xuất thủ đối phó ở giao dịch hội chăng? Theo quy củ, nghe ngóng
lai lịch cũng vô dụng.”
“Vô dụng hay không thì là các hạ nói sao?” Thiên La chân nhân nheo mắt, ngoái
nhìn Cực Lạc chân nhân, “Cực Lạc chân nhân, Nhàn Vân minh là tổ chức của chúng
ta, hiện tại Hoàng Nha Tử có thể bị y giết, các hạ không vì y có quan hệ với
nữ đệ tử mà bênh vực chứ?”
Cực Lạc chân nhân liếc Ngụy Tác và Nam Cung Vũ Tinh, trù trừ rồi gật đầu, “Vậy
thì giao dịch hội tạm dừng, xong việc rồi tính.”
“Các hạ lần đầu tham gia nên lão phu nhắc nhở, giao dịch hội này có gì đột
biến thì chủ nhà sẽ tạm dừng.” Thiên La chân nhân cười lạnh: “Hiện tại giải
quyết việc của chúng ta.”
“Vậy thì mỗ cho các hạ biết, mỗ là Ngụy Tác, Hoàng Nha Tử đó chết trong tay
mỗ.” Thấy không che giấu được, Ngụy Tác lạnh lùng gật đầu.
“Ngụy Tác, một mình y cơ hồ diệt cả Đông Dao thắng địa và Tụ Tinh tông. Bá Khí
chân nhân Ngụy Tác!” Đại sảnh sôi lên.
“Hay lắm, Cực Lạc chân nhân, y thừa nhận giết người của Nhàn Vân minh, lão phu
xuất thủ giết y chắc chân nhân không có ý kiến?” Thiên La chân nhân bật cười,
câu này là hỏi Cực Lạc chân nhân.
“Thứ cho tại hạ cô lậu quả văn, không hiểu Nhàn Vân minh là gì?” Cực Lạc chân
nhân hơi trầm ngâm, chưa lên tiếng thì Ngụy Tác bình tĩnh như thường hỏi.
“Cho ngươi biết cũng không sao, để ngươi chết minh bạch.” Thiên La chân nhân
cười lạnh, “Nhàn Vân minh do lão phu và Cực Lạc chân nhân đứng đầu, là liên
minh của các Kim đan kỳ tán tu. Tán tu đều như nhàn vân dã hạc, so với các đại
tông môn thì thế đan lực bạc, liên hợp lại thì sẽ khiến các tông môn có nhiều
Kim đan tu sĩ cũng không dám tùy ý chèn ép. Ở đây cũng có hơn mười người đã
gia nhập Nhàn Vân minh.”
“Vậy hả? Hoàng Nha Tử chết trong tay mỗ, mỗ thừa nhận, nhưng y đánh tới động
phủ của mỗ nên mới mất mạng.” Ngụy Tác cười lạnh, “Theo các hạ, Nhàn Vân minh
chỉ là do tán tu liên hợp lại để không bị đại tông môn chèn ép, lẽ nào chỉ
người Nhàn Vân minh được giết Kim đan tu sĩ khác, còn Kim đan tu sĩ khác không
được trả đòn?”
Thoáng ngừng lại, Ngụy Tác cười lạnh: “Chắc các vị cũng biết nguyên nhân mỗ
đấu với Đông Dao thắng địa. Họ chứ không phải mỗ gây sự trước.”
“Ngụy đạo hữu nói không sai.” Một giọng nói đột nhiên vang lên. Thuận theo
tiếng nói mà nhìn thì là hôi bào tu sĩ Kỳ Long Sơn đã ghen với Hắc Lang chân
nhân nhiều năm. Kỳ Long Sơn mặt mũi lạnh tanh bảo Thiên La chân nhân: “Theo
quy củ của Nhàn Vân minh, nếu chủ động đối phó người khác thì tu sĩ đó không
được Nhàn Vân minh bảo vệ, Nhàn Vân minh vốn là tổ chức không tranh đấu với
người khác, nếu biến thành tổ chức như tông môn, tranh bá tại tu đạo giới thì
sẽ phiền hà lắm, mỗ và Thanh Bình đành rút khỏi Nhàn Vân minh.”
Thiên La chân nhân mắt lóe lên hàn quang, rồi sững lại, hiển nhiên lời Kỳ Long
Sơn khiến lão không thể phản bác.
“Vậy thì lão phu bỏ qua việc các hạ giết hảo hữu, nhưng Hoàng Nha Tử đáp ứng
sẽ dùng Trường hà thao thiên quyển giao dịch với lão phu thì không ít đạo hữu
biết.” Hít sâu một hơi, Thiên La chân nhân trầm giọng: “Trường hà thao thiên
quyển, tất phải lấy ra giao dịch.”
“Đúng thế, tại hạ làm chứng việc này.” Lam y tu sĩ đứng cạnh Thiên La chân
nhân, lúc trước dùng một viên yêu đan đổi Tráng dương chi, gật đầu ngay.
“Nếu các hạ có Thanh hư đằng và Đề hồ thánh quả, tại hạ sẽ lấy Trường hà thao
thiên quyển ra đổi.” Ngụy Tác thản nhiên nói.
“Hoàng Nha Tử muốn dùng Trường hà thao thiên quyển đổi một viên Phẩm chân đạo
đan, cộng thêm một môn thiên cấp đê giai công kích thuật pháp.” Thiên La chân
nhân nhìn Ngụy Tác với ánh mắt uy hiếp, “Trao đổi thì đúng theo như Hoàng Nha
Tử ước định.”
“Hoàng Nha Tử và các hạ ước định cũng chỉ là nói suông, một món bán huyền giai
pháp bảo đổi lấy một viên đan dược vô dụng với Kim đan tu sĩ và một môn thiên
cấp đê giai thuật pháp, Hoàng Nha Tử đầu óc chắc có vấn đề.” Ngụy Tác cười
lạnh, “Hai thứ đó mỗ không có hứng, lúc nào các hạ tìm được Thanh hư đằng và
Đề hồ thánh quả thì đến trao đổi, thế là mỗ nể mặt lắm rồi.”
“Thanh hư đằng và Đề hồ thánh quả đều là thứ trăm năm khó gặp, còn hiếm hơn Tử
hồ hoa.” Thiên La chân nhân nhìn Ngụy Tác, mặt mũi lạnh tanh, “Vậy thì chúng
ta dùng phương thức đổ đấu được chăng?”
Ngụy Tác nhìn Thiên La chân nhân, thần sắc không hề biến hóa, “Đổ đấu thế
nào?”
“Song phương định ra điều kiện ước đấu, bên thua phải chấp nhận giao dịch.”
Thiên La chân nhân nhìn Ngụy Tác, khóe môi hé nụ cười nhạo, “Lão phu cũng muốn
xem thần thông của Bá Khí chân nhân.”
“Tu vi Kim đan tam trọng và Kim đan nhất trọng đấu pháp, đổ đấu này công bình
quá nhỉ?” Ngụy Tác nhún vai, “Cực Lạc chân nhân hậu đạo hơn các hạ nhiều.”
“Lúc này mà y vẫn có thể đùa bỡn đối phương?” Nhiều Kim đan tu sĩ lại nhìn
nhau.
“Đổ đấu là việc thường thấy tại giao dịch hội, có vài quy củ để thể hiện thần
thông của song phương, đồng thời lại công bình.” Bị Ngụy Tác trêu cợt, Thiên
La chân nhân không nổi giận mà lạnh giọng: “Song phương có thể đặt ra điều
kiện, nên tu sĩ Kim đan nhất trọng chiến thắng tu sĩ Kim đan lưỡng trọng, tam
trọng không hiếm.”
“Vậy thì tại hạ rửa tai lắng nghe.” Ngụy Tác mỉm cười.
“Đừng bảo lão phu cậy tu vi, Nhàn Vân minh cửa ra ba tu sĩ, lão phu là một,
hai người kia cũng là tu sĩ Kim đan nhất trọng ra đầu ba trận, điều kiện hai
trận do các hạ xác định.” Thiên La chân nhân liếc Ngụy Tác: “Thua hai trận là
phe đó thua luôn.”
“Thế nào mới là điều kiện xác định?” Ngụy Tác hỏi.
“Đổ đấu có nhiều quy củ, ví như ai phi độn nhanh hơn, như song phương chỉ được
dùng thuật pháp giao đấu xem ai thắng. Còn cả cách xác định khu vực, ai bị bức
ra ngoài là thua…” Thiên La chân nhân nói rõ, cơ hồ mọi tu sĩ có mặt đều
thấy thú vị, đổ đấu kiểu này chỉ thịnh hành ở vài thành trì của Thiên Huyền
đại lục, có cả đổ đấu đại hội, vì đổ đấu rất thú vị, thắng bại khó đoán nên
nhiều tu sĩ thích xem, tại Thiên Huyền đại lục nam bộ hiếm khi xảy ra đổ đấu,
phần lớn Kim đan tu sĩ ở đây chưa được xem, lần này song phương đều là Kim đan
tu sĩ thì càng đặc biệt.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99: