Hơn nghìn phi kiếm, mỗi thanh đều phẩm giai bất phàm, dấy lên linh quang kinh
nhân khiến sơn cốc tựa hồ thành kiếm trủng, không khí cũng bị cắt nát.
Qua thần sắc Ngụy Tác, Nguyên Âm lão tổ và Phong Ngô Thương biết gã định dùng
nghìn thanh phi kiếm thử luyện một môn cường pháp.
Cường pháp gì cần động dụng ngần ấy phi kiếm phẩm giai bất phàm?!
“Còn bài tẩy nữa?!”
Chấn kinh Ngụy Tác tạo cho bọn Nguyên Âm lão tổ chưa hết, vẫn không ngừng
luyện hóa Đăng tiên tiên thai, vào sơn cốc đoạn gã liếc phi kiếm dày đặc, lấy
từ nạp bảo thủ trạc ra một chu hồng sắc quang hoa, đưa cho họ xem, “Nguyên Âm
tiền bối, đây là Chân giải tiên đơn mỗ lấy được tại Thiên Kiếm tông, chỉ biết
khi đột phá chân tiên thì sử dụng, xin hỏi các hạ có biết công dụng cụ thể, có
thể dùng để đề thăng tu vi?”
“Chân giải tiên đơn? Là Chân giải tiên đơn trong truyền thuyết?”
Phong Ngô Thương và Vũ Hoàng chân nhân lắc đầu, không biết tác dụng cụ thể
nhưng Nguyên Âm lão tổ nín thở, mục quang như ngưng lại trên viên đơn dược.
Đây là một viên cổ đơn huyền ảo lớn cỡ trứng chim câu, lấp lánh như chu hồng
sắc bảo thạch, bên trong là một nhánh linh chi tỏa chu hồng sắc thần quang,
như muốn thoát ra nhưng không thoát được.
“Nguyên Âm tiền bối có biết công dụng cụ thể của tiên đơn này?” Ngụy Tác
nhướng mày hỏi.
“Mau lên, thu vào đơn bình.” Nguyên Âm lão tổ tỉnh lại, vội vung tay đưa chu
hồng sắc tiên đơn cho gã.
“Không ngờ đạo hữu có thứ này.” Ngụy Tác thu tiên đơn vào đơn bình, Nguyên Âm
lão tổ tài mới yên tâm, thở hắt ra, “Đây là Chân giải tiên chi luyện chế thành
tiên đơn, đích xác là đơn dược chuyên môn dùng để đột phá chân tiên. Theo ghi
chép, cũng như nguy cơ lớn nhất từ kim đơn đột phá đến thần huyền thời là nhục
thân mộc hóa, thần huyền đột phá đến chân tiên thì nguy cơ lớn nhất là chân
giải.”
“Chân giải là gì?” Ngụy Tác không hề thừa lời, hỏi ngay.
“Thần huyền đột phá đến chân tiên thì thần huyền pháp thân và nhục thân sẽ
biến hóa huyền diệu, thần huyền pháp thân không còn mà cùng nhục thân tương
dung, hóa thành chân tiên pháp thân.” Nguyên Âm lão tổ bảo Ngụy Tác, “Nguyên
khí pháp tắc và bản thân nguyên khí quy về nhục thân, nên chân tiên đều tu vi
nghịch thiên. Nhưng khi thần huyền chuyển hóa, nguyên khí pháp tắc và bản thân
nguyên khí tụ về nhục thân thì nhục thân rất có thể không chịu nổi ngần ấy đại
đạo pháp tắc mà tan nát, đó là chân giải.”
“Chân giải tiên đơn có thể giảm thiểu khả năng chân giải, Chân giải tiên chi
là chí bảo được thiên địa tự nhiên hóa sinh, có đại đạo pháp tắc đặc biệt,
tiêu tan được xung kích khi nguyên khí pháp tắc và nguyên khí quy về nhục
thân, khiến quá trình này diễn tiến tương đối bình hòa.” Nhìn đơn bình đoạn
Nguyên Âm lão tổ thận trọng dặn: “Đơn bình này làm từ rễ Chân giải tiên chi,
chỉ nó mới ngăn được tiên đơn linh khí tan đi, sau này trừ khi động dụng,
không được lấy ra, không thì sẽ mất đôi phần linh khí. Viên linh đơn này dồn
tụ không ít linh nguyên, đích xác có thể đề thăng tu vi, nhưng dược lực chủ
yếu sẽ tại thể nội diễn hóa pháp vực, các hạ qua được kiếp này, tương lai rất
có thể đột phá chân tiên, nên giữ nó lại, dùng rồi sau này khó kiếm.”
“Đa tạ tiền bối chỉ dẫn.” Ngụy Tác gật đầu, thu Chân giải tiên đơn lại. Kinh
nghiệm và kiến thức của Nguyên Âm lão tổ là bảo vật hiếm có đối với gã, rất
hữu dụng cho tu luyện trong tương lai nhưng trước mắt cần ứng phó nguy cơ đã,
nên gã không hỏi đến việc tu luyện liên quan đến thần huyền và Chân tiên cảnh.
“Ngần ấy phi kiếm để tu luyện cường pháp kinh nhân nào?” Nguyên Âm lão tổ nhìn
phi kiếm trong sơn cốc rồi hỏi.
“Thiên kiếm tru tà kiếm trận là vô thượng cường pháp của Thiên Kiếm tông, uy
năng phi kiếm cùng uy năng thuật pháp dung hòa làm một, hình thành một kiếm
trận, trước đây mỗ tham ngộ xong. Uy năng đối địch e còn hơn Liệt khuyết tàn
nguyệt, nhưng môn kiếm trận này vốn mô phỏng uy năng đại cấm và đại đạo pháp
vực, ít nhất tu vi Thần huyền tam trọng trở lên mới có thể điều khiển, tiêu
hao chân nguyên thập phần kinh nhân.” Ngụy Tác giải thích với Nguyên Âm lão tổ
và Phong Ngô Thương, Vũ Hoàng chân nhân: “Đến giờ mỗ mới thử luyện.”
“Là một môn cường pháp như thế! Thuật pháp uy năng cộng thêm uy lực của phi
kiếm thì e không kém một đạo đại đạo pháp vực!” Nguyên Âm lão tổ và Phong Ngô
Thương nhìn nhau, đều thập phần thán phục, “Các hạ giết Vũ Hóa Ứng Thiên,
trong vài ngày lại đột phá Thần huyền tứ trọng, bọn lão phu cũng tưởng thế là
cực hạn, không ngờ các hạ còn tuyệt chiêu nữa.”
“Hi vọng uy năng môn cường pháp này không khiến mỗ thất vọng.”
Ngụy Tác đã tham ngộ được kinh văn Thiên kiếm tru tà kiếm trận, mấy hôm nay
luyện hóa chân tiên hài cốt và Đăng tiên tiên thai thì đã nghĩ chín, nên gã
không thi triển luôn thuật này xem uy năng cụ thể thế nào.
“Keng!”
Cùng với thanh âm kỳ dị như thần thiết va nhau từ thể nội Ngụy Tác phát ta,
quanh mình gã lóe lên vô số đạo kiếm khí.
Kiếm khí như dòng thác tràn ra, mỗi đạo đều bắn vào phi kiếm trong côc.
Vù!
Tiếng nổ vang vọng thấu trởi xanh, toàn bộ phi kiếm như có sinh mệnh quay
quanh Ngụy Tác, bừng lên kiếm quang kinh nhân.
Quanh minh gã như một biển phi kiếm, gã đứng giữa, như thành thủy tổ của rừng
kiếm, cảnh tượng thập phần kinh nhân.
“Chát!”
Mục quang lóe lên, mọi phi kiếm nhắm tới trước mặt gã, như hơn nghìn tia sét
vạch ngang tầng không, thành quỹ tích kỳ ảo, uy năng kinh nhân.
“Quả nhiên là vô thượng cường pháp! Hoàn toàn tương đương với uy năng đại đạo
pháp vực!”
Nguyên Âm lão tổ hít sâu, Ngụy Tác phát ra kiếm khí khiến họ không mở mắt
được, như hình thành một thế giới phi kiếm.
Uy năng này ngang với đại đạo pháp vực của Vũ Hóa Ứng Thiên.
“Thiên kiếm tru tà kiếm trận, cộng thêm Đăng tiên pháp vực, Sinh tử thư, đủ
đấu với Hỏa Vực thần vương.” Ngụy Tác hít sâu một hơi, tỏ rõ thần sắc kinh hỉ.
Thiên kiếm tru tà kiếm trận như một người điều khiển nghìn thanh pháp bảo phi
kiếm, cần lượng chân nguyên cực kỳ kinh nhân, nhưng y có Địa Mẫu chân kinh,
giao đấu ở gần Đăng Tiên thành thì không cần lo lắng. Với tu vi hiện giờ mà
phát động cái bình màu thì uy năng đã hơn Sinh tử thư, lúc trước y quyết định
để Nguyên Âm lão tổ điều khiển cái bình màu, vì nhục thân chưa đạt mức có thể
sử dụng Sinh tử thư, chỉ thế mới phát huy được chiến lực cao nhất.
“Thiên kiếm tru tà kiếm trận cộng thêm mấy đại cấm của Đăng Tiên tông, Hỏa Vực
thần vương có tới cũng không làm gì được, chỉ là…” Nguyên Âm lão tổ nhìn
Ngụy Tác, ý vị khôn tả.
“Tiền bối cứ nói.” Ngụy Tác thấy Nguyên Âm lão tổ ngập ngừng thì hỏi.
“Vậy lão phu nói thẳng.” Nguyên Âm lão tổ hơi nhíu mày lại: “Thủy hoàng phệ
nhật quyết quá yêu dị và nghịch thiên, trực tiếp hút yêu nguyên và linh nguyên
để tu luyện, tại viễn cổ tu đạo giới bị gọi là ma công, vì quá nghịch thiên
nên dễ bị trời cao ghen ghét, cây cao thì gió cả.”
“Cây cao, gió cả”, Ngụy Tác mục quang lóe lên, không đáp, lần thứ hai gã nghe
thấy cảnh báo này, nên nghiêm túc nhìn Nguyên Âm lão tổ, cười khổ: “Tiền bối
nói đúng việc mỗ từng được nhắc, mỗ hiểu chứ… Không biết Tiểu Cực giới có
thứ gì chống lại thiên kiếp hay không?”
“Thiên kiếp?” Nguyên Âm lão tổ run lên, trong mắt xuất hiện thần sắc không dám
tin, “Lẽ nào…”
“Nhục thân và song thần huyền chi uy của mỗ hơn xa tu sĩ thông thường, theo
tính toán từ Thần huyền tứ trọng đột phá đến Thần huyền ngũ trọng, lúc hút
thiên địa nguyên khí sẽ dẫn động thiên kiếp giáng lâm.” Ngụy Tác nhìn Nguyên
Âm lão tổ gật đầu, không giấu.
“Từ Thần huyền tứ trọng đột phá Thần huyền ngũ trọng có thể dẫn động thiên
kiếp!”
Phong Ngô Thương, Vũ Hoàng chân nhân chấn động, tu vi của họ dĩ nhiên biết
thiên kiếp là thế nào.
“Quả nhiên quá yêu dị và nghịch thiên…” Nguyên Âm lão tổ hít sâu một hơi,
tâm thần cũng bị xung kích, “Tiểu Cực giới có vài thứ chống lại thiên kiếp.”
Đoạn lão thần sắc ngưng trọng gật đầu, “Lão phu sẽ truyền tin cho Tiểu Cực Cực
toàn lực tìm kiếm giúp đạo hữu.”
“Tiền bối cho là mỗ nên tiếp tục chấn nhiếp hay ẩn tàng uy năng môn thuật pháp
này?” Ngụy Tác gật đầu hỏi.
“Nên tiếp tục chấn nhiếp, tốt nhất khiến Hỏa Vực thần vương không dám tới, y
mà tới là sẽ có một trận chiến kinh thiên động địa, dù không làm gì được chúng
ta thì chúng ta cũng không cầm chân được y.” Nguyên Âm lão tổ bảo.
“Mỗ cũng thấy thế.”
Ngụy Tác gật đầu, trực tiếp đằng không lướt ra ngoài sơn môn Đăng Tiên tông.
Thoáng sau, ngoài sơn môn Đăng Tiên tông như có hai thiên địa giáng lâm, vô số
bạch sắc hà quang và đạo liên chấn động thiên địa, phía trên nữa là vô số phi
kiếm hình thành kiếm hải, kiếm khí ngút trời.
“A Tỳ thần quân, Vu thần nữ, có dám đơn đấu với mỗ!”
Ngụy Tác lại hiển hiện, gầm lên chấn động!
-o0o-