Triệu Hoán Thần Binh

Chương 851: Thức tỉnh lão nữ vương.

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Tinh Linh tộc nhân ngây người nhìn hướng Tuyết Đế Nhi, các trưởng lão sau đó
vội vàng làm theo. Mới rồi lời nhân loại này và Vân đại trưởng lão nói còn
vang bên tai, bọn họ không dám lại nghi ngờ nhân loại nói nữa.

Sương trưởng lão liếc tên khốn tóc bạc sau lưng mình, tạm thời nàng không nói
gì chỉ thầm thề độc trong lòng.

Đồ vật đã gom về nhưng số lượng không nhiều. Tư Mã Tường không quan tâm, tùy
tiện láy một ly rượu, bên trong đựng một lượng rượu trái cây. Tư Mã Tường nhét
các thứ đã liệt kê vào ly rượu, huyền khí chấn động khuấy nát tài liệu, chất
lỏng hòa vào rượu trái cây.

– Được rồi, cho mười người uống dịch dược này đi.

Tư Mã Tường làm xong giao dược cho Tinh Linh tộc nhân mới đưa tài liệu đến.
Tinh Linh tộc nhân không dám nhận, nhìn Sương trưởng lão rồi lại ngó Vân đại
trưởng lão.

Ứng thiếu soái cười phá lên:

– Ha ha ha ha ha ha! Tên bịp bợm từ đâu ra? Tinh Linh tộc, dược lung tung thế
này chẳng lẽ các ngươi dám uống?

Tuy Ứng thiếu soái không biết thanh niên tóc bạc là dược sư thật hay giả nhưng
gã không ngại châm ngòi Tinh Linh tộc không tin tưởng, nếu có thể câu giờ
khiến mấy Tinh Linh chết thì càng tốt.

Yêu cầu của Ứng thiếu soái càng lúc càng thấp, tùy tiện có một chỗ trút giận
là được, một chút cũng tốt.

Tư Mã Tường liếc Vu Nhai, hỏi:

– Vu tiểu tử, đây là Ứng thiếu soái muốn thống trị Huyền Binh đế quốc?

– Ừm! Chính là hắn.

– Cha nó, thì ra là ngươi khiến ta chui xuống lỗ, suýt bị Tinh Linh tộc diệt.
Tốt, rất tốt.

Giọng Tư Mã Tường vẫn rất dịu dàng, biểu tình tiên phong đạo cốt. Tư Mã Tường
bỗng ném ly dược qua. Ứng thiếu soái phản xa vung tay cản, nhưng có một ít
chất dịch dính vào người gã.

Ứng thiếu soái tức giận quát:

– Ngươi làm . . .

Hôm nay gặp đủ thứ chuyện, Ứng thiếu soái là con cưng của trời đã khi nào bị
người đói xử như vậy? Áo trắng dính đầy chất dịch khó ngửi, Ứng thiếu soái
chửi um sùm. Ứng thiếu soái thậm chí không so đo câu ‘chui xuống lỗ’ của Tư Mã
Tường, bây giờ gã là sư tử đực nóng nảy bị thương. Nhưng giây sau Ứng thiếu
soái không hùng hổ nổi, thanh âm ngừng bặt, biểu tình đông lại.

Ứng thiếu soái cuồng kêu:

– Ngươi . . . Dược của ngươi . . .

– Ngươi nói ta làm dược lung tung đúng không? Nên ta cho ngươi tự nếm thử.
Những dược này có thể cứu mạng đối với Tinh Linh hôn mê, nhưng với người thì .
. . Hình như có hiệu quả tán công. Tuy không biết hình thức lực lượng của Thú
Đằng tộc các ngươi là gì nhưng chắc cũng gần như nhau. Dù hiệu quả yếu chút
nhưng ít nhất tháo xuống danh hiệu thiên tài của ngươi.

Tư Mã Tường thản nhiên như đang nói chuyện gì đơn giản. Trên tay Tư Mã Tường
còn dính một giọt dịch, gã búng tay một cái bay vào miệng Tinh Linh hôn mê.

Tư Mã Tường không quay đầu lại nói:

– Ứng thiếu soái gì đó của các ngươi đã bị phế, nếu các ngươi còn muốn bênh
vực hắn thì đến đây. Lão tử bảo đảm các ngươi bị phế hết!

– Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . .

Ứng thiếu soái không nghe Tư Mã Tường nói gì, tay run run chỉ vào gã. Thuộc hạ
của Ứng thiếu soái khựng lại. Chợt trong mấy trăm Tinh Linh tộc nhân hôn mê có
một tiếng hô hấp nặng nề vang lên, có tiếng rên khẽ. Một Tinh Linh nữ chợt mở
mắt ra. Mọi người giật mình vì bên Ứng thiếu soái lập tức nhìn hướng Tinh Linh
tộc nhân vừa tỉnh dậy.

Biến đổi quá nhanh. Ứng thiếu soái trúng độc, Tinh Linh nữ tỉnh lại chỉ cách
nhau vài giây làm người ta không kịp phản ứng, đầu óc trống rỗng, cảm giác
đang nằm mơ.

Mọi người nhìn hướng dược sư tóc bạc, gã giơ tay nhấc chân có thể cắt đứt
người sinh tử.

Tinh Linh tộc nhân tỉnh dậy mờ mịt nhìn bốn phía, chớp mắt hỏi:

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

– Có chuyện gì? Ta đang ở đâu?

Đá Tinh Linh tộc nhân vây quanh Tinh Linh nữ, lao nhao hỏi thăm cơ thể nàng
thấy thế nào. Cuối cùng cả đám im lặng, Tuyết Đế Nhi tiến lên hỏi thăm, quan
tâm.

Ứng thiếu soái hộc máu lần ba:

– Phụt!

Ứng thiếu soái đáng thương cảm giác thiên địa tối sầm, thầm nghĩ:

– Tại sao? Tại sao nhân loại đáng sợ như vậy? Thì ra ước mơ thống trị Huyền
Binh đế quốc xa xôi như thế, tùy tiện hai người có thể hành mình tàn, hành
mình chết.

Ứng thiếu soái không biết hai nhân loại này thuộc hiếm thấy trong cộng đồng
nhân loại.

– Điều chế dược theo cách của ta, rất nhanh mọi người sẽ tỉnh dậy. Cha nó, ta
nói này Vu tiểu tử, sao không mau lấy đồ ăn ngon ngươi lưu trữ ra? Muốn ta đói
chết sao? Mợ nó, đồ ăn của Tinh Linh tộc nhạt thếch!

Tư Mã Tường leo xuống lưng Sương trưởng lão từ khi nào, gã dặn dò hai câu rồi
rống với Vu Nhai, bực tức tan bớt đi.

Tư Mã Tường không còn bực tức nữa. Bị người trói như heo vào giờ được một
‘thục nữ Tinh Linh’ làm cạn vệ, Tư Mã Tường có gì không thỏa mãn?

Với ánh mắt Vu Nhai nhìn Tư Mã Tường là đang lên mặt, bắt đầu khoe mẽ. Có thấy
Sương trưởng lão sững sờ nhìn bóng lưng Tư Mã Tường không? Chờ đến chỗ vắng
người chắc chắn lão già này sẽ nhảy cẫng lên.

Lúc này chợt vang tiếng hú trầm thấp.

– Grao!

Một con khưu phong thú có đuôi hồ ly lao ra từ cành lá rậm rạp.

Các Tinh Linh tộc nhân còn nhớ lúc trước Vu Nhai nói hắn có khưu phong thú lục
giai nên không chặn khưu phong thú này lại, nếu không thì lãnh địa Tinh Linh
tộc chủ yếu dùng vũ khí cung tên là nơi nhiều ma thú bay không muốn đến gần
nhất.

Tinh Linh tộc nhân thầm nghĩ:

– Thì ra hắn thật sự không gạt người.

Không ai dám nghi ngờ lời Vu Nhai nói nữa, ít nhất tin lời tám phần.

– Con khưu phong thú này . . .

Hùng tướng quân, mấy thân vệ mang Ứng thiếu soái xỉu cụp đuôi rời đi chợt liếc
nhau. Bọn họ nhớ chuyện mấy ngày hôm trước trong Hồng Phong thị trấn, nghĩ đến
con khưu phong thú kích phát cạm bẫy không gian sau đó bay lên cao. Cuối cùng
Hùng tướng quân đã hiểu tại sao Ứng thiếu soái thua thảm thế này, thì ra là
sai lầm đoàn người Hùng tướng quân đã sơ sẩy.

Thú Đằng tộc nhân rời đi, Tinh Linh tộc luôn hướng tới tốt đẹp lại trở về bình
tĩnh.

Hôm sau, bên dưới Thánh thụ Tinh Linh, cạnh hồ nhỏ có tên là “Sinh mệnh chi
tuyền”, tất cả trưởng lão đều tới đây. Tuyết Đế Nhi đứng đằng trước trưởng lão
Tinh Linh tộc, mọi người biểu tình căng thẳng nhìn nhà gỗ nhỏ trong hồ.

Ngày hôm qua Tư Mã Tường cứu chữa Tinh Linh tộc nhân khiến các Tinh Linh không
dám nghi ngờ gã nữa. Khi Tư Mã Tường báo tên ra Vân đại trưởng lão từng nghe
nói qua, càng không dám bất kính với gã. Tuy nhiên mọi người không chắc Tư Mã
Tường có cứu được nữ vương Tinh Linh tuổi già không, bọn họ rất căng thẳng.
Đặc biệt là Tuyết Đế Nhi, tay nàng toát mồ hôi lạnh. Hai canh giờ đã trôi qua.

May mắn Vu Nhai đứng bên cạnh, thấy bình tĩnh cho Tuyết Đế Nhi niềm tin vững
chắc dù hắn không nói câu nào.

Rào rào!

Lại nửa canh giờ qua đi, nước hồ dâng lên. Hơi thở sự sống thánh thụ mang chút
hơi thở Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ ùa vào nhà gỗ. Dưới nhà gỗ có trận pháp là
để tập kết hơi thở sự sống.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận