Thông Thiên Chi Lộ

Chương 630: Huyền phong thiên điện tới!

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Không phải khí tức của tu sĩ?”

Vô số yêu thú lao qua trời đêm, chỉ có bạch y tu sĩ trẻ tuổi này lướt tới,
cùng bạch sắc linh quang nhu hòa như sắp tắt, thập phần nguy cấp.

Y nhìn bọn Ngụy Tác, thần sắc thập phần chân thành, không khác gì tu sĩ thông
thường, không có vẻ gì bị yêu thú khống chế.

Nhưng ánh mắt y thập phần bình tĩnh, bọn Hàn Vi Vi nhìn vào chỉ thấy mục quang
của y trong đến quỷ dị, tựa hồ không có tình cảm, chỉ là một vũng nước lặng.

“Không đúng, khẳng định có điều cổ quái!” Ngụy Tác nhướng mày.

Linh quang trên mình bạch y tu sĩ trẻ tuổi không do thuật pháp hình thành,
không phải linh khí ngưng hình của Kim đơn tu sĩ, đích xác không giống khí tức
của tu sĩ. Nhìn kỹ thì yêu thú quanh bạch y tu sĩ trẻ tuổi tuy nhiên dày đặc,
y có vẻ tránh né ở giữa nhưng trong vòng trăm trượng quanh y, yêu thú không hề
phát động công kích, mà lọt vào phạm vi này là như cảm ứng, sợ hãi tránh đi.

“Nhân hình yêu thú, lẽ nào là nhân hình yêu thú? Yêu thú nào mà giống tu sĩ
thế nhỉ?” Cảnh tượng quỷ dị như thế khiến Thủy Linh Nhi nín thở, nàng nhận ra
bạch y tu sĩ không hề có ảo quang, không dùng thuật pháp che đi hình thể thật.

“Thủy linh nguyên khí! Thủy linh nguyên khí quá nồng nhưng không phải khí tức
của tu sĩ!” Thủy Linh Nhi thất sắc kinh hô.

“Thủy linh nguyên khí? Không xong!” Lục bào lão đầu đột nhiên nhớ ra, “Thủy
chúc yêu! Bát cấp trung giai Hoang cổ yêu thú! Mau lên, đừng để nó đến gần!”

“Đây là Thủy chúc yêu! Mau lên! Tránh đi, đừng để nó đến gần!” Ngụy Tác biến
sắc, quát to.

“Thủy chúc yêu!” Thủy Linh Nhi run rẩy, nhợt nhạt mặt mày.

A!

Cơ hồ đồng thời, tiếng kêu quỷ dị vang lên. Bạch y tu sĩ trẻ tuổi đột nhiên
biến thành cực kỳ hung hãn, bạch sắc linh quang bừng lên. “Chát!” Pháp y của y
nát vụn, không rơi xuống mà hóa thành bạch sắc thủy linh nguyên khí, quấn
quanh “bạch y tu sĩ trẻ tuổi”.

Bạch y tu sĩ trẻ tuổi đã thành cao cả trượng, tuy còn tứ chi nhưng ngũ quan
biến mất, đầu nhọn hoắt, toàn thân uốn éo, nhìn từ xa như ngọn nến trắng bị
lửa nung, hoặc như một ngọn lửa nến trong gió, quỷ dị cực độ.

“Cái quỷ quái gì nhỉ!” Hàn Vi Vi hít một hơi lạnh, nhắm “Thủy chúc yêu” mà
kích phát hai kim sắc pháp bảo.

“Ầm!” Một đạo kim sắc kim tinh quang trụ và kim sắc thiểm điện giáng vào bóng
trắng.

“Chát!”

Thủy chúc yêu thò tay phải như ngọn nến trắng tan chảy ra, bạch quang bừng
lên, dễ dàng chấn tan kim tinh quang trụ và kim sắc thiểm điện, đồng thời thân
ảnh tiếp tục tiến đến tam túc hoàng ngọc đại đỉnh.

Hai món đạo giai thượng phẩm pháp bảo công kích mà không ngăn nổi, khí tức của
yêu thú quỷ dị cực độ này khiến người ta không lạnh mà run.

Vù!

Tử tâm đăng trong tay Thủy Linh Nhi sáng rực, mấy chục ngọn tử sắc hỏa diễm
bắn vào Thủy chúc yêu.

“Chát!” Lại một đạo bạch quang từ Thủy chúc yêu bắn ra, mấy chục ngọn tử sắc
hỏa diễm ngừng lại rồi tan ra, hóa thành tử sắc lưu diễm.

“Choang!” Bóng đen văng đi, hắc quang tứ tán, tiếng nổ như chấn động màng nhĩ.

Bóng đen là tinh kim cự ngạc do Kỳ Long Sơn đồng thời kích phát. Đầu pháp bảo
này hơi lõm xuống.

Kỳ Long Sơn biến sắc, tinh kim cự ngạc tuy chưa tan linh khí nhưng bị Thủy
chúc yêu oanh kích mấy lần nữa tất sẽ phá tổn. Y không dám tế xuất pháp bảo
đối phó nó nữa.

“Cái quỷ quái gì nhỉ!” Hàn Vi Vi lại kêu lên. Hất bay tinh kim cự ngạc xong,
Thủy chúc yêu lao tới, bạch quang chói lòa ép xuống.

“Thủy chúc yêu là bát cấp trung giai Hoang cổ yêu thú! Chúng không những có
thể thay đổi diện mạo mà thân thể cũng như cục bùn, có thể tùy ý biến đổi,
nhục thân tự có năng lực tự lành rất cao, dù bị chặt làm đôi cũng dính lại
được, chỉ khi dùng uy năng hùng hậu xung kích mới giết được! Yêu nguyên của nó
rất mạnh, giao chiến lâu thì uy năng thuật pháp cũng không giảm!” Vốn theo sau
Dương chi điểu, không hề nói gì, thanh loan chợt kêu lên, “Huyền giai hạ phẩm
pháp bảo không thể ngăn được nó, chỉ có y thôi.”

“Thỏ huynh đệ, hiện tại do huynh đệ xuất thủ.” Ngụy Tác biết thanh loan nói ai
nên không hề do dự, bảo Lý Tả Ý còn đang hoảng sợ.

“Oành!”

Lý Tả Ý vẫn nghe lời gã, dù cực kỳ sợ hãi nhưng vì đồng ý với gã là không xuất
thủ nên vẫn cố nén, giờ gã bảo thì y vung tay, linh khí ngưng thành hư ảnh hắc
sắc viễn sơn, hôi hắc sắc loan nguyệt kinh nhân bay lên.

A! Hoang cổ yêu thú vốn chỉ ở trong thủy vực cực sâu của Hoang cổ hoang
nguyên, hơn vạn năm mới trưởng thành, đột nhiên kêu vang.

Bạch quang và hôi quang lóe lên, yêu thú này liên tục lóe bạch quang lùi lại.

“Thượng cổ thập đại đỉnh cấp công kích thuật pháp có khác, quả nhiên uy lực
khó tưởng tượng nổi, khiến yêu thú này không thể áp sát! Tiểu tử, tiếp tục lao
đi!” Lục bào lão đầu kêu lên.

Tam túc hoàng ngọc đại đỉnh vẫn lao đi.

“Oành!”

Thủy chúc yêu văng đi tựa hồ không hề tổn thương, định lao tới thì lại một dải
Liệt khuyết tàn nguyệt từ Lý Tả Ý bắn ra, bạch quang và hôi quang lóe lên, hơn
hai mươi đê giai yêu thú đến gần bị uy năng tản đi chấn nát, Thủy chúc yêu lại
văng đi, không áp sát được tam túc hoàng ngọc đại đỉnh.

“Quá mạnh! Thực lực này ở Thiên Huyền đại lục nam bộ coi như vô địch, Cực Lạc
chân nhân và Thiên La chân nhân không so được.” Thấy yêu thú mình không chặn
được bị hất văng, Kỳ Long Sơn và Thanh Bình nhìn Lý Tả Ý, thập phần chấn động.
Đứng cạnh cảm thụ uy năng thiên cấp đỉnh giai thuật pháp và nhìn từ xa khác
hẳn nhau.

“Bát cấp yêu thú cỡ này… cộng thêm Phệ linh thú, thú triều này dù tông môn
như Bắc Minh tông toàn bộ xuất động cũng chưa chắc dẹp được.” Mắt Thủy Linh
Nhi như nước ánh lên.

“Thêm mấy chục tích tắc nữa là cắt đuôi được yêu thú này. Yêu thú bát cấp trở
lên tựa hồ đều có uy nghiêm, dù liên thủ đối địch cũng không mấy khi hai con ở
cùng một chỗ. Như thế chúng ta có thể thuận lợi xuyên qua thú triều.” Ngụy Tác
nhìn Thủy chúc yêu, nhanh chóng phán đoán tình thế.

Nếu tu vi hiện tại của gã không giảm, vẫn là Kim đơn tứ trọng thì chưa biết
chừng sẽ thử giết Thủy chúc yêu. Thủy chúc yêu là thủy hệ yêu thú hàng đầu,
thủy linh nguyên khí trong nhục thân và yêu đơn có khi không kém hơn một viên
thủy hệ thiên long yêu đơn bao nhiêu. Thiên long yêu đơn đã trải qua không
biết bao nhiêu vạn năm, linh khí tan mất nhiều rồi. Nhưng Ngụy Tác không dám
chần chừ, vì thực lực hiện giờ của họ đối phó bát cấp trung giai yêu thú tuy
có bảy, tám thành nắm chắc nhưng dừng lại mà bị thêm một con yêu thú bát cấp
trở lên vây công thì chết chắc.

“Cũng may, có thỏ bảo tiêu này.” Lục bào lão đầu thở phào.

“Tiếng gì nhỉ?”

Cơ hồ đồng thời, thinh không có tiếng ầm ầm như tiếng sấm trên chín tầng trời.

-o0o-

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận