Đan Vũ Càn Khôn

Chương 718: Liều mạng

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Nhìn thấy lôi điện bứt người sắp tới gần, đồng tử Tần Phàm không khỏi co rút
lại, hắn thật gian nan buông cổ đăng, cuống quýt khởi động nguyên khí hộ tráo,
nhưng hộ tráo chỉ trong tích tắc một lần hô hấp đã bị lôi điện đánh thành hư
vô.

Tia chớp khắp cung điện không hề có chút giảm bớt, hơn nữa lôi điện ngược lại
càng ngày càng nhiều, càng ngày càng khủng bố!

Lúc này nguyên khí hộ tráo thậm chí ngay một kích cũng không đỡ nổi, Tần Phàm
biết rõ trình độ khủng bố của lôi điện, không khỏi hít sâu một hơi, hắn cố
gắng tỉnh táo lại, sau đó toàn lực thi triển Lưu Tinh Bộ né tránh, nhưng đừng
nói có thể lao ra cửa, hắn chỉ mới tránh sang hai bước thì lập tức…

– Oanh!

Tốc độ xẹt qua của lôi điện còn nhanh hơn Lưu Tinh Bộ nhiều lần, cơ hồ nháy
mắt đã trực tiếp phủ xuống người của hắn. Sau đó không chút lưu tình oanh lên
thân thể hắn, quần áo trên người hắn trong chớp mắt biến thành dập nát, làn da
biến thành cháy đen.

Nhìn thấy ghê người!

Chỉ trong nháy mắt Tần Phàm cảm giác được toàn thân tê dại, ngay cả nguyên khí
bản tức cũng bị lôi điện đánh trúng cơ hồ muốn vỡ nát, ngay cả nguyên khí cũng
không cách nào dẫn động, càng khỏi nói muốn tiếp tục thi triển Lưu Tinh Bộ!

Trong thoáng chốc lôi điện đánh xuống, thân thể Tần Phàm run rẩy lên kịch
liệt, cả người chẳng khác gì bị sấm sét trong cơn giông tố đánh trúng, giống
như ngay mặt thừa nhận thiên kiếp trong truyền thuyết! Thậm chí xương cốt toàn
thân hắn, vào thời khắc này cũng phát ra gánh nặng như bị phá vỡ.

Tần Phàm biết được khí lực của mình khủng bố thế nào, thậm chí một kích toàn
lực của bát cấp võ tôn cũng có thể miễn cưỡng thừa nhận xuống, nhưng bị lôi
điện oanh kích căn bản không hề có chút lực chống cự.

Lôi điện này thật quá khủng bố, cường đại như vậy!

Ngay sau đó sắc mặt hắn trắng bệch như giấy, cả người như tê liệt ngã xuống
mặt đất băng sương.

– Xích xích…

Ngay sau đó lôi điện cũng không hề tiêu tán, ngược lại bắt đầu tán loạn khắp
thân thể tế bào của Tần Phàm, không ngừng kích thích phá hư thân thể hắn, tựa
hồ muốn đem cả người hắn đều hủy diệt mới cam tâm.

– A…

Đau đớn, trước tiên là một cảm giác đau đớn truyền tới, Tần Phàm không khỏi
phát ra tiếng hô thống khổ trầm thấp.

Nhưng tiếng hô của hắn còn chưa hoàn toàn truyền ra, dần dần cảm giác tê dại
truyền khắp tế bào toàn thân, thậm chí hắn ngay cả đau đớn cũng không thể cảm
giác.

Đây là một dấu hiệu thập phần tồi tệ!

Phát hiện cảm nhận của thân thể dần dần biến mất, Tần Phàm không những không
cảm thấy nhẹ nhõm, ngược lại nhất thời khẩn trưởng tới mức khủng hoảng lên,
cảm giác này biến mất làm cho hắn hoàn toàn không cảm nhận được trạng thái của
bản thân mình, vậy cũng mang theo ý nghĩa cho dù hắn chết cũng không biết là
vì sao!

Đây chẳng khác gì là ngồi chờ chết!

Gặp phải biến cố trọng đại, lúc này Tần Phàm không khỏi tâm thần đại động, tâm
cảnh của hắn đã phá thành mảnh nhỏ, mới cách không vài ngày thời gian, hắn lại
một lần nữa cảm nhận được cảm giác giữa sinh tử, hơn nữa lần này còn khủng bố
hơn cả lần trước!

Hắn cảm giác lần này mình cách tử vong càng gần!

Ngay linh hồn cũng phải run rẩy!

– Không được, ta không thể tiếp tục sa vào!

Rốt cục thật vất vả dùng hết khí lực, Tần Phàm cắn vào đầu lưỡi của chính
mình, máu tươi chảy vào cổ họng làm cho hắn thanh tỉnh hơn một ít.

Tiếp theo hắn sờ vào lồng ngực nơi đặt Thảo Mộc Linh mà Phương Tiểu Tình đưa
cho hắn, dùng Thảo Mộc Linh có tác dụng trị liệu thương thế, càng quan trọng
là có thể kích thích sinh cơ thêm một lần nữa!

Cảm nhận được cảm giác thanh lương trên bàn tay, Tần Phàm vội vàng truyền chút
ít nguyên khí còn sót lại không ngừng hấp thu sinh cơ bên trong.

Bởi vì bị lôi điện dày đặc công kích, Tần Phàm chỉ sợ thân thể mình sẽ bị oanh
thành nát vụn, khi đó cho dù là Thảo Mộc Linh cũng không thể cứu vãn, cho nên
hắn căn bản không thể chờ Thảo Mộc Linh tự động truyền sinh cơ mà chủ động
thúc giục nó!

Từng tia sinh cơ phảng phất như gió xuân thổi qua, như vạn vật hồi sinh, đem
cơ thể Tần Phàm dần dần khôi phục lại.

Sinh cơ truyền vào, Tần Phàm dần dần cảm giác trạng thái trong cơ thể đỡ hơn
được một chút, hắn vội vàng thúc đẩy trữ vật giới chỉ lấy ra thánh dược chữa
thương, sau đó không nhìn tới đã nuốt thẳng vào miệng, lúc này thương thế của
hắn đang cần trị liệu không thể chờ đợi thêm khắc nào nữa.

Có Thảo Mộc Linh cùng thánh dược trị liệu, sau một thoáng Tần Phàm rốt cục cảm
giác được thân thể đau đớn như muốn nứt ra, một ít cảm giác tê dại cũng giảm
bớt, điều này làm cho hắn an tâm hơn một chút.

– Oanh long long…

Nhưng hắn còn chưa kịp thở ra nhẹ nhõm, đúng lúc này bên trong Bôn Lôi Đằng
chung quanh lại truyền tới thanh âm sấm đánh, cung điện chấn động lên, một đạo
lôi điện tiếp theo lại bắt đầu nổi lên, hơn nữa tùy thời đều sẽ giáng xuống.

– Tần Phàm ca ca!

Ở bên ngoài cung điện, Phương Tiểu Tình bị Tần Phàm hất vang ra xa trăm thước,
ngã xuống đất, khi nàng đứng lên liền nhìn thấy tòa cung điện giống như bạo
phát một trận mưa rền gió dữ sấm chớp cuồng phong!

Một ít dây mây từ cung điện phát ra quang mang cực kỳ chói mắt, thật giống như
có một đạo cột sáng xông thẳng lên trời!

Mà nàng cũng có thể mơ hồ nhìn thấy đạo thanh sắc thân ảnh bị vô số lôi điện
nuốt sống, tình cảnh kia làm nàng không khỏi phát ra tiếng hô bi thiết, nhưng
thân thể nàng cũng bị lôi điện ảnh hưởng, toàn thân tê dại, ngay cả muốn đứng
lên cũng thập phần khó khăn, càng khỏi nói có thể tiến tới gần Lôi Thần Miếu.

Huống hồ nàng cũng không có năng lực cứu Tần Phàm ra khỏi thần miếu.

Hết thảy vẫn phải dựa vào chính bản thân Tần Phàm.

– Oanh!

Bên trong Lôi Thần Miếu, sắc mặt Tần Phàm vô cùng tái nhợt nhìn quanh lôi điện
đang rít gào bên tai không ngớt, sấm chớp đan xen, tựa hồ hóa thành yêu thú
hung mãnh đem hắn xem như con mồi điên cuồng đánh giết tới.

Cho dù khí lực của hắn cường đại bao nhiêu nhưng dù sao vẫn là phàm thể, hiện
tại đã khó thể tiếp tục thừa nhận được công kích.

– Ta không cam lòng!

Tần Phàm nắm chặt đôi tay, chỉ phải dùng ý chí cứng cỏi kiên trì, hắn tập
trung lực lượng toàn thân đập vào viên ma chủng thứ ba trong cơ thể, thúc giục
ma chủng lực lượng ẩn chứa bên trong.

Kỳ Lân Thủ, Chu Tước Dực, Huyền Vũ Khí lúc này đều cơ hồ hóa thành thực chất,
thoạt nhìn biến thành một bộ Huyền Vũ Hung Giáp cực kỳ cứng rắn.

Thủy nguyên lực lượng tràn vào thân thể trị liệu thương thế, hỏa nguyên lực
lượng thiêu đốt tia chớp, thổ nguyên lực lượng bảo hộ bộ vị yếu hại trong cơ
thể, lực lượng mấy viên ma chủng đều bị Tần Phàm thúc giục tới cực hạn!

Thậm chí những huyền ảo ẩn chứa bên trong cũng trong sinh tử thời khắc liền
truyền tới, làm Tần Phàm hiểu được thật nhiều nguyên lý thiên địa ẩn chứa
trong quy tắc võ đạo, nếu có thể sống qua một kiếp này, Tần Phàm thậm chí đủ
lòng tin mình đột phát tới cảnh giới ngũ cấp võ tôn!

Nhưng muốn sống qua một tai kiếp cũng là chuyện sau đó, hiện giờ Tần Phàm căn
bản không có lực lượng dư thừa nghĩ tới chuyện khác, chỉ dùng toàn bộ tâm tư
chống đỡ lôi điện bao trùm tràn xuống.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận