“Là ai mà một đòn là giết lão bất tử Kim đơn ngũ trọng, cả huyền binh cũng
dùng tay không cầm được…”
Thấy Linh Lung Thiên hạ sát lão bất tử Kim đơn ngũ trọng của Xích Lôi tông thì
các tu sĩ khác biến sắc.
Vù!
Một đạo huyết mang cách không đánh vào Linh Lung Thiên. Huyết mang như xuyên
việt hư không, tựa hồ như Chứng pháp đạo quả, từ cự ly rất xa đã có thể chốt
chặt đối thủ. Huyết mang lóe lên đã đến trước mặt Linh Lung Thiên, quanh huyết
mang dấy lên xích hồng sắc quang văn, uốn cong hư không, khí tức đặc hữu của
thần huyền đại năng ràn rạt.
“Đây là thứ hàm chứa thần văn do thần huyền đại năng khắc vào!” Ngụy Tác cả
kinh.
“Thiên vũ thần huyết mang! Đây là trấn phái pháp khí của Bắc Ngục tông, y là
Bắc Ngục tông tông chủ Tư Đồ Tuyệt.” Âm Lệ Hoa nhận ra, truyền âm cho Ngụy
Tác.
Bắc Ngục tông là tông môn ngang với Hải Tiên tông, tông chủ Tư Đồ Tuyệt hóa
trang thành một lão giả mặc hôi sắc pháp y, đầu tóc xõa tung.
“A!”
Bắc Ngục tông tông chủ kêu lên kinh hãi.
Linh Lung Thiên ràn rạt hôi sắc linh quang, Thiên vũ thần huyết mang không thể
xuyên thấu.
Thiên vũ thần huyết mang là một viên lăng hình tinh thạch cỡ ngón tay, phát ra
xích hồng sắc thần văn nóng bỏng.
Huyết hồng sắc tinh thạch vỡ vụn.
“Tư Đồ Tuyệt, ta đưa ngươi quy tây.” Ngụy Tác đến sau lưng Tư Đồ Tuyệt, một
đạo Ám hoàng kiếm khí chém ra cùng ngọn cước.
“A…”
Tư Đồ Tuyệt có tốc độ thi pháp chậm hơn Ngụy Tác một chút, hồng sắc tinh quang
vừa hiển hiện, Thiên vũ thần huyết mang chưa kịp kích phát thì lưng đã bị Ngụy
Tác đánh nát, phun máu ồng ộc, mất hết sinh cơ.
“Chát! Chát! Chát!”
Mấy hắc sắc mộc hạp đột nhiên nổ tung quanh Ngụy Tác, gã cứng người lại.
Gã thi triển Thủy hoàng phệ nhật quyết, Thủy hoàng thần linh cơ hồ ngưng thành
thực chất xuất hiện trên đầu, mình gã như há ra vô số cái miệng, thủy linh
nguyên khí tinh thuần cực độ cùng vô số kim đơn hà quang, không ngừng gột rửa.
“Loại quả này cũng dùng rồi.” Ngụy Tác lạnh lùng nhìn tu sĩ ném hắc sắc mộc
hạp. Y đứng trong ngũ sắc vân hà, không nhìn rõ diện mục. Mấy cái hộp đựng
loại quả mà Huyền Phong môn sai Đông Hoang tông hái, có thể khiến nhục thân tu
sĩ mộc hóa.
“Nguyên khí đó mà cũng gột rửa đuọc…” Thấy nhục thân gã không cương hóa, tu
sĩ đứng trong ngũ sắc vân hà kinh hãi vô cùng.
Nhưng gã chưa kịp làm gì, một đạo ám lục sắc quang hoa đã ép xuống.
Âm Lệ Hoa thôi động Tà vương minh hạp, phát động công kích.
Tà vương minh hạp là huyền giai thượng phẩm pháp bảo, cũng như Phá diệt thần
thương, Kim đơn tu sĩ thông thường khó đỡ nổi.
“A!”
Tu sĩ trong ngũ sắc vân hà phát ra mấy đạo quang hoa, chặn được Tà vương minh
hạp nhưng cả vân hà cũng bị Tà vương minh hạp cấn vỡ.
Ngũ sắc vân hà là khăn lụa bảy màu nhưng bị đánh tan tành.
Một tu sĩ trẻ tuổi mặc bạch bào, diện mục tuấn tú hiển hiện, chân đứng trên lá
sen do linh quang hình thành. Tu sĩ trẻ tuổi này không hề xuất hiện tại Hóa
Thiên giáo đại hội, Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa không biết.
Miễn cưỡng chặn được Tà vương minh hạp, tu sĩ trẻ tuổi này đột nhiên tỏ rõ
thần sắc tuyệt vọng.
“Chát!” Đỉnh đầu y vang lên tiếng như mở nắp bình, máu tóe lên, ẩn ước hiện rõ
thân ảnh Phệ tâm trùng.
Còn lại bốn tu sĩ, một thụ trọng thương, Tự Nhiên tông tông chủ liên tục thổ
huyết, lão bất tử Đông Tú sơn và trung niên tu sĩ như khất cái và một người ẩn
trong bạch ngọc họa phảng, không nhận ra hư thực.
“A!”
Bốn tu sĩ kinh hô.
“Xoẹt!!” Ngụy Tác không hề dừng tay, phát động Động Hư bộ pháp đến sau lưng
trung niên tu sĩ ăn vận rách rưới như khất cái.
“Ầm!”
Đột nhiên, Ngụy Tác cảm nhận được khí tức cực kỳ nguy hiểm, liền toàn lực phát
động Vô thủy kiếm kinh, hình thành vô số phi kiếm quay tít.
“Xoạt…” Tu sĩ ăn mặc rách rưới như khất cái đột nhiên cong tay phải, toàn bộ
biến thành lục sắc thần diễm, hình thành năm con độc xà lấp lóe thần quang,
xuyên qua dòng phi kiếm của Ngụy Tác, hất gã và ngân quang văng đi.
“Linh Xà tông tông chủ, lại một tông chủ!”
Nhãn quang Ngụy Tác lóe lên, tuy bị văng xa nhưng thần sắc vẫn thập phần bình
tĩnh. Đạo thuật pháp này cũng là vô thượng bí thuật, là trấn tông chi bảo của
Linh Xà tông, chỉ tông chủ mới được truyền thừa, Ngụy Tác từng nghe nhưng vô
thượng bí thuật này phải tự tổn nhục thân mới có thể kích phát, vì thế nên gã
không có bao nhiêu hứng thú, giờ đạo vô thượng bí pháp này tuy nhiên danh bất
hư truyền, xuyên qua cả Vô thủy kiếm kinh nhưng chỉ khiến gã khí huyết sôi
trào chứ không bị thương thật sự.
Vù!
Linh Xà tông tông chủ ra đòn là nhận ra khí tức Ngụy Tác bình ổn, không hề bị
thương. Không hề dừng lại, y hiện rõ quyết tâm, đầu cháy rực lục sắc thần
diễm.
Một đạo lục quang bay lên, như Động Hư bộ pháp xé toạch hư không, như vô hình
chi vật đột phá phong tỏa của hắc sắc thần văn, lóe lên ở ngoài quang tráo.
“A!”
Âm Lệ Hoa kinh hô, Linh Xà tông tông chủ thi triển độn pháp là đoạt xá độn
pháp, tốc độ tựa hồ còn hơn cả Động Hư bộ pháp. Nếu bị Linh Xà tông tông chủ
đào thoát rồi đồn ra thì kế hoạch của Ngụy Tác sẽ thất bại, nhưng đó chỉ là
việc nhỏ, quan trọng là y có thể tiết lộ về Linh Lung Thiên, Hóa Thiên giáo
rất có thể đoán được Linh Lung Thiên và Ngụy Tác là kẻ trộm thần mộc thần căn.
“Muốn chạy, không dễ thế đâu.”
Ngụy Tác vẫn thản nhiên, đến rìa hắc sắc thần văn, đồng thời một đạo huyết
hồng sắc quang mang dấy động thần văn bắn ra, như nhảy nhót trong hư không,
trực tiếp ấn lên lục quang do bản nguyên thần hồn Linh Xà tông tông chủ hóa
thành.
“A!”
Linh Xà tông tông chủ kêu lên thảm thiết, lục quang bị uy năng hủy diệt đánh
thành tro.
“Ngươi biết bọn ta là ai mà dám giết, có biết hậu quả, sẽ tạo thành chấn động
thế nào không!” Tự Nhiên tông tông chủ kêu lên kinh hãi.
Y và hai tu sĩ còn lại không thể đột phá hắc sắc thần văn cấm chế, tu sĩ kích
phát bạch sắc cổ trận kỳ đã chết, ba người thậm chí không thể qua được khe nứt
không gian.
“Ngươi là ai? Không phải Tự Nhiên tông tông chủ hay sao?” Ngụy Tác cười lạnh
với Tự Nhiên tông tông chủ.
“Ngươi… ngươi biết thân phận của bọn ta mà dám…” Tự Nhiên tông tông chủ
rùng mình, kêu lên không dám tin.
“Cùng là tu sĩ Đại Hóa minh, các ngươi dám che giấu thân phận đến giết ta thì
là đại địch của Đại Hóa minh, ta giúp Đại Hóa minh trừ đi.” Ngụy Tác cười
lạnh, trực tiếp xuất hiện sau lưng Tự Nhiên tông tông chủ.
“A!” Tự Nhiên tông tông chủ hãi hùng kêu lên, một đạo ám kim sắc kiếm quang
trực tiếp xuyên qua tâm mạch y vốn không còn bao nhiêu sức kháng cự, lấy mạng
luôn.
“Ngươi cố ý… chắc chắn ngươi có linh dược đề thăng thọ nguyên, không thì
không thể duy trì dén giờ mà không chết, ngươi quá độc ác! Ngươi giết nhiều
người như thế, không được chết an lành đâu!” Tu sĩ trong bạch ngọc họa phảng
gầm lên oán độc cực độ. “Oành!” Bạch ngọc họa phảng nổ tung, biến thành quang
diễm khổng lồ trên không trung.
Tu sĩ này thấy không thoát được, để tránh bị lộ thân phận, sợ liên lụy sư môn
nên lui xa tự nổ liễu kim đơn.
“Để lại một kẻ sống!”
Ngụy Tác rống lên. Linh Lung Thiên đáng áp sát moojto đại tu sĩ, một lão bất
tử Đông Tú sơn.
Đông Tú sơn chỉ là một tiểu tông môn, lão bất tử cấp này tuy là tu sĩ Kim đơn
tam trọng hậu kỳ, nhưng trừ lão ra, cả Đông Tú sơn không còn Kim đơn đại tu
sĩ.
“Ta hận!”
Lão bất tử này nghe Ngụy Tác nói thế thì gầm lên bất cam, toàn lực nhắm Linh
Lung Thiên phát ra ngũ sắc quang trụ.
“Kêu cái gì, không kêu chưa biết chừng ta bắt được lão, đâu có cật lực thế
này.” Linh Lung Thiên bừng lên hôi sắc linh quang, chặn lại ngũ sắc quang trụ,
đồng thời kêu lên bực mình với Ngụy Tác.
Ngũ sắc quang trụ uy năng hùng hậu, Linh Lung Thiên tuy đỡ được nhưng cũng lấp
lóe tử quang, không nhẹ nhàng gì.
Một đạo thuật pháp này tựa hồ triệt để tiêu hao tinh khí thần của lão bất tử
này, thọ nguyên hao tận, sinh cơ đoạn tuyệt.
“Nơi này xảy ra kịch liệt đấu pháp, khẳng định sẽ bị phát hiện, chúng ta đi
đã!”
Ngụy Tác không hề dừng lại, thu hết thi thể tu sĩ, thi triển Động Hư bộ pháp
lướt đi.
-o0o-