“Lý Tả Ý đào thoát rồi.”
Trong Thái Uyên thành, vô số tu sĩ kinh hô.
Huyền Phong môn có hai lão giả, một Bắc Minh tông thái thượng trưởng lão Cơ
Thần Vương thực lực thâm bất khả trắc, một Vô Kỵ thiên cung thái thượng trưởng
lão, một sư đệ của Huyền Phong môn tông chủ, hai chân truyền đại đệ tử của
Huyền Phong môn.
Ngần ấy cường giả, ngần ấy nhân vật kinh tài tuyệt diễm liên thủ mà vẫn để Lý
Tả Ý thoát!
Vô Kỵ thiên cung thái thượng trưởng lão, Kim đan tam trọng Thực Nhật chân nhân
bị Lý Tả Ý giết!
Tam túc kim sắc thần lô kim quang ảm đạm, rơi xuống đất, sư đệ Phần Thiên Phàm
của Huyền Phong môn tông chủ bị tam túc kim sắc thần lô va vào, chưa rõ sống
chết!
Hai lão giả Huyền Phong môn cùng cao thủ trong số chân truyền đệ tử, Trần Đông
Minh mặc bạch sắc vũ y, như vương hầu của tu đạo giới cũng thụ thương koo nhẹ.
“Lý Tả Ý đã điên rồi, không tiếc gì mình, như cành củi khô đang cháy từ từ,
giờ cháy lên lần cuối thì thực lực hơn xa trước, tu sĩ Kim đan tứ trọng vị tất
là đối thủ.”
Ngụy Tác chấn động khôn tả.
Vốn tại gã đoán rằng chỉ riêng Bắc Minh tông Cơ Thần Vương có khí tức phản
phác quy chân cùng cả hai phe liên thủ, Lý Tả Ý phải chết nhưng xem ra y vẫn
còn đường thoát.
“Lâm Thái Hư đã đến. Huyền phong thiên điện có thể truy tung khí tức, y thoát
được Lâm Thái Hư truy sát mới là chân chính đào thoát. Lý Tả Ý đã triệt để
chọc vào uy nghiêm của Huyền Phong môn, Huyền Phong môn sẽ không tha cho y.”
Nữ tu nhìn ra xa nơi Huyền phong thiên điện kêu vang, nói với Ngụy Tác.
“Phần Thiên Phàm cùng trọng thương, không thể thi pháp được nữa!”
Mọi tu sĩ Thái Uyên thành đều thấy Hàn Nguyệt Nhi lạnh lùng nhấc tam túc kim
sắc thần lô lên, hút một thân ảnh ở dưới ra.
“Đi thôi!”
Các cường giả đều đuổi theo phía thân ảnh Lý Tả Ý.
“Những kẻ này đúng là chỉ cần xem náo nhiệt chứ không cần mạng.”
Ngụy Tác thấy nhiều tu sĩ đuổi ra khỏi thành, định xem tình hình thế nào thì
lắc đầu, dù gã và Huyền Phong môn không có xích mích thì cũng không đi xem, uy
nghiêm của siêu cấp đại tông môn thì không ai có thể mạo phạm, hiện tại đến
thế mà không giết được Lý Tả Ý, ai biết được các đại nhân vật Huyền Phong môn
có thẹn quá hóa giận, trút giận lên tu sĩ khác không.
“Chúng ta cũng đi.”
Thấy tiếng Huyền phong thiên điện càng lúc càng gần, Ngụy Tác gật đầu với nữ
tu và Âm Lệ Hoa, quay về Thái Uyên thành.
Về đến chỗ ở, Ngụy Tác đưa nữ tu và Âm Lệ Hoa vào tĩnh thất.
Linh quang quang tráo bên ngoài chỗ ở trong Thái Uyên thành đều là thổ hệ
nguyên khí pháp trận, Ngụy Tác vào vào trong, được lục bào lão đầu chỉ dẫn,
bên ngoài tĩnh thất lại bố trí thêm một đạo cấm chế thổ hệ nguyên khí, dù Lâm
Thái Hư vào Thái Uyên thành cũng không tìm được khí tức.
“Liệt khuyết huyền nguyệt, một trong thượng cổ thập đại đỉnh giai công kích
thuật pháp! Không biết tông môn như Bắc Minh tông và Huyền Phong môn có thuật
pháp cỡ đó không.”
Vào tĩnh thất, Ngụy Tác lấy nhũ bạch sắc tinh thạch đeo trên ngực ra.
Nếu không vì Lý Tả Ý e dè Đại tuyệt diệt kim đan mà trực tiếp dùng thần thức
công kích, nếu không có vật này khiến y bị phản ngược nghiêm trọng thì Tác khả
không phải đối thủ.
“Vật này khiến y bị thần thức phản lại? Là cái gì nhỉ?”
Âm Lệ Hoa và nữ tu nhìn lên tinh hạch phát ra nhũ bạch sắc linh quang nhu hòa.
Tinh hạch trong thanh sắc thạch cầu không thay đổi gì, toát lên khí tức thần
bí mạc trắc.
“Đại đạo như trời, nhiều huyền ảo thực không phải tu sĩ ở cấp chúng ta hiểu
được…”
Nhìn viên tinh hạch phát ra quang hoa như Thiên khung, Ngụy Tác thở dài.
“Oành!”
Từ từ thu viên nhũ bạch sắc tinh hạch đến giờ vẫn không hiểu rõ ảo diệu lại,
Ngụy Tác vung tay, lấy U minh thiên long ra.
“Đây là…” Nữ tu hít một hơi lạnh.
Ngụy Tác chọn tĩnh thất lớn nhất, để viễn cổ thiên long hài cốt ra, chiếm mất
già nửa gian, như một ngọn núi nhỏ được nhét vào phòng.
“Oành!”
Đúng như Ngụy Tác dự tính, viễn cổ thiên long hài cốt lấy ra thì viễn cổ thiên
long long hồn phong ấn trong thể nội lại chấn động.
“Đây là chí bảo của U Minh cung, U minh thiên long, từ trên mình Lý Tả Ý rơi
xuống.”
“Nó nhận ra khí tức đồng loại… Viễn cổ thiên long cực hiếm, lại là mục tiêu
của viễn cổ đại năng săn tìm để luyện khí, viễn cổ thiên long cả đời chưa chắc
gặp đồng loại.”
Ngụy Tác cảm giác rất rõ.
Viễn cổ thiên long long hồn trong thể nội không tránh thoát phong ấn, viễn cổ
thiên long hài cốt kia đã bị luyện chế thành pháp khí, không còn sinh cơ, viễn
cổ long hồn không thể dung hợp vào. Hiện tại viễn cổ thiên long long hồn chỉ
vì cảm thụ được khí tức của đồng loại nên kích động chấn phấn.
Chấn động này cũng như một tu sĩ một minh đi trong hoang dã vô biên mấy vạn
năm, sau rốt cũng gặp một tu sĩ, một đồng loại.
Thiên long hài cốt rung động vì thế.
“Màu đen này là màu nguyên bản của hài cốt, là viễn cổ thiết long hài cốt! Hắc
thủy giao trải qua lôi kiếp, hóa thành thiên long!” Nữ tu lần đầu tiên thấy
thiên long hài cốt, mục quang run lên.
“Hắc thủy giao hóa long, hóa thành viễn cổ thiết long thì không khuất phục
trước bất kỳ sức mạnh nào, là bất khuất chiến thần trong số viễn cổ thiên
long. Viễn cổ thiên long hài cốt cơ hồ chống được mọi nguyên khí thuật pháp,
có năng lực kinh nhân chống lại thuật pháp và uy năng pháp bảo. Muốn luyện chế
pháp bảo chỉ có cách khắc pháp trận lên hài cốt chứ không thể dùng nguyên liệu
nào khác thêm vào. Không ngờ chí bảo này của U Minh cung lại dùng thiên long
hài cốt luyện chế thành.” Nữ tu tỏ vẻ kính sợ, vuốt ve hắc sắc long cốt.
Hắc sắc long cốt băng lãnh cứng đanh, lóe lên quang mang, phù văn khắc ở trên
như những vết thương.
“Uy năng vật này ít nhất cũng huyền giai trung phẩm trở lên.” Ngụy Tác nhìn nữ
tu, vung tay, chân nguyên triêu dồn vào hắc sắc thiên long hài cốt.
Hắc sắc thiên long hài cốt chói lòa hắc sắc quang hoa, ngưng tụ quanh bộ xương
như thần long phục sinh.
“À!” Ngụy Tác nhíu mày.
“Sao hả?” Âm Lệ Hoa và nữ tu cùng hỏi.
“Kích phát được uy năng pháp bảo, nhưng không thể khống chế. Chắc cần của cách
khống chế của U Minh cung.” Ngụy Tác nhíu mày nhìn thiên long hài cốt,.
“Cách khống chế của U Minh cung?” Nữ tu nhíu mày, “Vật này chỉ có U Minh cung
cung chủ mới được truyền thừa, tu sĩ U Minh cung chắc chắn không biết.”
“Chí bảo của U đế sao lại trong tay Lý Tả Ý?” Âm Lệ Hoa tỏ vẻ kinh ngạc.
“Các vị ra ngoài trước đi, mỗ thi triển thuật pháp khác thử xem có tìm ra
phương pháp điều khiển chăng.” Ngụy Tác hơi trầm ngâm, bảo Âm Lệ Hoa và nữ tu.
Lý Tả Ý biết “Liệt khuyết huyền nguyệt” mà chỉ U Minh cung cung chủ mới được
truyền thừa, lại có U minh thiên long tượng trưng cho thân phận Minh cung cung
chủ, thật sự có nhiều vấn đề đáng nghi nhưng đối với Ngụy Tác đều không quan
trọng, chỉ cần tìm ra cách điều khiển vật này, xem có cấm chế đặc biệt gì
không mới là quan trọng, bằng không bị tu sĩ lợi hại khác của U Minh cung tìm
tới mới là phiền phức. Tìm hiểu pháp trận, cấm chế dĩ nhiên là phần của lục
bào lão đầu.
“Được.” Âm Lệ Hoa và nữ tu biết Ngụy Tác nói thế là không tiện cho cả hai biết
nên gật đầu rời gian tĩnh thất.
Âm Lệ Hoa và nữ tu rời tĩnh thất, Ngụy Tác nhỏ một giọt Hỏa địa long huyết vào
Dưỡng quỷ quán.
“Đây là… thiên long hài cốt! Ngụy Tác, ngươi lấy ở đâu ra!” Cơ hồ máu Hỏa
địa long nhỏ vào Dưỡng quỷ quán, lục bào lão đầu kêu lên không dám tin.
Ngụy Tác không lấy làm lạ.
“Đây là truyền tông chí bảo U minh thiên long của U Minh cung, lấy được bằng
cách nào thì nói sao, hình như cần cách khống chế đặc biệt. Ngươi xem thử xem
có cấm chế không, đừng để tu sĩ lợi hại của U Minh cung tìm đến.” Ngụy Tác bảo
lục bào lão đầu.
“U Minh cung! Đệ nhị đại tông môn ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ, chỉ kém Bắc
Minh tông! Ngươi lấy được chưa?” Lục bào lão đầu hít một hơi lạnh đoạn im bặt,
có lẽ đang tra xét thiên long hài cốt.
“Ngụy Tác! Mau lên, pháp trận này có cấm chế truy tung, có cả cấm chế như
Thiên cơ tỏa, phải dùng thuật pháp đặc biệt phối hợp mới có thể khống chế.”
Lục bào lão đầu giục giã, “Vật này ngươi không thể sử dụng, mau lên, hủy cấm
chế truy tung!”
Lục bào lão đầu giục giã, một dải lục quang từ trán thiên long lóe lên.
“Có cấm chế truy tung!”
Thân thể Ngụy Tác cứng lại, không hề chấn chừ, một đạo ám kim sắc kiếm khí
chém lên chỗ lục quang chỉ dẫn.
“Choang!”
Ngụy Tác kích phát uy năng Ám hoàng kiếm khí đến mức cao nhất mới chém ra, sau
tiếng loảng xoảng, thiên long hài cốt vẫn nguyên vẹn.
“Vật này sánh được với tinh kim mà ngươi luyện chế, phải chém vào khe hở phù
văn thì mới được.” Lục bào lão đầu lên tiếng.
“Choang!” “Choang!”…
Ngụy Tác quét thần thức vào, từng đạo ám kim sắc kiếm khí chém lên, liên tục
mấy chục đòn thì phì văn mới nứt ra.
“Chát!”
Vầng sáng đen lóe lên, cấm chế đã bị Ngụy Tác phá hoại. Cùng lúc, hắc sắc
nguyên khí nhỏ xíu nhưng chứa uy nghiêm, như từ khe nứt tràn vào.
“Long khí! Ngụy Tác, là long khí, thiên long hài cốt cờn nhiều nguyên khí,
ngươi phát đạt rồi!” Lục bào lão đầu không nói như ngẩn ra rồi kêu ầm lên.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99: