“Kêu cái gì, nên cho ta biết đã rồi kêu.”
Ngụy Tác nhanh chóng lấy ra một món kim sắc pháp bảo. Đoạn kích phát hai kim
sắc pháp bảo nhằm vào bạch sắc kỳ lân ép xuống.
Hiện tại Thủy Lân vương ấn tế xuất, Ngụy Tác cảm giác được nước biển như có
linh tính, pháp bảo này thì không cần lục bào lão đầu gọi, gã cũng biết là lợi
hại cực kỳ nhưng quan trọng là ở cấp nào và ứng phó bằng cách gì.
“Ngụy Tác, đừng dùng hai pháp bả này! Không được.” Lục bào lão đầu lại kêu to.
“Cái gì?” Ngụy Tác suýt nữa bổ chửng.
Lúc đó gã đã kích phát hai kim sắc pháp bảo tiến công.
Kim sắc pháp bảo trên tay phải kim quang lóe lên, thinh không nổ vang, kim sắc
thiểm điện giáng xuống, kim sắc pháp bảo bên tay trái đồng thời bắn ra kim sắc
tinh quang quang trụ.
“Chuyện đó…”
Ngụy Tác tròn mắt vì kim sắc thiểm điện và kim sắc tinh quang quang trụ đổ về
bạch sắc kỳ lân thì nó ngửa mặt tỏ vẻ thập phần uy nghiêm há miệng nghênh đón,
như nuốt chẳng cả hai.
Nguyên khí như sóng nước không ngừng gột rửa, kim sắc thiểm điện và kim sắc
tinh quang quang trụ tan dần, bạch sắc kỳ lân vốn dài năm trượng, thân thể
bành trướng thành sáu trượng.
“Xoạt!”
Thủy kiếm trước mặt bạch bào thanh niên tan đi, tích tắc đó, chỗ thanh kiếm
hiển hiện chảy ra ba dải thủy linh nguyên khí ngưng thành ba hình tượng hoàng
giả mặc chiến giáp.
“Thủy hoàng thần kiếm! Đây là Thủy hoàng thần kiếm!” Lục bào lão đầu kêu lên
liên hồi.
Lúc đó Ngụy Tác quá thực muốn khóc mà không có nước mắt, định đập cả Dưỡng quỷ
quán.
Vì thủy kiếm của bạch bào thanh niên vừa tan đi, uy năng đã ập đến trước mặt
gã.
Rõ ràng, bạch bào thanh niên thi triển đạo thuật pháp này thuộc loại thuấn di
quỷ dị, tốc độ công kích cực kỳ kinh nhân.
Ngụy Tác phản ứng không chậm, thu hai kim sắc pháp bảo lại, lấy ra một món kim
sắc pháp bảo phòng ngự và Như ý linh lung tháp ra, kích phát Như ý linh lung
tháp.
Bạch quang lóe lên, thân ảnh Ngụy Tác tan biến, thủy kiếm vạch qua chỗ gã vừa
đứng.
Thủy kiếm chém hụt, không hề tan đi mà lóe lên, thân ảnh Ngụy Tác vừa hiển
hiện cách mấy chục trượng thì cây kiếm lại từ sau lưng đâm tới.
Thủy kiếm trong suốt rõ ràng do thuật pháp ngưng tụ nhưng không khác gì kiếm
thật, thậm chí còn linh hoạt, tốc độ còn kinh nhân hơn.
“Cách!”
Ngụy Tác dù có Như ý linh lung tháp mà vẫn không tránh kịp, chỉ kịp kích phát
kim sắc pháp bảo, hóa ra một kim sắc quang tráo, thủy kiếm chém vào quang
tráo. Cùng với tiếng nổ, thủy kiếm và kim sắc quang tráo đồng thời vỡ nát.
Uy năng thủy kiếm lại đạt mức đạo giai thượng phẩm pháp bảo!
Ngụy Tác lạnh buốt cõi lòng, xem ra bạch bào thanh niên chưa dốc toàn lực.
“À!”
Bạch bào thanh niên liếc mắt, có vẻ thấy gã cũng khá, chắc chắn có nhiều bảo
vật.
“Ngụy Tác, thảm rồi, lần này thảm rồi. Không ngờ Thủy Lân vương ấn vẫn còn lưu
truyền tới giờ.” Ngụy Tác nhẫn định hỏi thì lục bào lão đầu cực kỳ sợ hãi nói,
“Thủy Lân vương ấn là huyền giai trung phẩm pháp bảo! Tuy không có lực công
kích, nhưng có thể gột rửa, thôn tính các loại nguyên khí! Khí linh trong Thủy
Lân vương ấn là dùng thủy kỳ lân đã tiến giai luyện chế, có thể độc lập khống
chế pháp bảo này!”
“Thủy hoàng thần kiếm là thiên cấp trung giai thuấn di thuật pháp, có thể chém
liên tục như phi kiếm.”
“Ngụy Tác, pháp bảo, này vẫn nguyên lành. Pháp bảo này cũng một thời đại với
ta, y cũng là tu sĩ có thượng cổ khí linh. Chả trách nhận ra mảnh vỡ Diệu thụ.
Thuật pháp của y rất có thể qua miệng khí linh đó, được Tam Hoàng môn truyền
thừa. Tốt nhất đừng biết Tam hoàng đại diệt thuật! Không thì chưa biết chừng
chúng ta không thoát nổi.”
“Tam hoàng đại diệt thuật, là thuật pháp gì?”
Ngụy Tác nghe lục bào lão đầu nói vậy, định hỏi.
“Vù!”
Vô số khiếu vị trên mình bạch bào thanh niên bắn ra thủy linh nguyên khí mắt
thường cũng thấy được. Cảm giác như thân thể y là một cái túi da căng phồng,
lập tức thủng lỗ chỗ.
Từng làn thủy linh nguyên khí kinh nhân bắn ra, thân thể bạch bào thanh niên
tan biến rồi xuất hiện sau lưng Ngụy Tác.
Độn tốc này tựa hồ tỷ còn hơn cả Huyết quang độn của Âm Thi tông.
“Xoạt!”
Thân ảnh vừa lóe lên, lại ngưng thành Thủy hoàng thần kiếm chém vào trước mặt
Ngụy Tác.
Chát! Ngụy Tác nhăn nhó, không tránh mà tế xuất phi kiếm cánh cửa đón đỡ, phi
kiếm cánh cửa bị chấn văng đi, còn Thủy hoàng thần kiếm của bạch bào thanh
niên bị chém vỡ.
“Chủ nhân, pháp trận trên phi kiếm này là thượng cổ pháp trận nhiều tầng vốn
đã thất truyền, người này nhất định có thượng cổ khí linh.” Giọng nói uy
nghiêm từ bạch sắc kỳ lân trên đỉnh đầu bạch bào thanh niên vang lên.
“Hả?”
Thanh niên thần bí tỏ vẻ thắng chắc, nắm lấy ngân sắc đoản côn của Vương
chưởng quỹ rồi nhạt nhẽo nhìn Ngụy Tác, phán xét: “Ngụy Tác, nếu ngoan ngoãn
giao nộp khí linh, quy thuận ta thì chưa biết chừng ta sẽ tha mạng cho.”
“Được rồi, cho ngươi xem.” Bạch bào thanh niên không ngờ là Ngụy Tác gật đầu
ngay, lấy ra một lá hắc hồng sắc tiểu kỳ.
Gã dồn chân nguyên vào, hắc hồng sắc tiểu kỳ bưng lên hỏa diễm nhiệt lực kinh
nhân, vây quanh gã, ngưng thành từng đóa hắc hồng sắc hỏa liên.
Đoạn gã lại kích phát kim sắc pháp bảo phòng ngự, hình thành một kim sắc quang
tráo.
“Ngươi dám hí lộng ta?”
Bạch sắc kỳ lân và bạch bào thanh niên thấy Ngụy Tác kích phát hắc hồng sắc
tiểu kỳ thì ngẩn ra, gã kích phát xong kim sắc quang tráo, bạch bào thanh niên
mới kịp phản ứng. Ngụy Tác không hề lấy ra khí linh mà kích phát pháp bảo
phòng ngự. Y tỏ vẻ băng hàn dị thường.
“Đợi đã, ta rất thức thời vụ.”
Bạch bào thanh niên sắp động thủ thì Ngụy Tác đột nhiên bảo, thân ảnh lục bào
lão đầu bay ra lơ lửng trước mặt.
“Hả?” Cả bạch bào thanh niên và bạch sắc kỳ lân cũng bất ngờ.
“Âm hỏa linh?” Chỉ liếc qua lục bào lão đầu, bạch sắc kỳ lân liền tỏ vẻ khinh
bỉ.
“Xem ra không sai.” Bạch bào thanh niên thấy lục bào lão đầu đầy sợ hãi thì
hỏi, “Lân vương, âm hỏa linh là gì?”
“Âm hỏa linh là đê giai khí linh dùng đê giai âm linh và thần hồn của đê giai
hỏa hệ yêu thú luyện chế thành. Khí linh này thường dùng cho pháp bảo tối đê
cấp, chỉ là loại vặt vãnh, không đáng gì. Không có cả năng lực khống chế pháp
bảo.” Bạch sắc kỳ lân khinh thường.
“Vậy hả, bất quá khí linh này lâu rồi, chắc cũng hữu dụng.” Bạch bào thanh
niên liếc Ngụy Tác và lục bào lão đầu, “Các ngươi đã biết lai lịch của mỗ và
Lân vương, đã như thế, các ngươi muốn tan nát hình thần hay quy thuận ta, dưới
một người trên vạn người?”
“Không sai.” Ngụy Tác gật đầu, “Xem ra ngươi được Tam Hoàng môn truyền thừa,
cộng thêm pháp bảo này, thực lực đích xác kinh nhân. Bất quá ngươi cũng nhận
ra, ta cũng có đoi chút thủ đoạn. Nếu ngươi không biết Tam hoàng đại diệt
thuật, vị tất thắng được ta?”
“Hả?” Bạch bào thanh niên tỏ vẻ đùa cợt, “Ý ngươi là ta mà biết Tam hoàng đại
diệt thuật thì ngươi sẽ quy thuận còn không biết thì ngươi sẽ liều mạng?”
“Nếu lão đầu ta biết không nhầm thì Tam hoàng đại diệt thuật là thiên cấp đỉnh
giai thuật pháp phối hợp với pháp bảo mà thi triển, mỗi lần hủy diệt một món
pháp bảo, phát ra uy năng kinh nhân. Uy năng thậm chí cao hơn bản thân pháp
bảo hai cấp.” Ngụy Tác tiếp lời, “Trừ việc Tam hoàng đại diệt thuật, ta còn
phải xem ngươi có bao nhiêu pháp bảo đạo giai trở lên. Nếu không đủ bốn món
pháp bảo đạo cấp đê giai trở lên thì làm gì được ta.”
“Lân vương là trấn phái chi bảo của thượng cổ Tam Hoàng môn, ta được Lân vương
nhận chủ tương đương với có toàn bộ truyền thừa của Tam Hoàng môn, sao lại
không biết Tam hoàng đại diệt thuật? Xem nhé.”
Bạch bào thanh niên ngạo nghễ cười lạnh, thanh bạch lưỡng sắc quang hoa lóe
lên, ngân sắc đoản côn bắn vào Ngụy Tác, bay được năm, sáu trượng thì nổ tung,
biến thành một dải sáng bạc khổng lồ.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99: