Thông Thiên Chi Lộ

Chương 148: Vẫn là sư thư lớn hơn

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Lão đầu, ngươi bảo đây là Tân thiên tinh kim?”

Trong tĩnh thất, Ngụy Tác cầm ngân sắc tiểu đoản côn trong nạp bảo nang của
Phong lão quái lên, tròn mắt ngạc nhiên quan sát.

Thân thể gã lúc này tạo cho người khác cảm giác sáng bóng lên, linh dược Tử hồ
hoa quả nhiên cực kỳ thần diệu, so với tu sĩ Chu thiên cảnh nhị trọng, gã có
thêm hai mươi năm thọ nguyên, hơn nữa khi thử luyện hóa một viên Kim linh đơn,
gã phát hiện tiêu trừ tạp chất và dược lực bất lợi trong thể nội rồi thì hấp
thu Kim linh đơn dễ hơn trước nhiều.

Hiện tại, lục bào lão đầu bao cây ngân sắc đoản côn đó là Tân thiên tinh kim!

Tân thiên tinh kim còn dẻo hơn Ngân cương tinh và Ô kim sa, thậm chí hơn cả
Thái ất tinh kim. Chỉ cần cho một viên Tân thiên tinh kim cỡ hạt đậu vào tinh
kim thông thường là độ dẻo tăng hẳn.

Điểm lợi hại nhất của Tân thiên tinh kim là phi thường sắc bén!

Pháp khí công kích cho thêm Tân thiên tinh kim, lưỡi sẽ cực kỳ sắc bén, nên
Tân thiên tinh kim là nguyên liệu luyện chế phi kiếm tốt bậc nhất tu đạo giới.

Nhưng Tân thiên tinh kim cực kỳ hiếm có, giá trị gấp Ngân cương tinh chừng
mười lần, dù đến Kim Ngọc các tìm cũng vị tất được một viên cỡ hạt đậu. Phong
lão quái lại có một khúc lớn thế này?

Đối với Ngụy Tác, thật không thể tin nổi.

“Thừa lời, thứ này không chỉ là Tân thiên tinh kim, mà là Tân thiên tinh kim
được luyện thuần.” Lục bào lão đầu thấy gã dám hoài nghi nhãn quang của mình
thì lạnh giọng khinh bỉ: “Bất quá khó trách, kẻ kém như ngươi thì khẳng định
không biết Tân thiên tinh kim có quầng sáng hình tròn đặc biệt.”

“Quầng sáng tròn?” Ngụy Tác nhìn kỹ, quả nhiên ngân sắc đoản côn phát ra ngân
quang thành từng vòng tròn đặc biệt. Gã liền máy động: “Lão đầu, ta hiện có
hai thanh phi kiếm hỏng, có thể đem luyện cùng với Tân thiên tinh kim này
thành phi kiếm mới không, ngươi cũng bảo chất liệu đại đao của Lưu Tam Pháo
không thể, có thể dung luyện phi kiếm. Nhưng thứ đó cộng lại luyện phi kiếm
chắc sẽ thập phần kinh nhân nhỉ?”

“Ngươi có thể đem ngần ấy thứ luyện thành một thanh phi kiếm, cho thêm ngần ấy
Tân thiên tinh kim. Đừng nói linh giai pháp bảo, ngay cả đạo giai pháp bảo
không phải linh quang thì đều bị ngươi đâm thủng, phi kiếm bình thường sẽ bị
ngươi chẻ như chẻ củi.” Lục bào lão đầu cười lạnh, “Bất quá ngươi có năng lực
luyện đã. Nhiệt độ chảy của Tân thiên tinh kim cực cao, phổ thông địa hỏa lô
không nung chảy được, ngươi phải tu luyện chân hỏa đến trình độ nhất định rồi
phối hợp với khống hỏa thuật. Hơn nữa không có khuôn nào chịu được tinh kim
kim dịch ở nhiệt độ đó, lúc ngưng hình, bố trí pháp trận, đều cần cùng chân
nguyên và thần niệm mới có thể trực tiếp hoàn thành, nên ít nhất cũng phải tới
tu vi Phân niệm cảnh tam trọng mới miễn cưỡng có khả năng thành công. Ngươi
muốn luyện được phẩm chất cao một chút, ít nhất cũng phải Phân niệm cảnh ngũ
trọng.”

“Lần trước ngươi nói là Chu thiên cảnh tam trọng… ”

“Đấy là luyện chế phổ thông pháp khí, yêu cầu khống chế hỏa lực không cao!”
Ngụy Tác vừa kịp hé môi thì bị lục bào lão đầu đi guốc trong bụng mắng, “Ngươi
tưởng luyện khí thì không cần kỹ thuật như luyện phù luyện đơn hả? Tuy luyện
khí và luyện phù có điểm chung nhưng muốn luyện pháp khí bán linh giai trở
lên, ít nhất ngươi phải luyện được mấy chục pháp khí cho quen tay đã.”

“Được thôi”, Ngụy Tác lắc đầu đầu hàng, cẩn thận thu lại Tân thiên tinh kim,
hỏi lục bào lão đầu: “Hiện giờ ta lấy được thứ này rồi, trong kế hoạch ngươi
giúp ta, tiếp theo nên tu luyện thế nào.”

Lục bào lão đầu hừ một tiếng, “Còn tu luyện gì nữa, tu thành hỏa linh căn rồi
tính, cả đóa lục phẩm Địa hỏa tiên liên đều trong tay ngươi. Dù ngươi là lợn
thì hai cánh cũng đủ tu thành hỏa linh căn rồi.”

“Luyện hóa Địa hỏa tiên liên trước nhỉ?”

“Đương nhiên, Địa hỏa tiên liên không cần linh dược phối hợp, có thể trực tiếp
luyện hóa.” Lục bào lão đầu nói: “Tu thành hỏa linh căn, dù chỉ là tu sĩ đơn
linh căn, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn nhiều. Nên ngươi luyện thành hỏa linh
căn đã rồi đi bán mấy thứ, mua chút linh dược để phối hợp với Huyền minh tiên
liên, gom đủ thì khả năng ngươi tu thành băng linh căn không nhỏ. Đồng thời
mua chút linh dược nuôi dưỡng Phệ tâm trùng, trong lúc tu luyện thì song song
nuôi dưỡng Phệ tâm trùng, thực lực đề thăng sẽ cực nhanh. Đến khi tu thành
song linh căn, ngươi mới sử dụng Kim linh đơn và Bổ thiên đơn tu luyện, như
thế thời gian tu thành song linh căn và đột phá đến tu vi Chu thiên cảnh tam
trọng sẽ ít nhất. Thu hoạch lần này đủ cho ngươi bế quan lâu ngày, đột phá đến
Chu thiên cảnh tứ trọng trở lên, đồng thời đề thăng Tử Huyền chân quyết một
hai cấp tất không thành vấn đề. Lúc đó có khi sẽ có thể dạy ngươi cách dùng
Song đầu khuyển và Xích dực viêm ma luyện chế pháp khí, pháp bảo không tệ.”

Ngừng lại một chốc, lục bào lão đầu nhắc nhở: “Ngươi đừng quên đã đáp ứng Kim
bà bà.”

“Con bà nó chứ, tất nhiên ta sẽ làm.” Nghĩ đến lời thề độc quả thật đáng sợ
đó, gã lại toát mồ hôi, gật đầu, “Bất quá Kim bà bà nói tôn nữ của bà ta còn
sống được mấy năm, ta bế quan xong đi thực hiện vẫn kịp.”

Lục bào lão đầu đảo rất tán thành, gật đầu rồi im lặng.

Là khí linh tầm thường ngần ấy năm, đổi qua ngần đời đời chủ nhân, lục bào lão
đầu hiểu hơn bất kỳ ai tu đạo giới tàn khốc thế nào, đối với tu sĩ, thực lực
đương nhiên trọng yếu nhất.

So với thăng thực lực, mọi thứ đều là thứ yếu.

“Lão đầu, bẻ nhỏ vật này ra chắc linh khí không tan mất chứ hả.” Nghĩ đến Phệ
tâm trùng mấy hôm nay bị quên lãng, Ngụy Tác lấy dược dịch chưa sử dụng hết
dược lực lần trước rồi hạ lệnh cho Phệ tâm trùng ngâm vào. Chỗ dược dịch này
dùng trong tám, chín ngày không thành vấn đề. Rồi gã lấy cánh bị Địa hỏa tiên
liên Phong lão quái bẻ xuống ra.

Cánh Địa hỏa tiên liên không hề nhỏ, muốn nuốt hết ngay cũng không được.

“Thừa hơi, dược lực tuyệt đại đa số linh dược đã tích tụ rồi, ngay cả một
nhánh linh dược phổ thông, ngươi bẻ nó làm tám hay mười mảnh, trừ phi để quá
lâu không dùng chưa không thì có khác gì dùng trọn vẹn đâu? Bất quá dược lực
của Địa hỏa tiên liên phi thường, nhớ dùng chân nguyên bao lấy, luyện hóa từ
từ, bằng không sẽ bị thiêu đốt ngũ tạng, đừng trách ta không nhắc nhở.” Lục
bào lão đầu tám thành cách xử lý cẩn thận của gã, kiên nhẫn giải thích.

Ngụy Tác gật đầu, không nói gì, tiếng chát chát vang lên liên tục, trực tiếp
bẻ một cánh Địa hỏa tiên liên thành mảnh nhỏ, nuốt sạch.

Sau đó gã lại xếp bằng chuyên tâm luyện hóa. Đối với “Hỏa linh căn”, gã rất
chờ mong.

Khác với luyện hóa Tử hồ hoa, luyện hóa Địa hỏa tiên liên chỉ mấy tuần hương,
thân thể gã ánh lên hồng quang, cùng với hơi thở, từng luồng sương đỏ và mùi
thơm đặc biệt từ lỗ mũi gã phun ra, đọng mãi quanh người.

Ban đầu nhàn nhạt như hơi sương, nhưng rồi hồng vụ càng lúc càng dày, bao
quanh thân thể gã.

Lục bào lão đầu kiên nhẫn nhìn, tỏ vẻ vừa ý rồi lục quang lóe lên, chui vào
Dưỡng quỷ quán.

Chỗ ở thiên cấp của Ngụy Tác lại lặng ngắt như tờ.

Hai ngày sau, chỗ ở thiên cấp của Ngụy Tác vẫn yên lặng.

Còn tại chỗ ở thiên cấp của Hàn Vi Vi cách đó không xa đột nhiên vang lên
tiếng ré.

Hàn Vi Vi toàn thân đen xì bịt mũi từ trong tĩnh thất tu luyện lao nhanh đến
ôn tuyền trì, đoạn cởi y phục nhảy xuống.

Hiển nhiên, tu vi của Hàn Vi Vi thấp hơn Ngụy Tác nên muốn hoàn toàn luyện hóa
Tử hồ hoa cần nhiều hơn gã hai ngày.

Nếu Ngụy Tác nhìn thấy cảnh này, chắc tốc độ khí huyết lưu sẽ tăng mấy lần,
lại khiến lục bào lão đầu cho rằng gã trúng độc.

Ôn tuyền thủy gột rửa sạch sẽ, thân thể Hàn Vi Vi cũng tạo cho người ta cảm
giác sáng lên, làn da trắng ngần còn bóng bẩy hơn cả dương chi bạch ngọc.

Ngọc thể nàng ta cũng đẹp đẽ kinh nhân, ngực vun như ngọc, hai điểm đỏ như
son, vòng eo chỉ một chét tay, hai chân dài miên man, nhất là cặp mông vốn thu
hút ánh mắt của Ngụy Tác nhất lại vẽ thành hai đường cong hoàn mỹ kinh nhân.

Khi trước Hoàng Y Y được Lưu Tam Pháo sai khiến, hai tay tỳ lên tảng đá đã
khiến gã không chịu được.

Đổi lại là Hàn Vi Vi đứng theo tư thế đó, chắc hai mũi gã đã phun máu.

Hàn Vi Vi thư thái ngâm mình trong linh tuyền trì, từ từ gội mái tóc như làn
suối. Mái tóc dài mềm mại như tơ óng rủ xuống trước ngực, cực kỳ quyến rũ.

Càng khiến người ta phun máu mũi là Hàn Vi Vi còn sờ lên ngực rồi lẩm bẩm,
“Vẫn là sư thư lớn hơn, lâu lắm rồi không sờ.”

Cùng lúc, rất tình cờ, một tu sĩ mặc hắc bào, che kín cả mặt, đến cửa chỗ ở
thiên cấp.

Vốn phải có thông hành ngọc phù vào chỗ ở thiên cấp mới vào được khu vực này,
bằng không muốn tìm người ở trong đó cũng phải đợi đệ tử Thiên Nhất môn vào
thông báo.

Người này không lấy ra thông hành ngọc phù, chỉ hơi hé hắc bào ra nói mấy câu
với hai đệ tử Thiên Nhất môn, dung nhan thấy hắc bào tu sĩ xong thì hai đệ tử
này cơ hồ đồng thời ngẩn ngơ, thất hồn lạc phách gật đầu liên tục, rồi để hắc
bào tu sĩ vào khu vực chỗ ở thiên cấp.

Bóng hắc bào tu sĩ khuất rồi mà hai đệ tử Thiên Nhất môn mắt còn ánh lên hưng
phấn.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận