Thông Thiên Chi Lộ

Chương 463: Trận đầu

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Hóa ra đổ đấu có nhiều hạn chế như thế, chỉ chọn trong các kiểu so tài.” Ngụy
Tác cười lạnh.

“Tất nhiên, không có ước định hạn chế thì tất sẽ có những điều kiện cổ quái,
tỷ như các hạ chọn một tu sĩ tóc ngắn phe mỗ rồi đòi thi tóc thì đổ đấu cũng
vô vị.” Thiên La chân nhân mặt mũi lạnh tanh liếc Ngụy Tác, “Có ước định hạn
chế rồi, đối với song phương càng công bình, các hạ được chọn hai lần, coi như
được ưu tiên.”

Thoáng ngừng lại, Thiên La chân nhân lại liếc gã: “Lão phu cũng không muốn có
tin đồn rằng lão phu dùng tu vi và Nhàn Vân minh chèn ép tu sĩ khác, so ra các
hạ vẫn là vãn bối. Chỉ cần các hạ chấp nhận đổ đấu, thắng hay bại thì ân oán
của chúng ta cũng tiêu tan, sau này lão phu sẽ không đối phó nữa, thế nào?”

“Đạo hữu nói vật thì mỗ còn lựa chọn sao?” Ngụy Tác lạnh lùng nhìn Thiên La
chân nhân và mấy tu sĩ, bình tĩnh như thường, “Bất quá mỗ không thích thuật
pháp công kích thiên cấp đê giai, đổi thành Tráng dương chi thì mỗ sẽ đồng ý
đổ đấu.”

“Tráng dương chi?” Thiên La chân nhân liếc lam y tu sĩ rồi gật đầu, “Được, như
các hạ muốn, nếu các hạ thua thì giao Trường hà thao thiên quyển ra, bọn lão
phu thua thì giao ra một viên Phẩm chân đạo đan và Tráng dương chi.”

“Đỗ đạo hữu, lấy Tráng dương chi ra.” Gật đầu với Ngụy Tác, Thiên La chân nhân
vung tay, bạch sắc băng hàn chi khí ngưng thành một băng trụ cao bằng thân
người. Lão lại vung tay, một nhũ bạch sắc đan bình nhẹ nhàng đáp xuống cây
trụ.

Lam y tu sĩ phất tay, tinh thạch đan bình đựng Tráng dương chi bay lên đỉnh
băng trụ.

“Đã đổ đấu thì có điều kiện để chọn, xin Thiên La chân nhân nói rõ.” Ngụy Tác
không lấy ra Trường hà thao thiên quyển, liếc Thiên La chân nhân.

Thần thái gã thản nhiên khiến mọi Kim đan tu sĩ tại trường càng có hứng, không
chỉ vì đổ đấu kiểu này ít gặp mà danh hiệu Bá Khí chân nhân quả thật đang vang
lừng.

“Trừ vài ba kiểu vô vị ra thì song phương cứ chọn từ một trong các kiểu tỷ
thí.” Thiên La chân nhân nói luôn, “Một là tỷ thí độn tốc xem ai đến một điểm
nhanh hơn, có thể sử dụng thần thông ngăn cản đối phương. Hai là song phương
không dùng pháp bảo, chỉ dùng thuật pháp giao đấu. Ba là song phương chỉ được
sử dụng pháp bảo, không dùng dụng thuật pháp so tài. Bốn là xác định khu vực,
dùng cách gì cũng được, ai bị bức ra khỏi là thua. Năm là tỷ thí kiến thức
nhãn lực, song phương mỗi lần lấy ra một thứ để đối thủ nhận định, bên nào
không nhận ra ba thứ trước là thua. Sáu là phá giải cấm chế, song phương tự
bày cấm chế, bên nào không giai được là thua. Bốn loại tỷ võ, hai loại tỷ văn,
mỗi loại chỉ có thể tiến hành một lần, không thể liên tục sử dụng một loại?”

“Tuy không thú vị như mỗ tưởng tượng nhưng cũng thử xem.” Ngụy Tác bình tĩnh
như thường liếc Thiên La chân nhân, “Các hạ định chọn ba vị nào ra đổ đấu.”

“Lão phu, Đỗ đạo hữu, Hà đạo hữu.” Thiên La chân nhân nói đoạn, hai tu sĩ sau
lưng lẳng lặng đứng dậy.

Hai Kim đan tu sĩ một mặc hoàng sắc pháp y có phù văn lá dâu, trông rất già,
mặt mũi nhăn nheo, môi khô quắt lại, trông không khác gì một lão đầu tử có đế,
nhưng linh khí lại ngưng thành những con mắt xanh biếc, trông như cả nghìn quỷ
nhãn lơ lửng trước mặt, tạo cho người ta cảm giác thập phần quỷ dị.

Tu sĩ còn lại chừng hơn bốn mươi tuổi, mặc hắc sắc pháp y sáng loáng, thân
hình nhỏ thó, mặt mũi tinh minh, linh khí mênh mang tiên khí, hình thành từng
đóa sen đỏ.

“Đỗ đạo hữu và Hà đạo hữu đều tu vi Kim đan nhất trọng, việc này ai cũng có
thể làm chứng.” Ngụy Tác quan sát hai tu sĩ, Thiên La chân nhân ngoái nhìn Cực
Lạc chân nhân đang xem với vẻ thú vị, “Cực Lạc chân nhân, các hạ là chủ nhà,
đổ đấu tiến hành ở đây, phiền các hạ tìm chỗ hộ.”

“Dễ thôi.” Cực Lạc chân nhân mỉm cười, chỉ ra quảng trường, ” tỷ đấu ở kia là
được.”

“Được!”

Thiên La chân nhân nhìn Ngụy Tác, thân ảnh loáng lên lướt ra quảng trường đầy
hơi sương.

“Thiên La chân nhân nóng tính quá.” Cực Lạc chân nhân cười nhạt, vỗ tay nhìn
các kim giáp tu sĩ và thị nữ. Tất cả cực kỳ ăn rơ lướt ra, đứng ngoài quảng
trường như bày quân cờ. Các thị nữ lấy ra hồng sắc liên hoa pháp khí không rõ
do tinh thạch gì luyện chế thành, hồng quang điểm điểm, quảng trường bừng
sáng.

Các kim giáp tu sĩ và thị nữ đứng quanh quảng trường, mọi tu sĩ trong điện
cũng ra đó, kể cả Cực Lạc chân nhân, Ngụy Tác và Thiên La chân nhân, tu sĩ họ
Đỗ, tu sĩ họ Hà mặt mũi tinh minh đều ra ngoài, đứng đối diện nhau.

Băng trụ đặt Phẩm chân đạo đan và Tráng dương chi, vẫn được để trong đại điện.

“Hiện tại Ngụy đạo hữu chọn đi.” Thiên La chân nhân ung ung bảo Ngụy Tác:
“Ngụy đạo hữu chọn ai trong ba bọn mỗ để tỷ thí?”

“Hà đạo hữu.” Ngụy Tác thong thả, cười nhạt, liếc tu sĩ mặt mũi thập phần tinh
minh, linh khí ngưng thành từng đóa hồng sắc liên hoa.

“Ngụy đạo hữu, cửu ngưỡng đại danh.” Hắc y tu sĩ và bọn Thiên La chân nhân
nhìn nhau, bước lên khách khí vòng tay với Ngụy Tác. Có vẻ dù tỷ thí, y cũng
không định đắc tội Ngụy Tác.

“Phiền Hà đạo hữu.” Thiên La chân nhân liếc tu sĩ họ Hà và Ngụy Tác, “Ngụy đạo
hữu, lần này Hà đạo hữu hay các hạ ra điều kiện?”

“Do Hà đạo hữu ra điều kiện.” Ngụy Tác bình tĩnh như thường.

“Để Hà Vấn Hưu ra điều kiện?”

“Y giở trò gì nhỉ?”

“Y là nghệ cao gan lớn hay là quá tự phụ?” Ngụy Tác dứt lời, quá nửa Kim đan
tu sĩ tại trường, cả Cực Lạc chân nhân đều nhíu mày, hơi bất ngờ.

Vốn quy định mà Thiên La chân nhân dưa ra không hẳn có lợi cho bên nào. Tu sĩ
nào cũng không thể hơn đối thủ ở cả sáu mục đó, nhưng Thiên La chân nhân tu vi
Kim đan tam trọng, khẳng định khó đối phó nhất, sẽ hơn Kim đan tu sĩ bình
thường không it về sáu mặt này. Tuyệt đại đa số tu sĩ tại trường cho rằng Ngụy
Tác nên bỏ qua trận với Thiên La chân nhân để thắng hai trận kia, trận gặp
Thiên La chân nhân thì để lão ra điều kiện, còn lại thì gã sẽ ra. Trông Ngụy
Tác cũng thông minh nhưng không ngờ lại như thế, quá nửa số Kim đan tu sĩ
không nghĩ thông.

Thiên La chân nhân nheo mắt, nhưng không nói gì. “Vậy thì chúng ta tỷ thí độn
tốc được chăng?” Tu sĩ họ Hà trầm ổn gật đầu, nói ngay.

“Được.” Ngụy Tác nhãn quang lóe lên, gật đầu.

“Cực Lạc chân nhân, phiền các hạ chỉ rõ đường lối phi độn. Không thì khó mà
phân thắng bại.” Thiên La chân nhân quay sang hỏi Cực Lạc chân nhân.

“Cứ theo đường này, ai lên đỉnh điện trước là thắng.” Cực Lạc chân nhân mỉm
cười, hồng quang từ tay bắn lên đỉnh điện cách đó khá xa rồi nổ tung biến
thành mưa lửa.

“Song phương cách nhau mấy chục trượng, theo đạo thuật pháp của mỗ làm tín
hiệu, sao đó cứ thi triển thủ đoạn, phi độn đến đằng kia, được chứ?” Thiên La
chân nhân vung tay, hoàng sắc lôi quang nổ tanh tách trên đầu.

Ngụy Tác và tu sĩ họ Hà không thừa lời, thân ảnh loáng lên, đứng cách nhau mấy
chục trượng.

“Chát!”

Không hề dừng lại, hai người vừa đứng lại, Thiên La chân nhân giơ tay, một đạo
hoàng sắc lôi quang bừng lên trên đầu.

“Vù!” “Vù!”

Cơ hồ hoàng sắc lôi quang vừa nổ, quảng trường vang lên tiếng xé gió.

Khác nhau ở chỗ một tiếng xé gió là của tu sĩ họ Hà độn quang phát ra. Y không
kích phát thuật pháp, thân ảnh hóa thành hắc sắc lưu quang, ràn rạt vô số đạo
cương phong.

Tiếng xé gió vang lên, là tiếng Ngụy Tác dùng thuật pháp công kích.

Trong tích tắc một đạo kim sắc kim tinh quang trụ, hắc sắc thái cổ hung hỏa và
chất nhầy rực rỡ trùm lên tu sĩ họ Hà!

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận