Thông Thiên Chi Lộ

Chương 175: Song tu thuật pháp!

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Thiết lập động phủ, chắc chắn phải làm.

Chạm vào các đại phái như Đông Dao thắng địa, Tụ Tinh tông, Thiên Nhất môn, cứ
ở trong thành rất dễ bị tra ra.

Đối với các đại phái, quy củ do họ định ra, người khác không dám ở trong thành
tùy ý kích sát biệt tu sĩ khác, nhưng họ muốn giết một tu sĩ Chu thiên cảnh
không có bối cảnh thì cũng không khác gì giết một con kiến.

Vì không muốn lãng phí thời gian, cố gắng trong một ngày gom đủ nguyên liệu
cho địa hỏa lô phòng rồi tìm địa điểm thích hợp kiến lập động phủ, bố trí địa
hỏa lô phòng và một vài thủ đoạn phòng ngự tất yếu chắc chắc mất mấy ngày. Lúc
đó Chân Sùng Minh chắc đã luyện chế đủ Bổ thiên đơn cho gã đột phá đến địa cấp
trung giai, vừa hay có thể đưa cả hai đến động phủ mới.

Nên gã cần hỏi lục bào lão đầu về điều kiện cần thiết của địa hỏa lô phòng.

Nhưng hỏi rõ rồi thì giá một địa hỏa lô phòng đích xác khiến gã xót ruột.

Trung phẩm địa hỏa lô đã là hai vạn hạ phẩm linh thạch.

Muốn lấy được địa hỏa từ dưới lòng đất lên cần pháp trận cùng pháp khí đặc
biệt, ít nhất cũng hai đến ba vạn hạ phẩm linh thạch.

Nếu chỉ thỉnh thoảng mới sử dụng, không luyện chế nhiều thì địa hỏa lô phòng
không cần thêm gì nhưng như Ngụy Tác liên tục sử dụng để luyện chế Bổ thiên
đơn hoặc luyện khí, thì cần có pháp trận hút lấy hỏa sát chi khí tỏa ra, lát
thêm nhiều hàn ngọc mới xong, bằng không động phủ sẽ tụ thành một đám mây đỏ
trên cao, người khác chỉ nhìn là nhận ra có người đang ở trong động ngày đêm
luyện chế gì đó.

Cộng thêm những thứ đó, Ngụy Tác muốn có địa hỏa lô phòng ít nhất cũng giá trị
sáu đến bảy vạn hạ phẩm linh thạch.

Nên tông môn cỡ Thiên Nhất môn chỉ riêng truyền tống pháp trận mỗi ngày thu
hoạch không ít nhưng dùng cho việc như của gã và cho đệ tử cũng cực lớn.

Biết rõ những thứ cần thiết cho địa hỏa lô phòng, Ngụy Tác lại hỏi rõ phương
pháp nuôi dưỡng và khống chế Diệt tiên đằng. Sau đó lục bào lão đầu bảo gã
những việc cần chú ý khi tự dựng động phủ, trời cũng sáng dần.

Còn một thời gian nữa, các phường thị mới mở cửa, gã không nghỉ ngơi mà lấy cổ
phù ghi lại Huyền Sát đại pháp của Hoàng Thiên Nhai ra.

Chỉ nhìn một chốc, sắc mặt Ngụy Tác cực kỳ cổ quái.

Môn thuật pháp này đích xác uy lực khả dĩ đạt đến thiên cấp trung giai.

Thiên cấp thuật pháp, cả tông môn như Thiên Nhất môn và Tụ Tinh tông cũng
không có môn nào, tu đạo giới Thiên Huyền đại lục từng có tu sĩ sử dụng huyền
cấp công pháp, phối hợp với thiên cấp thuật pháp lợi hại mà đả biến thiên hạ
vô địch thủ.

Hiện tại toàn Thiên Huyền đại lục cộng hết số thiên cấp thuật pháp nổi danh
lại cũng không đầy năm mươi môn.

Huyền Sát đại pháp không thể trực tiếp tham ngộ hoặc lợi dụng chân nguyên điều
khiển, mà là song tu thuật pháp cực kỳ đặc biệt!

Theo cổ phù giới thiệu, khi nam nữ hoan ái thì hành công tu luyện theo thuật
pháp, lúc đối địch mới thi triển được. Tu vi càng tinh thâm, lúc đối địch thì
chân nguyên chuyển hóa kích phát thành huyền âm chi khí càng lợi hại. Song tu
càng nhiều, uy lực môn thuật pháp này càng mạnh.

Thuật pháp này tương tự Hoan hỉ song tu thiền của Đại hoan hỉ cung, càng đặc
biệt ở chỗ Hoan hỉ song tu thiền cần cả nam tu nữ tu cùng tu luyện theo thuật
pháp còn Huyền Sát đại pháp thì khi vu sơn vân vũ, chỉ cần nam tu hành công,
mỗi lần song tu là uy lực Huyền Sát đại pháp tăng lên, tinh nguyên của nam tu
sẽ hình thành một viên hàn đơn trong thể nội nữ tu. Hàn đơn này được gọi là
Huyền nữ đơn, là lam sắc tinh châu cực đậm âm hàn chi khí mà Ngụy Tác thấy hai
nữ tu thi triển tại Cổ Hòe trang.

Theo cổ phù thượng, hàn đơn này sẽ lớn lên theo số lần song tu, uy lực cũng
tăng dần, sau rốt có thể cao hơn kim đơn của tu sĩ, nếu nữ tu đạt mức Kim đơn
cảnh, tu thành một viên hàn đơn uy lực tương đương với kim đơn thì thực lực sẽ
cao hơn kim đơn tu sĩ.

Bất quá Huyền Sát đại pháp của nam tu và hàn đơn trong thể nội nữ đều có tốc
độ tiến giai chậm như tu sĩ tu luyện chân nguyên công pháp. Cổ phù có giới
thiệu, mới luyện thì huyền sát âm khí không chụp nổi một cái bình hoa còn hàn
đơn ban đầu không bằng một hạt gạo.

Theo cổ phù, tu luyện đến mức như Hoàng Thiên Nhai và hai nữ tu, ít nhất phải
trên nghìn lần song tu. Việc đó khiến Ngụy Tác còn là xử nam làm sao chịu nổi!

“Con bà nó chứ!”

Gã nhăn nhó ré lên, cẩn thận thu lại cổ phù rồi móc ra cái lọ đựng Thiên vân
tinh ra ré lên đau xót.

Hôm nay gã đã thấy uy lực của Thiên vân tinh, chỉ tiếc là gã lo lắng hiệu lực
không đủ nên dùng hơi quá tay, trong lọ Thiên vân tinh chỉ còn một chút ở đáy,
tối đa được một lần nữa, mà chỉ thu hút được yêu thú trong phạm vi ba trăm
dặm.

Thiên vân tinh tại toàn Thiên Huyền đại lục cũng là vật hiếm có, hôm đó lục
bào lão đầu tìm được một bình coi như may mắn lắm rồi, muốn mua thêm là bất
khả thi.

Xót ruột một lúc, gã vội vàng thu số Thiên vân tinh còn lại, rồi uống một viên
Bổ thiên đơn, nhắm mắt điều tức.

Hơn một canh giờ sau, liên tục luyện hóa nhiều viên viên Bổ thiên đơn, Ngụy
Tác mở bừng mắt, đứng dậy, rồi đi sang một gian tĩnh thất khác, dặn Chu Tiếu
Xuân mấy câu, giao cho y một linh thạch đại, đoạn ra khỏi Linh Bảo phường, đến
chỗ tập trung nhiều phường thị nhất Lạc Nguyệt thành.

Trưa hôm sau, linh quang lóe lên, Ngụy Tác mặt mày nhợt nhạt hiện rõ thân ảnh
trong truyền tống pháp trận ở Thanh Phong lăng.

“Tiền bối!”, thấy gã xuất hiện từ trong pháp trận, hai đệ tử Thiên Nhất môn
trông coi nơi này đều kinh hãi hành lễ.

Dù gã đã dùng Tiềm Ẩn quyết ẩn giấu một tầng tu vi thì cũng là Chu thiên cảnh
lưỡng trọng, linh khí uy áp vượt xa tu sĩ Thần hải cảnh.

Thoáng nhìn hai đệ tử Thiên Nhất môn, ra khỏi lòng úi, Ngụy Tác bất giác lại
cười khổ.

Vốn gã định ở lại Lạc Nguyệt thành trung chỉ một ngày nhưng mua đủ nguyên liệu
cho địa hỏa lô phòng khó hơn dự tính.

Theo lời lục bào lão đầu, tất cả đều là hàng tầm thường, nhưng Ngụy Tác qua
thực tế tiếp xúc đã phát hiện rằng có lẽ vì hai vạn năm nay số lượng yêu thú
trong Thiên khung nhiều hơn trước, thủ đoạn kiếm linh thạch của tán tu thông
thường là săn yêu thú, còn tu sĩ tự luyện đơn luyện khí ít hơn nhiều hai vạn
năm trước, cộng thêm nhiều tông môn đều thiết lập địa hỏa lô phòng nên nguyên
liệu hiếm thấy hơn lục bào lão đầu tưởng.

Ngụy Tác sau rốt tốn thêm ba nghìn hạ phẩm linh thạch mua một địa hỏa lô đã
được người ta chuẩn bị sẵn mới gom đủ nguyên liệu cho địa hỏa lô phòng. Bởi
nếu thiết lập một cái địa hỏa lô hoàn toàn mới, ít nhất cũng mất hơn tháng. Gã
nghe ngóng, được biết dù có đến Thất Tinh thành, cũng vị tất mua được địa hỏa
lô.

Dù tốn thêm ba nghìn hạ phẩm linh thạch, gã vẫn mất thêm nửa ngày.

Bất quá ra khỏi truyền tống pháp trận, Ngụy Tác thong thả tìm một nơi trong
Thanh Phong lăng điều tức nửa canh giờ.

Gã sợ có ai bám theo nên sau khi dùng truyền tống pháp trận qua Lạc Nguyệt
thành về Linh Nhạc thành lại đổi mấy lần truyền tống pháp trận khác đến đây,
thân thể không dễ chịu tí nào.

Ngụy Tác quyết định kiến lập động phủ ở ngoài Thiên khung.

Ra khỏi Thiên khung, lúc nào cũng có thể gặp cao giai yêu thú, cần giữ được
trạng thái tốt nhất.

Ngụy Tác có hai tấm địa đồ bên ngoài Thiên khung, một chỉ đường đến Bắc Mang
lăng ở cực nam, cách Thiên khung năm nghìn dặm, Đoạn long nhai gã muốn đến
cũng nằm trên quãng đường này. Tấm còn lại chếch về phía đông, xa nhất tới
Bạch cổ hoang nguyên ở cách ba nghìn dặm.

Hai tấm này đều do tu sĩ tiểu đội vì lý do nào đó phải đến Bắc Mang lăng và
Bạch cổ hoang nguyên chế tác. Những tu sĩ này tả lại những nơi đi qua, tuy đạt
cự ky khá xa nhưng không được tạt ngang quá mức, tối đa chỉ một hai trăm dặm.
Trên hai tấm địa đồ đều là những đường dài, trông như đường cái quan ngoằn
ngoèo.

Bất quá hai mảnh địa đồ này có ý nghĩa đối với tu sĩ là cảnh báo trước, cung
cấp con đường tương đối an toàn, tránh khỏi nhưng nơi yêu thú tụ tập. Hoặc đối
với tu sĩ định săn yêu thú đặc biệt thì nơi nào thường có.

Hai tấm địa đồ này có ghi chú rõ ràng về lục cấp thậm chí thất cấp yêu thú,
chỗ nào cũng thấy, cực kỳ đáng sợ.

Vốn Ngụy Tác định chọn một chỗ trên đường đến Đoạn long nhai để kiến lập động
phủ, nhưng nghiên cứu hai phần địa đồ hồi lâu, thì gã quyết định chọn Tiểu Dạ
sơn thông đến Bạch cổ hoang nguyên.

Gã không muốn kiến lập động phủ quá gần Thiên khung, sẽ không dễ dàng bị tu sĩ
khác phát hiện, sau này dù có đại thế lực định đối phó gã, muốn đánh đến động
phủ cũng không dễ dàng. Nhưng cự ly cũng không thể quá một nghìn năm trăm dặm
bằng không lúc gã muốn về truyền tống pháp trận lại tốn thời gian, rất bất
tiện khi cần kíp.

Trong cự ly tám trăm đến một nghìn năm trăm dặm, địa đồ Đoạn long nhai không
có địa điểm thích hợp. Những nơi kín đáo một chút đều thập phần nguy hiểm, còn
Tiểu Dạ sơn cách Thiên khung ước chừng chín trăm dặm không chỉ địa hình không
tệ mà còn là nơi tứ cấp trung giai yêu thú Tinh mục ngao tụ tập, số lượng yêu
thú này mà nhiều sẽ công kích yêu thú khác nên quanh Tiểu Dạ sơn ít có yêu thú
khác đi qua, quan trọng nhất là Tinh mục ngao cũng như Xích dực viêm ma đều mù
và điếc, chỉ dựa vào khí tức để cảm tri. Có Thanh hoàng hồ lô trong tay, Ngụy
Tác ra vào Tiểu Dạ sơn sẽ thập phần an toàn, chỉ khi đưa người khác vào sẽ khá
phiền hà.

Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-Cac-Manh-Thuong-
Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận