“Thế nào, cả ngươi cũng không nhìn rõ?”
Trong đám mây trên chỗ Cổ Kiếm tông tụ tập, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên tế
xuất pháp bảo như tấm sa mỏng, che giấu thân ảnh.
Từ vị trí của cả hai, tinh quang thoạt ẩn thoạt hiện, bao trùm mấy dặm, Ngụy
Tác lấy làm lạ vì Linh Lung Thiên mắt lóe kim quang mà không nhận ra tình hình
cụ thể.
Toán tu sĩ Ngọc Hành đại lục dùng pháp bảo che đi thân ảnh, bất phàm hơn dự
liệu.
“Tiểu tử, chúng ra rồi, bất quá đối phương không có ý quang minh chính đại
giao chiến.” Lục bào lão đầu lên tiếng.
Ở tụ tập điểm, bọn Cổ Kiếm tông tông chủ lướt ra, hơn trăm tu sĩ tu vi Phân
niệm cảnh trở lên đứng hai bên, tế xuất các loại pháp bảo pháp khí, quang hoa
đan nhau chói lòa. Tinh quang dừng lại, không ngừng tỏa ra khói vàng như yêu
vân, cỏ vẻ định bao kín cả khu vực bảy, tám trăm dặm này.
“Thế nào, dám xâm nhập Thiên Huyền đại lục mà không dám lộ diện quang minh
chính đại đấu một trận, tu sĩ Ngọc Hành đại lục đều là loại chuột bọ thế hả?”
“Thành vương bại khấu, những lời đó khi nào còn sống sót hẵng nói.” Tiếng cười
lạnh vang lên, giọng cười chói tai như tinh kim va nhau, rõ ràng là tu sĩ lùn
của phe Ngọc Hành đại lục.
“Tiếc thật, các ngươi tính nhầm rồi, sẽ chết ở đất khach.” Được Ngụy Tác hứa
nên Cổ Kiếm tông tông chủ cũng cười lạnh.
“Vù!” “Vù!” “Vù!”…
Cùng lúc, đại hình cấm chế chỗ dày đặc công trình của Cổ Kiếm tông đã phát
động, đạo đạo thanh sắc phong trụ như cự long bàn bay lên.
“Vậy hả?” Phe Ngọc Hành đại lục không buồn khuyên hàng mà cười lạnh đoạn mặc
phe Cổ Kiếm tông kêu gào.
Thanh sắc phong trụ của phe Cổ Kiếm tông không thể thổi tan được khói vàng,
hoàng vụ càng lúc càng nồng hậu, che kín đất trời, cả ánh nắng cũng bị che
kín.
Cổ Kiếm tông tông chủ phát ra lưỡng đạo linh quang, các công trình ở dưới cùng
rực linh quang, hình thành một lam sắc và thanh sắc linh quang quang tráo, bao
lấy tất cả, mấy tòa điện cũng tràn sương trắng, hoàng sắc vụ khí và bạch sắc
vân vụ đan nhau, tu sĩ Thiên Huyền đại lục không nhìn rõ vị trí của đối
phương.
Ngọc Hành đại lục thì đứng đầu là bốn nam hai nữ, nữ tu mặc tử sắc cung trang
như quý phụ lơ lửng một hoàng sắc tinh cầu cỡ nắm tay.
Hoàng sắc tinh cầu phát ra quang hoa hình thành một quang mạc, hiện rõ vị trí
mọi tu sĩ Thiên Huyền đại lục.
Tuy mỗi một quang điểm đều cực nhỏ, không thể qua đó đoán ra tu vi cụ thể của
tu sĩ nhưng ngay cả Ngụy Tác và Linh Lung Thiên không thoát được pháp khí này
tra xét, chỉ là hai quang điểm nhỏ xíu, ở phía trên bọn Cổ Kiếm tông tông chủ.
“Bên trên chúng còn hai tu sĩ ẩn thân, thân phận có vẻ cao hơn.” Bạch phát lão
ẩu khí tức âm trầm, như lão quỷ bà nhìn quang điểm của Ngụy Tác và Linh Lung
Thiên nói.
“Chúc đạo hữu, thả Thực linh giáp trùng ra. Đoạn đạo hữu, phát năm Hoàng thiên
thần tướng đi.” Gã lùn khí tức kinh nhân nhất nheo mắt gật đầu, bảo lục lão
giả hòa và tu sĩ trẻ tuổi mặc hoàng sắc pháp y.
“Hiện tại thả Hoàng thiên thần tướng ra?” Hoàng sắc pháp y thanh niên hơi ngẩn
ra.
“Hoàng thiên thần tướng tuy quý nhưng Tôn tông chủ tổng có thể luyện chế, Đoạn
đạo hữu không đến nỗi coi bảo bối quý hơn tính mệnh bọn mỗ chứ?” Tu sĩ lùn
liếc thanh niên.
“Phòng tiền bối nói vậy, vãn bối tự nhiên tuân lời.” Thanh niên bĩu môi, lấy
ra một nạp bảo nang, vung tay, năm dải hoàng quang dựng lên.
Năm dải hoàng quang là năm tinh kim khôi lỗi cầm song đao.
Năm tinh kim khôi lỗi vàng rực, mặc áo da võ sĩ, thể hình tương tự gã lùn, chỉ
bằng nửa người thường. Chỉ là khí tức lạnh buốt cực nồng, hơi ánh lên hồng sắc
quang hoa, nhìn từ xa như có máu chảy khắp người, bên trong quang hoa là hồng
sắc thần văn thoạt ẩn thoạt hiện.
Năm tinh kim khôi lỗi đều mặt phẳng lỳ, chỉ có hai hốc mắt, không có ngũ quan,
hai hốc mắt đen ngòm, tạo cảm giác khó chịu.
Lục bào lão giả lấy ra mấy nô thú đại, chân nguyêndồn vàovô số lục quang vô
thanh vô tức bay ra.
Vô số lục quang càng bay càng nhiều, tạo thành một đám mây sau lưng lục bào
lão giả.
Lục quang đều là giáp trùng kỳ dị cỡ ngón tay, vỏ tương tự Phệ linh thú.
Lão giả mục quang lóe lên, giáp trùng kỳ dị vô thanh vô tức tản ra, bắn đến
chỗ bọn Cổ Kiếm tông tông chủ.
Hoàng sắc pháp y thanh niên thong thả lấy ra hơn bốn mươi viên cao giai phong
hệ yêu đơn, phong linh khí tức và yêu nguyên dao động cực kỳ kịch liệt, ít
nhất lục cấp trở lên.
Chân nguyên dồn vào, ngực tinh kim khôi lỗi mở tinh kim giáp xác ra. Thanh
niên áo vàng nhét hơn bốn mươi viên cao giai phong hệ yêu đơn vào.
“Xoẹt!” Mắt năm tinh kim khôi lỗi vốn đen xì chợt ánh lên thanh quang, ẩn vào
khói vàng.
Thập phần kỳ dị là lục sắc giáp trùng bay ra thì vẫn hiện lên trên màn sáng
của cung trang quý phụ, hoàng quang dày đặc đổ đến chỗ bọn Cổ Kiếm tông tông
chủ, còn năm tinh kim khôi lỗi không hề có dấu vết trên đó, như không thể cảm
tri được.
“Tỷ tỷ, Phòng lão đầu có phải càng già càng nhát không, Thiên Huyền đại lục có
mấy tu sĩ lợi hại đều không xuất hiện tại đây. Mấy thứ này đều là chí bảo,
hỏng một món cũng là tổn thất.” Tu sĩ trẻ tuổi thả năm tinh kim khôi lỗi thì
ngầm truyền âm cho cung trang quý phụ.
“Đệ đệ đừng tiếc nữa, mấy thứ đó tuy lợi hại hơn tu sĩ Kim đơn nhất trọng
nhưng tiêu hao kinh nhân phong hệ yêu đơn, thi phóng lại chậm, đơn độc đối
địch thì gần như vô dụng, chúng ta chiếm lấy những chỗ tích tụ linh khí của
Thiên Huyền đại lục để đề thăng tu vi mới là chính đạo, khi tu vi đột phá nhất
trọng, tinh kim khôi lỗi coi như không cần.” Cung trang mỹ nữ truyền âm,
“Phòng lão đầu thần thông kinh nhân, đừng nên đắc tội.”
“Tỷ tỷ nói đúng, đệ đệ dễ chịu hơn nhiều.” Thanh niên cười nham nhở, “Bất quá
làm việc khác với tỷ tỷ thì càng thư phục, sau trận này mong tỷ tỷ quan tâm
tới đệ đệ.”
“Đệ có tam phòng thị thiếp, đều xinh đẹp như hoa, sao còn để ý đến tỷ tỷ này?”
Nữ tu bạch liếc hoàng sắc pháp y thanh niên nhất, “Không sợ sư huynh lột da
hả.”
“Họ sánh sao được với thủ đoạn của tỷ tỷ, chỉ chiêu Ngọc thiệt triền châu, là
họ không sánh được. Sư huynh thì tỷ tỷ chắc không tiết lộ…”
“Đương nhiên không, y quá chán, chỉ có man lực, sánh sao được với tiểu bạch
long đủ trò hoa dạng…” Cung trang quý phụ và hoàng sắc pháp y thanh niên
truyền âm tán tỉnh, càng lúc càng khó nghe, cung trang quý phụ đã có một đạo
lữ là sư huynh của thanh niên nhưng thanh niên vẫn tư thông với ả. Lúc này mà
cả hai còn cợt nhả chứng tỏ nắm chắc, không coi tu sĩ Thiên Huyền đại lục ra
gì.
“Là yêu trùng chưa từng thấy, có lẽ đối phương mới nuôi dưỡng thành.”
Mắt Linh Lung Thiên lóe kim quang.
“Gì hả?”
Một tu sĩ Cổ Kiếm tông đột nhiên kinh hô, lục quang lóe lên, một linh quang
quang tráo đột nhiên nát vụn.
-o0o-