Triệu Hoán Thần Binh

Chương 512: Thái giám từ đâu đến (hạ)?

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Yến đại nhân hỏi:

– Có người ở phía sau chống lưng cho các ngươi đúng không?

– Ha, vậy điều kiện ta mới nêu các ngươi thấy sao? Ta không khiến ngươi khó
xử, chỉ cần không phải Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị thì sẽ bình yên. Giao Bắc Đẩu kỵ sĩ
dự bị cho chúng ta là được. Sao? Điều kiện rất hấp dẫn đúng không?

Yến đại nhân lạnh lùng hỏi:

– Ngươi thật sự cho rằng Huyền Thần điện chúng ta không quản lý được nơi này?

– Vậy quản lý được không? Thế thì ta sai, nhưng chắc chắn các ngươi không
quản lý được quanh Độc Cô Thần thành.

Con ngươi Yến đại nhân co rút. Đúng vậy, Huyền Thần điện không quản lý được
Độc Cô Thần thành hay lãnh địa thuộc về Độc Cô gia.

Đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn và đoàn đội của gã hoàn thành nhiệm vụ xong là
trực tiếp định cư gần Độc Cô Thần thành, gã còn sợ cái gì?

Đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn không nói rõ là ai sai khiến, chuyện người bên
trên vô cùng phức tạp, gã làm tốt việc của mình là được.

Lưu Hàn Trạch mở miệng nói:

– Yến đại nhân, cường long không đè được rắn nhà, chuyện này vốn là Vu Nhai
gây ra. Người muốn đối phó chúng ta là Độc Cô Cửu Dương, hay chúng ta giao
những người quen Vu Nhai cho bọn họ đi, một điều nhịn chín điều lành.

Lưu Hàn Trạch ghi hận lúc trước Vu Nhai làm hỏng việc tốt của gã, làm gã suýt
bị tước đi tư cách kỵ sĩ chính thức, gã thù luôn những người quen của Vu Nhai.
Nghe nói Vu Nhai ở trong cấm địa Độc Cô gia không biết sống hay chết, Lưu Hàn
Trạch không có cơ hội báo thù. Lẽ đương nhiên Lưu Hàn Trạch nhắm vào bằng hữu
tốt của Vu Nhai, nếu không thì gã khó bỏ mối hận trong lòng.

Lưu Hàn Trạch không thèm che giấu nói thẳng trước mặt đám người Dạ Tình,
Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Huyết Lệnh, Cự Xỉ, lão già Mê Thành, Tiết tổ trưởng,
Diễm tỷ. Mọi người biến sắc mặt.

– Buồn cười, chúng ta là Huyền Thần điện, đã khi nào làm chuyện giao kỵ sĩ dự
bị ra?

Tính cách Hạng Phi nóng nảy luôn đối chọi với Lưu Hàn Trạch, bây giờ không
phải lúc đánh nhau nếu không gã đã xông lên.

Lưu Hàn Trạch tức giận nói:

– Ta đang nói chuyện với Yến đại nhân, kỵ sĩ ngoại điện nhà ngươi xen miệng
cái gì?

– Ngươi . . .!

– Được rồi, đừng cãi nữa. Tuyệt đối không giao người, ta không tin bọn họ dám
tấn công vào. Đóng cửa lại!

Yến đại nhân làm người chính trực, nếu không lúc ở Thiên Kiếm hùng quan đã
chẳng nói chuyện bênh Vu Nhai, quan trọng là lòng kiêu hãnh của Huyền Thần
điện.

Lưu Hàn Trạch không chịu bỏ cuộc:

– Yến đại nhân nên biết là lực lượng mạnh nhất Kiếm vực hành tỉnh muốn đối
phó chúng ta, không cần thiết đối đầu với bọn họ. Đừng quên lực lượng mạnh
nhất Kiếm vực hành tỉnh mỗi năm cung cấp trợ giúp rất lớn cho Huyền Thần điện
chúng ta.

Huyền Thần điện muốn đứng vững đương nhiên cần các đại gia tộc ủng hộ. Bây giờ
không như lúc Huyền Thần điện mới thành lập, các loại thế lực liên kết với
nhau, dại gia tộc dưa tử tôn đi làm kỵ sĩ, giúp đỡ Huyền Thần điện đủ điều để
không gây sự với gia tộc. Tuy đại gia tộc như Độc Cô gia thì không sợ điều
này, nhưng dù sao không phải là hoàng tộc, nếu quá gay gắt sẽ khiến haòng tộc
phản cảm, Huyền Thần điện hay mấy gia tộc khác hùa nhau chèn ép Độc Cô gia.

Độc Cô gia là gia tộc số một Thần Huyền đại lục nhưng chưa mạnh đến mức đối
địch với nguyên đại lục.

– Lưu kỵ sĩ, ngươi đặt vinh diệu kỵ sĩ chúng ta đi đâu rồi?

Lưu Hàn Trạch tiếp tục bảo:

– Ta chỉ lo nghĩ lợi và hại, suy nghĩ cho Huyền Binh đế quốc chúng ta. Mấy kỵ
sĩ dự bị Bắc Đẩu hành tỉnh có cũng được, không có cũng chẳng sao. So sánh với
lực lượng mạnh nhất Kiếm vực hành tỉnh thì ta tin nhiều người có lựa chọn
giống như ta.

Lưu Hàn Trạch thầm cười âm hiểm, gã nhẫn nhịn nhiều ngày rốt cuộc có thể trút
ra.

– Ha ha ha ha ha ha! Vị kỵ sĩ này nói có lý. Yến đại nhân, không biết đại
nhân lựa chọn như thế nào?

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Mọi người cùng nhìn hướng Yến đại nhân, bao gồm mấy kỵ sĩ chính thức, kỵ sĩ dự
bị, Hạng giáo quan. Hạng Phi siết chặt nắm tay, nếu Hạng giáo quan đồng ý Lưu
Hàn Trạch thì gã sẽ liều mạng lao ra.

Yến đại nhân lạnh lùng nói:

– Nói vớ vẩn. Ta chỉ biết năm xưa đế quốc thành lập Huyền Thần điện là vì
giXích Mãng các đại gia tộc chứ không phải cùng nhau cấu kết làm việc xấu. Lưu
kỵ sĩ, ta sẽ giúp ngươi chuyển lại những lời ngươi nói hôm nay về Huyền Thần
điện.

Tuy bây giờ vàng thau lẫn lộn nhưng vẫn có nhiều kỵ sĩ chính thống, Yến đại
nhân nằm trong số đó.

Lưu Hàn Trạch nhìn hướng mấy kỵ sĩ khác:

– Yến đại nhân! Mấy người hãy khuyên nhu Yến đại nhân đi!

Kỵ sĩ dự bị không có tư cách nêu ý kiến, bọn họ chỉ có nước chờ bị bày bố.

Trong khi Lưu Hàn Trạch cố gắng thuyết phục Huyền Thần điện bỏ đám Bắc Đẩu kỵ
sĩ dự bị Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ thì một thanh âm trêu chọc vang lên.

– Lưu Hàn Trạch, ngươi thật hẹp hòi, không biết Huyền Thần điện làm sao cho
ngươi làm kỵ sĩ chính thức. Chẳng lẽ đi cửa sau? Xem ra Huyền Thần điện cũng
chỉ có thế.

Mọi người nhìn hướng phát ra thanh âm.

– Là ai? Dám chất vấn Huyền Thần điện ta?

– Huyền Thần điện chuẩn bị giao kỵ sĩ của mình ra chẳng lẽ không cho người ta
chất vấn?

Cuối cùng mọi người tìm được hướng phát ra thanh âm, từng đôi mắt nhìn hướng
thanh niên. Người trẻ tuổi trừ hơi đẹp trai ra không khác gì người bình
thường, điểm kỳ lạ là mấy chục tọa kỵ theo sau lưng hắn.

Khi mọi người cảm thấy thanh niên rất bình thường thì bên kỵ sĩ dự bị có người
kêu lên:

– Vu Nhai!

Trong đám người có tiếng hét thê lương vang lên:

– Vu Nhai!

Tiếng hét sắc nhọn xé rách màng tai mọi người. Tiêu điểm chuyển hướng khác,
nhiều người đứng xem, kỵ sĩ dự bị đương sự, người Kim Mã săn ma đoàn ngoái đầu
nhìn.

Một chiếc xe ngựa màu vàng lẫn đám người, xung quanh có nhiều xe ngựa nên
chiếc xe màu vàng không quá bắt mắt.

Nhưng nếu quan sát kỹ sẽ thấy xung quanh xe có hơi thở cường đại, cao thủ lợi
hại canh gác hai bên xe. Mọi người bị sự kiện kỵ sĩ dự bị hấp dẫn nên không
chú ý chiếc xe ngựa màu vàng.

Nghe hai chữ Vu Nhai, các cao thủ cảm giác rõ rệt không khí quanh xe ngựa
không thích hợp.

– Ngươi là ai? Giọng thật khó nghe, là thái giám ở trong cung sao? Sao ngươi
biết ta? Ta rất nổi tiếng?

Vu Nhai nghe tiếng liền biết người trong xe ngựa là Độc Cô Cửu Dương tám ngày
trước bị hắn dùng thân phận U Hoang bắn gãy ba cái chân, với tính cách của gã
nếu muốn đối phó kỵ sĩ dự bị tất nhiên sẽ lộ mặt.

Độc Cô Cửu Dương không ra ngoài mà hét chói tai:

– Vu Nhai! Ngươi . . . Ngươi . . . Giết hắn . . . Giết hắn cho ta!

Đám kỵ sĩ dự bị liếc nhau. Đám người Huyết Lệnh, Cự Xỉ, Lữ Nham dẫn đầu đáp
xuống sau lưng Vu Nhai. Dạ Tình nên là người nhanh nhất, nhưng khi nàng nhìn
Vu Nhai thì ánh mắt là lạ.

Đừng quên lúc ở Thiên Kiếm hùng quan Dạ Tình có nói nếu Vu Nhai trở về từ Độc
Cô gia thì nàng sẽ biến trò đùa vị hôn thê thành sự thật, cho hắn cơ hội.
Nhưng U Hoang . . .

Những người không thuộc Bắc Đẩu hành tỉnh như Lý Thân Bá thì do dự.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận