“Nghìn thanh phi kiếm, là sao hả? Lẽ nào là một môn đại đạo pháp vực?!”
“Không phải đại đạo pháp vực, là một môn cường pháp sánh với đại đạo pháp vực!
Trời đất, y vừa đột phá Thần huyền tứ trọng, lại thi triển môn cường pháp cỡ
này!”
Mọi tu sĩ Đăng Tiên thành lại chấn động.
Ngụy Tác đề thăng tu vi và thần thông như núi lửa phun trào, tạo cảm giác bạo
phát căn bản một hữu tận đầu đích khủng phố không bao giờ dừng.
“A! Đăng tiên tiên thai còn chưa luyện hóa xong! Tu vi của y có thể đề thăng
nữa!”
Nhiều tu sĩ thông qua pháp khí quan sát Ngụy Tác chợt phát hiện Thủy hoàng
trên đầu gã có hoàng sắc quang hoa. Theo tin tức và miêu tả từ Đăng Tiên tông
truyền ra, nhiều người hiểu còn một phần ba Đăng tiên tiên thai chưa luyện hóa
xong.
“Y có song thần huyền, tương đương với đồng thời phát ra được hai môn đại đạo
pháp vực, lại có cực đạo tiên binh, trừ Hỏa Vực thần vương đạt Thần huyền ngũ
trọng ra thì A Tỳ thần vương và Vu thần nữ e không phải đối thủ!”
Quanh Đăng Tiên thành, trừ tu sĩ do nhiều đại thế lực phái đến, ngầm tra xét
tình huống còn nhiều đệ tử Đăng Tiên tông đã rời bỏ môn phái, thậm chí có đệ
tử Thiên Kiếm tông, hai tông môn này có nhiều đệ tử căm hận Ngụy Tác, chỉ mong
xé gã thành vạn mảnh, nhưng mấy ngày ngày nay thấy gã liên tục bạo phát, cộng
thêm tình cảnh ban nãy ai nấy lạnh buốt cõi lòng.
“Khẳng định là Phong Ngô Thương mang đồ tốt tới. Thiên khung Thiên Huyền đại
lục tan vỡ, nhiều tông môn đã dốc bài tẩy, tuyệt đại đa số tông môn không buồn
tích lũy nữa, y dẫn đầu họ chống lại Ngọc Hành đại lục cướp đoạt Toái Ngọc cổ
vực, như thành minh chủ Thiên Huyền đại lục, tương đương với hơn nửa Thiên
Huyền đại lục đứng sau lưng y, bất quá sau lần này Thiên Huyền đại lục dốc hết
tích lũy, không còn gì để trông vào nữa.” Cùng lúc, tại hoang sơn cách Đăng
Tiên thành không đầy vạn dặm, Vu thần nữ cầm một món pháp khí, không ngừng
quan sát tình hình về Ngụy Tác và Đăng Tiên thành, lẩm bẩm.
Nàng ta lẩm bẩm, đầy uy nghiêm của nhất phái nữ vương, tuy không thấy tận mắt
nhưng đoán rõ nguyên nhân Ngụy Tác đề thăng tu vi nhanh thế.
“Tiếp theo phải xem thủ đoạn của Hỏa Vực thần vương, một Thần huyền ngũ trọng
đại năng bị người ta liên tục vả vào mặt thì cũng nên thể hiện chứ? Bất quá
Hỏa Vực thần vương mà bị ngươi dọa cho không dám tới thì ngươi đã không cẩn
thận thế, ta sẽ có cơ hội tiếp cận ngươi?”
Thấy tu vi và thần thông của gã, Vu thần nữ không hề khẩn trương, vẫn khí định
thần nhàn.
“Cái gì, còn cường pháp điều khiển phi kiếm, như một môn đại đạo pháp vực!”
Cùng lúc, tại một hoang nguyên khác, A Tỳ thần quân cùng Trạm Đài Linh Lan xếp
bằng trên Hư không kim hồ bóp nát truyền tấn ngọc phù, thần sắc thập phần chấn
kinh.
“Thần quân, làm sao bây giờ?” Trạm Đài Linh Lan thập phần kinh hoàng.
“Sợ gì, có Hư không kim hồ thì dù y đánh tới, chúng ta cũng thoát được. Để xem
Hỏa Vực thần vương có đến không! Nếu lần này không trừ được y mới là đại
hoạn!” A Tỳ thần quân mắt ánh lên hung hãn, tuy ngữ khí vẫn bá khí nhưng đã do
dự, dù Hỏa Vực thần vương đến, cũng có nên ra mặt không.
Ngụy Tác bạo phát như hỏa sơn, quá nghịch thiên, vượt ngoài dự liệu của y.
“Còn có hậu chiêu?”
Bên trên sơn môn Đăng Tiên tông, lại chấn nhiếp tất cả đoạn Ngụy Tác tiếp tục
khiến Nguyên Âm lão tổ chấn kinh.
Ngụy Tác còn có hậu chiêu, gã ngưng luyện Đăng tiên pháp vực thần văn mà Đăng
Tiên tông tông chủ để lại khiến Nguyên Âm lão tổ biết gã còn lấy được bất
truyền chi bí Vạn cổ thánh vương kinh của Thánh Vương tông ở Lưu Hỏa đại lục,
khả dĩ khắc thêm thần văn, tế luyện nhục thân như rèn thai thể pháp bảo.
“Thánh Vương tông có bất truyền chi bí là môn vô thượng cường pháp như thế
sao! Người khác không thể có được ngần ấy đại đạo pháp văn, nhưng các hạ được
vô số thần huyền đại năng ủng hộ, có thêm nhiều cường pháp… Đấy mới là tích
lũy, chả trách các hạ tự tin như thế, có nên để các hạ qua được kiếp nạn này
không, nếu qua được thì chúng sẽ đều không phải đối thủ. Hiện tại các hạ có
bao nhiêu đại đạo pháp văn?… Cái gì, cộng thêm đạo này là bốn đại đạo pháp
văn?!”
Đọc kinh văn Vạn cổ thánh vương kinh xong, Nguyên Âm lão tổ chấn kinh không
nói thành lời.
Lại là một môn vô thượng cường pháp nghịch thiên, sánh với Thủy hoàng phệ nhật
quyết.
Dù Thánh Vương tông có truyền thừa này cũng không có bao nhiêu đại đạo pháp
văn. Tông môn và đại năng khác tuyệt đối không cung cấp lĩnh ngộ về đại đạo
pháp văn cho Thánh Vương tông.
Ngụy Tác thì khác, gã có ba thần văn có được từ Vu thần nữ và Hoàng Đạo Quân,
Nguyên Âm lão tổ cũng lĩnh ngộ được ba đại đạo pháp vực, hai môn kia tuy không
được như Vô pháp vô thiên nhưng thập phần thích hợp sử dụng trong trường hợp
này.
Tông môn hiện nay truyền thừa chỉ mấy nghìn năm, tối đa hơn vạn năm, dù siêu
cấp tông môn xuất hiện nhiều thì trong mấy nghìn năm truyền thừa, cũng không
mấy đại năng lĩnh ngộ được đại đạo pháp vực, hơn nữa còn có khả năng mất mạng
ở ngoài, tự thân truyền thừa cũng không chắc còn lại, hà huống cơ sở để đại
đạo pháp văn vẽ lên đại đạo pháp vực là dùng nguyên khí quy tắc vẽ ra nguyên
khí pháp tắc. Đối với tu sĩ thông thường, đạo lý này thập phần huyền ảo, cả
Ngụy Tác trước đây cũng chỉ đơn giản cho là đại đạo pháp văn là tích tụ đại
đạo pháp vực, vô số đại đạo pháp văn dồn lại sẽ hình thành đại đạo pháp vực,
như xây gạch thành nhà, thế thôi.
Với tu sĩ tiếp xúc đến đại đạo pháp vực như gã và Nguyên Âm lão tổ thì cảm ngộ
rất khác.
Nếu đại đạo pháp vực là một đạo đồ thì đại đạo pháp văn như bút vẽ, đạo đồ do
nguyên khí quy tắc tổ thành, muốn thay đổi và vẽ lên nguyên khí quy tắc thì
phải dựa vào quy tắc đặc biệt.
Đối với thần huyền đại năng đạt đến mức này cần cảm tri bản nguyên thuật pháp,
đến thiên địa nguyên khí, quy tắc vận hành của môn đó rồi cảm ngộ nguyên khí
quy tắc để thay đổi và chế định quy tắc mới. Bút vẽ đạo đồ đó là đại đạo pháp
văn.
Chỉ có bút mà không có màu và giấy thì cũng không vẽ được tranh.
Với tu sĩ chưa chạm đến bản nguyên thuật pháp thì đại đạo pháp văn, là một
phần của đại đạo pháp vực, cũng là thần văn trong điển tịch nói đến, đều vô
dụng, trừ phi đại đạo pháp văn đặc biệt mà Linh Lung Thiên cho Ngụy Tác biết,
với nguyên khí pháp tắc đặc biệt và có thần diệu riêng, có thể dùng để luyện
khí.
Bút này mang nguyên khí pháp tắc, tuy chỉ chứa uy năng gần như đại đạo pháp
vực nhưng khác với đại uy năng đạo pháp vực hoàn chỉnh.
Ví như đại đạo thần văn Ngụy Tác hiện tại khăc trong thể nội xuất phát từ băng
hệ thuật pháp, nhưng được Vạn cổ thánh vương kinh tăng gia và dệt lại theo
cách đặc biệt thì uy năng khẳng định khác với uy năng đại đạo pháp vực của môn
băng hệ thuật pháp đó.
Nên những tông môn truyền thừa lâu đời thì lưu truyền lại rất ít thần văn,
diễn hóa đại đạo pháp vực rõ ràng như Đăng Tiên tông tông chủ thì trừ tu vi
kinh nhân còn cần thuật pháp khiến tu sĩ chết rồi vẫn để lại ý chí để phối
hợp.
Ngụy Tác đã nắm vững Đăng tiên pháp vực, trong quá trình này, gã như cây “bút”
diễn hóa ra, giờ mà một mình ngưng luyện “bút” dĩ nhiên không khó, tìm hiểu ba
đại đạo pháp văn kia hoặc của Nguyên Âm lão tổ sẽ nhanh hơn nhiều.
Gã cần làm thật nhuần nhuyễn, hóa ra thần văn thành công tuyệt đối, vì thi
triển giá Vạn cổ thánh vương kinh sẽ khiến thần văn trực tiếp hóa ra tại thức
hải chứ không như diễn hóa đại đạo pháp vực ở ngoài thân thể, thất bại cũng
không bị thương.
Liên tục ngưng luyện mấy chục lần, Ngụy Tác thành công ngưng thành đại đạo
pháp văn của Đăng tiên pháp vực đến mức vạn vô nhất thất.
Đây là một dải bạch sắc thần văn, như một tia bạch sắc hà quang quang ti.
“Keng!”
Ngụy Tác thử ngưng đạo thần văn này tại thức hải, thi triển Vạn cổ thánh vương
kinh để khắc vào thể nội, thân thể gã vang lên tiếng thần thiết gõ mạnh, thần
văn khắc thành.
“Hà”
Âm thanh cổ quái từ miệng Ngụy Tác phát ra.
Thân thể gã cứng lại như lúc khắc thần văn đầu tiên vào.
Nhưng mắt gã hiện rõ thần sắc cực kỳ chấn kinh, đoạn cánh tay cứng đơ… giơ
lên.
“Chuyện đó…?” Nguyên Âm lão tổ và Phong Ngô Thương đã đành, nhưng bọn Kỳ
Long Sơn đều cả kinh, họ hiểu lần trước Ngụy Tác thi triển thuật này khắc nhập
thần văn thì thân thể bất động khá lâu.
“Tu vi liên tục đột phá, từ Thần huyền lưỡng trọng đến Thần huyền tam trọng,
rồi đến Thần huyền tứ trọng, dạo này mỗ không tu luyện Thiên long quần tinh
tôi thể thuật, nhưng nhục thân vì tu vi đề thăng, được thần huyền nguyên khí
tưới nhuần mà cũng tăng cường. Vạn cổ thánh vương kinh khắc nhập thần văn thì
thần văn đã khắc trước đó gây rối, nhục thân càng mạnh thì chống được lực xung
kích càng cao!” Ngụy Tác nhìn lên tay, tuy động tác cứng đơ nhưng đã giơ được
lên ngang mặt.
-o0o-