Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1168: Đã là Chân tiên

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Thần dược trong thể nội cổ đế thi!”

Xoạt, ai nấy ngẩn ra rồi tụ về cạnh Nam Cung Vũ Tinh.

Lam sắc thần dược chỉ còn lại cỡ trứng chim câu, nhưng tạo cảm giác sâu thẳm
nhưng biển sâu không đáy.

Không có mùi gì mà chỉ có quang hoa u lãnh lưu chuyển.

“Thần dược gì nhỉ?”

Ngụy Tác không ngờ thần dược lọt vào tay phe mình, Hoang tộc đại năng phong ấn
tại tử đồng cổ điện đều trọng thương cực độ, nhưng Tứ tí hoang tộc đại năng
chỉ dùng thần dược đó mà giữ được sinh cơ cho tất cả. Hiện tại không thể khẳng
định là thứ này hữu dụng với thể chất Hoang tộc đại năng nhưng có hậu quả
nghiêm trọng gì với tu sĩ không.

Thần dược không nặng, chỉ bằng một khối linh thạch.

“Không được, ta thử đã.” Ngụy Tác nhìn một lúc, thấy không nén được sức quyến
rũ nên nói.

“Huynh muốn lấy thân thử thuốc thì phi thường nguy hiểm, dược lực khẳng định
thập phần kinh nhân.” Cơ Nhã hiểu ý nên nhắc nhở.

“Yên tâm, nhục thân của ta mà thử chút dược lực thì không thành vấn đề.”

Ngụy Tác tính toán rồi phải xem thay đổi của bản thân sau thiên kiếp đã.

“Để xem tu vi thế nào.”

“Oành!” Gã thi triển cả hai thần huyền pháp thân.

“Không phải chứ?”

Ngụy Tác và tất cả đều giật nảy mình.

Hai thần huyền pháp thân chỉ cao chừng một trượng nhưng đã thực thể hóa, như
do lam sắc bảo thạch điêu khắc thành.

Sau một thần huyền pháp thân có bạch sắc nguyệt luân, bên trong có vô số thiên
hà tại lưu động, thủy linh khí tức nồng đượm khó tưởng tượng nổi.

Thần huyền pháp thân còn lại lại là bảo thụ đặc biệt, quang hoa không khác gì
Bất hủ đế mộc.

Hai thần huyền pháp thân chỉ qua linh vận và bảo tướng đã khác thường nhưng
tất cả bất ngờ vì trong tay hai pháp thân còn cầm bạch sắc bảo châu như vì
sao, phát ra chân tiên khí tức.

Thần huyền pháp thân có chân tiên khí tức, là sao hả?

Ngẩn ra một lúc, ai nấy lại nhìn Linh Lung Thiên, việc kỳ lại này không ghi
lại trong điển tịch nào nên chỉ nó giải thích được.

“Nhìn ta cũng vô dụng.” Linh Lung Thiên xòe tay lắc đầu, “Ta cũng chưa thấy
thần huyền pháp thân này, chưa biết gì, nhưng ta đoán là do gian thương đáng
chết mới Thần huyền tứ trọng tựuđã độ thiên kiếp.”

“Có liên quan gì đến tuyết bạch sắc đạo tôn thần quang không?” Ngụy Tác gãi
đầu, nhớ đến chân tiên khí tức của tuyết bạch sắc đạo giống với của bảo châu
mà thần huyền pháp thân của gã cầm.

“Tuyết bạch sắc đạo tôn thần quang? Ngươi dẫn phát Tiên vương phá hư?” Linh
Lung Thiên đột nhiên hít một hơi lạnh. Lúc nó rời Đại chư thiên tạo hóa bình
thì thiên kiếp đã kết thúc, nên không thấy tuyết bạch sắc thần quang.

“Tiên vương phá hư là cái gì?” Ngụy Tác và bọn Hàn Vi Vi ngẩn ra.

“Tuy ta không hiểu lắm về thiên kiếp nhưng biết rằng tu sĩ nào quá nghịch
thiên, thì thiên kiếp uy năng sẽ tụ chân tiên khí tức và chân tiên uy năng của
những chân tiên đã chết còn lại trên không thành Tiên vương phá hư. Uy năng
này cả vạn tu sĩ độ kiếp cũng không có một.” Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác như
nhìn quái vật, “Ngươi biến thái quá, uy năng đó cũng dẫn động, lại cứu được
bọn ta.”

“Ta lợi hại thế hả?” Ngụy Tác tròn mắt, một lúc sau mới tỉnh lại nói, “Khả
năng vì ta độ thiên kiếp mà còn dùng Thiên long quần tinh tôi thể thuật hút
tinh thần nguyên khí tu luyện, ông trời cũng thấy là quá đáng.”

“Giải thích được rồi đó. Lúc thần huyền đột phá mà ngươi còn hấp nạp thiên địa
nguyên khí, chân tiên nguyên khí và tinh thần nguyên khí cũng bị hút vào thần
huyền pháp thân của ngươi.” Linh Lung Thiên càng nhìn gã càng bực mình, kẻ
nham nhở như thế sao lại là nhân vật nghịch thiên mấy vạn năm không xuất hiện.

“Ngươi cũng coi là chân tiên, có điều cường độ chân nguyên thực tế kém hơn
chân tiên mà thôi.” Ấm ức nhìn Ngụy Tác, Linh Lung Thiên bổ sung.

“Gần như là chân tiên?” Ngụy Tác và bọn Cơ Nhã, Hàn Vi Vi tròn mắt.

“Ngươi không cảm giác được sẽ đối diện thiên kiếp tới đây khi nào hả?” Linh
Lung Thiên nhìn Ngụy Tác, “Từ Thần huyền tứ trọng đến Thần huyền ngũ trọng đã
qua thiên kiếp, nguyên khí thay đổi nhiều nên khi đột phá chân tiên sẽ không
dẫn động thiên kiếp, chỉ khi chân tiên khí tức quá mạnh mới lại dẫn động thiên
kiếp. Như ngươi ít nhất đến Chân tiên tam trọng mới lại dẫn động thiên kiếp.
Nhục thân và thần huyền pháp thân của ngươi được chân tiên nguyên khí tẩy lễ,
khi đột phá chân tiên thì sẽ dễ dàng chịu được chân tiên nguyên khí, thành ra
đột phá chân tiên chỉ là vấn đề thời gian.”

“À.” Ngụy Tác gật đầu, không như lúc Thần huyền tứ trọng luôn cảm tri được
thiên kiếp sắp tới.

“Đã là chân tiên chi thân, chỉ là chân nguyên chi lực chưa đạt. Cung hỉ Ngụy
đạo hữu liễu, người đâugf tiên trong vạn năm nay thành tựu chân tiên.” Nguyên
Âm lão tổ lên tiếng.

Chân tiên đầu tiên của tu đạo giới trong vạn năm, ý nghĩa thực sự phi phàm.

“Đúng, chưa kịp kể với các ngươi là ta được Đông Như Lai truyền thừa, có Như
Lai thần mang, cả truyền thừa của hoa y thanh niên cũng lọt vào tay ta, để xem
thần thức hiện tại đến mức nào.” Ngụy Tác đột nhiên nhớ đến Động Thiên thần
hỏa, gã ước tính rằng mình đột phá Thần huyền ngũ trọng mới có thể thi triển
vô thượng cường pháp bắn vào hư không này. Gã chợt nhớ ra chưa kể việc về hoa
y thanh niên và Đông Như Lai.

“Như Lai thần mang, ta…” Lục bào lão đầu tắt tiếng.

Thật ra là thế nào, mới bị khốn trong Đại chư thiên tạo hóa bình ngần ấy này
mà đã xảy ra bao nhiêu chuyện?

“Từ hàng phương hoa kinh? Tịnh niệm tâm kiếm?” Nghe Ngụy Tác giải thích, mắt
Linh Lung Thiên chợt tối đi, hạ giọng, “Tịnh ngọc tiên tử dã cũng chết rồi…”

“Tịnh ngọc tiên tử là ai?” Càng lúc càng nhiều việc xả ra, bọn Ngụy Tác càng
có nhiều thứ cần hỏi nhưng chưa thể hỏi hết ngay.

“Là đại năng thuộc phe Linh tộc, là nhân tộc tu sĩ, cũng được truyền thừa của
cổ tông môn như Bắc Mang, đã gần đạt mức đại đế, Từ hàng phương hoa kinh là
truyền thừa của họ.” Linh Lung Thiên giải thích.

Ai cũng thấy Tịnh ngọc tiên tử gia nhập Linh tộc mà công pháp cùng thuật pháp
lại lọt vào tay Hoang tộc đại năng chừng tỏ Tịnh ngọc tiên tử đã gặp bất trắc.

“Những kẻ đó đều được truyền thừa ở gần Lạc cúc hoang nguyên, đều lấy được một
cánh tay, nơi đó tất có gì đó cổ quái.” Bọn Nguyên Âm lão tổ thập phần đồng ý
với suy đoán của Ngụy Tác, cho rằng ra được sẽ tới Lạc cúc hoang nguyên.

“Thần thức của ta lại gấp đôi! Thần huyền tứ trọng đột phá đến Thần huyền ngũ
trọng tuyệt đối không thể tăng tiến thế này, lẽ nào là nhờ thiên kiếp hay Đại
đế thánh tuyền thủy?”

Ngụy Tác toàn lực trải thần thức thì giật nảy mình.

Không cần dùng thuật pháp phối hợp, thần thức hiện tại của gã bao trùm hai
nghìn dặm, trong phạm vi này là có thể khóa chặt để tung đòn!

Không nói đến thuật pháp khác, chỉ cường độ thần thức này, uy năng Như Lai
thần mang thì chân tiên vị tất đỡ nổi.

Tăng tiến thế này nằm ngoài dự liệu, đấy là gã còn chưa tu luyện Tịnh niệm tâm
kiếm để đề thăng thần thức!

“Hai nghìn dặm? Không đùa chứ? Ngươi đạt đến chân tiên thì thật sự sẽ như ghi
chép, vạn dặm ra tay?” Bọn Hàn Vi Vi suýt ngất.

Ngụy Tác hơi ngẩn ra, nhục thân hiện tại của gã chống lại chân tiên uy năng
cũng không thành vấn đề, trừ Tịnh niệm tâm kiếm thì gã còn Hoàng đình ngũ
hoàng kinh của Hoàng Đình tông nên tiềm lực vô cùng.

“Để xem uy năng thuật pháp thế nào?”

Liên tục hít sâu mấy hơi, Ngụy Tác thấy không nên nói nhiều, lại thành dọa bọn
Hàn Vi Vi. “Chát”, gã thử toàn lực kích phát lưỡng đạo Duy ngã tâm kiếm.

Nguyên khí dao động hùng hậu dấy lên quanh gã.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận