“Cái gì, Ngụy Tác là Ngụy trưởng lão của Hải Tiên tông từng tham gia Hải liệp
đại hội? Cả hai là một!”
“Công pháp của y cực kỳ quỷ dị, không chỉ có thể trực tiếp luyện hóa thủy hệ
yêu đơn để tu luyện, nhục thân cũng sánh với thần thiết!”
Vân Linh đại lục triệt để chấnh động.
Đăng Tiên tông có một phần ba tu sĩ ra đi nên nhiều của bí mật Ngụy Tác được
tiết lộ.
Rồi tin từ các đại thương đội và tông môn tu sĩ vào Thiên Huyền đại lục đa về,
lại tin khác lan khắp Vân Linh đại lục.
“Ngụy Tác tại Toái Ngọc cổ vực đã đại biểu cho tu sĩ Thiên Huyền đại lục đấu
với lục đại siêu cấp tông môn Trung thiên tử lôi tông, Minh Thổ tông, Bích Tỳ
tông, Đông Lai bí cảnh của Ngọc Hành đại lục cùng Chân Võ, Huyền Phong môn,
bảy thần huyền đại năng cùng đến! Giết Chân Võ tông chủ, Minh Thổ tông tông
chủ, thậm chí đánh bại Thần huyền tứ trọng đại năng Vu thần nữ của Đông Lai bí
cảnh! Bức tu sĩ Ngọc Hành đại lục phải rút khỏi Toái Ngọc cổ vực.”
Tin này càng chấn kinh hơn việc Ngụy Tác dùng một món pháp bảo lừa gạt tất cả,
lẻn vào Đăng Tiên tông, diệt gọn tông chủ và cơ hồ mọi nhân vật trọng yếu.
Bảy thần huyền đại năng cùng tới là khái niệm gì?
Nhưng vẫn bị phe Ngụy Tác bức lui, gã còn giết được hai đối thủ!
Cộng thêm Hoàng Phủ Tuyệt Luân, Công Đức tông tông chủ, Đăng Tiên tông tông
chủ, số thần huyền đại năng mà đại đa số mọi người biết là chết trong tay Ngụy
Tác lên tới năm.
Nhất thời, uy thế của Ngụy Tác tại Vân Linh đại lục không tưởng tượng nổi.
Tu sĩ thông thường của Vân Linh đại lục chỉ biết thế nhưng những đại thế lực
tất nhiên biết nhiều hơn.
“Thật ra là việc gì? Tiên khí sao lại trong tay y.”
Tịch Hàn đại lục Tiểu Cực giới, trong tông chủ đại điện, Cực Âm thần quân nhăn
nhó nhìn hình ảnh trong một viên pháp châu.
Pháp châu hiện lên hình ảnh Ngụy Tác mặc thanh y kích phát cái bình màu.
Là Lưu ảnh châu, lúc Ngụy Tác đấu với Vu thần nữ tại Thiên Huyền đại lục thì
có người dùng viên châu này ghi lại hình ảnh rồi đưa về cho Cực Âm thần quân.
“Tiểu Cực Cực, đúng là óc lợn.” Hoàng bào lão đạo Nguyên Âm lão tổ đầu tóc khô
vàng rối bù, hiền hòa nhìn Cực Âm thần quân nói.
Cực Âm thần quân giật mình, nhận ra mục quang Nguyên Âm lão tổ lạnh lẽo, “Sư
thúc sao lại nói vậy.”
“Quá giản đơn, khẳng định là y mạo danh con làm việc tốt. Giết Vũ Hóa Nhược
Tinh và đệ tử của Hỏa Vực thần vương cũng là y.” Nguyên Âm thần quân cười hắc
hắc nhìn Cực Âm thần quân, “Bất quá Tiểu Cực Cực, sư thúc không hiểu sao y
không giả thành ai mà lại là con để giá họa nhỉ?”
“Có khi y thấy sư điệt đẹp trai hơn?” Cực Âm thần quân mặt dày.
“Tiểu Cực Cực, con thấy sư thúc dễ gạt hay quan điểm thẩm mỹ của sư thúc đặc
biệt?” Nguyên Âm lão tổ cười ha hả, lộ ra ba cái răng vàng, “Không thật thà tí
nào.”
“A! Sư thúc, tiểu điệt đùa thôi, thật ra là trước kia có chút mâu thuẫn với
y.” Cực Âm thần quân toát mồ hôi lạnh, muốn khóc mà không có nước mắt: “Khi đó
tiểu điệt bảo cùng y đối phó Vũ Hóa Ứng Thiên, kết quả thấy không thắng được
nên con đã thừa cơ chạy trước.”
“Đánh không lại thì chạy, an toàn làm đầu không có gì sai.” Nguyên Âm lão tổ
bảo.
“Vậy thì sư thúc, chi bằng chúng ta lén đến cướp tiên khí của y?” Cực Âm thần
quân sáng mắt. “A!” Nhưng chưa dứt lời, y lại kêu lên thê thảm, bị Nguyên Âm
lão tổ dùng một đạo quang hoa đánh trúng mông văng đi.
“Đánh không lại thì chạy, an toàn làm đầu không sai, còn hơn mất mạng, nhưng
trong óc nhất phái tông chủ lại là não lợn, làm việc liên lụy người khác thì
đáng đánh.” Nguyên Âm thần quân cười ha hả, vẫn hiền hòa như thể không phải
lão ra tay.
“Sư thúc, sao tiểu điệt lại óc lợn được.” Cực Âm thần quân nhăn nhó sờ mông.
“Đối phương cả Thần huyền tứ trọng cũng đánh nổi, đạo lữ đánh cho hai thần
huyền đại năng tơi tả, ngươi tưởng có cửa sao?” Nguyên Âm lão tổ nhìn Cực Âm
thần quân, cười hắc hắc: “Tiểu Cực Cực, y bày ra lắm trò như thế, luận về âm
hiểm thì hơn con nhiều. Con để người ta căm hận, mang tới một đối đầu như Hỏa
Vực thần vương mà còn không lo giải quyết, lại muốn tìm chết thì không phải óc
lợn là gì?”
Cực Âm thần quân nhăn nhó, “sư thúc bảo chúng ta nên làm sao đây, vạn nhất
không đối phó… Y nhân chiếm Đăng Tiên tông, không biết thu được những gì,
rồi thì tu vi thần thông đại tiến, lẻn vào Tiểu Cực giới thì chúng ta nguy
to.”
“Đúng rồi, ta có một cách.”
“Cách gì… A!” Cực Âm thần quân chưa nói xong lại kêu lên thê thảm, bị Nguyên
Âm lão tổ đanh bay, lần này là một đạo lôi hệ thuật pháp nên tóc y dựng đứng,
miệng xì khói.
“Sư thúc… tiểu điệt không thể nhận ra, hơi tí là đánh. Vô pháp vô thiên của
sư thúc khiến người ta không nhận ra linh lực dao động khi xuất thủ, tiểu điệt
lại không cùng sư thúc đối địch, làm sao tránh nổi, đánh nữa là chết người
đấy.” Cực Âm thần quân vừa miệng xì khói vừa muốn khóc mà không có nước mắt.
“Dánh vẻ con lúc này không tệ, y mà thấy tất bớt giận nhiều.” Nguyên Âm lão tổ
cười hòa ái đầy thâm ý, “Qua tư liệu thì y có thể thương lượng được. Ta đưa
con với dáng vẻ này đến thỉnh tội tất y nể mặt, ít nhất không đối phó chúng ta
nữa.”
“Sư thúc muốn nói là… chúng ta đến thỉnh tội để y đại nhân không chấp tiểu
nhân?” Cực Âm thần quân ngẩn người.
“Đi thôi, mau lên, không thì người ta chắc gì đã gặp tại Đăng Tiên tông, hoặc
người muốn lấy lòng y quá đông, chúng ta đến cũng vô vị.” Nguyên Âm thần quân
thấy Cực Âm thần quân tựa hồ chưa muốn đi thì lại một đạo thần quang giáng vào
khiến Cực Âm thần quân nhảy lên, “Tiểu Cực Cực, biết rõ là an toàn làm đầu,
sao lại không biết theo gió bẻ măng, năng khuất năng thân, kết giao quý nhân
hả? Chỉ tính hiện tại, tuy hơi mất mặt nhưng có quan hệ với y, chưa biết chừng
tương lai có bao nhiêu là lợi lộc. Còn còn bất động, thật khiến ta không yên
tâm.”
“Sư thúc… tiểu điệt không phải không nghe lời mà đang tính nên mang thứ gì
để tỏ thành ý.” Cực Âm thần quân khóc thật, nước mắt lưng tròng.
“Tạm được. Mấy đạo lữ của y không phải vẫn Kim đơn cảnh hả, Cửu âm tiên quả
còn mấy trái, cứ mang theo.” Nguyên Âm lão tổ vừa ý gật đầu.
“Được, y cần thủy hệ yêu đơn ma, có thủy hệ yêu đơn thì mang theo.” Cực Âm
thần quân lau mặt kêu kêu lên, “Người đâu, có việc cần!”
…
“Hóa ra là y!”
Vũ Hóa thế gia, trong một điện vũ, trước mắt Vũ Hóa Ứng Thiên lơ lửng hình ảnh
Ngụy Tác kích phát cái bình màu.
“Mau phái người đến Lưu Hỏa đại lục, truyền tin cho Hỏa Vực thần vương là Vũ
Hóa Ứng Thiên khả ta đảm bảo kẻ giết đệ tử của y là kẻ này.”
Vũ Hóa Ứng Thiên mắt lóe hàn quang, vẫy tay với một lão nhân, “Cho Hỏa Vực
thần vương biết Vũ Hóa thế gia toàn lực giúp y giết kẻ này.”
…
“Nhiều quá…!”
Trong Đăng Tiên tông, Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa, Cơ Nhã, Hàn Vi Vi đều tụ tập ở
tông chủ đại điện. Nhận được tin của Ngụy Tác, vô danh hoang đảo triệt để đại
thiên di, tất cả mọi người cùng mười mấy con Băng tuyết thần nguyên đều đến
Đăng Tiên tông gặp gã.
Âm Lệ Hoa ghé qua Âm Thi tông đưa nhân thủ đến tạm thời tiếp quản Đăng Tiên
tông, hiện tại những thứ của Đăng Tiên tông đã được thống kê thành danh sách.
Danh sách này khiến Ngụy Tác cùng bọn Cơ Nhã hít một hơi lạnh, lục bào lão đầu
không nói thành lời.
Nguồn lực của Đăng Tiên tông thì tông môn bình thường khó tưởng tượng nổi.
Linh thạch, linh đơn, pháp khí khố, pháp bảo… Trừ những thứ của tu sĩ Đăng
Tiên tông thì còn lại đều được ghi thành danh sách.
Chỉ lượng linh thạch cũng đủ chấn kinh!
Các loại linh thạch hạch toán thành hạ phẩm linh thạch tới gần mười ức!
Con số này tuyệt đối kinh hãi. Nên biết đó chỉ là lượng còn lại, bình thường
không dùng đến, là tích lũy của tông môn, hoàn toàn đã trừ trừ đi mười mấy vạn
đệ tử Đăng Tiên tông tông tiêu hao thường nhật.
Con số đó khiến bọn Ngụy Tác lại hiểu rõ thêm siêu cấp tông môn bình thường
không thiếu linh thạch, chỉ vì để phổ thông đệ tử thèm muốn mà vươn lên, cống
hiến cho tông môn mà phát linh thạch có phần hạn chế. Dù mọi linh thạch khoáng
mạch đoạn tuyệt thì kho của các siêu cấp đại tông môn vẫn đủ dùng rất lâu.
Đạt đến mức kim đơn thì những thứ hữu dụng với kim đơn và thần huyền đều có
linh thạch không mua được, không thì các thế lực đại tông môn còn đến thế nào
nữa. Dù vậy, các tông môn không lo lắng đến linh thạch vẫn có ưu thế khó tưởng
tượng nổi, trong tông môn không thiếu đệ tử thiên tư cao cường, những thứ cần
thiết cho tu sĩ chưa đạt kim đơn tu luyện đều mua được, lại có thể dùng linh
thạch thuê tán tu và phường phục vụ, nên mồi đời của siêu cấp đại tông môn
đềucó số lượng kinh nhân Kim đơn đệ tử. Tiểu tông môn phải vài đời mới có một
Kim đơn đại tu sĩ.
Trừ linh thạch ra, lượng linh đơn và pháp khí cũng dị thường kinh nhân, tổng
cộng tám kho, theo bọn Ngô Thanh Tuyền nói thì đủ cho mười mấy vạn đệ tử dù
không được bổ sung từ bên ngoài cũng đủ dùng ba năm!
Những tiêu hao phẩm như linh đơn và pháp khí cũng đủ cho ba năm.
Nếu đem hết ra, cộng với những thứ đựng trong nạp bảo nang thì chất thành núi!
Lúc Ngụy Tác làm tiểu tán tu tại Linh Nhạc thành có mong ước rải linh thạch
khắp nhà rồi ngủ trên đó, giờ gã muốn ngủ trên núi linh thạch và linh đơn cũng
được.
-o0o-