Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1472: Yên lặng. (2)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

– Ai, dù sao hắn vẫn là Tứ kiếp Bán Thần, thực lực không đủ ah.

– Ân, vốn hắn đã đầy đủ thiên tài rồi, đáng tiếc, lúc này đây thiên tài tham
gia tuyển bạt thi đấu nhiều lắm. Nếu tiếp qua vài năm, hắn chưa hẳn không thể
cùng những người kia tranh phong.

– Hắc hắc, ta nói Tần Phàm này không được từ sớm rồi, một Tứ kiếp Bán Thần
cũng muốn đoạt được danh ngạch? Nằm mơ a!

– Đúng vậy a, tuy hắn làm được không tệ, nhưng còn là xa xa không đủ, đáng
tiếc.

Tần Phàm bởi vì là một người duy nhất dùng Tứ kiếp Bán Thần chi cảnh liền có
thể lưu danh Thiên Tài Kim Bia, cho nên cũng có một ít người ủng hộ, nhưng lúc
này những người ủng hộ kia đều là nguyên một đám lộ ra biểu lộ thất vọng. Mà
cũng có một ít người nhìn không tốt Tần Phàm, lúc này liền châm chọc khiêu
khích nói ra.

Không có cách nào, trên Kim Bia sớm đã không có bóng dáng danh tự của Tần Phàm
rồi, người ủng hộ hắn lúc này cũng không cách nào phản bác.

Tần Phàm yên lặng.

Mà ở trên kiến trúc cao lớn bên cạnh quảng trường kia.

– Đảo chủ bệ hạ, người của chúng ta đến Hoàng Hôn Thành điều tra tin tức trở
lại rồi, bất quá tin tức điều tra về Tần Phàm này lại cực nhỏ. Chỉ biết người
này là đến từ những đại lục khác, hơn nữa cùng gia tộc Hoàng Hôn Thành thành
chủ Mộ gia có quan hệ lớn lao, mặt khác hoàn toàn không biết gì cả.

– Bất quá có một điểm để cho thuộc hạ kinh ngạc chính là, theo hồi báo Tần
Phàm này ở thời điểm vừa tới Tân Thế Giới chỉ là Bát cấp Võ Thánh cảnh giới,
hiện tại đi qua hai năm thời gian, hắn dĩ nhiên đã đạt đến Tứ kiếp Bán Thần
cảnh giới.

Lúc này một Hoa phục lão giả cung kính hướng Mạc Lợi hồi báo nói ra.

– Hai năm thời gian, từ Bát cấp Võ Thánh trở thành Tứ kiếp Bán Thần hiện tại?

Lông mày của Mạc Lợi Đảo chủ không khỏi khẽ động, có chút cảm thấy một ít
hứng thú:

– Có điều tra ra tại sao hắn đột phá nhanh như vậy không?

– Nghe nói Tần Phàm này từng đạt được qua Bạch Hổ châu, hơn nữa có truyền lưu
đã luyện hóa được nó, thuộc hạ nghĩ hắn có được tiến cảnh nhanh như vậy rất có
thể là vì nguyên nhân này.

Hoa phục lão giả kia nghĩ nghĩ đáp trả.

– Bạch Hổ châu?

Mạc Lợi Đảo chủ lộ ra vẻ suy nghĩ, lập tức nói ra:

– Thật lâu trước đây bản đảo chủ cũng từng đạt được qua đồ vật này, bất quá
nghiên cứu hồi lâu cũng không có phát hiện đặc biệt gì, không thể tưởng được
lại bị tiểu tử này luyện hóa được.

– Bệ hạ, kỳ thật hiện tại danh tự Tần Phàm này đã sớm ngã xuống Thiên Tài Kim
Bia, chỉ sợ thực lực của hắn bất ổn, khó có thể đại biểu Mạc Lợi Đảo chúng ta
tham gia Thần Đảo Thiên Tài Chiến rồi. Kỳ thật hoàn toàn không cần phải chú ý
hắn như vậy a.

Mà Hoa phục lão giả khác thì khó hiểu nói, hắn nghĩ mãi mà không rõ vì sao Mạc
Lợi Đảo chủ sẽ quan tâm một Tứ kiếp Bán Thần như vậy.

– Đúng vậy, theo thuộc hạ thấy, Tần Phàm này đã ba ngày không có tin tức,
nhất định là khó có thể trở lại kim bia rồi.

Hoa phục lão giả thứ ba cũng phù hợp nói ra.

– Cái kia lại chưa hẳn.

Mạc Lợi Đảo chủ vui vẻ thần bí nói ra:

– Chờ một chút đi, đến ngày thứ mười khu vực an toàn ở trung ương Sát Lục Bí
Cảnh mở ra, ta sẽ cho những tiểu tử này một kinh hỉ.

– Tiếp tục giúp ta điều tra.

Bên trong Sát Lục Bí Cảnh.

Lúc này Tần Phàm bởi vì thành công thi triển Phần Thần bí pháp kia, hiện tại
Nguyên Giới đang cuồng bạo thiêu đốt lên, hắn cần nhanh chóng tìm một đối thủ
để phát tiết cỗ lực lượng này đi ra.

Vì vậy, dưới chân của hắn mạnh mẽ đạp mạnh, nhanh chóng vọt tới miệng hang.

Rống….

Lập tức trong miệng của hắn phát ra một tiếng gầm cực lớn, dùng cái này đến
hấp dẫn những người khác tới đây. Hắn hiện tại, toàn thân đều là chiến ý, vô
luận người đến là ai hắn cũng không sợ tới chiến một trận.

Hoàng hôn tà dương chiếu vào miệng sơn cốc, một mảnh huyết hồng nhuộm đỏ, gia
tăng lên một hào khí rất thảm thiết.

Mà sau khi Tần Phàm phát ra gào thét không lâu, hai mắt hắn bỗng nhiên ngưng
tụ.

Vào lúc đó, hắn thấy được ở phía trước có một bóng người xinh đẹp hướng về bên
này chạy tới.

Là nữ tử, một nữ người dự thi, hắn cũng không nhận ra.

Bất quá ngay sau đó, ánh mắt của hắn ngưng tụ, chứng kiến ở sau lưng nàng kia
đang đuổi theo mấy người, mấy thân ảnh này ngược lại là lộ ra có chút quen
thuộc.

– Là bọn hắn?

Sau khi tinh tế phân biệt, Tần Phàm không khỏi nao nao, lập tức trên mặt lộ ra
một thần sắc có chút đặc sắc.

Lúc này, Tần Phàm đi ra miệng hang, liền chứng kiến mấy nam tử đang đuổi theo
một nữ tử mà đến.

Nữ tử này hắn cũng không nhận ra, ngược lại là mấy người đuổi theo nàng kia,
hắn đều biết, hơn nữa những người này lúc trước từng có giao thủ cùng tiếp xúc
qua, thậm chí có thể nói là có một ít thù oán không nhỏ.

– Vị công tử này…

Nữ tử kia vội vàng chạy trốn, vừa nhìn thấy Tần Phàm, không khỏi là hai mắt
tỏa sáng. Bởi vì nàng trông thấy lúc này người kia tuy chỉ có Tứ kiếp Bán Thần
chi cảnh, nhưng khí thế trên người lại vào lúc này lộ ra không kém.

Đó là bởi vì Tần Phàm thi triển đốt thần bí kỹ, cho nên lực lượng trên người
hắn đã không cách nào áp chế tràn ra bên ngoài.

– Vị cô nương này, ngươi dẫn phiền toái đến nơi này của ta, chỉ sợ cách làm
là có chút không ổn đâu.

Tần Phàm thấy nàng kia chạy tới, sắc mặt hắn không thay đổi, chỉ đứng ở nơi đó
không nhúc nhích, trong miệng nhàn nhạt nói.

– Vị công tử này, tiểu nữ tử tên là Nhâm Doanh, chính là nhân sĩ Nhâm Thành,
quấy nhiễu công tử thật sự là có lỗi, nhưng tiểu nữ tử làm như vậy cũng là
tình thế bất đắc dĩ. Chỉ cần các hạ chịu cùng ta liên thủ lui địch, sau khi
thành công tiểu nữ tử tất có thâm tạ.

Nghe vậy, nàng kia liền lộ ra bộ dạng thập phần nhu nhược, điềm đạm đáng yêu
nhìn xem Tần Phàm nói ra.

Trên người nữ tử này mặc một thân váy hồng, bó sát lấy dáng người nóng bỏng
của nàng, lộ ra dáng người uyển chuyển nhiệt liệt vô cùng. Mặc dù dung mạo của
nàng không có tuyệt sắc như Mộ Thanh Thanh hay Kỷ Huyên Nhi, nhưng lại có một
loại kiều mỵ mê người, ngược lại coi như là mỹ nhân hiếm có, tăng thêm lúc này
mặc một y phục cực kỳ bắt mắt, nam tử tầm thường trông thấy nhất định sẽ nhịn
không được muốn đưa tay bảo hộ.

Đương nhiên, Tần Phàm tự nhiên không phải là nam nhân tầm thường, hắn chứng
kiến cô gái này lộ ra bộ dáng như vậy, chỉ là thanh đạm liếc nhìn, rất nhanh
liền quay đầu đi, hai mắt có chút ngưng lại nhìn xem mấy bóng người đã chạy
đến phía trước, khóe miệng nổi lên một đường cong nói ra:

– Bất quá cái này ngươi ngược lại có thể yên tâm, những người này cùng ta có
chút giao tình, có thể thừa dịp này tụ lại.

– Cái gì? Công tử ngươi…

Nghe được Tần Phàm nói, nàng kia không khỏi biến sắc, lộ ra bộ dáng hoảng sợ
muốn lui về phía sau. Nhưng nàng bị những người đằng sau kia đuổi một thời
gian ngắn, hiện tại đã có chút kiệt lực, muốn chạy trốn rõ ràng là lực bất
tòng tâm rồi.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận