Đan Vũ Càn Khôn

Chương 662: Trên đường đi thông Hắc Hỏa thành. (2)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Sau khi Bạch Thủ Kim Quan Ưng bay đi, một lát sau, Tần Phàm quả nhiên cảm giác
được dự cảm không tốt trong lòng hạ thấp một lúc, hắn lúc này mới có chút thở
dài một hơi, kỳ thật hắn cũng không muốn lại tiếp xúc với người của Thần Mộc
thành Mộc gia.

– Nơi này là Càn Khôn Đái, chính là hỗn loạn chi địa, cao thủ đông đảo, hơn
nữa sát phạt trộm cướp thường xuyên, chắc có lẽ sẽkhông hoài nghi đến người ta
đâu …

Tần Phàm thầm tự an ủi.

Năng lực Chân Vũ thế gia nhất phẩm thật lớn, hắn không muốn bộc lộ thân phận,
lại chọc vào địch nhân khổng lồ như vậy, đối với hắn đã có đại địch là Càn
Kinh Tần gia nmà nói tình thế thập phần bất lợi.

– Đi thôi, để phòng bất trắc, chúng ta cũng nên nhanh rời đi.

Tần Phàm thấy đầu Bạch Thủ Kim Quan Ưng kia đã bay xa, cho đến khi không thấy
bóng dáng, hơn nữa cảm giác bất an trong đáy lòng cũng dần dần tiêu trừ, hắn
lúc này mới nói với Phương Tiểu Tinh.

Hỗn loạn chi địa này ngoại trừ những thành trì lớn, kỳ thật phần lớn hay đều
là rừng nhiệt đới rậm rạp và sơn mạch, đi ở trong đó quả thật rất dễ lạc
đường.

Tần Phàm tuy rằng trong tay có địa đồ, nhưng không kỹ đến từng ngọn cây, cho
nên cuối cùng hai người chỉ đành tới đường lớn đi thông Hắc Hỏa thành, những
đường lớn này đều là do các thành thị kiến tạo, rất là rộng lớn, hơn nữa cũng
thích hợp cho người đi lại hơn nhiều.

Chỉ là, trên thực tế những đường lớn này vẫn hiếm thấy bóng người, bình thường
đều là một ít thương gia cỡ lớn có hộ vệ cường đại mới dám đi phía trên. Võ
giả bình thường, đặc biệt chỉ một hai võ giả lạc đường nếu đi trên đó rất dễ
bị cướp.

Đương nhiên, bọn cướp bình thường Tần Phàm sẽ không hề sợ.

Đi trên con đường lớn, không sợ lạc đường, hơn nữa cũng là đường tắt nhanh
nhất, không giống như chạy loạn trong rừng cây, lãng phí quá nhiều thời gian.
Nhưng khuyết điểm duy nhất chính là dễ dàng bạo lộ chính mình, cho nên Tần
Phàm định tìm một thương đội cỡ lớn để che dấu hành tung, cũng có thể nghe
ngóng một chút về tình trạng Hắc Hỏa thành hiện giờ.

Vì vậy, hai người Tần Phàm Phương Tiểu Tinh một mực chạy vội trên đường lớn.

Càn Khôn Đái không hổ là hỗn loạn chi địa, hai người bọn họ chỉ đi mấy dặm
đường đã gặp phải hai đoàn đạo phỉ, bất quá những người này mặc dù có hảo thủ
thực lực Linh Vũ sư nhưng vẫn bị Tần Phàm thoải mái đuổi đi, thậm chí còn
không cần bạo lộ thực lực.

– Phía trước có một đại thương đội.

Lại đi một đoạn đường, Tần Phàm rốt cục nhìn thấy phía trước có một đội xe
ngựa thật dài, có mấy xe hàng hóa dĩ nhiên dùng yêu thú kéo đi, có thể thấy
đây là một thương đội thế lực không kém.

– Người nào!

Bất quá tuy rằng Tần Phàm một lòng muốn gia nhập thương đội, nhưng người trong
thương đội trông thấy bỗng nhiên có người đi tới nguyên một đám như lâm đại
địch, trận địa sẵn sàng đón quân địch, lộ ra tố chất rất cao.

– Chư vị không cần khẩn trương, tại hạ không có ác ý, chỉ là bởi vì ven đường
bọn cướp rất nhiều, hai huynh muội bọn ta muốn gia nhập quý thương đội để tìm
kiếm che chở.

Tần Phàm liền vội khoát khoát tay, lộ ra dáng tươi cười hòa thiện.

– Cút!

Một đại hán cơ bắp cao hai mét ở phía sau cùng nghe được lời Tần Phàm nói liền
không có nửa phần do dự, trực tiếp mở miệng quát mắng.

– Chư vị, ta có thể tiền trả thù lao.

Tần Phàm không thể tưởng được lại không có chỗ thương lượng như vậy, không
khỏi khẽ chau mày nói.

– Ngươi ngu ngốc sao? Ở nơi hỗn loạn như Càn Khôn Đái nào có thương đội nào
mang theo người lạ chứ, ai biết được các ngươi có phải là cường đạo trà trộn
vào không!

Một thanh niên gầy lùn bên cạnh đại hán cơ bắp cũng trêu tức nói.

– Tại hạ thật không có ác ý, huynh muội chúng ta là vừa vặn từ Đại Kiền quốc
đến đấy, định Hắc Hỏa thành đi. Hộ vệ của chúng ta đều bị đạo phỉ giết chết,
chỉ cần các ngươi có thể dẫn ta thành công đến Hắc Hỏa thành, ta có thể chi
trả cho các ngươi kim nguyên hoặc luyện dược đều được.

Tần Phàm cũng biết không dễ tiêu trừ cảnh giác của những người này dễ dàng như
vậy liền lại lần nữa kiên nhẫn giải thích nói.

– Không nghe hiểu chúng ta nói chuyện ư, chúng ta không thể để người lạ vào
thương đội được, nhanh cút, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!

Đại hán cơ bắp thấy Tần Phàm còn không chịu đi, lần nữa mắng. Xem ra tính tình
người này rất là táo bạo, bất quá thực lực ngược lại cũng là Linh Vũ sư thất
bát cấp.

– Đợi một chút, trên người của ngươi có luyện’ dược sao?

Tần Phàm nhướng mày, thấy những người này thái độ cường ngạnh vốn muốn buông
tha, bất quá lúc này lại có một giọng nữ dễ nghe như chim hoàng oanh xuất cốc
truyền ra từ đội xe.

– Đúng vậy, kỳ thật ta là một gã luyện dược sư cấp linh tán cấp, trên người
của ta có không ít luyện dược!

Tần Phàm nghe được thanh âm này vốn giật mình, sau đó hồi đáp. Hiện giờ thực
lực của hắn cũng đủ mạnh, ngược lại không sợ bạo lộ thân phận luyện dược sư
của mình, hơn nữa thân phận này còn có thể được tôn kính, thậm chí đạt được
hảo cảm.

– Ngươi là luyện dược sư?

Quả nhiên, ngay sau khi Tần Phàm nói ra thân phận, đại hán hung ác và thanh
niên gầy lùn kia cũng tỏ thái độ khá hơn một chút, không khỏi chần chờ hỏi
thăm.

– Không thể giả được.

Tần Phàm tự tin nói, sau đó liền cố ý lộ ra một đoàn đan hỏa.

– Đan hỏa!

Chứng kiến trên bàn tay Tần Phàm xuất hiện đan hỏa, hơn phân nửa người trong
đoàn xe đều khiếp sợ, mở to hai mắt không thể tin được. Thiếu niên trước mắt
còn trẻ như vậy vậy mà thật là một gã luyện dược sư cấp linh tán, còn nắm giữ
đan hỏa cần thiết để tiến giai lên Luyện Hoàn Sư và Luyện Đan Sư nữa!

Một người như vậy, một khi bị phát hiện, tuyệt đối sẽ được tất cả thế lực lớn
trong Càn Khôn Đái đều điên đoạt!

– Vị Luyện dược sư đại nhân tôn quý này, các ngươi thực sự muốn tới Hắc Hỏa
thành sao?

Một lát sau, giọng nữ dễ nghe kia lần nữa từ đội xe truyền đến, hơn nữa càng
ngày càng gần, sau đó liền thấy một nữ tử bước ra.

Người này nữ tử, tuổi ước chừng 25~26, dáng người cao gầy, khí chất có một
loại cao quý, nhất cử nhất động lộ ra rất có hàm dưỡng, thân thể linh lung hấp
dẫn, nụ cười trên mặt khiến người nhìn qua rất hảo cảm.

– Luyện dược sư đại nhân tôn quý?

Nghe được xưng hô thế này, khóe miệng Tần Phàm không khỏi có chút nhếch lên,
trong lòng có chút buồn cười, không thể tưởng được sau khi mình bại lộ thân
phận lại được đãi ngộ cao như thế.

Bất quá Tần Phàm kỳ thật cũng biết, địa vị luyện dược sư trên Võ Thiên đại lục
quả thật rất cao, đặc biệt ở nơi hỗn loạn như Càn Khôn Đái luyện dược sư cực
kì thưa thớt, hơn nữa luyện dược sư không có thế lực càng hiếm!

Mà khác biệt với cấp linh dịch và linh lộ, luyện dược sư cấp linh tán đã có
thể luyện chế ra luyện dược trạng thái cố định, xem như luyện dược sư trung
cấp, lộ ra càng thêm trân quý! Huống chi Tần Phàm biểu hiện ra đã nắm giữ đan
hỏa, có cơ hội tấn thăng thành luyện dược sư cao cấp cấp linh hoàn, thậm chí
là Luyện Đan Sư cấp cao nhất!

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận