Khi đó mỗi chủng tộc trên Thần Huyền đại lục đều siêu mạnh, không chỉ trăm tộc
mà mỗi tộc đều có quyết tâm đứng trên đỉnh đại lục. Nhân loại vào lúc đó tuy
lực lượng không tệ nhưng không khiến các tộc chú trọng. Bản thân nhân loại đầy
mâu thuẫn, chia nhiều thế lực, ai thèm quan tâm Cổ Duệ chi dân không mấy bắt
mắt trong chủng tộc không quá mạnh này?
Các tộc cùng lắm là chú ý đại thế lực của công chúa nhân loại có ‘mắt tật tinh
hóa’.
Nhưng vẫn có nhiều vấn đề, nếu Cổ Duệ chi dân cường đại như vậy tại sao không
bắt mắt? Tại sao mãi đến bây giờ ít ai biết Cổ Duệ chi dân tồn tại? Bây giờ Cổ
Duệ chi dân còn sống không?
Lão nữ vương Tinh Linh giải thích rằng:
– Nghe nói Cổ Duệ chi dân sinh hoạt ở chỗ không ai biết, khi bọn họ xuất hiện
cũng rất bất ngờ. Dù là thế lực nhân loại hay Tinh Linh tộc đều không trở tay
kịp. Lúc đầu Cổ Duệ chi dân núp trong bóng tối, nếu không phải khi đó thế lực
của Tinh Linh tộc khổng lồ cũng không phát hiện ra Cổ Duệ chi dân. Mãi khi
chiến tranh kết thúc, nhiều chủng tộc không biết bọn họ tồn tại, chỉ tưởng là
nhân loại làm. Dù người biết Cổ Duệ chi dân cũng chết hết.
Vu Nhai gật dầu, cảm giác Cổ Duệ chi dân thật bí ẩn. Ở nơi không ai biết? Đó
là đâu?
– Về sau thì chắc ngươi cũng đoán được. Nhờ Cổ Duệ chi dân âm thầm thúc đẩy
lên nhân loại càng ngày càng lớn mạnh, thậm chí có một kích hủy thiên diệt
địa. Các tộc bị diệt tộc, suy yếu, đuổi vào bách tộc loạn địa khắc nghiệt này.
Về sau theo lẽ thường chúng ta nên bị tiêu diệt hoàn toàn mới đúng, nhưng bây
giờ chúng ta vẫn sống.
Lão nữ vương Tinh Linh khẽ thở dài:
– Theo ghi chép ít ỏi tuy cùng là nhân loại nhưng Cổ Duệ chi dân tự xưng là
hậu duệ của thần, không để mắt đến nhân loại bình thường, sử dụng như súc
sinh. Kết quả Cổ Duệ chi dân bị nhân loại bình thường cắn ngược.
Không cần lão nữ vương Tinh Linh kể tiếp Vu Nhai cũng đoán ra. Nhân loại điên
cuồng phản công tiêu diệt Cổ Duệ chi dân hoặc đánh đuổi bọn họ đến vùng đất bí
ẩn không ai biết. Sau đó nhân loại nội chiến, lúc trước do vô số thế lực bị Cổ
Duệ chi dân mạnh mẽ ghép lại. Sau cùng tách ra thành Huyền Binh đế quốc và Ma
Pháp đế quốc.
Với năng lực sinh sản siêu nhanh, nhân loại mau chóng chiếm lĩnh, củng cố Thần
Huyền đại lục, khiến trăm tộc chỉ có thể sinh hoạt trong chốn quỷ quái bách
tộc loạn địa. Đây còn là do Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc giằng co, nếu
không trời biết chuyện sẽ ra sao.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
– Cổ Duệ chi dân cũng ngốc thật, sinh vật như nhân loại đôi khi dễ thỏa mãn,
có khi không thể ép quá đáng. Nuôi nhân loại bình thường như súc sinh đã định
trước Cổ Duệ chi dân bị diệt vong.
Nếu Cổ Duệ chi dân xem nhân loại bình thường là huynh đệ thì đã không có Ma
Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc. Ít nhất Cổ Duệ chi dân sẽ thống trị Huyền
Binh đế quốc rất lâu. Cổ Duệ chi dân áp chế quá khắc nghiệt, người tầng lướp
dưới không có đường sống đành bùng nổ. Mặc dù nhân loại không bị ép chết vẫn
có nhà dã tâm nhưng sẽ không bộc phát ra sau khi chiến thắng.
Vu Nhai hỏi:
– Phải rồi, bây giờ Cổ Duệ chi dân còn tồn tại trên Thần Huyền đại lục không?
– Chắc chắn vẫn còn, nhưng . . .
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Lão nữ vương Tinh Linh lắc đầu, không nói thêm. Lão nữ vương Tinh Linh không
hiểu biết gì, tài liệu Tinh Linh tộc bị mất khá nhiều. Có vài thứ là lão nữ
vương Tinh Linh suy đoán từ vài dòng ít ỏi trong tư liệu.
trước khi phát động chiến tranh Cổ Duệ chi dân luôn ở trong bóng tối khống
chế, sau khi bị nhân loại phản công thì bọn họ ẩn núp đi, bởi vậy nhiều chủng
tộc trong bách tộc loạn địa không biết Cổ Duệ chi dân tồn tại. Thần Huyền đại
lục trải qua nhiều năm Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc đại chiến. Chiến
tranh dễ phá hủy lịch sử, bây giờ không ai biết Cổ Duệ chi dân tồn tại.
Cổ Duệ chi dân như sao băng xuất hiện trên Thần Huyền đại lục rồi biến mất,
ngẩng đầu lên, người phát hiện nó sẽ thấy xinh đẹp, bí ẩn. Người không phát
hiện thì không biết nó tồn tại, ngước lên nhìn cái đuôi sao băng đã biến mất
không còn bóng dáng.
Vu Nhai ngồi trên lưng khưu phong thú, nhíu mày tự hỏi:
– Chắc chắn còn tồn tại. Nhưng Cổ Duệ chi dân ở đâu? Tại sao cuối cùng lão nữ
vương Tinh Linh nhắc nhở mình như vậy?
Bởi vì bách tộc loạn địa hỗn loạn nên Tiểu Thúy không dám bay quá nhanh. Nếu
Vu Nhai không có tấm bản đồ bách tộc loạn địa của Tinh Linh tộc tường tận hơn
mua ở đế đô thì bây giờ hắn chỉ có thể đi bộ.
Lão nữ vương Tinh Linh còn biết những thứ gì nhưng không dám xác định, hoặc vì
lý do gì khác, hoặc cho rằng xác suất Vu Nhai gặp Cổ Duệ chi dân không cao,
tóm lại ẩn thận là hơn.
Bây giờ quan trọng nhất là làm sao có được truyền thừa long văn Đế Long tộc.
Long văn tức là phù văn của Đế Long tộc, lúc trước lão già Mê Thành nghiên cứu
gần chết nhưng đến bây giờ vẫn không có kết quả gì. Dựa vào nghiên cứu thì
không được, Vu Nhai cần truyền thừa, học tập có hệ thống.
Tinh Linh tộc tìm ra bệnh án chia làm sáu phần gồm phương thuốc Tinh Linh tộc,
long văn Đế Long tộc, ma pháp trị liệu, luyện kim dược tề, rèn, trận pháp do
ma tinh tổ thành.
Trong đó Tinh Linh tộc chắc chắn không thành vấn đề, chẳng qua thời gian nhanh
hoặc chậm. Ma pháp trị liệu, luyện kim dược tề thì chờ Vu Nhai dụ dỗ Nguyệt
Lâm Sa thế nào, hoặc tự Thủy Tinh giải quyết. Có thể kêu Đan Đạo Hùng dùng
thực lực cường đại bắt cóc mấy ma pháp sư thử xem. Vu Nhai không muốn nhờ Đan
Đạo Hùng, hắn muốn tự mình giải quyết, tóm lại vấn đề cũng không lớn lắm. Dù
không dựa vào Đan Đạo Hùng thì Vu Nhai cũng có thể bắt cóc ma pháp sư, còn về
mục tiêu có đẳng cấp cao hay không thì khó nói.
Cách rèn, cứ rèn mấy chục kim dài chất lượng ít nhất là thất giai.
Vu Nhai là đoàn tạo sư nên công việc khá nhẹ nhàng, trong đó yêu cầu tinh tế,
tài liệu còn cần tìm kiếm. Vu Nhai phải nâng cao thực lực rèn lên mới được.
Ma tinh càng dễ. Tuy cần chất lượng ma tinh rất khủng bố nhưng dù tiền mau là
được, tạm không nhắc tới. Quan trọng nhất là long ăn của Đế Long tộc. Không
phải tìm được long văn là xong, nếu không thì trong không gian giới chỉ của Vu
Nhai có nhiều đế long sáo trang có thể giải quyết. Cần tìm một phù văn sư biết
long văn.
Tiếc rằng trên Thần Huyền đại lục hiếm có phù văn sư, đi đâu tìm phù văn sư
biết long văn? Vì vậy Vu Nhai phải tự học. Nhưng như Vu Nhai mới nói, lão già
Mê Thành còn không được, dù hắn có thiên phú dị bẩm nhưng phải nghiên cứu tới
khi nào?
Vốn Vu Nhai đặt hy vọng vào Cổ Đế Long Linh, nhưng khi hắn hỏi nó có biết long
văn không thì con quái long nói thẳng:
– Ta biết dùng những long văn, quen tay hay việc nhưng lão tử không hiểu điều
khiển cụ thể, vẽ như thế nào.