“Sao đạo hữu đến nhanh thế, Toái Ngọc cổ vực tan hết linh khí rồi sao?” Vũ
Hoàng chân nhân đến khiến bọn Cơ Nhã và Nam Cung Vũ Tinh thập phần chấn phấn,
Ngụy Tác phát hiện tu vi của lão đề thăng, đạt Thần huyền nhất trọng trung kỳ,
chứng tỏ do Tụ linh trận ở Toái Ngọc cổ vực hữu hiệu.
“Sắp tan hết rồi, đối với tu sĩ Thần huyền cảnh trở lên, lượng linh khí Tụ
linh trận tụ được không còn tác dụng. Phong Ngô Thương sắp xung kích thần
huyền rồi. Hiện tại mấy tông môn Ngọc Hành đại lục chưa rút khỏi Thiên Huyền
đại lục, Ngọc tông chủ và Hoàng tông chủ không tiện rời khỏi, Phong Ngô Thương
đột phá thần huyền thành công thì sẽ tới.” Vũ Hoàng chân nhân mang đến một tin
tốt. Nếu Phong Ngô Thương đột phá thần huyền thì phe Ngụy Tác, không kể Linh
Lung Thiên, cũng có bốn thần huyền đại năng.
“Xem ra sinh ý này rất đáng, Huyền Phong môn và Chân Võ tại Thiên Huyền đại
lục chỉ còn biết dựa vào thế lực của Ngọc Hành đại lục để sinh tồn, Ngụy Tác
được Ngọc Thiên tông và Tây Tiên nguyên ủng hộ, sau lưng y là cả Thiên Huyền
đại lục tu đạo giới.” Cực Âm thần quân lúc đó mới thấy mình định đối phó Ngụy
Tác thật quá ngu xuẩn.
“Bất kỳ cường giả siêu phàm thoát tục nào xuất thế đều dấy lên kinh đào hãi
lãng, không biết còn ai tới nữa. Vũ Hoàng chân nhân mau giúp đỡ luyện hóa Đăng
tiên tiên thai.” A Tỳ thần quân chưa ai nghe tới, không biết là đại năng ở đâu
nên Nguyên Âm lão tổ cho rằng còn nhiều thay đổi, cần tranh thủ thời gian.
“Thế này cùng lắm một ngày rưỡi nữa là có thể luyện hóa Đăng tiên tiên thai.”
Vũ Hoàng chân nhân tham ngộ Phổ độ thần quang, cùng giúp Ngụy Tác luyện hóa,
bốn thần huyền đại năng đồng thời thi pháp, từng lớp Phổ độ thần quang được
tăng uy năng, Ngụy Tác dám chắc nếu nếu khi xưa có mấy thần huyền đại năng thi
triển Phổ độ thần quang thì dù gã biết Đại đạo tiên âm cũng sẽ mất thần thức,
biến thành con rối bị khống chế.
“Chát!”
Chiến thư mang theo uy nghiêm kinh thiên động địa vượt hải vực, chính thức vào
Vân Linh đại lục.
“Hỏa Vực thần vương phát chiến thư xuyên Tịch Hàn đại lục, đến tận Vân Linh
đại lục!”
“Đăng Tiên tông! Chiến thư bay về hướng Đăng Tiên tông! Lẽ nào Hỏa Vực thần
vương tuyên chiến với Ngụy Tác?”
Nhiều thế lực Tịch Hàn đại lục điều tra xem phong chiến thư đến đâu, vào Vân
Linh đại lục rồi là nhiều người đoán được nơi chiến thư đến.
“Cái gì, Hỏa Vực thần vương phát chiến thư vượt Tịch Hàn đại lục đến đây?”
Phong chiến thư vào Vân Linh đại lục, nhanh chóng đồn đến tận Đăng Tiên tông.
“Lần nào cũng bày ra huyền hư thế này, còn phát chiến thư.” Hàn Vi Vi rất
khinh miệt hành động này của Hỏa Vực thần vương vì ai cũng biết y từng làm
thế, kết quả trực tiếp bị Nguyên Âm lão tổ đánh nát. Mà y vẫn chưa đánh tới
Tiểu Cực giới.
“Chứng tỏ y cực độ cao ngạo và tự phụ, trong mắt không người, không thì đã
không phái một phổ thông đệ tử đến đại lục khác tranh đoạt tiên khí, bất quá
nhân vật như y khi uy nghiêm bị xâm phạm thì không thể làm ra việc mất mặt như
lần trước nữa. lại phát chiến thư, để khẳng định không hư trương thanh thế,
lần trước không phải chân thân y giáng lâm thì chỉ có thể đang lúc sắp đề
thăng tu vi thần thông nên không đến ngay được, hoặc đang cảm ngộ nguyên khí
pháp tắc.” Nguyên Âm lão tổ từng đánh tan chiến thư của Hỏa Vực thần vương lại
thị thập phần ngưng trọng, “Rất có thể lần này y sẽ tới.”
“Ít nhất ngươi phải có tu vi Thần huyền tứ trọng, không thì y tới, chúng ta vị
tất đối phó được.” Linh Lung Thiên bảo.
“Đợi phong chiến thư đến xem y nói gì đã.” Ngụy Tác gật đầu, “Nếu y đến ngay,
e là chúng ta thập phần nguy hiểm, nhưng chiến thư đến thì y không biết mỗ sắp
luyện hóa được Đăng tiên tiên thai, chúng ta còn cơ hội.”
Không hề dừng lại, Ngụy Tác và Nguyên Âm lão tổ, Cực Âm thần quân, Vũ Hoàng
chân toàn lực thi triển Phổ độ thần quang, diệt ý thức lạc ấn của Đăng Tiên
tông tổ sư.
“Chát!”
Mấy canh giờ, hư không quanh Đăng Tiên thành chu lại bị nghịch thiên khí tức
chấn động, rung như miếng vải bố rách. Mọi tu sĩ trong thành lại xuất thành,
một đạo hồng sắc thần quang cùng sát ý mênh mông nhuộm đỏ chân trời.
Số lượng tu sĩ hơn bình thường nhiều lần, càng lúc càng nhiều tu sĩ từ Vân
Linh đại lục đến, Đăng Tiên thành tựa hồ thành trung tâm của đại lục.
“Đến rồi!”
Hồng sắc pháp phù hút hết ánh mắt tu sĩ quanh Đăng Tiên thành như sao băng lao
tới.
“Oành!”
Hồng sắc pháp phù dừng sững lại như một thần huyền đại năng, nhiều công trình
trong Đăng Tiên thành tan nát.
“Ngụy Tác, mười ngày sau ta sẽ tới Đăng Tiên tông tru sát ngươi, nếu người
tránh mặt, ta sẽ diệt Hải Tiên tông, tiếp đó là Âm Thi tông.”
Hồng sắc pháp phù vang lên pháp âm, truyền đi mấy nghìn dặm, thần hỏa sôi trào
hư không, uy thế hơn hẳn A Tỳ thần quân.
“Chát!”
Hồng sắc pháp phù phát ra thanh âm không lâu rồi tan đi, hóa thành hai làn
hồng sắc thần quang như lợi kiếm lao đi mấy trăm dặm, chỉ vào Hải Tiên tông và
Âm Thi tông, hiện rõ vô thượng bá khí.
“Đây là Hỏa Vực thần vương từng tuyên chiến với Tiểu Cực giới, là Thần huyền
ngũ trọng đại năng!”
“Y trực tiếp tuyên chiến với Ngụy Tác, mười ngày sau là chân thân giáng lâm!”
“Thần huyền ngũ trọng đại năng, thiếu một bước là đặt chân lên chân tiên chi
lộ, thần thông cỡ nào!”
Mọi tu sĩ Đăng Tiên thành run lên, không ngờ phong chiến thư của Hỏa Vực thần
vương trực tiếp như vậy.
“Nhãi ranh, Hỏa Vực thần vương đến là khi ngươi chết.”
Nhưng phong chiến thư của Hỏa Vực thần vương tiêu tan chưa lâu thì chân trời
phía đông lại biến thành thanh hồng sắc, giọng nói như ngàn vạn thanh thần
thiết va nhau vọng lại khiến tu sĩ Đăng Tiên thành run rẩy.
“A Tỳ thần quân chưa đi, biết chiến thư của Hỏa Vực thần vương đến là quay
lại! Một Thần huyền tứ trọng đại năng và một Thần huyền ngũ trọng đại năng
cùng tới là cảnh tượng gì!”
Rõ ràng, người nói là A Tỳ thần quân đến cùng Trạm Đài Linh Lan lúc trước, ý y
là đợi Hỏa Vực thần vương đến sẽ cùng giết Ngụy Tác.
A Tỳ thần quân và Hỏa Vực thần vương là chí tôn của tu đạo giới, trước mặt họ,
cùng là thần huyền nhưng Trạm Đài Linh Lan bị bỏ qua.
“Không ngờ ngươi có lắm đối thủ như thế, nơi nơi thụ địch, xem ra ta phải học
thủ đoạn của ngươi… Chỉ là ngươi nhát gan, triệt để phong bế sơn môn, vào
được cũng đau đầu đây.”
Cùng lúc, trên hoang địa cách Đăng Tiên thành không xa, trong một toán tu sĩ
có một nữ tu mặc tử hồng sắc đại bào, căn bản không nhìn rõ diện mục lẩm bẩm
bằng giọng chỉ mình nghe rõ.
Cơ hồ đồng thời, tử hồng sắc đại bào bị khí tức từ trong toát ra chấn nát, như
vô số tử hồng sắc hồ điệp tung bay trên không.
“A!”
Hoang địa này còn ít nhất hơn nghìn tu sĩ, không ai hiểu gì nên kinh hãi kêu
to.
Khí tức này như một vì sao đột nhiên hóa sinh.
“Oành!”
Hà quang bay lên, bên trong là một phượng quan nữ vương, toát lên uy nghiêm và
khí tức như nữ đế khiến tất cả bò phục dưới đất.
Thất sắc hà quang vây quanh mình hình thành từng dải màu bảy sắc.
Thinh không biến ảo theo khí tức dao động của nữ vương.
“Ngụy Tác, khá lắm, ngần ấy người muốn yếu đối phó ngươi. Ta quan sát Âm Thi
tông và Hải Tiên tông, trong mười ngày này mà ngươi bỏ chạy, ta sẽ diệt giúp
y.”
Đoạn nàng ta vượt hư không, trực tiếp tan biến khỏi thị tuyến.
“Thần huyền đại năng!”
“Lại một thần huyền đại năng! Tu vi e đã Thần huyền tứ trọng!”
“A! A! A! Ngụy Tác sao chống nổi!”
Nữ vương đi rồi, mọi tu sĩ mới nhận ra, nhiều người quá chấn kinh đến mức rú
lên, tuy đại đa số không biết thân phận nàng ta nhưng rõ ràng đến đối phó Ngụy
Tác.
“Vu thần nữ cũng đến rồi.”
“Hỏa Vực thần vương cộng thêm A Tỳ thần quân và Vu thần nữ, ngã môn khủng phạ
tựu dĩ kinh bất thchúng ta e không phải đối thủ.” Trong Đăng Tiên tông, Cực Âm
thần quân xám ngoét mặt mày, “có tới ba thần huyền đại năng thể hiện thái độ,
e là còn đến thêm.”
“Hỏa Vực thần vương không đến là chúng ta có cơ hội. A Tỳ thần quân và Vu thần
nữ khẳng định không rời Vân Linh đại lục, mà đợi gần đây. Mỗ có Thiên hải thần
lan kính để tìm ra họ.” Ngụy Tác hơi nheo mắt lại, “Họ định mười ngày nữa liên
thủ giết mỗ, chúng ta giết trước một, hai tên chấn nhiếp người đời!”
“A!” Cực Âm thần quân tròn mắt, bị khí thế của Ngụy Tác khiến cho cứng người.
“Nên học lấy.” Nguyên Âm lão tổ cười lạnh nhìn Cực Âm thần quân, “Con chỉ biết
co mình chờ chết, kém xa Ngụy đạo hữu.”
“Nếu luyện hóa được Đăng tiên tiên thai, càng thêm cơ hội diệt chúng.” Linh
Lung Thiên lạnh giọng.
-o0o-