“Tốt lắm, chủ động ra thì càng đỡ phiền hà!”
Thánh Vương tông tông chủ, Ngọc Lý thần quân và hoa y thanh niên từ trên cao
nhìn xuống như vây bắt yêu thú, thấy Ngụy Tác dẫn động địa khí lao ra thì hơi
kinh ngạc nhưng không dừng tay.
“Cách!” Ngọc Lý thần quân cười nhạt, giơ tay điểm ra, như có tinh châu tan vỡ,
vô số hoàng sắc quang văn ràn rạt thần huyền khí tức như dòng thác trút xuống,
bao trùm mấy nghìn trượng, bao hết lấy địa khí.
Y kích phát pháp khí hiển nhiên tương tự hắc sắc thần văn tàn ngọc của Ngụy
Tác, sợ gã chạy mất.
Đồng thời, hoa y thanh niên mắt lóe lên, uy năng vô hình chém vào quang hoa.
“Không phải chân thân!”
Thánh Vương tông tông chủ, hoa y thanh niên và Ngọc Lý thần quân đều nhận ra,
trong quang hoa toàn là ngân quang, dưới đất là kim sắc, ngân sắc, xích sắc
thần quang lao tới, mang theo Ngụy Tác phát động Động Hư bộ pháp!
“Sao thế, ngươi tưởng có thần thức sát phạt cường pháp thì ăn được ta hả?”
“Thần thức sát phạt cường pháp của ngươi thì ta đã thấy, nếm thử thần thức sát
phạt chi pháp của ta nào!”
Ngụy Tác lao lên, cười lạnh cực độ, đồng thời một đạo Như Lai thần mang xô vào
hoa y thanh niên.
Thiên ngưỡng dao cảm kinh đối với gã như được trời giúp, cảm nhận được phương
vị cụ thể của ba người rồi dùng Địa Mẫu chân kinh chấn động địa khí, che đi
khí tức xung kích nên chỉ cách bọn Thánh Vương tông tông chủ không đầy tám
trăm dặm, lại gạt cho hoa y thanh niên phát động một đòn nên chiếm trọn tiên
cơ.
“Khốn thú đấu, đến giờ còn định liều mạng hả?”
Hoa y thanh niên không biết gã có Như Lai thần mang, thấy chân thân gã thì
cười lạnh, thần thức y mạnh hơn hết nên phản ứng nhanh nhất, định phát một đạo
thần thức sát phạt. “Vù”, tức thì y cảm thấy mi tâm như bị chẻ ra, cơ hồ có
hỏa kiếm do thái dương chân hỏa ngưng thành găm vào ý thức.
“A!”
Óc y như bị chẻ ra, thần thức ccơ hồ bị găm vào vô số thiết đinh nung đỏ, thân
thể y co lại.
Nhưng cơn đau không đáng sợ bằng nỗi sợ trong lòng.
“Thuật pháp gì đấy! Y cũng luyện được một môn thần thức sát phạt chi pháp, còn
mạnh hơn của ta!”
Tích tắc đó, thân thể và thần hồn hoa y thanh niên cực độ hoảng sợ, cảm giác
này như một tu sĩ Thần hải cảnh nhục thân cực kỳ bình thường, mất phi độn pháp
khí và cạn chân nguyên mà rơi từ trên không xuống.
“Sao lại thế được!” Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân mới kích
phát pháp khí, thì hoa y thanh niên co rút người, gào lên thống khổ dị thường
thì biến sắc.
Cả ba đã tính sẵn, nhục thân Thánh Vương tông tông chủ không bằng Ngụy Tác,
truyền thừa pháp khí đã sử dụng nên không uy hiếp được gì, chỉ cần toàn lực
phòng ngự, công kích sẽ do hoa y thanh niên và Ngọc Lý thần quân, nên lúc này
Thánh Vương tông tông chủ kích phát pháp khí phòng ngự.
Ngọc Lý thần quân kích phát truyền thừa pháp khí “Thái bạch thiên trụy” do Đơn
Nguyên tông tổ sư để lại.
Truyền thừa pháp khí này do Thái ất thần thiết, Bạch tân thần thiết, Thiên vẫn
thần thiết và Trụy cổ thần thiết luyện chế thành, kích phát là bạo phát kim
thiết chi khí, hình thành thần đao có uy lực ngang với tiên khí.
Ngọc Lý thần quân thấy hoa y thanh niên co rút thì biến sắc, hư không rung
lên, bạch sắc thần đao ràn rạt thiết tinh khí tức kinh nhân như khai thiên ích
địa chém vào Ngụy Tác.
“Cách cách cách cách…” Uy năng ép tới, cách Ngụy Tác mấy trăm dặm đã gần như
ép cứng gã.
Ngụy Tác chủ động phát động, chiếm trọn tiên cơ, đã tính trước cảnh giao đấu
không biết bao nhiêu lần, Như Lai thần mang khiến hoa y thanh niên không thể
thi pháp, cùng với đó thi triển Minh vương cảm ứng kinh, bạch sắc thần đao
chém tới thì gã cũng kích phát Hồng mông tử kinh.
Tử sắc thần quang và tử khí dâng lên, uy năng đặc biệt kéo xuống, bạch sắc
thần đao tưởng như không thể ngăn được hơi lệch đi.
“Oành!” Động Hư bộ pháp bước tới, tránh khỏi bạch sắc thần đao.
“A! Thể nội kinh mạch và nội phủ y cực kỳ suy nhược, căn bản không phát huy
được uy năng, sao lại tránh được!”
Thấy Ngụy Tác tránh được, Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân kinh
hãi ré lên.
Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân đều nhận ra thể nội Ngụy Tác
khí huyết suy kiệt, còn chưa hồi phục, trừ nhục thân đi thì thực lực tối đa
tương đương với Thần huyền lưỡng trọng đại năng, nhưng tạo cho cả hai cảm giác
không thể địch nổi.
“Chát!”
Không dám nương tay, Ngọc Lý thần quân lại kích phát thanh sắc ngọc.
Khí tức dâng lên như có đại năng sống dậy, rõ ràng cũng là truyền thừa pháp
khí của Đơn Nguyên tông, Ngọc Lý thần quân dùng đến con bài tẩy cứu mạng.
“Xem ra là Ngọc Lý thần quân, chúng ta vô oán vô cừu, ngươi tự tìm cái chết
thì đừng trách ta!”
Ngụy Tác đã thấy rõ tình thế, hoa y thanh niên không thể thi pháp, Đại thừa
pháp âm và Như Lai thần mang đồng thời phát động, giáng vào Ngọc Lý thần quân.
“Oành!”
Đại thừa pháp âm còn chưa ép lên Ngọc Lý thần quân thì bị Thánh Vương tông
tông chủ kích phát lam sắc quang tráo ngăn lại, nhưng Như Lai thần mang hoàn
toàn là ý niệm nên găm vào thần thức y.
Lấy vô hình dẫn hữu hình, ý niệm dẫn động uy năng, như nhát đao chém vào óc
người, rồi diễn hóa pháp tắc, dẫn xuất vô số thái dương chân hỏa.
“A!”
Ngọc Lý thần quân run lên, hai tay ôm đầu, co rút người.
Thanh sắc ngọc hoàn vỡ tan, mất khống chế, hóa thành thanh sắc thần quang như
du long lao đi hơn hai nghìn dặm thì tựa sợi dây thừng quấn quanh núi tuyết,
thu nhanh lại khiến ngọn núi hóa thành tro.
“Thần thức sát phạt chi pháp?! Y biết thần thức sát phạt cường pháp?!”
Ngọc Lý thần quân phản ứng như thế, Thánh Vương tông tông chủ mặt cắt không
còn hột máu.
Cảm giác này như vốn đi bắt một con tam cấp yêu thú, nhưng đến gần mới nhận ra
tam cấp yêu thú biến thành cửu cấp đỉnh giai yêu thú!
“Còn chưa ngã lòng?”
Ngụy Tác cười lạnh, không ai để ý, Như Lai thần mang lại giáng ra, vào hoa y
thanh niên chuẩn bị phát động một đòn.
“A!”
Như Lai thần mang vốn liên tục đốt thiêu thần thức, muốn khôi phục thần thức
tổn thương cực kỳ khó khăn, hoa y thanh niên thấy nguy hiểm thì cố nén cơn
đau, mặc kệ thần thức tổn thương mà định trả đòn, nhưng lại bị Ngụy Tác bồi
thêm một đòn Như Lai thần mang thì kêu lên thê thảm co người rơi xuống.
“Oành!”
Đánh bay hoa y thanh niên, Ngụy Tác lại phát động Động Hư bộ pháp, áp sát
Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân.
“A!”
Thánh Vương tông tông chủ không sao ngờ chỉ vài chiêu đã thế này, hoa y thanh
niên và Ngọc Lý thần quân đều không còn sức trả đòn thì y kinh hãi đến tan nát
thần hồn, bỏ mặc Ngọc Lý thần quân mà lao đi.
“Thánh Vương tông tông chủ, Hỏa Vực thần vương đấu với mỗ, không liên can đến
ngươi nhưng ngươi mấy lần đòi giết mỗ, có biết hậu quả chưa.”
Thấy Thánh Vương tông tông chủ mất hết lòng tin thì gã không đuổi mà dừng lại
cười lạnh, lại phát động liễu Như Lai thần mang.
“A!”
Thánh Vương tông tông chủ gào lên thống khổ, thân thể sững lại trên không.
Uy năng phòng ngự của linh quang quang tráo rất mạnh nhưng với Như Lai thần
mang thì vô dụng.
Thánh Vương tông tông chủ gào lên, Ngụy Tác lạnh lùng nhìn Ngọc Lý thần quâny
chợt rúm người.
“Cách”, Huyền sát quỷ trảo tóm lấy Ngọc Lý thần quân bóp nát xương cốt.
Ngọc Lý thần quân tu vi Thần huyền tứ trọng, nhục thân cao cường, xương nát
nhưng không chết, có điều không thể trả đòn.
“Vù!”
Hút Ngọc Lý thần quân lên, Huyền sát quỷ trảo lại bóp nát xương hoa y thanh
niên.
“A!” Hư không chỉ còn lại Thánh Vương tông tông chủ đang co rút.