Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 253: Đại quyết chiến

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Sào huyệt màu đen cực kì hùng vĩ, nó giống như một ngọn núi sừng sững từ thời
thái cổ, lúc này toàn thân nó tỏa ra màu vàng kim lấp lánh, xuất hiện một khe
hở cực lớn.

Nó sừng sững bao đời tọa lạc trên các đảo giữa biển xanh, không ai có thể phá
hủy, ngày nay nó đã hoàn toàn mở ra, tất cả mọi người kích động đến run rẩy.

Mọi người đến đây là vì sao, còn không phải vì bảo thuật vô thượng vang dội cổ
kim đó hay sao?

Chỉ trong nháy mắt vùng hải vực này tràn ngập tiếng huyên náo, tất cả đều đứng
ngồi không yên, cảm thấy kích động đến nhiệt huyết sôi trào, mọi người đều
chuẩn bị sẵn sàng tùy thời xông vào tranh đoạt.

Dù là những người lúc trước bị ép chỉ có thể đứng từ xa nhìn cũng bất chấp tất
cả lao đến, trong lúc nhất thời khắp nơi trên mặt biển dày đặc thân ảnh.

Tất cả nhân vật cường đại đều hiện thân, sát khí chấn động biển xanh, liền Tôn
Giả vô địch cũng xuất hiện không còn che giấu, một cuộc đại chiến sắp sửa xảy
ra!

Tổ Côn Bằng không ngừng vỡ ra, khe hở càng lúc càng lớn.

Thế nhưng khi tiếp tục vỡ đến mức độ nhất định, cổ tổ liền tạm ổn định trở
lại, bên trong truyền ra thanh âm ầm vang, phảng phất có vị chí tôn thức tỉnh,
thiên đạo cùng cộng minh với hắn.

Mọi người đều tin tưởng không bao lâu nó sẽ hoàn toàn vỡ ra.

Trên tế đàn, hai thân ảnh vẫn tiếp tục đại chiến vô cùng kịch liệt, các loại
phù văn đan xen vào nhau, trong màn thần quang hai đại thiếu niên thiên kiêu
đã đánh đến lúc gay cấn.

Nắm đấm của Thạch Hạo cùng đại kích màu vàng đụng vào nhau, các loại phù văn
bắn ra như núi lửa phun trào, sóng biển màu vàng mênh mông cuốn đi tất cả.

“Sát!” Mạc Thương hét lớn, từng sợi tóc xanh dựng lên, con mắt sắc bén như tia
chớp, áo giáp màu vàng trên người sáng lên, chiến khí dâng cao chấn động bốn
biển.

Hắn đứng trên không, đại kích trong tay càng thêm chói mắt, nó đâm về phía
lồng ngực Thạch Hạo, sau đó vang lên tiếng nổ điếc tai, phù văn dày đặc bộc
phát.

“Keng!”

Lại là một tiếng vang rung trời, Thạch Hạo tránh qua lưỡi kích, một quyền nện
lên trên cán đại kích màu vàng, cánh tay liên tục vung lên xuất ra mấy chục
quyền cực kỳ cuồng bạo, nó muốn đánh nát chiếc bảo cụ này.

Từng tiếng kim loại liên tục vang lên, đại kích màu vàng phát ra từng đợt sóng
màu vàng chấn động cả biển xanh, tất cả mọi người đều hoảng sợ.

“Ầm” một tiếng, sóng biển dâng cao hơn trăm trượng hoàn toàn bao phủ nơi đây,
phù văn dày đặc thiêu đốt trong không gian.

Đại kích màu vàng ngăn ở giữa, hai thiếu niên tại đó đánh giết, phù văn liên
tục xuất ra từ ngón tay va chạm kịch liệt, giống như hai chiến thần đang quyết
đấu sinh tử.

Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, hai thiếu niên thiên kiêu thật cường đại, vậy
mà có thể đánh đến mức này, rất nhiều người đều nổi gai ốc, tự hỏi nếu mình đi
lên thì gần như lập tức bị nổ tung.

Bọn họ cùng hai người này căn bản không ở cùng một cấp độ, đây mới thực sự là
đại chiến đỉnh cao, bọn hắn đều đạt đến thân thể thành linh, tái tố chân ngã
cũng đã đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết.

Đây là lĩnh vực của thần, tu sĩ bình thường sao có thể đạt đến? Chỉ có những
người đã thành thần tại thời điểm niên thiếu mới có thể tiến vào, đạt tới cực
hạn trong truyền thuyết.

Một thanh âm kim loại chấn động truyền ra, phù văn trong trời đất nổ vang,
thanh đại kích màu vàng bị đánh bay lên không trung, mang theo thần uy vô
thượng, kim quang tỏa ra khắp nơi.

Hai thiếu niên như thần nhảy vọt lên, giống như giao long rời bến, như ưng
kích trời cao, động tác nhanh chóng như tia chớp, trong chớp mắt đã quyết đấu
hàng trăm ngàn lần, hai người không ngừng va chạm kịch liệt.

Trận chiến này cực kỳ kịch liệt và hung hiểm, chỉ cần một chút sai lầm liền có
thể chết ngay lập tức, đây là đối kháng phù văn, là bảo thuật tranh phong,
cũng sử dụng thân thể trực tiếp chiến đấu.

“Hả?”

Rất nhiều người nhìn theo đại kích màu vàng bị đánh bay, một ít người con mắt
lóe lên hào quang ác liệt, bọn họ dĩ nhiên biết đó là một kiện chí bảo, cảm
thấy động tâm.

Có người đoán đó có thể là pháp khí thời thượng cổ, thậm chí là vật Hải Thần
lưu lại, chỉ là đã bị phong ấn.

“Xoẹt”

Không trung rực lên ánh sáng, có mấy thân ảnh đồng thời xông lên không trung
muốn cướp đoạt đại kích màu vàng, bọn hắn muốn nhân cơ hội chiếm lấy nó.

Hiển nhiên những người xuất thủ đều là cao thủ một phương, bằng không thì sao
dám hành động như thế.

“Ầm ầm”

Một đợt tiếng vang trầm đục truyền đến, cán đại kích màu vàng kia phát ra phù
văn vô tận, giống như một chiếc trụ trời áp xuống, sát khí bùng phát.

Ánh sáng màu vàng kim che kín mặt trời, sát cơ chấn động bốn biển, trên bầu
trời xẹt qua từng luồng tia chớp màu vàng, có người lập tức hét lớn, sau đó
huyết dịch bắn ra, bị sét đánh trúng.

Những người khác biến sắc lập tức quay người bỏ chạy, đại kích này tuy rằng bị
đánh bay lên trời nhưng Mạc Thương vẫn có thể khống chế như trước, chẳng qua
hắn không có triệu hoán trở lại thôi.

“Dám động vào binh khí của ta, một tên cũng đừng hòng thoát!” Hậu nhân Hải
Thần lạnh lùng nói.

Đại kích giống như ma thần màu vàng bộc phát ra phù văn không gì sánh nổi, nó
lao thẳng xuống đám người, từng âm thanh phốc phốc vang lên, thần uy phát ra
chấn

Mọi người hai chân cảm thấy lạnh lẽo, không còn ai dám đánh chủ ý loạn.

“Ầm!”

Trên tế đàn, Mạc Thương lao lên trời, chân phải mang xu thế đánh gãy càn khôn
quét về phía cổ Thạch Hạo.

Đòn này nếu như quét trúng nó phần đầu tuyệt đối sẽ bị đập thành bùn nhão, cổ
tất nhiên cũng vỡ nát, lúc đó sẽ trở thành một thi thể không đầu.

Thạch Hạo né tránh, sau đó xuất ra một tay bắt lấy mắt cá chân đối phương,
muốn giữ hắn lại.

“Hải Thần Nhất Trảm!” Mạc Thương hét lớn, cái chân tạo ra một vòng xoáy, thân
thể xoay tròn như con quay, sau đó hắn vọt lên há mồm phun ra một luồng hào
quang đáng sợ.

Đó là do phù văn tạo thành, ký hiệu thần bí dày đặc, ánh sáng mãnh liệt khiến
mặt trời đều đều ảm đạm thất sắc, chói mắt đến mức tất cả đều phải nhắm mắt
không thể nhìn thẳng.

Thạch Hạo biến sắc, mười tòa Động Thiên lóe sáng hóa thành thần hoàn rực rỡ
phong tỏa hư không, trực tiếp khiến cho luồng ánh sáng kia dừng lại trước mi
tâm, nó lập tức tránh qua.

Hơn nữa trong chớp mắt định trụ Mạc Thương, nó lập tức xông tới muốn xé nát
đối phương.

“Ầm!”

Mạc Thương rất mạnh, hắn dùng sức nhảy lên thoát khỏi trói buộc, toàn thân lưu
động phù văn màu vàng, cả trong ánh mắt cũng như thế, hắn giống như hóa thành
Hải Thần thời niên thiếu.

Ngay sau đó hắn dường như đã nổi giận, triệu hoán đại kích màu vàng quay lại,
hắn phát động công kích như cuồng phong bão vũ muốn giết Thạch Hạo.

“Sát!”

Thạch Hạo cũng bắt đầu phát uy, sau lưng nó dâng lên sóng biển màu đen, một
con cá lớn trầm mình trên mặt biển xông về phía đối thủ, còn có Toan Nghê gầm
lên đánh về phía trước.

Trận chiến sinh tử cái thế vô song, hai người tranh đấu vô cùng kịch liệt.

Thạch Hạo không nghĩ tới đối phương lại mạnh mẽ như vậy, đã tu luyện đến cực
hạn của Hóa Linh Cảnh, thậm chí dưỡng linh cũng đã hoàn mĩ không vô khuyết,
sinh cơ bừng bừng hiện lộ, những thần cầm hung thú này đã có một chút sinh
mệnh.

Mà nó thời gian tu luyện hơi ngắn nên chưa thể đạt tới cấp độ kia, giai đoạn
cuối cùng của Hóa Linh Cảnh nó chỉ có thể tham ngộ sau khi kết thúc chiến dịch
này, để hoàn toàn đạt đến viên mãn.

Đánh đến mức độ này tế đàn cũng khó có thể chịu được sức mạnh của bọn họ, hai
người đánh đến trên biển, sóng biển dâng cao lên trời!

“Ngươi dựa vào cái gì mà đòi cùng ta tranh đấu, Hóa Linh Cảnh còn chưa viên
mãn, ngươi không phải đối thủ của ta!” Mạc Thương quát lên, con mắt lạnh lẽo
vô cùng, như lưỡi dao sắc bén bức tới, uy thế của hắn càng thêm cường đại.

“A…” Hắn giống như ma thần, thân thể cường tráng, từ trên cao bổ đại kích về
phía Thạch Hạo.

Vùng hải vực này lập tức bị rạch đôi, tất cả mọi người đều hoảng hồn tránh
lui, hai người này quá mạnh mẽ, tại Hóa Linh Cảnh đã vượt xa những người khác,
nếu cùng bọn hắn chiến đấu chắc chắn sẽ bị xé tan trong nháy mắt.

“Ầm”

Đại kích bổ tới, Mạc Thương càng đánh càng mạnh, sau lưng xuất hiện một đôi
cánh Hải Thần màu vàng giúp hắn bay lên trời cao, từ trên cao hạ xuống không
ngừng tấn công Thạch Hạo.

Khí thế hắn phát ra càng thêm cường liệt, giống như muốn hủy diệt cả vùng hải
vực này, tóc xanh trên đầu tung bay, áo giáp màu vàng tỏa ra hào quang chói
mắt, trông hắn cực kỳ khủng bố.

“Đi chết đi!”

Hắn hét lớn, toàn thân trải đầy phù văn màu vàng cực kỳ chói mắt, hơn nữa còn
phát ra thanh âm cộng minh của đại đạo, chấn động vang dội, tay hắn cầm đại
kích xông tới đâm thẳng vào Thạch Hạo, phát động một kích mạnh nhất, hắn muốn
xuyên thủng Thạch Hạo.

Lúc này trời đất như rung lên, biển xanh dâng trào, tất cả đều biến đổi. Cuối
cùng dường như chỉ còn lại mình hắn phát ra hòa quang chói lọi, trở thành
trung tâm của thế giới này.

Một kích này quá kinh khủng, tất cả mọi người hoảng sợ biến sắc, dù là chút ít
Tôn Giả cũng cảm thấy rung động, nếu lúc bọn họ còn trẻ gặp được Mạc Thương
thì sẽ thế nào? Cẩn thận nghĩ đến lại để cho những Tôn Giả vô địch một phương
lông tóc dựng đứng.

Thạch Hạo biến sắc, trước người xuất hiện tia chớp đan vào nhau, phù văn đầy
trời, tất cả hóa thành một màn sáng muốn ngăn cản một kích này!

Thế nhưng một kích này thật đáng sợ, cùng thiên địa cộng minh, đạo âm ầm vang,
hậu nhân Hải Thần Mạc Thương không chỉ có vận dụng lực lượng của mình, hắn còn
mượn thế uy thế của trời đất.

Một kích này có thể nói đã đạt đến cảnh giới thiên nhân hợp nhất, bằng không
tại sao lại có tiếng cộng minh của đại đạo, lực lượng trời đất dường như đều
cho hắn sử dụng, tất cả đều tập trung bên trên đại kích màu vàng.

“Vù” một tiếng, màn sáng cốt văn bị đâm thủng, chiến kích hàn quang lóe lên,
lưỡi kích màu vàng dễ dàng đâm thẳng đến thân thể Thạch Hạo, muốn xuyên thủng
nó.

“Ngươi dựa vào cái gì cùng ta tranh đấu?!” Mạc Thương hét lớn.

Hắn tại Hóa Linh Cảnh đã sớm viên mãn, đạt đến cảnh giới mạnh nhất được ghi
lại trong cổ thư, mấy giai đoạn đều có thể so sánh với những tồn tại trong
truyền thuyết, hắn tin chắc mình đã hoàn toàn vô địch.

“Oành” một tiếng, phù văn hiện ra càng thêm dày đặc, tất cả thủ hộ trước người
Thạch Hạo, hơn nữa nó nhanh chóng rút lui.

“Chạy không thoát đâu, ngươi có thể chấm dứt cuộc đời này được rồi!” Thanh âm
Mạc Thương lạnh như băng, khí thế gia tăng khiến cho trời đất như run lên, ký
hiệu màu vàng trên người trải kín trời đất, như thần linh hạ giới.

Đại kích màu vàng lại một lần nữa đâm thủng màn sáng, nó đâm tới trước người
Thạch Hạo, muốn xuyên thủng nó, đánh chết nó.

Giờ khắc này hắn thật sự rất đáng sợ, cùng trời đất hợp nhất, mang theo thần
uy vô thượng, tất cả đều tập trung vào Thạch Hạo, vô luận nó làm như thế nào
cũng không thể tránh thoát.

Thạch Hạo hét lớn một tiếng, mười tòa Động Thiên sáng lên, tất cả liên kết với
nhau hóa thành một vòng thần hoàn chói mắt, Thạch Hạo muốn dùng nó ngăn cản
kiện chiến kích – pháp khí thời thượng cổ kia.

“Ầm” một tiếng, chiến kích đâm về phía trước thì dừng lại, không thể đâm
thủng, không có máu tươi bắn tung tóe.

“Vỡ ra cho ta!” Mạc Thương gầm lớn, hắn muốn đánh nát mười tòa Động Thiên này
khiến đối thủ nổ tung, giờ khắc này hắn phát ra thần lực mãnh liệt không gì so
sánh nổi.

Cùng lúc đó, thiên địa bát hoang, cái loại tinh khí và phù văn đều ùn ùn kéo
đến, tất cả đều dung nhập vào trong thân thể để hắn sử dụng.

Thiên nhân hợp nhất, Mạc Thương như thần minh hạ giới, thật sự có xu thế vô
địch, quát: “Ngươi ngay cả Hóa Linh Cảnh cũng chưa viên mãn, dựa vào cái gì để
phòng ngự?!”

Hắn mãnh lực vung đại kích muốn đâm thẳng vào Thạch Hạo, muốn giết hắn tại nơi
này!

Tất cả mọi người rung động mạnh mẽ, lực lượng thật đáng sợ, mượn lực lượng
trời đất, đó là uy thế như thế nào? Đã vượt qua cực hạn của bản thân, lực
lượng con người không thể chống lại!

Mỗi người đều khiếp sợ, năng lực phòng ngự của thiếu niên đó cũng rất nghịch
thiên, rõ ràng có thể dùng mười tòa Động Thiên ngăn lại, không có lập tức bị
công phá.

Đánh đến lúc này Thạch Hạo cũng không có kinh hoảng, nó ngược lại trở nên bình
thản, vẫn tiếp tục đối kháng như trước.

“Ngươi có thể chống lại thần uy của trời đất sao? Trừ phi người muốn nghịch
thiên!” Mạc Thương khó có thể tiến vào trong đạo cảnh thiên nhân hợp nhất này,
trong lúc này đích xác có tư cách xuất ra lời này.

“Ngươi cũng không công được.” Thạch Hạo đạm mạc đáp lại, sau đó lại không
phòng ngự để cho hắn đâm vào trong vầng sáng.

“Kết thúc!” Mạc Thương hét lớn đâm tới đối thủ, đại kích chấn động phát ra hào
quang vạn trượng, phù văn màu vàng chói mắt, lưỡi kích đâm thẳng vào.

Tất cả mọi người run sợ, loại lực lượng này quá cường đại, thật sự không thể
ngăn cản, khó có thể chống lại, quả thực khó mà hóa giải!

Rất nhiều người thở dài, Thạch Hạo rất cường đại, kinh diễm vô cùng, tuổi nhỏ
như thế đã là cao thủ Hóa Linh cảnh đỉnh phong, nếu như cho nó thêm chút thời
gian tuyệt đối có thể tiến đến một bước “Động Thiên dưỡng linh” cuối cùng
trong truyền thuyết, đáng tiếc nó đã chết rồi.

“Mạc Thương đúng là bất phàm, trong lúc chiến đấu lại có thể tiến vào trong
đạo cảnh kỳ diệu thiên nhân hợp nhất, sức mạnh đạt đến mức độ cao nhất!”

“Thiếu niên kia chết trận như vậy, có chút đáng tiếc!”

Rất nhiều người nhẹ nhàng nói, khẩn trương quan sát kết cục trận chiến này.

Thế nhưng đại kích tuy đâm vào nhưng lại không có huyết dịch bắn ra, tất cả
mọi người đều ngẩn ngơ, cũng không rõ ràng cho lắm.

Dù là Mạc Thương cũng thấy khiếp sợ, chuyện gì xảy ra? Chiến kích màu vàng
đánh đâu thắng đó, một thân thể huyết nhục sao có thể ngăn cản, rõ ràng đã đâm
thẳng vào, tại sao lại không chết.

Cuối cùng hậu nhân Hải Thần đã minh bạch, mười tòa Động Thiên tương liên lại
có thể tẩm bổ tạo ra một cái huyết nhục Động Thiên, chiến kích đâm vào đó đã
bị giữ lại!

“Ầm!”

Thạch Hạo xuất thủ, một quyền đánh ra cương mãnh như sấm, nhanh như tia chớp,
cực kỳ mạnh mẽ.

Một quyền này phát ra phù văn màu vàng, trực tiếp đánh thủng lồng ngực Mạc
Thương, áo giáp màu vàng nổ tung, huyết dịch phun tung tóe.

Kết quả này chấn kinh tất cả mọi người!

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận