Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1034: Một ngày cuối cùng

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Keng!” “Keng!” “Keng!”…

Trên mình Ngụy Tác không ngừng phát ra tiếng thần thiết gõ vào nhau.

Liên tục khắc một nghìn ba trăm hai mươi bảy đạo “Thiên la địa võng” thần văn
thì âm thanh cao gấp mười lần bình thường từ Ngụy Tác vang lên, mắt gã xuất
hiện thần sắc cuồng hỉ.

“Chát!”

Gã lại phát ra pháp vực uy năng.

Trừ băng tử sắc pháp vực uy năng còn bạch sắc đạo đồ, trong hai pháp vực uy
năng này có hôi bạch sắc quang hoa thoạt ẩn thoạt hiện, như lưới nhện lan ra.

Vạn cổ thánh vương kinh khắc nhập thần văn tựa hồ chỉ liên quan đến nguyên khí
quy tắc của bản thân thần văn, thần văn đầu tiên của Ngụy Tác cần tám trăm ba
mươi bảy đạo, thần văn thứ hai tới hai nghìn hai trăm lần, còn dải thứ ba là
một nghìn ba trăm hai mươi bảy đạo.

“Phong Ngô Thương, toàn lực kích phát Liệt khuyết tàn nguyệt đánh mỗ xem sao!”

Khắc thành công đạo thần văn thứ ba, Ngụy Tác lại bảo Phong Ngô Thương thi
pháp, thử uy năng.

Vạn cổ thánh vương kinh là hậu chiêu cuối cùng của gã, dùng nhục thân đối địch
thì phải hiểu rõ nhục thân chính mình, không thì sẽ tan xác.

“Oành!”

Phong Ngô Thương toàn lực phát động Liệt khuyết tàn nguyệt công kích Ngụy Tác,
thân thể gã bị quang hoa nuốt chửng, pháp y rách nát, bị văng đi.

“Nguyên Âm tiền bối, pháp vực này rất đặc biệt!” Nhưng gã nhanh chóng sững
lại, quay về, lấy phổ thông pháp y mặc lên, đồng thời thập phần kinh hỉ nói
với Nguyên Âm lão tổ.

Đòn của Phong Ngô Thương khiến gã nhận ra “Thiên la địa võng” thần văn của
Nguyên Âm lão tổ có khả năng bao lấy và giảm bớt uy năng xung kích.

Nếu hai thần văn còn lại như hai tầng pháp thuẫn lan khắp thể nội và thể ngoại
thì đạo của Nguyên Âm lão tổ như lớp keo dính, uy năng giáng vào thần văn này,
như ban nãy Phong Ngô Thương phát Liệt khuyết tàn nguyệt, đều như sa vào bùn
lầy, khó lòng tiến bước.

Như thế đã giảm nhiều lực va của uy năng Liệt khuyết tàn nguyệt với gã, khiến
khí huyết và chân nguyên không bị chấn động nhiều, nếu thi pháp cũng không khó
khăn nhiều.

“Xem ra đạo thần văn này hình thành sức mạnh như đại đạo pháp vực.”

Nguyên Âm lão tổ nghe Ngụy Tác giải thích thì gật đầu, Thiên la địa võng vốn
không phải thuật pháp công kích, mà dùng để ngăn chặn thuật pháp và pháp bảo
của đối phương. “Hiện tại nhục thân của đạo hữu thì Thần huyền lưỡng trọng tu
sĩ không thể gây tổn hại, khắc thêm mấy đạo thần văn, e Thần huyền tứ trọng
đại năng cũng không thể.”

“Đây là đạo thần văn thứ hai của lão hủ, ‘Thiên băng địa liệt’, đại đạo pháp
vực là phá diệt chi lực, chuyên môn hủy hoại pháp bảo và pháp khí của đối
phương.” Nguyên Âm lão tổ lại hóa ra thần văn.

Thần văn này đỏ sậm như tịch dương vừa lặn xuống, chân trời chỉ còn lại chút
ráng.

“Ngụy Tác, các hạ tập trung tu luyện bọn tại hạ đi chuẩn bị.” Biết thời gian
Ngụy Tác cảm ngộ thần văn này không ít, bọn Phong Ngô Thương hòa Kỳ Long Sơn,
Cơ Nhã rời sơn cốc. Ngụy Tác lấy Đại thừa pháp âm và Hoàng Thiên diệt thức
nhãn cho bọn Phong Ngô Thương tham ngộ tĩnh tu, cũng cần thời gian.

Hiện tại gã đạt Thần huyền tứ trọng và bước chân vào cảnh giới đại đạo pháp
vực thì những vô thượng cường pháp đó giảm hẳn trọng, tới đây phải xem có cảm
ngộ được đại đạo pháp vực của các vô thượng cường pháp đó không. Thứ nghịch
thiên nhất của gã vẫn là Thủy hoàng phệ nhật quyết và Vạn cổ thánh vương kinh.

“Vạn cổ thánh vương kinh là bất thế cường pháp do viễn cổ siêu cấp đại năng để
lại, mấy vạn năm nay không ai đạt tới mức này.” Nguyên Âm lão tổ lại cảm thán
khi Ngụy Tác sắp khắc xong thần văn thứ hai.

Vạn cổ thánh vương kinh có thể dung nạp nguyên khí quy tắc khac nhau, chứng tỏ
nó là một nguyên khí quy tắc mênh mông. Chỉ kinh thiên đại năng nắm vững vô số
nguyên khí mới sáng tạo được thuật pháp như thế. Dù chân tiên trong truyền
thuyết cũng chỉ nắm được mấy chục loại đại đạo pháp vực, tối đa hiểu được đến
cực trí vài loại.

Vạn cổ thánh vương kinh tạo cảm giác như biển chứa trăm dòng sông, Thủy hoàng
phệ nhật quyết khiến Nguyên Âm lão tổ có cảm giác cực kỳ yêu dị, hút được tất
cả thủy hệ yêu thú và thủy hệ linh dược, thậm chí thủy linh nguyên khí của đại
năng tu luyện thủy hệ công pháp thì không hợp với lẽ thường, không thể tồn tại
trên cõi đời.

Thế gian vạn vật đều có “Đạo”, bất kỳ đạo nào đều thể cùng tồn tại hài hòa với
đạo khác. Theo ghi chép, từng có kinh thiên đại năng đương thế vô song, tại
thịnh hội của tu đạo giới, để giảng đạo cho tu sĩ có mặt mà hóa thành một vòng
tròn, nói là đạo trên thế gian là thế, có đầu có cuối, từ cuối lên đầu, liên
tục luân hồi. Trong vòng tròn có hai sức mạnh liên tục thôn tính nhau, luồng
hút của luồng khác thì không ngừng mạnh lên nhưng luồng lại cùng hút của luồng
kia, không hề kém đi. Kinh thiên đại năng nói đạo đều tương khắc tương sinh,
nếu có thứ gì vượt lên mọi pháp tắc thì sẽ không hợp với đạo, như mọi thứ
trong thiên địa tự nhiên đều có thiên địch, không có thiên địch tức là vượt
lên tất cả, sẽ không thể tồn tại trên đời.

Nguyên Âm lão tổ không thể cảm ngộ được cảnh giới của kinh thiên đại năng đó,
Thủy hoàng phệ nhật quyết khiến lão thấy quá yêu dị.

“Tương lai tất cảnh giới của y ẽ hơn xa ta, không cần lo hộ.” Nguyên Âm lão tổ
nhanh chóng thích nghi, chứng kiến gã bạo phát như núi lửa, lão khẳng định chỉ
cần gã qua được lần này, tương lai thành sẽ không thể ước lượng.

Tiếp đó, Nguyên Âm lão tổ theo tiết tấu của Ngụy Tác, liên tục diễn thần văn,
dẫn đạo gã.

“Còn ba ngày rưỡi…”

Thần văn này phức tạp hơn Thiên la địa võng, hơn một ngày sau, được Nguyên Âm
lão tổ toàn lực dẫn đạo thì Ngụy Tác mói thành công ngưng được thần văn, thời
gian Ly Hỏa Vực thần vương ước định chi còn chừng ba ngày.

“Keng! Keng! Keng!”…

Lần này khắc một nghìn chín trăm sáu mươi lăm đạo thần văn, “Thiên băng địa
liệt” sau cùng cũng đại thành. Kích phát là hình thành quanh Ngụy Tác nhiều
mảnh ám hồng sắc, lấp lóe hào quang cực kỳ lạnh lẽo, trông cực kỳ nhọn như rèn
bằng kim sắc thần thiết.

“Ít nhất khắc thêm một thần văn nữa mới chặn được đòn của Thần huyền tứ trọng
đại năng. Ngụy đạo hữu, Vô pháp vô thiên thần văn của lão hủ phức tạp gấp mấy
‘Thiên băng địa liệt’, ba ngày e không đủ. Đành khắc ba thần văn mà đạo hữu
có.” Ngụy Tác vừa khắc viên mãn một thần văn, thi triển pháp vực của bốn thần
văn, Nguyên Âm lão tổ liếc qua rồi thần sắc ngưng trọng nói.

Không cần thử, Nguyên Âm lão tổ cũng khẳng định, nhục thân Ngụy Tác hiện chưa
đủ chịu một đòn của lão.

Với đẳng cấp của đối thủ sắp tới, không chống nổi uy lực của Thần huyền tứ
trọng thì nhục thân có chặn được uy lực của Thần huyền tam trọng hay không
không có ý nghĩa.

“Xin tiền bối giúp cho.” Ngụy Tác hiểu ý Nguyên Âm lão tổ, nhanh chóng lấy ba
thần văn của Vu thần nữ và Hoàng Đạo Quân ra. Nguyên Âm lão tổ đã đi rất xa về
mặt đại đạo pháp vực, tự thân lĩnh ngộ được tới ba môn đại đạo pháp vực, tư
chất thập phần kinh nhân, còn Ngụy Tác chỉ vừa nhập môn đại đạo pháp vực. Có
Nguyên Âm lão tổ giúp thì sẽ rút ngắn không ít thời gian.

“Nguyên khí pháp tắc của thần văn này khá giản đơn, có không ít thành tố thổ
hệ và thủy hệ, khá giống với công pháp chủ tu của các hạ, cảm ngộ và ngưng
luyện sẽ nhanh hơn.”

Quả nhiên, chủ không đầy nửa canh giờ, Nguyên Âm lão tổ đã ngưng thành thanh
sắc thần văn trong hai đạo của Hoàng Đạo Quân cho Ngụy Tác xem.

Ngụy Tác gật đầu, toàn lực cảm ngộ thần văn của Hoàng Đạo Quân.

Nguyên Âm lão tổ cũng không ngừng cảm ngộ thần văn này.

Một ngày rưỡi sau, trước mặt Nguyên Âm lão tổ lóe quang hoa, bắt đầu ngưng
luyện thanh sắc thần văn.

Về đại đạo pháp vực, lão đi trước Ngụy Tác nên cùng cảm ngộ thì tiến độ nhanh
hơn, lão cảm ngộ thấu xong là dùng phương thức cũ dẫn đạo Ngụy Tác.

“Chát!”

Liên tục thất bại gần trăm lần, trước mặt Nguyên Âm lão tổ xuất hiện thanh sắc
thần văn hoàn chỉnh.

Được lão dẫn đạo, hơn một canh giờ sau, trước mặt Ngụy Tác bắt đầu lóe quang
hoa, ngưng luyện thanh sắc thần văn.

“Chát!”

Thanh sắc thần văn hình thành trước mặt Ngụy Tác, thời gian mà Hỏa Vực thần
vương giáng lâm chỉ còn một ngày!

-o0o-

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận