Thanh sắc đơn dược này chỉ lớn hơn hạt đậu, nhưng số lượng càng kinh nhân, túi
nào cũng có hai, ba nghìn viên.
“Hồi chân đơn!”
Viên đơn dược trắng tinh tỏa mùi thơm thoang thoảng, Hàn Vi Vi cơ hồ khẳng
định, vì đơn dược này mà hôm trước nàng ta đuổi theo một tu sĩ đến tận Thất
Tinh thành.
Nhưng loại đơn dược màu xanh thì Hàn Vi Vi có thể coi lưỡng phẩm luyện đơn sư
cũng không biết là loại nào.
“Ngụy Tác, ngươi định làm gì!”
Trong lúc trầm ngâm, Hàn Vi Vi thấy Ngụy Tác cầm một viên lên nuốt thì kinh
hãi: “Mau thổ ta, cẩn thận có độc!”
“Dù là độc dược, luyện số lượng ngần ấy làm gì.” Ngụy Tác nuốt luôn rồi tỏ vẻ
lạ lùng bảo Hàn Vi Vi: “Ngươi ngửi thử xem mùi đơn dược này có giống thứ này
không.”
Hàn Vi Vi ngẩn người, chụp một viên đưa lên ngửi, cũng thoáng biến sắc, không
nói gì mà nuốt luôn.
Nam Cung Vũ Tinh hoang mang, cũng nuốt một viên, lập tức ngẩn người, “Hồi khí
tán?”
Hiệu quả của Hồi chân đơn cơ hồ tương đồng với Hồi khí đơn, còn thanh sắc đơn
dược tựa hồ hơn Hồi khí tán một chút.
“Lẽ nào Tứ Hải đường có luyện đơn sư có thể luyện chế đơn dược này?” Hàn Vi Vi
nhăn nhó hỏi Ngụy Tác.
“Ta thấy không đơn giản như thế.” Ngụy Tác cười khổ: “Mấy đầu mục Tứ Hải đường
đều ở đây, ngươi có thấy Cổ Hòe trang có bất kỳ đồ luyện đơn gì không?”
Hàn Vi Vi rất nhanh trí, giật giật chân mày: “Thế nào, Ngụy Tác, ngươi phát
hiện gì hả?”
“Không có phát hiện gì khác.” Ngụy Tác đáo: “Hoàng Thiên Nhai lúc bị ta đánh
lén có dùng tên một người là Lý Thiệu Hoa của Đông Dao thắng địa ra dọa ta.”
“Đông Dao thắng địa?” Hàn Vi Vi nhợt nhạt mặt mày, “Lẽ nào…”
Ngụy Tác gật đầu, “Ta nghĩ như vậy, nếu có bối cảnh lợi hại khác, chắc lúc đó
chúng đã nói ra.”
Lần này Nam Cung Vũ Tinh nãy giờ không hiểu gì cũng hỏi Ngụy Tác: “Thật ra là
chuyện gì?”
“Thu nhập chủ yếu của Trân Bảo các là Hồi khí đơn và Hồi khí tán, cao giai đơn
dược khác chỉ có Cơ Nhã luyện chế được, một viên tiêu hao rất nhiều thời
gian.” Ngụy Tác bảo Nam Cung Vũ Tinh: “Trong hai loại này, chủ chốt là Hồi khí
tán, Linh Nhạc thành tuy có chừng mười vạn tu sĩ, nhưng nhiều người không phải
lúc nào cũng ở trong thành, luôn có chừng sáu, bảy vạn hoạt động gần Linh Nhạc
thành, trong số này rất hiếm tu sĩ Chu thiên cảnh trở lên, tu sĩ Chu thiên
cảnh mới dùng Hồi khí đơn có hiệu quả hồi phục tốt hơn, còn lượng tiêu hao lớn
nhất phải là Hồi khí tán.”
Thoáng ngừng một chút, gã tiếp lời, “Hiện tại xuất hiện Hồi chân đơn, hiệu quả
ngang với Hồi khí đơn của Trân Bảo các nhưng giá thấp hơn, chỉ cần tu sĩ đầu
óc không có vấn đề gì thì đều mua Hồi chân đơn. Sinh ý của Hồi khí đơn bị đứt
đoạn, Trân Bảo các chỉ mất một phần thu nhập nhưng nếu xuất hiện thứ giống Hồi
khí tán nhưng giá thấp hơn…”
Nam Cung Vũ Tinh cũng kịp phản ứng, “Ngụy Tác, ý ngươi là có thế lực nào đó
luyện chế với số lượng lớn hai loại đơn dược này để nhắm vào Trân Bảo các?”
“Ta thấy rằng rất có khả năng Đông Dao thắng địa giờ trò.” Ngụy Tác hầm hừ:
“Không phải Đổng Thanh Y gì đó thèm muốn Cơ Nhã hả? Trân Bảo các sụp đổ, chưa
biết chừng lại có cơ hội.”
“Nếu là Đông Dao thắng địa, ta thấy rất có khả năng.” Nam Cung Vũ Tinh trầm
ngâm một chốc, gật đầu, “Đông Dao thắng địa mấy năm nay ngày càng lớn mạnh,
nhưng vẫn bị Tụ Tinh tông áp chế, muốn phát triển tại Thất Tinh thành rồi vượt
qua Tụ Tinh tông cơ hồ là bất khả thi.”
“Không được! Ta phải về cho sư thư biết.” Hàn Vi Vi định đi ngay.
“Tiểu tử, ngươi muốn giúp Cơ Nhã thì quá giản đơn.” Giọng lục bào lão đầu có
phần đắc ý dương dương vang lên trong tai Ngụy Tác, “Bất quá ngươi đã nhìn
người ta thì cũng nên giúp một lần, Hồi chân đơn của đối phương đại khái rẻ
hơn Hồi khí đơn của họ bao nhiêu?”
“Đợi đã.” Ngụy Tác vội gọi, cố ý nói: “Hàn Vi Vi, giá của Hồi chân đơn rẻ hơn
Hồi khí đơn của các ngươi bao nhiêu?”
“Một phần mười. Thế nào hả?”
“Đợi ta một chút.” Mắt Ngụy Tác ánh lên mấy lần: “Ta có một công thức, ngươi
giao cho sư thư, để nàng ta luyện chế xem có hữu dụng hay không.”
Hàn Vi Vi sững sờ, “Ngươi có công thức luyện đơn?”
Ngụy Tác gật đầu, không nói gì, trước khi bế quan, gã thường viết những thứ
cần thiết giao cho Phệ tâm trùng đỡ khay ngọc bay ra, để Chi Tiếu Xuân đi mua,
nên gã có mang theo giấy bút trong nạp bảo nang, bèn lấy ra viết rồi đưa cho
Hàn Vi Vi.
“Ta phải chuẩn bị một số thứ để tu luyện, hiện tại về Linh Nhạc thành cũng
không có gì để mua, cứ ở lại Lạc Nguyệt thành một ngày đã. Qua truyền tống
pháp trận trực tiếp về Linh Nhạc thành rất an toàn, ta không đưa ngươi về Linh
Nhạc thành nữa.” Đưa tờ giấy ghi công thức luyện đơn cho Hàn Vi Vi, gã bảo.
“Ta đi cùng là được.” Nam Cung Vũ Tinh nhìn gã: “Ta cũng phải về Linh Nhạc
thành báo cho người của Thiết Sách manh mối về Lý Hồng Lân.”
“Kỳ thực ngươi có thể rời Thiết Sách, lần này chúng ta kiếm được ngần ấy yêu
thú, chia ba ra, sau này hợp tác nữa thì thiếu gì linh thạch.” Ngụy Tác gật
đầu rồi bảo thẳng Nam Cung Vũ Tinh, “Kể cả phần của Chu Tiểu Xuân cùng Chân
Sùng Minh thì linh thạch để tu luyện cũng thành vấn đề.”
“Ngươi chính thức mời ta nhập bọn với ngươi và Hàn Vi Vi?” Nam Cung Vũ Tinh
không ngờ gã lại nói thẳng ra trong lúc này, mắt ánh lên cảm động rồi nghiêm
túc nói, “Thiết Sách còn có mấy bằng hữu của ra, lần trước tại Thanh Phong
lăng, trong số bị Hắc Sát giết chết có bằng hữu từng cùng ta vào sinh ra tử.”
Ngụy Tác nói: “Nên ngươi nhất định phải cùng tiến thoái với người của Thiết
Sách, báo thù cho họ, đúng không?”
Nam Cung Vũ Tinh gật đầu: “Không sai
“Vậy báo thù xong, ngươi sẽ rời Thiết Sách?”
Nghe Ngụy Tác hỏi với vẻ mặt dày, Nam Cung Vũ Tinh bật cười, nhưng trong lòng
càng thấy cảm động, bởi đối thủ của gã phần lớn vì nàng mà ga mới trêu vào.
“Được, chỉ cần ngươi đảm bảo một việc, sau việc này ta sẽ rời Thiết Sách, gia
nhập cùng các ngươi.” Nam Cung Vũ Tinh hơi do dự, nhìn Ngụy Tác đầy nghiêm túc
rồi gật đầu
“Đảm bảo cái gì?” Ngụy Tác hơi bất ngờ.
“Đảm bảo không làm cái việc bảy trăm linh thạch.” Hàn Vi Vi hơi thiếu kiên
nhẫn, vừa đi ra vừa khinh thị nói, “Còn việc gì nữa.”
Nam Cung Vũ Tinh cũng đỏ mặt im lặng đi theo, xem ra bị Hàn Vi Vi nói trúng
tim đen.
“A?” Ngụy Tác tròn mắt, nhưng thấy Nam Cung Vũ Tinh cùng Hàn Vi Vi sắp ra khỏi
cửa thì gã kêu lên, “Ta sẽ không làm việc bảy trăm linh thạch đó nữa!”
“Chà! Quên không bảo họ gặp nhau thế nào.” Kêu to xong xuôi, Ngụy Tác đột
nhiên như tỉnh mộng, đuổi theo một lúc thì như vừa thấy mỹ nữ đang tắm, thỏa
mãn quay lại tĩnh thất.
Gã đóng cửa lại, lục bào lão đầu chui khỏi Dưỡng quỷ quán, tỏ vẻ khinh thị:
“Ta còn tưởng ngươi mặt dày bảo Nam Cung Vũ Tinh theo mình, không ngờ lại để
nàng ta cùng Hàn Vi Vi đi mất. Ngươi cuống quít đến Thất Tinh thành để dàn hòa
với nàng ta, để đi như thế mà không lo?”
“Lo chết đi được” Ngụy Tác lắc đầu, “Thật lòng ngươi chắc cũng cho rằng nàng
ta không hiểu vì sao tỏ chức như Phi Ưng và Thiết Sách đều không có cao giai
tán tu. Cao giai tán tu tự kiếm linh thạch cũng được rồi, vào các tổ chức như
thế chỉ tổ tự rước phiền hà, có gì lợi lộc đâu. Bất quá nàng ta không phải
hạng tu sĩ thấy lợi là quên nghĩa, đã nhận được lợi ích từ Thiết Sách thì phải
giúp gì đó cho Thiết Sách. Thật ra ta thấy như vậy hơi ngốc nhưng ta thích
nàng ta như thế. Với tu vi hiện thời của ta, dù cả ngày đi theo nàng ta, gặp
phải kẻ lợi hại thì cũng không có nhiều tác dụng, nghĩ cách đề cao tu vi và
thực lực mới hữu dụng, lập động phủ trước đã, lúc không thể ở lại trong thành
thì ít ra còn có nơi mà ẩn náu. Đúng rồi, lão đầu, công thức ngươi cho Cơ Nhã
thật ra là chuyện gì, còn nữa, ngươi có biết phương pháp bố trí địa hỏa lô
không?”
“Được rồi! Nếu là ta thì tốt nhất giết sạch, cướp sạch mọi tu sĩ, gom hết đồ
tốt cho mình! Lục thân bất nhận, tu luyện mới nhanh nhất. Như các ngươi, ta
không thấy ai được cả. Bất quá ngươi còn hiểu được quyền đầu của ai lớn là có
lý, kế hoạch lập động phủ của ngươi còn nghe được. Chỉ cần ngươi chịu bỏ linh
thạch, mua lấy địa hỏa lô, chắc không thành vấn đề.” Lục bào lão đầu hừ một
tiếng, ngừng lại: “Công thức ta cho Cơ Nhã là thứ gần như Hồi khí đơn nhưng
với giá trị nguyên liệu của các ngươi hiện nay thì giá thấp hơn Hồi khí đơn
ba, bốn phần mười.”
“A? Còn rẻ hơn Hồi chân đơn ba, bốn phần?” Ngụy Tác tròn mắt, “Lão đầu có thứ
tốt thế, sao không cho ta biết?”
“Công thức này có tác dụng gì với ngươi? Muốn dùng cứ mua Hồi khí đơn là được,
nếu muốn kiếm linh thạch thì Hỏa cầu phù còn rẻ hơn cơ mà.” Lục bào lão đầu
cực kỳ khinh thị.
Ngụy Tác nghĩ cũng đúng, gật đầu rồi im lặng thầm tính toán.
Hiện tại căn cơ bất ổn, Nam Cung Vũ Tinh tạm thời không chịu ly khai Thiết
Sách, gã cũng có những bí mật tạm thời không muốn để nang và Hàn Vi Vi biết.
Việc lập động phủ, gã quyết định một mình hoàn thành, chỉ cần xác định trước
cách gặp mặt với Nam Cung Vũ Tinh và Hàn Vi Vi khi có việc gấp là được.
Gã tiếp đó muốn tìm xem có được phòng ngự pháp trận để bảo vệ động phủ hay
không, rồi lập một địa hỏa đơn phòng trong động phủ. Như vậy sẽ giúp Chân Sùng
Minh trực tiếp luyện đơn trong động, không đến nỗi vì đi lại trong thành mà bi
bám theo hoặc bị lần ra manh mối, hơn nữa gã cần địa hỏa đơn phòng để luyện
khí.
Còn về Diệp Cố Vi và Diệp Tiêu Chính, đã được Hàn Vi Vi dưa về Linh Nhạc thành
Trân Bảo các, hiện tại Hàn Vi Vi lại về, thương thế của Diệp Tiêu Chính không
còn gì đáng lo nữa.