“Y đúng là có thủ đoạn, tùy tiện một đạo lữ mà công pháp cũng đẳng cấp như
thế. Còn nuôi dưỡng yêu thú đang sợ, may mà cấm chế của ta ngăn nàng ta điều
khiển yêu thú, bất quá giết nàng ta tất bị yêu thú đó biết. Xem ra nên cẩn
thận, không có cơ hội thì đợi ngày mai khi y đấu với Hỏa Vực thần vương ta sẽ
xuất thủ đối phó.”
Rời khỏi tĩnh thất, Vu thần nữ lẩm bẩm đoạncẩn thận cất bước.
Vu thần nữ y hệt Hàn Vi Vi, khí tức cùng giọng nói cũng y hệt, cả ngữ khí lẩm
cũng không khác gì.
“Ngụy đạo hữu, trong hai thần văn này thì của Vu thần nữ thua cho các hạ có vẻ
đơn giản hơn, tuy đạo hữu liên tục cảm ngộ mấy thần văn, đích xác cảm tri
nguyên khí quy tắc dễ dàng hơn nhưng chỉ một ngày e không kịp.”
Ngụy Tác, Nguyên Âm lão tổ và Phong Ngô Thương, Vũ Hoàng chân nhân, Linh Lung
Thiên quay về sơn cốc thử pháp thuật trong Đăng Tiên tông, Nguyên Âm lão tổ
lấy ra thần văn của Vu thần nữ, toàn lực cảm ngộ.
“Keng!” “Keng!” “Keng!”…
Ngụy Tác liên tục khắc nhập thanh sắc thần văn của Hoàng Đạo Quân, liên tục có
tiếng động như thần thiết gõ vào nhau.
“Một nghìn bốn trăm hai mươi, một nghìn bốn trăm hai mươi mốt, một nghìn bốn
trăm hai mươi hai…”
Khắc xong một nghìn bốn trăm hai mươi hai thần văn thì thanh sắc thần văn đại
thành, hình thành nguyên khí pháp tắc hoàn chỉnh.
“Chát!”
Thần văn của Hoàng Đạo Quân do Vạn cổ thánh vương kinh khắc vào thì pháp vực
uy năng là thanh quang mông lung, như hỗn độn lúc thiên địa sơ khai thời, chứa
đầy sinh cơ.
Thần quang hiển hóa của các thần văn này chỉ là vỏ ngoài còn nguyên khí pháp
tắc và uy năng đều ẩn trong nhục thân Ngụy Tác, trong mỗi tấc da dẻ, huyết
nhục, xương cốt. Đạo thần văn này viên mãn là gã nhận ra nhục thân tràn ngập
sinh cơ, ngay cả thần căn Nguyên thủy thần mộc cũng như được tưới nhuần.
“Nguyên khí pháp tắc này có thể tăng tiến sinh cơ… dù ta không có Nguyên
thủy thần căn, nhục thân thụ thương thì năng lực khôi phục cũng được đề cao.”
Ngụy Tác hiểu ra.
“Nhục thân của đạo hữu hiện thập phần nghịch thiên, đủ chịu nổi toàn lực một
đòn thuật pháp tầm thường của lão phu nhưng chưa chống được đại đạo pháp vực.
Nếu thi triển Động Hư bộ pháp, áp sát đối phương thì dù chiếm tiên cơ nhưng
vẫn chưa thể ngạnh tiếp đại đạo pháp vực. Trừ phi nhục thân tiến thêm một bước
nữa, không thì dù cầm tiên khí, đến sát đối phương kích phát thì hai đại thần
uy va nhau, nhục thân các hạ vẫn khó chống nổi.” Ngụy Tác vừa đại thành thần
văn, Nguyên Âm lão tổ dừng lại, không hề động dụng thuật pháp gì mà phát chân
nguyên va vào nhục thân gã đoạn khẳng định.
“Ngụy Tác, hiện tại chỉ co hai cách. Nguyên Âm tiền bối tiêp tục giúp các hạ
cảm ngộ thần văn của Vu thần nữ, tại hạ sẽ dùng Bắc minh đấu chuyển, nhiên
nguyên thiên pháp giúp các hạ sử dụng Thiên long quần tinh tôi thể thuật đề
thăng nhục thân tu vi.” Phong Ngô Thương tỏ vẻ quyết định, “Tối đa là hết tiêu
hao linh dược đề thăng thọ nguyên, tổn thất thêm trăm năm thọ nguyên, qua được
nạ này sẽ tu luyện lại.”
“Lưu lão?”
Ngụy Tác nhíu mày không đáp, luyện dược lão đầu Lưu lão từ ngoài sơn cốc lướt
vào.
…
“À!”
Vu thần nữ vừa rời khỏi gian điện để Hàn Vi Vi, còn đang quan sát tình hình,
đột nhiên hơi giật giật chân mày, một nữ tu Phân niệm cảnh, tuổi ngang ngửa
Hàn Vi Vi từ một góc thinh không lao nhanh tới.
Nữ tu này thập phần thanh tú, trong số tin tức Vu thần nữ biết được thì không
có nữ tu này nên nàng ta không biết tên.
“Vi Vi tỷ, không phải lúc trước bảo là đến chỗ Lý Tả Ý sao, sao lại ở đây, mau
lên, Ngụy đại ca tìm tỷ có việc.” Vu thần nữ đang bình tĩnh như thường tính
toán thì nữ tu thanh tú lướt đến nói gấp.
“Có việc gì chăng?” Vu thần nữ không nén được run lên, Ngụy Tác tìm “nàng ta”
có việc thì nàng ta có cơ hội tiếp cận gã, nhưng thần sắc nàng ta không đổi mà
hỏi.
“Không biết, Cơ Nhã tỷ tỷ và Lệ Hoa tỷ tỷ bảo muội tìm tỷ.” Nữ tu chính thị
Diệp Cố Vi, nói nhanh rồi ầm tay Vu thần nữ kéo đi.
“Y có ngần ấy đỉnh cấp công pháp?”
Vu thần nữ khẽ quét thần thức tức thì hơi kinh ngạc, nhận ra Diệp Cố Vi tu
luyện một môn thiên giai đỉnh cấp công pháp, hơn nữa khác hẳn Hàn Vi Vi.
“Chỉ cần thế cũng là thời cơ động thủ tốt! Không biết y gọi ta đến làm gì!
Thời cơ thế này, ta nên cẩn thận, không để y nhận ra sơ hở!”
Rất nhanh, Diệp Cố Vi dẫn Vu thần nữ đến một bạch ngọc điện vũ ba tầng, Vu
thần nữ ngầm động dụng vọng khí bí thuật, nhận ra có khí tức Ngụy Tác, trong
mấy trăm trượng không có thần huyền đại năng khác, tựa hồ ngay cả Linh Lung
Thiên luôn ở cạn gã cũng mất bóng.
“Ngụy đại ca đợi ở trong điện vũ đó. Vi Vi tỷ nhanh lên.” Đến gần bạch ngọc
điện vũ, Diệp Cố Vi giục Vu thần nữ đoạn dừng lại, không vào cùng.
“Lẽ nào nàng ta chỉ là tỳ nữ bàn, nhưng thế mà có thể tu luyện đỉnh cấp công
pháp thì y thật quá kinh nhân, lẽ nào trước khi lấy được cực đạo tiên binh thì
y còn lấy được bảo khố của thượng cổ đại năng hoặc đại tông môn nào đó!”
Vu thần nữ liếc Diệp Cố Vi, cho rằng đối phương không quan trọng với Ngụy Tác
nên không rườm lời, gật đầu, đi vào bạch ngọc điện vũ.
“Tu vi quả nhiên lại đề thăng, Đăng tiên tiên thai khẳng định đã bị hoàn toàn
luyện hóa.”
Vu thần nữ lướt vào, Ngụy Tác nhận ra ngay, cố ý lộ ra thần huyền khí tức,
tương đương với chỉ đường, Vu thần nữ qua đó mà nhận ra chân nguyên tu vi của
gã đi thêm ai bước ở Thần huyền tứ trọng, từ Thần huyền tứ trọng sơ kỳ đạt dần
tới trung kỳ.
“Phu quân, có việc gì mà gọi thiếp đến.” Vu thần nữ cố giữ tâm thái bình hòa
nói, đoạn đến tĩnh thất của Ngụy Tác.
“Hả? Hôm nay nàng lạ thế?”
vào tĩnh thất, Vu thần nữ thây Ngụy Tác không tu luyện mà đợi nàng ta đến,
thấy nàng ta vào là gã tỏ vẻ kinh ngạc nói.
“Lạ gì cơ?” Vu thần nữ giật mình, lòng lạnh buốt, lẽ nào cảm tri của gã mẫn
duệ đến mức đó, chỉ nhìn thấy là thấy lạ.
“Lại gọi ta là phu quân, lẽ nào không lạ.” Ngụy Tác mỉm cười.
“Không gọi phu quân thì là gì?” Vu thần nữ chột dạ.
“Hai thứ này, nàng giữ đã.” Nhưng nàng ta nhẹ người vì Ngụy Tác không lãng phí
thời gian trực tiếp vung tay, đưa cho nàng ta hai thứ.
Vu thần nữ lại giật mình.
Ngụy Tác đưa hai thứ, một là thanh sắc châu tử có xâu kim sắc tinh kim tế ti
và một thủy tinh tiểu quan.
Khiến Vu thần nữ chấn kinh là thủy tinh tiểu quan.
Thanh sắc châu tử tuy đặc biệt nhưng nàng ta không nhận ra tác dụng, thủy tinh
tiểu quan phát ra khí tức cực kỳ thần bí, thương tang, tạo cảm giác cực kỳ bất
phàm.
“Vật này ta và Nguyên Âm lão tổ đã thử qua, chống được cả thần thức uy áp của
bọn ta.” Nàng ta đang kinh ngạc nhìn thủy tinh tiểu quan thì Ngụy Tác chỉ vào
thanh sắc châu tử, nói.
“Là một món chí bảo khả dĩ chống lại thần thức uy áp?” Vu thần nữ rúng động,
nhìn sang viên ngọc.
“Vật này là Đế tâm tinh quan, ta đã nói với nàng nhưng không biết nàng có nhớ
không.” Ngụy Tác chỉ vào thủy tinh tiểu quan, thần sắc ngưng trọng nói, “Ta và
Nguyên Âm lão tổ đã bàn, ngày mai mà chỉ có Hỏa Vực thần vương và A Tỳ thần
quân, Vu thần nữ, Vạn Hoàng công tử đến, cái bình do Nguyên Âm lão tổ điều
khiển, với thực lực của bọn ta thì đủ chống lại. Nhưng nếu có thêm Thần huyền
tứ trọng đại năng đến thì cái bình màu sẽ do nàng dùng Đế tâm tinh quan kích
phát, liều một phen.”
“Tình hình đó, ta và Nguyên Âm lão tổ khẳng định bị đối phương áp chế. Với tu
vi của nàng sẽ không bị chú ý, nếu nàng đột nhiên kích phát cái bình màu, rất
có thể thay đổi cục diện.” Ngụy Tác bảo Hàn Vi Vi.
-o0o-