Ngọc Vấn Hiền rút huyền binh của mình ra cùng mọi người ngăn cản một kích hủy
diệt, cùng sống cùng chết.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Huyền binh giả phòng ngự tầng ngoài cùng bị trúng chiêu, bọn họ như nhìn thấy
huyền binh bị hủy diệt, cảm nhận kết cuộc chết chóc. Đám người bản năng ngoái
đầu nhìn, muốn xem cái người được bọn họ bảo vệ chính giữa đã tỉnh lại chưa?
Sau đó tập thể ngơ ngẩn, người đứng chính giữa bỗng nhiên đã đi đâu?
Cự Xỉ ngơ ngác hét lên:
– Vu Nhai!
Cự Xỉ nhìn thẳng đằng trước, dù ngây người nhưng giọng gã rất to khiến người
nghe nhìn hướng gã, dọc theo ánh mắt xem trước mặt. Mọi người trông thấy hình
ảnh suốt đời khó quên.
Từ khi nào người được bọn họ bảo vệ chính giữa đã đứng trước mặt cả đám. Ánh
sáng trắng hủy diệt che lấp chỉ trông thấy bóng lưng hơi tối, lúc này bóng
lưng đó trở nên vô cùng to lớn.
Trước mặt Vu Nhai vài thước là một cục gạch to khổng lồ.
Lúc ở Thiên Kiếm hùng quan, các kỵ sĩ dự bị từng trông thấy Vu Nhai thăng cấp
hoàng binh sư, khi đó cục gạch biến thành ván cửa to đen. Khi ấy ván cửa không
phát huy tác dụng gì, bị người cười nhạo. Bây giờ thứ này to hơn cả ván cửa
chặn lại ma pháp thánh quang hủy diệt.
Đại Tượng ngơ ngác hỏi:
– Đây là cái gì?
Người Đại Tượng đầy vết thương nhưng còn chiến đấu được.
Cự Xỉ đáp:
– Đó là huyền binh bản mệnh của Vu Nhai, một cục gạch màu đen.
Khi nói dến cục gạch Cự Xỉ đặc biệt thấy hãnh diệt, bởi vì đây là kỳ binh,
giống như bánh răng to lớn trong tay gã, Vu Nhai là kỳ binh giả.
Huyết Lệnh bước ra:
– Vu Nhai là tổ trưởng Bắc Đẩu tổ kỳ binh chúng ta, huyền binh bản mệnh của
hắn là kỳ binh, một cục gạch màu đen!
Nếu Vu Nhai có thể chiến đấu thì Huyết Lệnh không cần làm hộ vệ nữa.
– Cái gì? Vu Nhai huynh đệ là kỳ binh giả?
Cận vệ Tiểu Mỹ cũng đi ra:
– Ừm! Kẻ lừa đảo chính là kỳ binh giả, hắn không nói cho các ngươi biết sao?
Tiểu Mỹ sẽ không lừa người. Các tội phạm bị huấn luyện tàn nhẫn mười ngày đã
hiểu biết nhiều kỵ sĩ dự bị, đặc biệt là mấy vị mỹ nữ. Các tội phạm ngơ ngác
nhìn ván cửa khổng lồ chắn ánh sáng trắng, thân hình đứng thẳng tắp.
Kỳ binh giả cục gạch, Bắc Đẩu hành tỉnh, thủ lĩnh Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, đoàn
tạo sư lợi hại, bán nhi nữ của Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh đi, chống đối Quang
Minh thần điện, quyết đấu cùng quang minh thánh nữ, một mình một người bắn
xuyên thánh quang ma kỵ đoàn . . .
Hiện giờ Vu Nhai kỳ tích liên tục đột phá vài đoạn có lẽ đã tới địa binh sư.
Trên người Vu Nhai toàn tập hợp yếu tố tầng dưới chót, giống như các tội phạm
đáng chết như bọn họ. Thế nhưng Vu Nhai sáng tạo sự việc kỳ tích nhất. Các tội
phạm rung động.
Thì ra không cần chết chóc cũng có thể cảm giác được mình là con người, cảm
giác mình còn sống, bởi vì có Vu Nhai huynh đệ!
Trong khi các tội phạm cảm động, kỵ sĩ dự bị phấn chấn, ánh sáng trắng hủy
diệt trước mặt bỗng tan biến. Ván cửa trước mắt Vu Nhai thu nhỏ thành cục gạch
dung nhập vào cơ thể hắn, lại nghiệm chứng sự thật hắn là cục gạch huyền binh
giả.
– Đa tạ các ngươi, hiện tại ta đã có thể chiến đấu, mọi việc làm theo kế
hoạch ban đầu.
– Vu Nhai!
Keng!
Không đợi bọn họ nói xong Vu Nhai cầm cây trường kích tức là Thất Tinh Thần
Kích. Ở trong mắt kỵ sĩ dự bị, các tội phạm thì Thất Tinh Thần Kích không phải
triệu hoán từ cơ thể Vu Nhai mà lấy ra từ không gian giới chỉ. Với thực lực
hiện tại của Vu Nhai triệu hoán Thất Tinh Thần Kích hay lấy ra khỏi không gian
giới chỉ trong mắt người bình thường khó thể phân biệt.
Một tội phạm hỏi:
– Vu Nhai huynh đệ còn biết dùng trường kích sao?
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Một kỵ sĩ dự bị đáp:
– Hình như không có gì là Vu Nhai không biết, hắn từng được một truyền thừa
thần kích.
Trường kích, cây búa, kiếm, tiên, quyền . . . Vu Nhai biết nhiều thứ cũng đành
thôi, mỗi loại hắn đều rất lợi hại, không phải huyền binh bản mệnh. Đây hầu
như là chuyện không thể, nhưng Vu Nhai biến chúng thành có thể.
Thần tượng! Các tội phạm cảm giác người tầng dưới chót nhất cũng có thể không
ách như vậy.
Kỵ sĩ dự bị tỉnh ngoài thấy biểu tình của các tội phạm rất muốn nói: Thật ra
hắn không xem như tầng dưới chót nhất, hắn còn một thân phận khác là con riêng
của Độc Cô gia, dường như đã được Độc Cô gia thừa nhận.
Cuối cùng kỵ sĩ dự bị tỉnh ngoài không nói ra khỏi miệng, đừng nói là trong
tình hình hiện nay, dù không phải thì bọn họ không định chèn ép uy tín của Vu
Nhai.
Cuối cùng kỵ sĩ dự bị tỉnh ngoài chỉ nói:
– Trước kia hắn là một tiểu binh thủ thành.
Dù nói Vu Nhai là người Độc Cô gia thì sao? Trong tuyệt kỹ của Vu Nhai không
có bóng dáng Độc Cô gia, thực lực của hắn không phải được Độc Cô gia bồi
dưỡng. Huyền binh bản mệnh của Vu Nhai vẫn là cục gạch. Vu Nhai được Độc Cô
gia thừa nhận chắc vì khi hắn quay về Độc Cô gia dùng thực lực của mình mới
được Độc Cô gia khẳng định, mọi thứ chứng minh hắn bò lên từ tầng dưới chót
nhất.
– Các ngươi còn ngẩn ra làm gì, lập tức hành động đúng như kế hoạch. Lúc
trước các ngươi chặn công kích của bọn họ cho ta, bây giờ đến lượt ta chắn cho
các ngươi!
Vu Nhai cầm Thất Tinh Thần Kích bướctới, chợt ngoái đầu lại nói:
– Nhớ kỹ, nếu các ngươi không đợi được ta về thì đừng chờ. Như lúc trước đã
nói, mạng của chúng ta cao quý hơn bất cứ ai, không được chết dễ dàng!
Cảm động!
Các tội phạm, kỵ sĩ dự bị muốn khóc, đặc biệt là nhóm tội phạm.
Các tội phạm không biết rõ Vu Nhai, hắn nói không cần chờ nghĩa là chắc chắn
hắn sẽ bình an vô sự. Trong tình huống một mình đối diện Quang Minh thần điện,
bọn họ hiểu nghĩa là Vu Nhai sẽ chết tại đây, không cần đợi bởi vì hắn đã
chết.
Bọn họ tạm quên Vu Nhai còn có khưu phong thú.
– Chúng ta đi!
Ngọc Vấn Hiền biết chắc Vu Nhai sẽ sống sót, gã không chút do dự xua mọi người
đi. Kế hoạch vốn có là không liều mạng với Quang Minh thần điện, tiếp tục đi
sâu vào Lư Tiễu tiểu sơn mạch, dùng địa hình phức tạp hành chết thánh quang ma
kỵ đoàn.
Ngọc Vấn Hiền mang theo mọi người khóc ròng, tâm tình phức tạp rút lui.
Vu Nhai dứt khoát nói:
– Cửu Tà huynh, Lý huynh, các ngươi cũng đi đi. Mục tiêu của Quang Minh thần
điện là ta, chỉ cần ta ở đây thì quang minh thánh tử, thánh nữ sẽ không đuổi
theo đại đội. Có các ngươi theo bọn họ thì ta mới yên tâm.
Độc Cô Cửu Tà cười đáng đánh nói:
– Ài, ngươi chiếm hết chuyện tốt, quang minh thánh nữ chỉ vừa mắt ngươi.
Thôi, giao nơi này cho ngươi.
Vu Nhai rất muốn nói:
– Nguyền rủa ngươi trừ sư mẫu của ta ra đều lọt vào mắt xanh các đời quang
minh thánh nữ.
Độc Cô Cửu Tà nói tiếp:
– Vu Nhai, trước khi đi ngươi có thể nói cho ta biết ngươi đã đến địa binh sư
chưa?
Vu Nhai cười nói:
– Tất nhiên là chưa, địa binh sư làm gì dễ đột phá như vậy?
Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá thở phào, nhưng rồi hai người thầm thắc mắc. Nếu Vu
Nhai không đến địa binh sư thì hiện tượng ‘các khí trở về’ là sao? Độc Cô Cửu
Tà, Lý Thân Bá lắc đầu, Vu Nhai sẽ không lừa bọn họ.
Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá, Lữ Băng, Lữ Nham cưỡi tọa kỵ bay của thánh quang ma
kỵ đoàn chạy đi. Lý Thân Bá không một mình cưỡi tọa kỵ, mãi khi Vu Nhai tỉnh
lại gã vẫn không chinh phục được một con tọa kỵ bay nào.