Cửu cấp võ tôn cùng cảnh giới võ thánh nhìn qua chỉ như thua kém một bước,
nhưng trên thực tế kém nhau khá xa, thậm chí có thể nói là cách biệt một trời.
Nếu không phải là loại yêu nghiệt như Tần Phàm, một võ thánh đối phó vài cửu
cấp võ tôn đều thật dễ dàng, từ võ tôn đỉnh phong tăng lên võ thánh, đồng dạng
cũng thập phần gian nan, nhưng cảnh giới nhỏ bước lên có vẻ dễ dàng, nhưng
muốn đột phá võ tôn lên võ thánh khó khăn gấp mười gấp trăm lần!
Nhớ ngày đó, tuy thiên phú tung hoành, có được ma chủng, Thánh Đan, Võ Hải trợ
giúp, nhưng Tần Phàm cũng phải trải qua thật nhiều khó khăn đập vào võ thánh,
hơn nữa còn bị thất bại một lần.
Hiện tại không thể tưởng được chỉ vừa đi vào thế giới này, Kỷ Huyên Nhi đã đạt
tới bước đó, mà theo ý của nàng còn nghĩ phải thêm một năm, tốc độ như vậy đối
với người bình thường mà nói đã là khó thể tưởng tượng được.
Phải biết rằng nàng mới đạt tới cửu cấp võ tôn còn chưa được bao lâu mà thôi,
muốn vượt lên đỉnh phong đã khó, mà muốn từ đỉnh phong lên tới võ thánh càng
khó hơn!
– Nàng có thể thành công sao?
Nhưng Tần Phàm cũng không khỏi có chút ít chờ mong. Hắn không muốn thừa nhận
cũng không được, nếu bàn về ưu thế thiên phú tuy rằng hắn đã rất khá, nhưng so
với thể chất đặc thù của Kỷ Huyên Nhi vẫn còn kém một khoảng cách.
Hắn có thể thành tựu được nhiều kỳ tích võ đạo như vậy, kỳ thật là nhờ có ma
chủng cùng đan dược phụ trợ.
Thể chất tam đại cực trí khi tu luyện đều là vạn năm mới gặp một lần, nhưng
vừa lúc có thể đạt được truyền thừa, Kỷ Huyên Nhi xem như đã thập phần may
mắn. Hiện tại mới đi vào thế giới này, bởi vì vừa tiếp xúc được với hoàn cảnh
độc đáo nơi đây, khiến cho nàng càng thêm lĩnh ngộ cùng đề thăng.
Đây cũng là một kỳ ngộ.
Thiên phú cùng kỳ ngộ hợp nhất, cho nên Tần Phàm vẫn hết sức coi trọng đột phá
lần này của Kỷ Huyên Nhi.
Lúc này Kỷ Huyên Nhi đang ngồi xếp bằng, nhắm mắt, lam hồng tinh mang chậm rãi
tản ra chung quanh người nàng, sáng lạn mà thần bí, chiếu rọi lên khuôn mặt
đẹp như tranh vẽ của nàng.
Bởi vì thể chất đặc thù, nhìn Kỷ Huyên Nhi đột phá võ thánh khác với Tần Phàm
khi trước, nhưng Tần Phàm cũng biết đó là nàng đang đạt tới giai đoạn đi tìm
kiếm thánh vực.
Ở giai đoạn này nhất định phải đem toàn bộ tạp niệm trừ bỏ, một lòng hướng về
thánh vực, giống như con thuyền đi trong biển khơi, phải rẽ sóng vượt gió, đem
những chấp niệm khó khăn từng gặp phải hoàn toàn tiêu diệt, vượt qua hết thảy.
Đây là giai đoạn tẩy lễ tâm tình, cũng đem toàn bộ những lĩnh ngộ trong võ đạo
dung hợp làm một. Vào lúc này hoàn toàn không thể bị quấy rầy, nếu không sẽ
thất bại trong gang tấc.
– Cũng không biết lần này nàng cần bao nhiêu thời gian để lĩnh ngộ!
Nhìn Kỷ Huyên Nhi đang nhập định, trong lòng Tần Phàm kỳ thật có chút không
yên. Trước kia hắn tiến vào giai đoạn này hai lần, phải dùng thời gian tới
chín tháng.
Như vậy cũng đã được xem là rất nhanh!
Nghe nói có người ở giai đoạn này phải dùng tới ba năm năm năm, phải thất bại
tới mấy lần mới có thể thành công.
Nếu như ở tại bình thường Tần Phàm cũng có thể tùy ý cho Kỷ Huyên Nhi cẩn thận
tìm hiểu đột phá, nhưng hiện tại hai người mới vừa đi tới thế giới này, căn
bản còn chưa hiểu biết gì, hắn muốn tìm kiếm nơi ở của nhân loại trước tiên
sau đó tìm hiểu giải thích rõ ràng, nhưng hiện tại xem ra vẫn phải vượt qua
một đoạn thời gian dài ngay tại vùng đất hoang sơn dã lĩnh này chờ đợi cho Kỷ
Huyên Nhi đột phá hoàn toàn.
– Nhưng như vậy cũng tốt, hiện tại tuy rằng ta đã đột phá tới bát cấp võ
thánh nhưng ở thế giới này thực lực như vậy phỏng chừng là không đáng gì, thừa
dịp cơ hội rảnh rỗi tăng thêm một chút thực lực rồi đi tìm thành thị của nhân
loại, như vậy sẽ an toàn hơn một chút.
Ngay lập tức Tần Phàm cũng tự an ủi mình.
Kế tiếp hắn nhìn thoáng qua Kỷ Huyên Nhi còn đang lẳng lặng cảm ngộ, sau đó
lại đi ra ngoài sơn động.
Đi ra sơn động, Tần Phàm nhìn thấy hồng mục chiến trư còn đang hấp thu thiên
địa nguyên khí, tu luyện của nó thoạt nhìn rất thú vị, ngửa mặt lên trời làm
ra tư thế như muốn nuốt chửng thiên địa, những gai nhọn chỉ hướng trời cao,
nhìn qua có chút uy phong lẫm lẫm.
Cảm nhận được Tần Phàm từ trong sơn động đi ra, tiểu gia hỏa tinh thần dịch
dịch chạy tới, nhu thuận cúi đầu dùng mũi cọ cọ lên thân thể Tần Phàm, tựa hồ
đang cảm kích hắn đã mang theo nó đi tới thế giới thần kỳ này.
Nhìn hành động giống như một tiểu hài tử của hồng mục chiến trư, Tần Phàm
không khỏi mỉm cười, ngẩng đầu nhìn lên chiến trư vương đã lớn hơn ngày trước
thật nhiều, bàn tay của hắn ôn nhu vuốt ve đầu của nó, chẳng biết tại sao ở
lần đầu tiên khi gặp tiểu chiến trư này, hắn lại đặc biệt có hảo cảm với nó,
cho nên đã đem Long Tuyền Đan thập phần trân quý cho nó sử dụng.
Ngay sau đó hắn thoáng do dự một chút, cuối cùng lấy ra yêu tinh hạch của cửu
cấp yêu thú Cửu U Ngân Giao, mỉm cười lắc lắc ngay trước mặt hồng mục chiến
trư.
– Ô ô…
Hồng mục chiến trư đang hưởng thụ Tần Phàm vuốt ve, mà khi nhìn thấy viên yêu
tinh hạch màu bạc lập tức mở trừng hai mắt, lộ ra vẻ sáng rọi như tiểu hài tử
nhìn thấy kẹo ngọt, trong miệng hưng phấn nhỏ giọng kêu lên.
– Đừng kêu!
Sợ quấy rầy Kỷ Huyên Nhi đang đột phá trong sơn động, Tần Phàm đưa ngón tay
lên môi làm ra động tác đừng lên tiếng. Mà hồng mục chiến trư tựa hồ lập tức
hiểu được ý tứ của hắn, không hề tru lên, chỉ khom nửa người làm nũng cọ cọ
lên trên người hắn.
– Được rồi được rồi…chờ ta đem viên cửu cấp yêu tinh hạch này luyện thành đan
dược rồi cho ngươi, như vậy mới có hiệu quả lớn hơn nữa, dùng vào liền có cơ
hội trở thành cửu cấp yêu thú!
Tần Phàm chịu không nổi hành động thật nhân tính hóa của gia hỏa kia, chỉ đành
cười nói.
Hồng mục chiến trư đã đạt tới trình độ của bát cấp yêu thú, hơn nữa đi tới thế
giới này đã nhận được tẩy lễ cùng đột phá, thực lực đã rất khá, nếu được thêm
đan dược do Tần Phàm luyện chế, cũng có khả năng đột phá tới cửu cấp yêu thú.
Đương nhiên, cửu cấp yêu thú cũng không phải tầm thường, không phải dễ dàng
liền có thể đạt tới, còn phải xem chính vận mệnh của hồng mục chiến trư thế
nào.
Nhưng Tần Phàm nhìn thấy một đầu tứ cấp yêu thú nho nhỏ ngày trước đã có thể
đạt tới trình độ như bây giờ, hẳn là trời sinh có được phúc duyên sâu nặng,
cho nên hi vọng trở thành cửu cấp yêu thú là khá lớn.
Đem yêu tinh hạch xem xét một chút, Tần Phàm lấy ra dược đỉnh.
Nhắc tới Đan Võ Thần Đỉnh còn cất giữ thật nhiều bí mật mà hắn còn chưa tìm
hiểu được rõ ràng, hơn nữa đối với việc Cổ Mặc từng sống nhờ trong đỉnh hiện
giờ cũng không thấy bóng dáng, bây giờ nhìn vật nhớ người, thật cảm thấy có
chút thương cảm.
Nhưng sau khi Tần Phàm đi vào thế giới này, lại mơ hồ có một cảm giác một tia
linh hồn liên hệ giữa hắn cùng Cổ Mặc, hắn cảm giác được trong thế giới này có
được chân khí của Cổ Mặc!