“Không đầy một tuần hương?”
Ngụy Tác cũng bị chính mình chấn động, sau cùng cũng hiểu vì sao Thánh Vương
tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân lại thế.
“Tốc độ này…”
Ngụy Tác lại run người, mắt sáng lên lạ lùng.
Theo kế hoạch của gã, cảm giác rõ dược lực Hoang cổ ngộ tiên thảo rồi thì
trong lúc đến Hoàng Thiên đạo sẽ tu luyện Tịnh niệm tâm kiếm.
Tịnh niệm tâm kiếm có thể cũng như Thiên long quần tinh tôi thể thuật, hiệu
quả tăng cường thần thức lúc đầu càng lợi hại, càng về sau muốn tăng càng khó,
với thần thức hiện tại của gã mà tăng cao thì đến Hoàng Thiên đạo càng chắc
thắng.
Cảm ngộ đại đạo pháp vực Thái cổ hung hỏa quyết để thăm dò dược lực Hoang cổ
ngộ tiên thảo, nhưng không ngờ thần thức tăng tiến thì với cảm ngộ và tích lũy
nguyên khí pháp tắc từ trước khiến gã ngộ ra ngay, phát huy được uy năng mạnh
nhất của Thái cổ hung hỏa quyết, cũng là pháp vực của tu đạo giới vẫn nói đến.
Với gã đó là bất ngờ, tốc độ lĩnh ngộ này cũng càng bất ngờ.
Cũng như họa phù, ngưng luyện nguyên khí pháp tắc, đại đạo thần văn mà người
khác cảm ngộ ra thì đơn giản hơn tự lĩnh ngộ không biết bao nhiêu lần, với cảm
tri trước kia của gã, chừng ngày rưỡi còn lại thì chỉ ngưng luyện được một,
hai thần văn không phức tạp lắm.
Với nhục thân của Ngụy Tác hiện tại thì cho thêm một, hai thần văn căn bản
không có hiệu quả.
Như một khối thai thể thần thiết phẩm chất kinh nhân, cộng thêm vài pháp trận
thì thai thể không dẻo dai hơn bao nhiêu.
Nên gã không nhắm vào Vạn cổ thánh vương kinh.
Nhưng giờ thì khác, từ tay Hắc Bồ Đề thiên mẫu, gã có sáu thần văn, ba từ Ngọc
Lý thần rồi từ Thánh Vương tông tông chủ lại càng kinh nhân, tới mười thần
văn!
Tổng cộng mười chín thần văn thì có những dải tương đối giản đơn, cảm ngộ
ngưng luyện không khó.
Nếu Ngụy Tác trước khi đến sơn môn Hoàng Thiên đạo mà thành công ngưng luyện
được bốn, năm dải, cộng với Thái cổ hung hỏa quyết thần văn vốn không tốn công
thì nhục thân sẽ tăng thêm.
Nghe bảo chỉ không đầy một tuần hương thì gã có trực giác là với cảm tri của
mình, rất có khả năng làm được như thế.
“Lẽ nào y là nhân vật thiên tài vạn năm hiếm có trong tu đạo giới?”
Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân hiện không có bao nhiêu địch ý,
chỉ còn sợ hãi và chấn động.
Cả hai không biết rằng thiên phú tu luyện của Ngụy Tác vốn thập phần phổ
thông, nhưng gã tâm cơ trầm tịnh, gặp biến có vẫn thập phần lãnh tĩnh, cộng
thêm Tiên căn ngũ mật, tu thành tiên linh căn, và vô vàn linh dược và cường
pháp, thần thức kinh nhân, nên hiện tại gã có thể coi là hạng nhất trong tu
đạo giới vạn năm nay về cảm tri thiên địa nguyên khí.
Ngụy Tác liền ngưng luyện Thái cổ hung hỏa quyết thần văn.
Cảm ngộ được đại đạo pháp vực, ngưng luyện thần văn, tương đương với bản thân
biến thành một bức họa, lấy từng màu riêng ra thì với các đại năng đều thập
phần giản đơn.
“Vù!” “Vù!” “Vù!” Ngụy Tác sau ba lần thử lại thành công ngưng luyện được Thái
cổ hung hỏa quyết thần văn, như một dải hắc sắc hỏa tuyến nhỏ lơ lửng trước
mặt.
Liên tục ngưng luyện mấy chục lần cho vạn vô nhất thất, thể nội Ngụy Tác lại
vang lên tiếng keng keng thật khẽ, lại dùng Vạn cổ thánh vương kinh dồn thần
văn vào.
Cảm tri của gã hơn gấp đôi lúc trước, càng nhận rõ biến đổi của bản thân. Mỗi
thần văn Thái cổ hung hỏa quyết khắc vào thể nội như có vô số tiểu hỏa chùy
thấm vào, gõ lên mỗi ngõ ngách để tôi luyện, đồng thời dồn hỏa lực vào nhục
thân.
Như một khối thần thiết đã được tôi luyện, lại dùng hỏa chùy gõ thì cường độ
sẽ tăng cao không bao nhiêu. Nhưng Ngụy Tác không vội, biết nhục thân mình có
khắc thêm một thần văn cũng không có cảm giác đặc biệt gì, hỏa lực Thái cổ
hung hỏa quyết thấm vào cực kỳ tinh thuần, khiến nhục thân gã tự có sắc khắc
chế âm tà nguyên khí và cổ độc.
Mới dồn Thái cổ hung hỏa quyết thần văn, Ngụy Tác lại lấy ký sự thanh phù ghi
mười chín thần văn ra.
Không hề lãng phí thời gian, Ngụy Tác chọn “Ngọc lãng trùng tủy” thần văn.
Mười chín thần văn này, được Ngụy Tác đặc biệt tính toán nên Hắc Bồ Đề thiên
mẫu cũng ghi lại cách ngưng luyện và chú giải kỹ lưỡng, kể cả việc bản thân
thuật pháp có tác dụng gì.
“Ngọc lãng trùng tủy” là thuật pháp tôi thể mà Thánh Vương tông phối hợp với
Vạn cổ thánh vương kinh.
Môn thuật pháp này được Thánh Vương tông tông chủ chú giải kỹ, chân truyền đệ
tử là có tư cách tu luyện, dùng nguyên khí luyện tủy, liên tục tăng cường khí
huyết và nhục thân, không như hai môn “Thánh vương kim thân luyện thể thuật”
và “Tiên úng bí luyện thuật” vốn chỉ thân truyền đệ tử, thậm chí người kế thừa
tông chủ mới được tu luyện.
Đạo thần văn này trong số thần văn của Thánh Vương tông tông chủ là đơn giản
nhất, cũng là đầutiên y khắc vào, hiện tại còn giúp nhục thân gã khôi phục nên
gã chọn ngay.
“Hai nhánh này sẽ giúp hai vị khôi phục nguyên khí, có thể trực tiếp luyện
hóa. Bất quá Ngọc Lý thần quân cứ luyện hóa trước, phiền Chư tông tông chủ
giúp mỗ diễn hóa Ngọc lãng trùng tủy thần văn.” Chọn xong, Ngụy Tác lấy hai
nhánh Hoang cổ thực chu của hoa y thanh niên đưa cho hai người. Hiện tại gã đã
biết tên Thánh Vương tông tông chủ, sau khi y đoạt xá trọng sinh thì là một
đại hán trọc đầu cao lớn nhưng tên lại có hơi hướm văn sĩ: Chư Thi Nghiêu.
Vạn cổ thánh vương kinh vốn là vật của Thánh Vương tông, nghe Ngụy Tác nói
vậy, Thánh Vương tông tông chủ đương nhiên biết gã định làm gì, hít sâu một
hơi, bình tĩnh tâm thần đoạn thu Hoang cổ thực chu, gật đầu đoạn ngưng luyện
“Ngọc lãng trùng tủy” thần văn.
“Việc đó…” Ngọc Lý thần quân thử dược lực Hoang cổ thực chu thì tỏ vẻ hớn
hở, vừa điều khiển Đơn khí thần kiếm vừa luyện hóa.
Y và Thánh Vương tông tông chủ bị Ngụy Tác đánh tan xương cốt, nội phủ trọng
thương trí mệnh, lại bị phong ấn khá lêu nên không thể liệu thương, nhiều vết
thương trở nặng nhưng dược lực Hoang cổ thực chu cực kỳ kinh nhân, khiến y
nhận ra chỉ cần luyện hóa xong là thương thế sẽ triệt để khôi phục, không còn
ẩn tật.
“Biết y thiên tài thế này thì thà kết thân.” Thánh Vương tông tông chủ nhận ra
thần sắc Ngọc Lý thần quân biến hóa, biết ngay Hoang cổ linh dược công hiệu
phi phàm, nhất thời y và Ngọc Lý thần quân đều có ý nghĩ đó.
Ngụy Tác tuy bảo khiếu Thánh Vương tông tông chủ diễn hóa thần văn, đồng thời
thi triển Vạn cổ thánh vương kinh khắc vào và ngưng luyện thần văn khác là
không thể nhưng gã làm thế nhằm cảm giác thần văn khí tức, dù gì cũng có lợi.
“Một nghìn linh năm, một nghìn linh sáu, một nghìn linh bảy…” Và khắc Thái
cổ hung hỏa quyết thần văn, Ngụy Tác vừa đọc chú giải “Ngọc lãng trùng tủy”,
bất quá nhục thân hiện tại của gã mà khắc thần văn thì không cần nghỉ, thoáng
sau đã được một nghìn linh bảy thần văn Thái cổ hung hỏa quyết, thân thể hơi
chấn động, tất cả viên mãn.
Tiếp đó, Ngụy Tác chính thức ngưng luyện “Ngọc lãng trùng tủy” thần văn.
“Nhanh thế hả?! Thế này…”
Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân lại chìm vào chấn động.
Không đầy nửa canh giờ, Ngụy Tác thành công ngưng luyện “Ngọc lãng trùng tủy”
thần văn, Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân tắt tiếng vì gã còn
chưa vừa lòng.
Sự thực Ngụy Tác không vui lắm, vì đơng phi độn cực tốc nên việc ngưng luyện
thần văn bị ảnh hưởng, nếu ở trong tĩnh thất thì tốc độ ngưng luyện thần văn
sẽ càng nhanh.
Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân không ngờ đến, chấn động đến
cứng người.
Khắc “Ngọc lãng trùng tủy” thần văn xong thì chỉ hơn nửa thời thần, Ngụy Tác
lại ngưng luyện được “Kim chi ngọc diệp” thần văn của Thánh Vương tông tông
chủ.
Tiếp đó “Đơn hỏa thần lô” thần văn của Ngọc Lý thần quân rồi “Chân Võ đô
thiên” thần văn của Thánh Vương tông tông chủ, “Hắc đàm ma xà” thần văn của
Hắc Bồ Đề thiên mẫu, đoạn đến “Tiên thiên ngọc hạnh” thần văn của Ngọc Lý thần
quân và “Phong hỏa hồng hoang” của Thánh Vương tông tông chủ.
Qua Thiên khung Vân Linh đại lục để vào Vân Linh đại lục nam bộ, Ngụy Tác tính
cả Thái cổ hung hỏa quyết, đã khắc xong bảy thần văn!