Thông Thiên Chi Lộ

Chương 780: Bí mật về việc gục ngã

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Ta xưa nay rất có chữ tín, chắc ngươi cũng biết việc của Đông Dao thắng địa.”
Ngụy Tác liếc Vũ Hoàng chân nhân.

“Phì, chữ tín là vấn đề đấy.” Linh Lung Thiên thầm càu nhàu, “Gian thương!”

“Tối đa chỉ dùng kim đơn của ngươi.” Ngụy Tác nhìn Vũ Hoàng chân nhân, bổ
sung.

“Phì, ta biết mà.” Linh Lung Thiên lại lẩm bẩm, “Gian thương!”

“Ngươi muốn biết gì?” Vũ Hoàng chân nhân nhợt nhạt, triệt để thỏa hiệp.

“Mảnh hắc ngọc vỡ này lai lịch thế nào?” Ngụy Tác chỉ vào mảnh hắc ngọc vỡ có
thần văn.

“Đây là vật do khai sơn tổ sư của Vô Kỵ thiên cung để lại, có phong thiên thần
văn, trong vòng cương tỏa của phong thiên thần văn thì pháp bảo không gian
truyền tống cũng vô dụng.” Vũ Hoàng chân nhân từ tốn nói.

“Không chỉ truyền tống pháp trận, ngay cả pháp bảo của Tử Dương cung trong tay
Chung Hi cũng không thể sử dụng?” Ngụy Tác nhớ rõ lúc giết Chung Hi thì Vũ
Hoàng chân nhân đã thu hắc ngọc. Cộng với lần đấu cùng Hứa Thiên Ảo, gã lần
thứ hai gặp pháp bảo này, cực kỳ e dè với đồ của nhân vật thái tử cấp của siêu
cấp tông môn. Vạn nhất lần tới giết một tu sĩ như thế, kết quả đột nhiên xuất
hiện một đại năng Thần huyền tam trọng, tứ trọng thì cực kỳ nguy hiểm.

“Đây là Thiên lan đế ngọc luyện chế thành, khiến uy năng thần văn khuếch đại
mấy lần, trừ phi đại năng Chân tiên tam trọng trở lên, hoặc thuật pháp hay
pháp bảo mới phá được thần văn cấm chế.”

“Nạp bảo nang của ngươi còn bảo vật gì?” Ngụy Tác vẫn sử dụng Động Hư bộ pháp,
vừa đi vừa hỏi.

“Còn một lọ Cửu âm luyện binh thủy, ngoài ra không còn bảo vật đặc biệt nào
nữa.” Vũ Hoàng chân nhân đáp.

“Không sao, trừ Cửu âm luyện binh thủy không còn gì.” Linh Lung Thiên đưa nạp
bảo nang của Vũ Hoàng chân nhân cho Ngụy Tác.

“Cửu âm luyện binh thủy? Là cái gì?” Ngụy Tác quét thần thức, lấy ra một cái
lọ màu đồng lớn cỡ hai, ba bàn tay, nhưng cực nặng như đựng mấy nghìn cân.

“Viễn cổ Âm Dương giáo có một loại thần thủy, khi họ luyện chế một món thần
binh thì dùng để tôi luyện thần binh, hút một phần uy năng của thần binh.” Lục
bào lão đầu đã từng nghe nói, khi Vũ Hoàng chân nhân tỉnh lại, lão đã ẩn đi
thân ảnh, giải thích trong tai Ngụy Tác: “Thần thủy này khi kích phát thì uy
năng thập phần kinh nhân, chuyên phá hỏa hệ nguyên khí.”

“Vật này có thể chống được lôi hỏa trong thiên kiếp. Thượng cổ đại năng tìm
vật này không được, không ngờ thứ chống lại thiên kiếp mà ngươi cũng lấy được
một món.” Linh Lung Thiên hầm hừ.

“Thần thủy này như pháp khí, trực tiếp dùng chân nguyên kích phát?” Ngụy Tác
nhận ra Cửu âm luyện binh thủy rất đặc biệt, thủy trung có hỗn độn nguyên khí
sôi trào, nguyên khí đặc biệt này không phải thần văn, nhưng lại có pháp tắc
riêng. “Uy năng vật này cỡ nào?”

“Dùng chân nguyên dồn vào là được, sẽ bạo phát uy năng đặc biệt, như khống chế
chân nguyên, uy năng bán tiên giai, nhưng khi chống lại hỏa hệ thuật pháp và
hỏa hệ pháp bảo, uy năng là tiên giai.” Vũ Hoàng chân nhân nói.

“Nước rửa pháp bảo mà có uy năng đó thì thần binh Âm Dương giáo luyện chế còn
thế nào?” Ngụy Tác rúng động, biết viễn cổ Âm Dương giáo khẳng định phi phàm,
nhưng gã không vội hỏi mà thu mảnh hắc ngọc vỡ và Cửu âm luyện binh thủy đoạn
hỏi Vũ Hoàng chân nhân, “Ngươi còn công pháp cùng thuật pháp thiên cấp trung
giai trở lên nữa không?”

“Công pháp của ta là thiên cấp đê giai, chỉ có môn thuật pháp công kích là
thiên cấp trung giai.”

“Thiên cấp trung giai thuật pháp thế nào?”

“Vô kỵ thần châm…”

“Còn viên đơn này?” Ngụy Tác nghe xong thiên cấp trung giai thuật pháp Vô kỵ
thần châm, thấy vị tất sánh được Ám hoàng kiếm khí nên không bắt Vũ Hoàng chân
nhân ghi ra, lấy viên đơn dược phong ấn trong huyền băng ra hỏi.

“Đây là Dương hòa tiên đơn.” Vũ Hoàng chân nhân hơi chấn kinh, tỏ rõ thần sắc
tham lam, nhưng rồi xám xịt mặt mày vì nhớ đến tình cảnh hiện tại, “Dương hòa
tiên đơn có thể đề phòng khi đột phá thần huyền thời, nhục thân mộc hóa.”

“Nhục thân mộc hóa?” Mắt Ngụy Tác lóe lên, gã định hỏi Vũ Hoàng chân nhân về
thần huyền tu vi vì lão đã rất gần cấp này, theo lý tất phải có chuẩn bị đột
phá thần huyền. Bốn chữ đột phá thần huyền khiến tim gã đập nhanh.

“Nhục thân mộc hóa là gì?” Gã hỏi gặng.

“Đột phá thần huyền thì kim đơn phá bích, tràn ra đơn khí kinh nhân, đơn khí
tẩm vào nhục thân, khiến nhục thân biến hóa đặc biệt, thọ nguyên và sinh cơ,
thần thức đều đề thăng. Nhưng nhục thân hứng quá nhiều đơn khí sẽ khiến toàn
thân mộc hóa, như hóa thành một nhánh linh dược cổ mộc thật sự. Đơn khí bạo
phát kiểu này rất khó khống chế, có không ít tu sĩ sẽ mộc hóa, nên để đề
phòng, những ai sắp đạt tới Thần huyền tu sĩ đều chuẩn bị thuật pháp hoặc linh
dược kiểu này. Nếu ngăn được một phần đơn khí, hoặc dựa vào dược lực của linh
dược sẽ ngăn nhục thân hóa thành linh mộc.” Vũ Hoàng chân nhân đáp, “Bất quá
dùng linh đơn phòng ngừa nhục thân mộc hóa thì tốt hơn dùng thuật pháp vì nhục
thân được tưới nhuần đơn khí càng nhiều, các phương diện đề thăng càng
nhiềuthì thần huyền pháp tướng càng có uy năng.”

“Ngươi hiểu gì nữa về Thần huyền cảnh tu vi, đột phá thần huyền cần chuẩn bị
gì?” Ngụy Tác hít sâu một hơi, hỏi vào chính đề.

“Kim đơn phá bích, nhục thân thành huyền, hóa thành pháp tướng, đó là tự nhiên
pháp tắc khi đột phá đến thần huyền. Kim đơn đạt ngũ trọng điên phong sẽ tự
nhiên phá bích, kim đơn tan ra, hóa thành nguyên khí.” Lão sợ Ngụy Tác luyện
chế mình thành quỷ vật âm độc nên không dám cãi, nói hết, “Trừ tâm ma xâm tập
và nhục thân mộc hóa thì khi tự nhiên ngưng tụ pháp tướng cần nguyên khí kinh
nhân, không thì thần huyền pháp tướng không hút đủ nguyên khí cũng sẽ hút hết
tinh huyết từ thể nội tu sĩ thì sẽ chết khi pháp tướng chưa thành, việc xung
kích thần huyền sẽ thành bọt nước, triệt để thất bại. Nguyên khí cần thiết này
cùng hệ với công pháp.”

“Ta luyện thủy hệ công pháp, khi đột phá thần huyền pháp tướng thì cần chuẩn
bị thứ bổ sung thủy hệ linh khí?” Ngụy Tác lĩnh hội hàm ý của Vũ Hoàng chân
nhân, trầm ngâm hỏi.

“Đúng thế, thần huyền pháp tướng tương đương với thân thể khác của tu sĩ, thi
pháp cũng như tu sĩ bình thường thi pháp, chỉ là càng khổng lồ hơn, lúc pháp
tướng tất nhục thân không thể điều khiển, pháp tướng cứ theo công pháp mà
luyện hóa linh dược. Nên những linh dược mà bình thường vẫn để tu luyện, đề
thăng tu vi không nên dùng ngay mà phải chuẩn bị sẵn cho khi pháp tướng mới
thành này. Không thì linh dược ở trong nhục thân, nhục thân lại không thể động
dụng, dược lực không tan được tất sẽ khiến nhục thân tan nát.” Vũ Hoàng chân
nhân chỉ mong Ngụy Tác để mình thống khoái nên nói thập phần tường tận.

“Hóa ra thế…” Ngụy Tác hỏi thêm mấy câu, sau rốt cũng hiểu. Khi đột phá thần
huyền, phổ thông linh thạch vô dụng, cần rất nhiều bổ sung linh dược bản hệ
nguyên khí. Các hệ công pháp không hiện rõ trong kim đơn nhưng đạt tới thần
huyền pháp tướng thì sẽ thể hiện rõ khác biệt, như tu sĩ tu luyện hỏa hệ công
pháp gần như sẽ hình thành hỏa diễm thần quân, có điều bề ngoài và thần thông
sẽ khác nhua theo tính chất của công pháp, tu luyện lôi hệ khẳng định sẽ hình
thành lôi tiêu thần quân, vô tận lôi cương, công pháp của Ngụy Tác sẽ hình
thành thủy hệ thần linh pháp tướng. Gã vẫn luyện hóa thủy hệ yêu đơn nên khi
đột phá thần huyền phải chuẩn bị thật nhiều thủy hệ yêu đơn cho pháp tướng
luyện hóa, bổ sung nguyên khí. Đổi lại thủy hệ tu sĩ khác, đột phá thần huyền
sẽ dùng thật nhiều thủy hệ yêu đơn đã trừ đi dược lực bất lợi để luyện thành
thủy hệ linh đơn.

“Cần chuẩn bị bao nhiêu linh đơn?”

“Ta không biết cụ thể nhưng theo ghi lại… bằng với Kim đơn ngũ trọng sơ kỳ
đột phá đến Kim đơn ngũ trọng hậu kỳ điên phong…”

“Đột phá thần huyền xong thì các trọng có gì nguy hiểm khi đột phá chăng?”

“Theo ta biết tựa hồ chỉ đến Thần huyền tứ trọng mới có một ngưỡng nhưng cụ
thể như hà tì ta không biết, mỗi trọng tu vi nghe nói cần lượng linh đơn linh
khí gấp mấy lần.”

“Ngần ấy? Thần huyền… Quả nhiên là thần huyền…” Ngụy Tác hít sâu một hơi,
thầm nhăn nhó.

Ngần ấy ngày ở Âm Thi tông liên tục luyện hóa yêu đơn, đột phá đến Kim đơn tứ
trọng trung kì, theo tính toán số thủy hệ yêu đơn cần gần tám vạn viên tứ cấp
mời từ Kim đơn tứ trọng đột phá đến Kim đơn ngũ trọng. Từ Kim đơn ngũ trọng sơ
kỳ đến Kim đơn điên phong, ít nhất cũng mười mấy vạn viên tứ cấp thủy hệ yêu
đơn.

Chỉ đột phá thần huyền đã phải chuẩn bị như thế… sau đó mà đột phá nữa…
thật khó như lên trời. Gã đã đành, có thể trực tiếp luyện hóa thủy hệ yêu đơn,
cao giai thủy hệ yêu đơn đối với gã là linh dược hiếm có, còn với thần huyền
đại năng thì đột phá đến thần huyền xong mà muốn đề thăng tu vi e rằng phải
chất các loại thiên tài địa bảo kinh nhân lại. Linh dược và linh đơn thông
thường chỉ cung cấp được lượng linh khí gần như bằng không đối với thần huyền
đại năng.

Vũ Hoàng chân nhân cũng chỉ biết về khi đột phá thần huyền thời còn sau đó thi
không hiểu lắm. Ghi chép về Thần huyền tam trọng trở lên càng hiếm, vì nhiều
thần huyền đại năng đều chỉ dừng ở tu vi nhất trọng, nhị trọng.

“Vô Kỵ thiên cung hiện tại có thần huyền đại năng hay không?” Ngụy Tác hỏi
thêm mấy câu về thần huyền tu luyện, xác định Vũ Hoàng chân nhân không còn gì
để tiết lộ nữa thì hỏi.

” Vô Kỵ thiên cung…” Vũ Hoàng chân nhân xám ngoét mặt mày, không nói thành
lời.

“À!” Ngụy Tác liếc lão.

“Vô Kỵ thiên cung không có thần huyền đại năng nữa.” Vũ Hoàng chân nhân ấp
úng.

“Ngươi trông thế kia là có ẩn tình gì?” Ngụy Tác vừa quan sát vừa hỏi.

“Sao ta lại nghe nói Vô Kỵ thiên cung có thần huyền đại năng?” Gã cố ý nói.

“Vốn Vô Kỵ thiên cung cung chủ có thần huyền tu vi nhưng trước khi xảy ra thú
triều thì đã chết ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ.” Vũ Hoàng chân nhân do dự một
chốc, bị ánh mắt Ngụy Tác ép bức nên nói.

Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa, lục bào lão đầu đều hít sâu một hơi.

Thần huyền đại năng chết tại Thiên Huyền đại lục bắc bộ? Tin này quá kinh
nhân, khiến họ thập phần chấn kinh.

“Sao lại gục ngã?” Ngụy Tác biết rằng có bí ẩn lớn.

“Cùng Bắc Minh tông tông chủ, U Minh cung cung chủ thử uy năng của Thiên
khung, kết quả bị uy năng của Thiên khung phản ngược, toàn bộ mất mạng.” Vũ
Hoàng chân nhân ỉu xìu, “Bắc Minh tông tông chủ cũng là thần huyền đại năng,
thần thông còn trên Diệp Huyền Thành mà cũng chết. Thiên khung liên tục nứt
ra, Bắc Minh tông hoài nghi Thiên khung thọ mệnh không còn nhiều… Vô Kỵ
thiên cung và Bắc Minh tông giao hảo, không vì cung chủ bản cung mất mạng, Vô
Kỵ thiên cung không cần dựa vào Huyền Phong môn và Chân Võ.”

“Cái gì!” Bọn Ngụy Tác trợn tròn mắt.

Bắc Minh tông tông chủ quả nhiên đã chết! Chả trách Bắc Minh tông không thể
chống chọi thú triều!

Chả trách U minh thiên long của U Minh cung cung chủ U đế lại trong tay Lý Tả
Ý, Lý Tả Ý lại biết Liệt khuyết tàn nguyệt, vì y là cung chủ kế nhiệm!

-o0o-

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận