Trong dải nước thuần tịnh, thân thể mỹ lệ của Cơ Nhã quấn lấy Ngụy Tác, ánh
lên hồng sắc quang hoa.
“Chát! Chát! Chát!”
Ban đầu, thủy linh nguyên khí thập phần ngưng tụ, Cơ Nhã và Ngụy Tác song tu
trong dải nước thì phát ra tiếng như hai con cá chép giỡn nước.
Rồi Hắc thủy liên không ngừng hấp thu thủy linh nguyên khí, nước cạn dần, dòng
chảy ngưng tụ biến thành hơi, tĩnh thất chỉ còn lại tiếng hai người hổn hển…
“Ngụy Tác, muội…”
Không biết bao lâu sau, âm nguyên của Cơ Nhã cũng gần tiêu hao hết, mềm nhũn
cầu xin.
“A!”
Ngụy Tác đương nhiên thương hoa tiếc ngọc, dừng lưu chuyển chân nguyên, hơi
run lên kinh hô.
Liên tục hai lần song tu tiêu hồn cực độ, dược lực Tráng dương chi đã chuyển
hóa gần hết, Huyền sát âm khí dâng tràn, còn hơn cả trăm lần song tu thông
thường.
“Ngụy Tác, sao vậy.”
Cơ Nhã tưởng gã tu luyện có vấn đề, tức thì lo lắng hỏi.
“Không có gì, chỉ cảm thấy lần này tu luyện hóa sinh được nhiều Huyền sát âm
khí.” Ngụy Tác cùng Cơ Nhã vẫn trần trụi ôm nhau, thân thể Cơ Nhã ép lại, đôi
thỏ ngọc trước ngực ép lên gã, tạo thành cảnh tượng chảy máu mũi. Ngụy Tác
không chịu nổi, ôm Cơ Nhã, cúi xuống hôn nàng đắm đuối, đồng thời tay kia phun
trào Huyền sát âm khí hình thành quỷ trảo.
“Cơ Nhã, mau xem kìa!”
Liếc qua Huyền sát quỷ trảo, Ngụy Tác đang ôm Cơ Nhã không nén được kêu lên.
Huyền sát quỷ trảo của gã không chỉ ngưng kết như thủy tinh thật sự mà còn
vồng lên nhiều chỗ như vảy, thoáng có phù văn lưu động, cực kỳ kinh nhân, so
với trước kia thì hình thức cũng đã khác xa.
“Lợi hại thế hả?”
Cơ Nhã thấy cảnh tượng đó, phản ứng đầu tiên là thấy hiệu lực của Tráng dương
chi thập phần kinh nhân, bằng một viên địa cấp đỉnh giai đan dược, nhưng dù
Tráng dương chi có đến đâu thì gã cũng cùng nàng và Nam Cung Vũ Tinh song tu
mới chuyển hóa được ngần ấy Huyền sát âm khí, nghĩ thế là nàng lại hổ thẹn
không dám ngẩng lên.
“Xấu xa, chúng ta đang thế này mà huynh cho muội xem thay đổi của Huyền sát
quỷ trảo… Để muội mặc y phục đã.” Cơ Nhã hổ thẹn.
“Vợ chồng già với nhau rồi còn sợ gì, không có ai vào đâu.” Thấy Cơ Nhã như
thế, Ngụy Tác lại rạo rực.
“Không… Muội không chịu nổi…” Cơ Nhã cầu xin.
“Được rồi, gọi hảo lão công thì ta tha cho nàng.” Ngụy Tác cười hắc hắc.
“Được.. Hảo lão công.”
“Ngoan nào, không chịu nổi nữa rồi.” Ngụy Tác run người, không nén cúi xuống
hôn nàng đoạn mới để nàng thoát khỏi “ma trảo”, mặc áo vào.
Chát. Ngụy Tác mặc xong y phục, muốn thử uy năng Huyền sát quỷ trảo nên kích
phát một món linh giai thượng phẩm linh quang pháp bảo.
Linh quang chỉ bị cào khẽ là tan vỡ, dễ dàng như xé một chiếc đèn lồng giấy.
“Được lắm!”
Ngụy Tác nhìn Cơ Nhã mềm nhũn nằm cạnh, tỏ rõ thần sắc kinh hỉ.
“Huyền sát quỷ trảo trước kia đã cao hơn đạo giai hạ phẩm pháp bảo một chút,
hiện giờ tựa hồ không kém gì đạo giai trung phẩm pháp bảo, xem ra Tráng dương
chi sánh được với một viên địa cấp đỉnh giai đan dược. Cơ Nhã, thử xem hàn đan
của nàng có biến hóa gì không?”
“Ừ.” Ngụy Tác nói vậy, Cơ Nhã đành gật đầu, lam sắc quang hoa từ miệng phun
ra, nhiệt độ trong tĩnh thất hạ nhanh xuống.
Âm nguyên của nàng tổn hao, nên hơi yếu người, động dụng chân nguyên không hề
gì.
Bề ngoài viên hàn đan của Cơ Nhã hàn khí liễu nhiễu, lấp lánh hoa văn như hình
vảy, không khác gì kim đan phù văn, nhưng hoa văn này còn chưa rõ, xem ra vẫn
kém hơn Huyền sát quỷ trảo của Ngụy Tác một chút.
Cơ Nhã và Ngụy Tác song tu, nàng lại ít động dụng hàn đan nên Huyền sát âm khí
không tổn hao bao nhiêu, theo lý thì uy năng phải hơn Ngụy Tác nhưng giờ lại
không bằng Huyền sát quỷ trảo, rõ ràng vì khi gã và Nam Cung Vũ Tinh song tu,
âm nguyên của Nam Cung Vũ Tinh nồng hậu, cộng với dược lực Tráng dương chi nên
gã được lợi lớn.
“Ngụy Tác, Hắc thủy liên sắp hấp thu xong thủy linh nguyên khí, lần này huynh
đi Thanh Thành khư, vào Thiên khung hoang nguyên, nhất định phải cẩn thận, nên
tranh thủ thời gian tế luyện Hắc thủy liên, muội về tĩnh tu đây.” Ngụy Tác đã
thấy hàn đan, Cơ Nhã đỏ mặt liếc Hắc thủy liên, dịu giọng.
Cơ Nhã luôn giữ khí chất lạnh như băng sương trời sinh, chỉ qua bề ngoài thì
cả nhưng tu sĩ ở Linh Nhạc thành biết nàng cũng không ngờ nàng lại e thẹn như
thế trước mặt Ngụy Tác.
Thủy linh nguyên khí trong Khuê thủy trúc đích xác đã bị Hắc thủy liên hấp thu
gần hết.
Mọi phá tổn đều lành lại, bốn cánh sen càng dày, càng mượt như muốn nhỏ nước
xuống, dải nước ban đầu chỉ còn lại là hơi nước mỏng mảnh.
“Yên tâm đi, ta nhất định sẽ cẩn thận, nhất định sẽ quay về, cùng lắm thấy
không ổn là quay về ngay.” Thấy nàng lo cho an nguy của gã, sợ gã mất thời
gian nên định đi, gã kéo tay nàng lại, “Lần này chắc một, hai mươi ngày, lâu
như thế không gặp, chi bằng nàng đợi ta tế luyện xong Hắc thủy liên hẵng về
tĩnh tu.”
Mất chút thời gian?
Ngụy Tác nói vậy, Cơ Nhã sao lại không nhận ra tình ý.
Nàng vì gã mà sẵn lòng gửi gắm tấm thân, sao lại e dè “mất chút thời gian”?
Nhìn gã thật sâu, Cơ Nhã chỉ gật đầu.
“Phù!”
Ngụy Tác nhìn Cơ Nhã, mỉm cười, vẫn cầm tay nàng, chân nguyên cuốn lấy một
viên đá màu đỏ tía.
Chân nguyên bao lấy, viên đá cũng chảy ra thủy linh nguyên khí tinh thuần.
…
Thủy linh nguyên khí tinh thuần không ngừng thấm vào Hắc thủy liên.
Chừng hơn nửa canh giờ sau, thủy linh nguyên khí bị Ngụy Tác luyện hóa hết cho
Hắc thủy liên hấp thu.
Hắc thủy liên không to lên nhưng thủy linh khí tức mạnh hơn nhiều lần, hình
thành nhiều gợn trong veo.
“Ngụy Tác, uy năng Hắc thủy liên hiện tại tựa hồ không chỉ đạo giai trung
phẩm.”
Cơ Nhã vẫn nắm tay gã nhìn Hắc thủy liên, không nén được ngoái nhìn gã, nói.
Trước kia Hắc thủy liên đạt uy năng đạo giai hạ phẩm pháp bảo, nhưng giờ chỉ
mỗi thủy linh khí tức cũng đã cao hơn đạo giai trung phẩm pháp bảo.
“Phù!”
Nhãn quang Ngụy Tác ánh lên, không nói gì mà thanh hắc sắc quang hoa lóe lên,
trực tiếp hóa ra Huyền sát quỷ trảo, chụp lên Hắc thủy liên.
Hắc thủy liên rung động, như dấy lên sóng nước trong veo nhưng không hề mảy
may phá tổn.
“Lão đầu nói không sai, thủy linh nguyên khí của Khuê thủy trúc đích xác không
kém bản thân Hắc thủy liên, hiện tại uy năng Hắc thủy liên đã cao hơn đạo giai
trung phẩm, nhưng vẫn chưa đạt đạo giai thượng phẩm ta.” Ngụy Tác gật đầu với
Cơ Nhã.
“Dù là Huyền sát quỷ trảo hay Hắc thủy liên, uy năng đối với huynh có phần
không đủ rồi, chuyến này huynh nên cẩn thận, theo còn cần chuẩn bị gì nữa?”
“Tiếp đây ta sẽ toàn lực tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật, chuyến
đi Cực Lạc cung vừa rồi nếu Thiên La chân nhân không có nhục thân hơn người
thì đã bị ta giết rồi, tuy ít thời gian không thể tu luyện nhục thân đến mức
như y nhưng sinh cơ hơn phân nào thì khi trọng thương, dùng Chân ma phong thể
thuật sẽ có thêm cơ hội…”
“…”
Thử uy năng Hắc thủy liên xong, Cơ Nhã và Ngụy Tác lại trò chuyện một lúc thì
nàng mới hạ được quyết tâm, rời gian tĩnh thất.
“Bất ngờ thật…”
Cơ Nhã đi rồi, Ngụy Tác không hiểu nghĩ gì, cười cười lắc đầu lẩm bẩm.
Đoạn thân thể gã lơ lửng, uốn theo tư thế hình rồng, toàn lực tu luyện Thiên
long quần tinh tôi thể thuật.
Tĩnh thất nhanh chóng bị nhất tử sắc quang hoa bao trùm, vang lên tiếng rồng
gầm.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99: