Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1124: Xuất hiện một cách quang minh chính đại

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Đủ tám thần văn!

Tuy có ba thần văn khá giản đơn, nhưng tới tám thần văn thì vượt xa tính toán
của Ngụy Tác. “Keng”, mục quang gã lóe lên, thanh sắc thần quang rực lên, Duy
ngã tâm kiếm chém vào tay nhưng tay gã chỉ hơi run lên còn Duy ngã tâm kiếm
tan vỡ, không mảy may để lại dấu vết ngoài huyền quang nhấp nháy.

“Không biết nhục thân của ta so với Tứ tí hoang tộc đại năng thì sao?”

Lần này Ngụy Tác nhận ra nhục thân của mình còn hơn Hắc Bồ Đề thiên mẫu, chặn
pháp vực uy năng của Thần huyền ngũ trọng không thành vấn đề, chỉ là so với Tứ
tí hoang tộc đại năng thì không biết ai hơn.

“Hỏi giúp mỗ xem tình hình cụ thể của sơn môn Hoàng Thiên đạo.”

Nắm rõ nhục thân biến hóa đoạn Ngụy Tác bảo Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc
Lý thần quân. Cả hai được gã ra hiệu ngừng lại, phía trước không đầy hai nghìn
dặm là Hư Hoàng thành, cách sơn môn Hoàng Thiên đạo chỉ một thành trì, thành
trì ở Vân Linh đại lục không xa nhau như ở Tịch Hàn đại lục. Hiện tại còn cách
sơn môn Hoàng Thiên đạo không đầy năm vạn dặm, thần văn còn lại đều phức tạp,
gã không đủ thời gian để ngưng luyện và khắc vào nhưng có Như Lai thần mang
thì lòng tin và chiến ý của gã đạt đỉnh.

Hoàng Thiên đạo là trung tâm cơn bão, có không biết bao nhiêu tông môn và tu
sĩ tụ tập ở đó, dù bình thường không có người Thánh Vương tông và Đơn Nguyên
tông thì, hiện tại có.

Cũng như ở Tịch Hàn đại lục, Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân
phát tin chỉ mười mấy tích tắc sau, đạo đạo diễm quang đã đưa tin về Hoàng
Thiên đạo ra.

“Hoàng Thiên đạo bày pháp khí cho ngoại giới tu sĩ nhìn thấy Đại chư thiên tạo
hóa bình?”

Tin đưa về càng khiến Ngụy Tác có cảm giác sôi trào máu nóng.

Trong sơn môn Hoàng Thiên đạo bày ra một địa hỏa lô, làm một tế đài, địa hỏa
xung thiên, cấm cố Đại chư thiên tạo hóa bình.

Hoàng Thiên đạo còn bố trí mấy Tinh phàm pháp khí như ở Hải liệp đại hội để tu
sĩ ở ngoài sơn môn có thể thấy cảnh tượng quanh tế đài.

Hoàng Thiên đạo đưa tin là nếu Ngụy Tác không đến sẽ ném Đại chư thiên tạo hóa
bình xuống hỏa mạch dưới đất.

Gã biết Hoàng Thiên đạo tốn công như thế chỉ để cho gã xem biết Đại chư thiên
tạo hóa bình ở đó những gã không dám tới.

“Cương nha muội nói ở thời đại đó là “Nhất đế thành nhi vạn cốt khô”, đứng
trên xương cốt các thần huyền mà tiến bước, họ gọi chân tiên là đế quân, thì
hôm nay hoặc các ngươi hoặc ta sẽ đứng lên xương cốt nhau mà bước lên đế quân
chi lộ!”

Ngụy Tác bình thường hành sự không lấy gì làm độc ác, cả Thánh Vương tông tông
chủ và Ngọc Lý thần quân mà cũng không giết nhưng lần này đối diện ngần ấy
thần huyền đại năng, gã không thể nương tay nữa.

“Không có gì thì hai vị đi đi.” Ngẩng nhìn sơn môn Hoàng Thiên đạo, Ngụy Tác
bình tĩnh nói với Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân. Gã biết cả
hai đã triệt để bị chấn nhiếp tâm thần, e là không bị hạ cấm chế cũng không
dám chống lại gã.

“Để bọn tại hạ đi?” Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân ngẩn ra,
tuy gã nói sẽ thả nhưng giờ gã chính miệng nói ra thì cả hai vẫn thấy có phần
không thật.

Gã không dừng, bình tĩnh nói xong là phát động Động Hư bộ pháp, như mặt trời
cháy trên hư không lao về sơn môn Hoàng Thiên đạo.

Hoàng Thiên đạo.

Sơn môn Hoàng Thiên đạo thập phần thần bí, chìm trong kim quang cấm chế, gồm
mười ngọn núi kéo dài hơn vạn dặm.

Phía chính nam có một đại thành xây trên đồng bằng, là thành trì được Hoàng
Thiên đạo kiến lập: Hoàng Thiên thành.

Ngày sau chót, quanh Hoàng Thiên thành tụ tập không biết bao nhiêu tu sĩ. Ai
nấy đều chờ đợi.

Thinh không lơ lửng tinh phàm pháp khí, chiếu rõ cảnh tượng trong sơn môn
Hoàng Thiên đạo.

Bên trên hắc thạch tế đài phun trào mấy lưỡi lửa dài mấy trăm trượng. Trên
lưỡi lửa là một cái bình cổ dài màu lam pha trắng.

Ngụy Tác sẽ đến?

Sao đến giờ chưa xuất hiện?

Nhiều người hoài nghi, không còn bao nhiêu thời gian, theo lý thì phải xuất
hiện rồi.

“Xem ra là sợ, không dám tới.”

Trong toán tu sĩ có người bật cười, không biết là tông môn nào có thù với Ngụy
Tác.

“Xem ra chỉ biết nói miệng, đến cũng chết, cứ ngoan ngoãn co đầu rút cổ cũng
không tệ.”

“Bá Khí thần quân, hai chữ bá khí nên xóa đi.”

“Oành!”

Đột nhiên, chân trời rung lên, khí tức kinh nhân dấy lên, tựa hồ thiên địa
cung rung chuyển.

Ai nấy sững lại, nhìn về độn quang, khí tức đã chấn nhiếp nhân tâm, những tu
sĩ vừa lớn tiếng đều nhợt nhạt.

“Sắp đến lúc rồi. Yquỷ kế đa đoan, để an toàn thì trong vạn dặm quanh sơn môn
Hoàng Thiên đạo không cho tu sĩ nào có mặt. Cả tu sĩ Hoàng Thiên đạo cũng
thế.” Trong một đại điện ở Hoàng Thiên đạo, Thiên Cửu thần quân nheo mắt bảo
Vương Vô Nhất.

Trừ Thiên Cửu thần quân, Vương Vô Nhất thì trong đại điện cònBích Tỳ tông tông
chủ, Vạn Hoàng công tử, Trạm Đài Linh Lan, Tô Thần Huyết, Trung thiên tử lôi
tông tông chủ.

Ngoài ra còn hơn hai mươi Kim đơn lão bất tử khí tức già nua, và một thần
huyền đại năng trẻ tuổi, sắc mặt thập phần âm trầm, mặc bạch cốt bào.

Đấy làn Minh Thổ tông tông chủ hiện tại, là mà thần huyền tu sĩ Minh Thổ tông
sau khi mất tông chủ thì dùng tích lũy tạo thành.

Tu vi của y chỉ Thần huyền lưỡng trọng, nhưng là đại biểu cho một thực lực,
đại biểu cho một hoặc vài truyền thừa pháp khí đáng sợ.

“Thiên Cửu thần quân nói không sai, y quỷ kế đa đoan, chúng ta nên quét sạch
vạn dặm…” Vương Vô Nhất chưa kịp nói gì, Bích Tỳ tông tông chủ đã gật đầu.

Ngọc phù đột nhiên từ bên ngoài bắn vào, bắt lấy rồi quét thần thức là Vương
Vô Nhất biến sắc.

“Vương tông chủ, sao vậy?” Cả đại điện cả kinh.

“Y đã xuất hiện, đơng dùng Động Hư bộ pháp đến sơn môn! Cách Hoàng Thiên đạo
không đầy hai vạn dặm l.” Vương Vô Nhất hít sâu một hơi, đứng lên khỏi bảo
tọa.

“Cái gì!”

“Y quang minh chính đại xuất hiện?”

Im lặng tạm thời rồi các đại năng, kể cả Thiên Cửu thần quân đều nhìn ra ngoài
với vẻ không dám tin.

Cơ hồ mọi đại năng đều cho là Ngụy Tác khẳng định sẽ tới nhưng sẽ dùng âm mưu
quỷ kế đột nhập vào, nên mới tụ tập lại, tránh bị gã đánh lén, nhưng không sao
ngờ rằng gã quang minh chính đại hiện thân, thẳng tiến sơn môn Hoàng Thiên
đạo.

“Y đã xuất hiện!”

“Tuyệt đối là chân thân đến, hóa thân không thể thi triển Động Hư bộ pháp mà
nguyên khí dao động như thế!”

Quanh Hoàng Thiên thành sôi trào, kim quang cùng khí tức bất khả nhất thế lao
trên hư không, càng lúc càng sáng, càng lúc càng kinh nhân.

“Y xuất hiện thế này? Dựa vào đâu?”

“Lẽ nào tu vi của y đột phá?”

Bọn Vương Vô Nhất cũng bị triệt để chấn trụ, rõ hơn ai hết là chân thân Ngụy
Tác thi triển Động Hư bộ pháp tới.

“Ngẩn ra làm gì! Chuẩn bị nghênh địch!”

Đột nhiên, một lão bất tử Hoàng Thiên đạo quát to, khiến nhiều đệ tử như tỉnh
mộng.

Vô số quang hoa từ Sơn môn Hoàng Thiên đạo bay lên, vô số cấm chế bị kích
phát, pháp khí tra xét được tế xuất.

“Tu vi của y vẫnThần huyền tứ trọng, nhục thân khí huyết tựa hồ không bình ổn,
nội phủ suy bại, vẫn chưa khôi phục!”

Sơn môn Hoàng Thiên đạo lúc này không chỉ có pháp bảo, pháp khí của một tông
môn mà tụ tập của mọi đại thế lực, qua những vọng khí pháp khí đặc biệt là họ
thấy ngay tình hình hiện tại của Ngụy Tác.

“Y đấu với bọn Hắc Bồ Đề thiên mẫu nên đã bị trọng thương, hiện tại còn chưa
khôi phục! Như thế không thể phát huy thực lực, tu vi cũng chưa đạt Thần huyền
ngũ trọng, mà dám đến đây?”

Thấy thế, các thần huyền đại năng thở phào.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận