Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 207: Hấp Dẫn

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Hàn Diệc Dao có Ứng Thừa Ân chỉ điểm, có một phạm vi tìm tòi, nàng đã tìm ba
ngày, lại căn bản không phát hiện chút dấu vết nào để lại, thẳng đến vừa mới
thấy được Chu Hằng.

Nàng rất kỳ quái Chu Hằng tìm tới nơi này, nhưng lập tức lưu tâm, bởi vậy mới
đi theo Chu Hằng đến nơi này.

Không nghĩ tới Chu Hằng không ngờ tìm được địa phương!

Ngay cả Ứng Thừa Ân đều chỉ có thể xác định một vị trí đại khái, nhưng Chu
Hằng lại có thể nhắm thẳng vào mục tiêu, năng lực tầm bảo chẳng phải nghịch
thiên hơn so với Ứng Thừa Ân!

Nàng cũng không phải hạng người tâm ngoan thủ lạt, bởi vậy chỉ muốn tạm thời
cầm Chu Hằng, chờ nàng lấy được bảo vật tự nhiên sẽ phóng Chu Hằng rời đi,
điểm ấy nàng thật không nói sai.

Chu Hằng nhìn mỹ nữ động nhân này, trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ khát
vọng mãnh liệt, muốn ôm nữ tử này vào trong ngực, làm chuyện người yêu nên
làm.

Hắn không khỏi ngẩn ra, hắn tự nhận không phải người háo sắc, nếu không với
thực lực của hắn cùng địa vị bây giờ sớm có thể thê thiếp thành đàn . Nhưng vì
cái gì hắn lại đột nhiên phát lên khát vọng như vậy, bị kích động, không kịp
chờ đợi muốn có được cái mỹ nhân tuyệt sắc này?

Cô gái này quả thật đẹp đến kinh người, cho dù Tiêu Họa Thủy, An Ngọc Mị cũng
phải cam bái hạ phong ở trước mặt nàng, duy nhất có thể đối kháng với nàng
cũng chỉ có Mai Di Hương không ngại thiên hạ bất loạn.

Nhưng hắn đối mặt với Mai Di Hương cũng không chút cảm giác động tâm nào, như
thế nào ở trước mặt nữ nhân này không giữ được bản tâm?

Mị thuật?

Không giống, hắn không chút cảm giác được mình đã bị mê hoặc, phần khát này
thậm chí không phải phát ra từ đầu óc của hắn, mà là bản năng thân thể, đến từ
máu!

Di, máu?

Chu Hằng có chút hiểu, hắn dùng quả Kim Dương Thảo, mà trái cây cũng dung hợp
vào huyết mạch của hắn, bình thường chỉ lớn mạnh năng lực hắn tại cái phương
diện kia. Nhưng có đôi khi cũng sẽ dị biến.

Tỷ như bị Nam Cung Nguyệt Dung thi thuật, hắn bị dục hỏa công tâm, hoàn toàn
chính là dược lực Kim Dương Thảo quấy rối!

Hiện tại, cũng giống như vậy!

Chu Hằng khắc chế không được bản năng như vậy, cũng may ý muốn như vậy tuy
rằng mãnh liệt nhưng cũng không trắng trợn, để hắn có thể khống chế ngôn hành
cử chỉ của mình, nhưng một cỗ ái mộ mãnh liệt lại không ngăn được.

Đây là bản năng của thân thể hắn, bản năng khát cầu thân cận nàng.

Một khi đã như vậy, hắn cũng không cần phải … đối kháng cùng thân thể của
chính mình!

Hắn nhếch miệng cười, nói:

– Nam tử hán đại trượng phu. Không có đạo lý thúc thủ chịu trói! .

– Ta sẽ khiến ngươi có!

Hàn Diệc Dao hừ nhẹ một tiếng, nàng không có ý định sát sinh cũng không có
nghĩa là nàng dễ nói chuyện, giờ phút này trọng bảo ở sau thạch thất, nàng có
thời gian nói chuyện tào lao với Chu Hằng?

Nàng tràn đầy khát vọng đối với pháp khí tuyệt thế, cộng thêm Chu Hằng đứng ở
trước mặt, trong khoảng thời gian ngắn nàng cũng không nghĩ tới một thanh pháp
khí mở cửa nhập thất thế nào. Lúc này áo trắng phiêu phiêu, phất tay đánh Chu
Hằng.

Chu Hằng triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tuy rằng địa huyệt không rộng, nhưng
hắn vẫn có thể tránh khỏi một kích này của Hàn Diệc Dao.

– Cô nương, chúng ta làm bằng hữu đi!

Hắn thiệt tình thực lòng nói.

Nói thật, tuy rằng Chu Hằng đã là tay già đời trên giường. Nhưng ở trên tình
trường cũng tuyệt đối là kẻ non nớt, tay mới, tuy rằng bổn ý hắn cũng không
thích cô gái này, nhưng thân thể thích, thân thể lại là chính hắn , bởi vậy
hắn tự nhiên cũng thích cô gái này.

Hắn cũng không thể nói :Này, chúng ta lên giường đi, ngươi nhất định sẽ hài
lòng! Phỏng chừng sẽ cho Hàn Diệc Dao đen mặt muốn giết người!

Bởi vậy, ở trong suy nghĩ của Chu Hằng: Chúng ta làm bằng hữu đi là lời dạo
tốt nhất đầu.

– Hừ, miệng lưỡi trơn tru!

Hàn Diệc Dao không vui trong lòng, đã dán lên Chu Hằng nhãn hiệu hạ lưu, ngọc
chưởng từng bước ép sát.

Nàng là tu vi Sơn Hà Cảnh. Nghiền ép Chu Hằng một cái đại cảnh giới, hơn nữa
nàng có thể tuổi còn trẻ đạt tới cảnh giới này, tư chất tự nhiên tuyệt hảo,
không gian đan điền không biết lớn hơn bao nhiêu so với Sơn Hà Cảnh thông
thường, mỗi một đạo kình phong đều vô cùng đáng sợ, một kích có thể khiến võ
giả Khai Thiên Cảnh mất đi sức chống cự.

Oanh! Oanh! Oanh!

Nàng không tiếc giá phải trả triển khai công kích phạm vi lớn, địa huyệt vốn
hẹp hòi đến đáng thương, dưới linh lực bao phủ, hắn không chỗ có thể trốn, chỉ
có thể đón đỡ!

Nữ nhân này đầu óc không xấu!

Chu Hằng nói ở trong lòng, cho dù là Sơn Hà Cảnh thông thường cũng ít nhất
cường đại gấp trăm lần so với Khai Thiên Cảnh, cho dù chỉ một thành lực lượng
đều có nghiền ép Khai Thiên Cảnh, nhưng nàng phóng lực lượng lại cực có chừng
mực, chỉ làm hắn bị thương nặng, nhưng cũng sẽ không làm hắn tàn phế, thậm chí
tử vong.

Hắn cười ha ha, hữu quyền đánh ra, trong nháy mắt biến thành màu vàng.

Huyết mạch xích kim phát động!

– Di?

Hàn Diệc Dao thoáng sửng sốt, nhưng cũng không dừng tay, tiếp tục dùng kình
lực chụp được.

Ba!

Lực lượng kinh khủng chấn động, quả đấm của Chu Hằng lập tức tan vỡ, da thịt
màu vàng nhao nhao nổ tung, lộ ra xương cốt bên trong màu vàng đỏ, tản phát ra
khí tức vô cùng cao quý.

Không hỏng, không hủy!

– Huyết mạch xích kim!

Hàn Diệc Dao nhíu mày:

– Ngươi là người Triệu gia? .

Tại sao nhận định hắn là người Triệu gia?

Chu Hằng tươi cười, nói:

– Tại hạ Chu Hằng, cô nương họ gì? .

– Chu Hằng?

Đôi mắt Hàn Diệc Dao nhoáng lên một cái, nàng dường như nghe nói qua tên này
nơi nào, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không nghĩ ra.

Đây là đương nhiên, Ứng Băng Phong chết ở Hàn Thương Quốc là đại sự ngập trời
nhưng đối với Ứng gia Lãng Nguyệt Quốc mà nói lại là cái gì, dù sao hàng năm
gia tộc đều sẽ có tộc nhân ngã xuống ở trong di tích.

Hàn Diệc Dao là con dâu chuẩn của Ứng gia, nhiều nhất chỉ nghe người ta ngẫu
nhiên đề cập qua Ứng Băng Phong, sau đó thuận tiện nghe được tên Chu Hằng,
nhưng đâu có thể hiểu biết chính xác Chu Hằng là ai.

– Cô nương, ta đã báo tính danh , ngươi không nói cho ta tên của ngươi có
chút thất lễ đi?

Chu Hằng cười nói, cũng không vận chuyển huyết mạch lực khép lại tay phải, hắn
tin tưởng đối phương tuyệt không khả năng dừng tay như vậy.

– Nếu ngươi có thể tiếp được 100 chiêu, ta sẽ nói cho ngươi biết!

Hàn Diệc Dao ột cái hứa hẹn hoàn toàn không thể.

100 chiêu?

Dưới tình huống bình thường, võ giả kém một tiểu cảnh giới đều rất khó chống
đỡ trên trăm chiêu, huống chi chênh lệch một đại cảnh giới? Một cường giả Sơn
Hà Cảnh muốn trấn áp Khai Thiên Cảnh, chỉ cần một lóng tay là được!

Một chiêu, một lóng tay!

Hàn Diệc Dao nói như vậy, rõ ràng là cự tuyệt Chu Hằng, dù nàng cho rằng Chu
Hằng có tiềm lực tương đối nhưng cũng tuyệt không cho đối phương có thể duy
trì mười chiêu ở trong tay nàng, dù sao vừa rồi nàng chỉ vận dụng một thành
lực lượng!

Chu Hằng lại nhếch miệng cười, nói:

– Đã quyết định!

Hắn nghiêm mặt, quát:

– Đến chiến đi!

Một cỗ khí thế hùng kỳ bá đạo lập tức cuốn lên, như tuyệt thế danh kiếm đột
nhiên ra khỏi vỏ, tản phát ra uy thế chư thiên lui tránh!

Hàn Diệc Dao không khỏi cả kinh, có thể có được khí thế như vậy, tuyệt đối là
nhân tài đương thời!

Trước đây, nàng chỉ thấy qua khí thế như vậy trên người của hai người, nhưng
hai người này chẳng những là thiên tài mạnh nhất Lãng Nguyệt Quốc, thậm chí
danh chấn toàn bộ Thiên Long Đế triều, được công nhận yêu nghiệt tuyệt thế
chắc chắn tiến vào Kết Thai Cảnh!

Triệu Đoạt Thiên, Ứng Thừa Ân!

Chu Hằng không ngờ có thể luận cùng hai người này?

Chờ một chút, vô lại rõ ràng mang huyết mạch xích kim, tuy rằng họ Chu, nhưng
tuyệt đối có quan hệ cùng Triệu gia! Nhưng Triệu gia bởi vì Triệu Đoạt Thiên,
ở đế đô người nào không biết, người nào không hiểu, tuyệt không có một cái tộc
nhân như vậy!

Thật sự ngạc nhiên, hắn đến tột cùng chui ra từ nơi nào!

Trong lòng nàng nghi hoặc, nhưng xuống tay lại không chậm chút nào, bàn tay
mềm kết từng đạo thủ ấn, không ngừng mà trấn hướng về Chu Hằng, ấn kết thiên
thiên, hóa thành một bạch hổ, thanh long, huyền quy, chu hạc!

Tứ tượng thiên thủ ấn!

Đây là võ kỹ đắc ý của nàng, Địa cấp thượng phẩm, có thể tăng chiến lực lên
một cái tiểu cảnh giới!

Chu Hằng gào to một tiếng, thôi phát linh lực cả người, đánh trả!

Cửu U Băng Thiên Quyết!

Lúc này huyết mạch thanh long đã đạt đến Thiên linh thể thập tinh, thậm chí
còn vượt qua, huyết mạch môn võ kỹ này cũng đủ để phát huy ra uy lực võ kỹ
Thiên cấp thượng phẩm, vô cùng bá đạo!

Thương thương thương, bốn loại thần thú vũ động ai cũng bị đóng băng từng cái,
nhưng lực lượng Sơn Hà Cảnh đáng sợ đến bực nào, cho dù Chu Hằng có được lực
lượng cao hơn 160 lần so với Khai Thiên Cảnh bình thường, nhưng vận chuyển võ
kỹ Thiên cấp thượng phẩm đều vô dụng, vẻn vẹn chỉ có thể đóng băng trong nháy
mắt!

Đủ rồi!

Chu Hằng đập ra, hai đấm huy động liên tục, quyền ảnh màu vàng vũ động, chiếu
sáng toàn bộ âm u địa huyệt, thình thịch thình thịch thình thịch, linh lực thú
ảnh bị đóng băng lập tức nhao nhao bị đánh cho dập nát, hóa thành lực lượng
bản nguyên trở về thiên địa.

Một chiêu này, dùng thủ đoạn bạo lực như thế phá giải!

Hàn Diệc Dao cả kinh thiếu chút nữa la thất thanh, dù là như thế, nàng cũng hé
cái miệng nhỏ nhắn, lộ ra một chút xíu răng trắng như tuyết, bộ dáng phong
tình tràn đầy mê người, khiến người ta muốn ôm nàng hung hăng hôn lên vài hớp.

Nàng là Sơn Hà Cảnh a, cho dù một chiêu này vẫn không vận dụng toàn lực, nhưng
trấn áp một cái Khai Thiên Cảnh còn chưa đủ sao?

Vì cái gì hiện tại Chu Hằng có thể dễ dàng hóa giải một chiêu này như thế,
phía trước lại bị nàng đánh cho bung bét da thịt?

Đáp án chính là, lúc trước Chu Hằng cố ý để cho nàng phớt lờ!

Hiện tại Hàn Diệc Dao hoài nghi, 100 chiêu có đủ đả bại Chu Hằng hay không.

Tiểu vô lại này!

Nàng chưa từng tức giận như vậy, Chu Hằng lại dám đùa giỡn nàng, rất đáng ghét
!

Nhất định phải cho tiểu tử này chút đau khổ!

Hàn Diệc Dao hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt nghiêm nghị!

Oanh!

Nàng lại kết một cái thủ ấn, đồng dạng 4 thần thú cùng ra, nhưng lần này hình
thể mỗi thần thú lớn hơn gấp đôi, hơn nữa càng thêm ngưng thật, như là thân
thể thực sự!

Thanh long, chu hạc tường thiên, bạch hổ, huyền quy chen chúc trên mặt đất lao
xuống, oanh ầm ầm, với khí thế vô thượng hướng tấn công về Chu Hằng!

Một gã cường giả Sơn Hà Cảnh thật sự nổi giận, toàn lực ứng phó, đối với võ
giả Khai Thiên Cảnh mà nói quả thực chính là tai nạn!

Chu Hằng lại cười ha ha, trong tiếng thét dài, hắn chủ động đón đánh.

Đối với dũng khí của Chu Hằng, ngay cả Hàn Diệc Dao đều không thể không bội
phục, nhưng nàng càng nghĩ Chu Hằng tự đại đến trình độ cuồng ngạo, kém một
cái đại cảnh giới cũng dám chính diện đánh bừa, thật sự rất ngu xuẩn!

Người hữu dũng vô mưu như thế sao có thể đặt song song cùng Triệu Đoạt Thiên,
Ứng Thừa Ân?

Quả thực chính là sỉ nhục hai tuyệt đại thiên tài này!

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận