Phong ấn đầu Vạn Hoàng công tử rồi trọng thương Bích Tỳ tông tông chủ, giết
Thiên Hỏa thần quân đoạn Ngụy Tác xoay người đối diện bọn Vương Vô Nhất, Tô
Thần Huyết và A Tỳ thần quân.
“Ngụy Tác, khinh người quá đáng, ta liều với ngươi!”
Thấy Ngụy Tác nhìn cả ba, A Tỳ thần quân biết không thoát nên gào to.
Tiếng lốp bốp vang lên như mưa trút xuống lá khô, A Tỳ thần quân đột nhiên
phun ra thanh hồng sắc tinh quang.
Thanh hồng sắc tinh quang phun ra, A Tỳ thần quân như khô hết người rồi hóa
thành tro, bị rút hết chân nguyên và tinh huyết.
A Tỳ thần quân tan thành tro, thanh hồng sắc tinh quang rực lên khí tức, thanh
hồng sắc thần văn hình thành hư ảnh ma thần đầu người mình bạch tuộc.
“Là Vực ngoại thiên ma nhận! A Tỳ thần quân có hung vật này hả!”
Nhiều tu sĩ quanh Hoàng Thiên thành dùng pháp khí quan chiến, nhìn còn rõ hơn
Ngụy Tác, nhận ra thanh hồng sắc tinh quang là một cây chủy thủ mỏng tang,
hình bán nguyệt, khắc phù văn tương tự, họ nhận ra nên kêu to.
Hiện tại dù bọn Hắc Bồ Đề thiên mẫu cũng coi Tứ tí hoang tộc đại năng là vực
ngoại thiên ma, chỉ bọn Ngụy Tác biết Hoang tộc và vực ngoại thiên ma khác
nhau.
Hoang tộc là đời sau của viễn cổ hóa hình đại yêu còn vực ngoại thiên ma là
sinh linh ở vực ngoại tinh vực, cơ duyên xảo hợp bị khe nứt thời không cuốn
vào.
Nhưng Vực ngoại thiên ma nhận, theo điển tịch thì mấy vạn năm trước là pháp
khí của vực ngoại thiên ma.
Pháp khí này là sau khi vực ngoại thiên ma bị đại năng của tu đạo giới liên
hợp giết chết, một người lấy được, biết điều khiển là sẽ bị rút hết chân
nguyên và tinh huyết, thành ra không thể động dụng, sau đó pháp khí này thất
tung, không ngờ lại lọt vào tay A Tỳ thần quân.
Nói vậy, A Tỳ thần quân là phái truyền thừa của đại năng mấy vạn năm trước
liên thủ giết vực ngoại thiên ma.
Vốn y cách Ngụy Tác nghìn ba, bốn trăm dặm, ngoài tầm thi pháp của y nhưng lúc
này y hóa thành tro thì pháp khí không thuộc về tu đạo giới được tế xuất, như
có ý chí riêng, khí tức kinh nhân khóa chặt Ngụy Tác. “Ầm ầm…” Như có thanh
hồng sắc lôi hỏa từ vực ngoại không gian xuyên về, thong thả áp sát gã.
“Giết!”
Vương Vô Nhất và Tô Thần Huyết cho là cơ hội sau cùng nên gào to, lao vào Ngụy
Tác.
“Khinh người quá đáng? Các ngươi cũng biết khinh người quá đáng?”
A Tỳ thần quân kích phát pháp khí, Ngụy Tác co rút trong mắt, khí tức hùng hậu
khiến da gã nhói lên, nhưng cười lạnh, không lùi mà tiến, bỏ qua Vực ngoại
thiên ma nhận, Như Lai thần mang giáng vào Vương Vô Nhất.
“A!”
Vương Vô Nhất liên tục phát thần văn pháp thân, hiện tại chiến lực e không
bằng Tô Thần Huyết, bị Ngụy Tác dùng Như Lai thần mang giáng tới thì rú vang,
chân nguyên mất khống chế mà rơi xuống.
“Tạm để các ngươi sống thêm một chút!”
Ngụy Tác đánh rớt Vương Vô Nhất kđoạn bật cười, Như Lai thần mang lại nhằm vào
Tô Thần Huyết, đồng thời vung tay, lưỡng đạo Duy ngã tâm kiếm chém tới.
Tô Thần Huyết đã lãnh một đòn Như Lai thần mang, giờ thêm đòn nữa thì rơi
xuống.
“Phù!” “Phù!”
Lưỡng đạo Duy ngã tâm kiếm chuẩn xác chém vào tâm mạch Vương Vô Nhất và Tô
Thần Huyết khiến hai tông chủ uy chấn mộất thời bị đóng đinh trên đỉnh một đại
điện ộ!
“A… A…”
Vương Vô Nhất vàTô Thần Huyết bị xuyên tâm mạch, không thể trả đòn, nhưng Ngụy
Tác nắm bắt thời cơ cực chuẩn, với sinh cơ của cả hai thì chưa chết được, chỉ
hộc máu trơ mắt nhìn.
“A!” Ngụy Tác treo Vương Vô Nhất và Tô Thần Huyết lên như treo tranh, ngoài
Hoàng Thiên thành vang lên tiếng kinh hô chấn thiên.
Ngụy Tác mặc kệ Vực ngoại thiên ma nhận mà A Tỳ thần quân kích phát, lúc này
lưỡi dao đã áp sát, gã không thể tránh được.
“Oành!”
Ngụy Tác không tránh, rực lên vô số bạch sắc hà quang, diễn hóa Đăng tiên pháp
vực. Đồng thời, giữa gã và Vực ngoại thiên ma nhận hiện lên bảy mươi hai làn
hắc sắc thần quang.
“Cách cách cách cách…”
Vực ngoại thiên ma nhận lao tới, Ngụy Tác kích phát bảy mươi hai đạo hắc sắc
thần quang và Đăng tiên pháp vực đều tan.
“Choang!” Ngụy Tác vỗ mạnh vào Vvực ngoại thiên ma nhận, như tiếng thần chung
ngân vang.
Tất cả, cả Vương Vô Nhất và Tô Thần Huyết đầu thấy Ngụy Tác cầm Đại chư thiên
tạo hóa bình, Vực ngoại thiên ma nhận chém lên cái bình, tay gã rực vô số
quang tinh, như có vô số huyết mạch tan nát.
Vực ngoại thiên ma nhận bị ép cứng uy năng, mỏng manh như miếng băng cơ hồ
hoàn thành sứ mệnh nên vỡ thành từng mảnh.
“Hắc đàm ma liên!”
“Là một trong thượng cổ thập đại thuật pháp phòng ngự! Trời ạ, y vốn có Liệt
khuyết tàn nguyệt trong thượng cổ thập đại công phạt thuật pháp, hiện tại có
Hắc đàm ma liên! Tu đạo giới còn ai có thể tranh phong!”
Quanh Hoàng Thiên thành tụ tập không biết bao nhiêu tu sĩ, nếu riêng lẻ chắc
không ai so kiến thức được với Ngụy Tác, nhưng trong đó có không ít tu sĩ đọc
nhiều nên tổng hợp lại thì hơn xa gã, hiện tại Ngụy Tác trực tiếp nghênh đón
Vực ngoại thiên ma nhận, tu sĩ tại trường có không ít người nhận ra gã trừ
Đăng tiên pháp vực còn dùng thuật pháp phòng ngự Hắc đàm ma liên.
Tuy Ngụy Tác chưa thể diễn hóa đại đạo pháp vực uy năng của Hắc đàm ma liên
như Hắc Bồ Đề thiên mẫu nhưng uy năng phòng ngự đã vượt Nguyên thủy kiếm kinh.
Thượng cổ tu đạo giới tuy xếp hạng mười loại thuật pháp công phạt và thuật
pháp phòng ngự mạnh nhất nhưng ai cũng biết không ai luyện tập được đủ, đại
năng nào tập được một hai môn là đủ xưng bá nhất phương, thuật pháp cùng cấp
cũng không thể đồng thời động dụng, có thuật pháp công phạt và phòng ngự thuật
pháp như Ngụy Tác đã là tuyệt phối. Theo điển tịch thì mười mấy vạn năm nay
chỉ có vài người như thế. Hà huống gã còn có Như Lai thần mang gần như yêu
nghiệt.
Mười thần huyền đại năng liên thủ cũng thảm bại, tu đạo giới còn ai là địch
thủ của gã?
“Nhất đế công thành vạn thần khấp.” Bên ngoài Hoàng Thiên thành, một lão giả
nói lên câu đó khiến tất cả lặng như tờ.
Nhiều người cho là Ngụy Tác rất có khả năng đứng trên xương cốt các thần huyền
đại năng này tiến quân chân tiên chi lộ.
Chặn đứng Vực ngoại thiên ma nhận, Ngụy Tác hơi ngẩn ra.
Xương tay gã gần như nát hết nhưng đó đã nằm trong dự liệu, cảm tri của gã hơn
xa thần huyền đại năng bình thường nên so với Vương Vô Nhất thì càng đoán được
uy năng cỡ nào, mình chống nổi hay không. Cảm tri này khi đối địch sẽ càng lợi
hại. Tay gã nát nhưng không mấy bao nhiêu thời gian sẽ khôi phục.
Vực ngoại thiên ma nhận tạo cảm giác hoàn toàn không kém gì tiên binh, thai
thể căn không thể kém thế.
Hơi ngẩn ra là gã nhận ra uy năng khí tức trong Vực ngoại thiên ma nhận cực
mạnh, hiển nhiên khi các đại năng liên thủ diệt vực ngoại thiên ma thì nó đã
trọng thương.
Tay cầm Đại chư thiên tạo hóa bình tạm thời không thể động đậy nên chân nguyên
cuốn cái bình về.
Gã nín thở vì Đại chư thiên tạo hóa bình không hề xát xước.
“Oành!”
Mục quang lóe lên đoạn hít sâu một hơi, Ngụy Tác vung tay, thanh sắc thân ảnh
thoi thóp bị kéo đến, là Bích Tỳ tông tông chủ.
Mấy quang hoa bắn vào thể nội Bích Tỳ tông tông chủ đoạn Ngụy Tác đi đến chỗ
Vương Vô Nhất và Tô Thần Huyết.
Đại chiến hạ màn, thân ảnh gã cực kỳ nhỏ nhoi so với thiên địa, sơn môn Hoàng
Thiên tông nhưng lọt vào mắt mọi tu sĩ thì lại che kín đất trời.
“Vù!”
Vương Vô Nhất và Tô Thần Huyết bị Huyền sát quỷ trảo tóm lấy!