Dị Thế Tà Quân

Chương 527: Tranh đoạt.

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

– Tư Không thế gia, ra giá năm mươi vạn lượng!

Quân Mạc Tà nghe thanh âm quen thuộc bèn nhìn lại phát hiện ra người
ra giá cũng từng quen biết, chính là Tư Không Ám Dạ gia chủ Tư Không
thế gia. Thấy Quân Mạc Tà nhìn sang, Tư Không Ám Dạ mỉm cười.

Người nâng giá lần này chính là do Quân Mạc Tà đã an bài trước đó.
Vốn là hiện tại cũng không cần phải tăng giá thêm nữa nhưng Tư Không
Ám Dạ lại không nhịn được cô đơn mà mở lời tăng thẳng từ ba mươi lăm
vạn lên năm mươi vạn lượng. (Chương trước là 30v mà sang c này 35v? Cha
tác giả này nhầm lẫn j à .)

Gã họ Vệ hổn hển nhìn lại:

– Họ Tư Không kia, ngươi có nhiều vàng như vậy sao? Không cần nâng bừa
như vậy đâu!

Tư Không Ám Dạ hừ một tiếng đáp lời:

– Có hay không thì cũng không đến lượt Giang Đông Vệ gia các ngươi
quan tâm. Không có tiền thì ngậm miệng lại!

Quân Mạc Tà vừa nghe vừa khó hiểu không biết giữa hai nhà có thù
hận gì.

Ở trên lầu Mai Tuyết Yên đã sớm phân phó cho Quản Thanh Hàn ghi lại,
phía trên bốn chữ Tư Không thế gia lại còn làm ký hiệu. Tư Không thế
gia hiện tại có thể xem như là một trong các đồng minh của Quân gia,
thử hỏi sao lại không tăng cường chú ý chứ?

Phía dưới lại có người tăng giá:

– Bình Đính Quan gia ra giá năm mươi hai vạn lượng!

– Tây Nam Phi gia ra giá năm mươi ba vạn lượng!

– Đông Bắc Tiên Vu gia tộc ra giá sáu mươi vạn lượng!

Một nhà rồi lại một nhà lần lượt ra giá. Tư Không Ám Dạ và người
Vệ gia cũng đều ngồi xuống. Mặt khác còn có một số thế gia lại
ngồi yên bất động. Có năm mươi phần, giờ mới chỉ phần thứ tư, cũng
không cần phải gấp rút gì. Nhưng cũng không ít người muốn tranh thủ
lúc bắt đầu mua được mới yên tâm.

Quân Mạc Tà mồm miệng liến thoắng văng cả nước bọt không ngừng thêm
mắm bỏ muối, đổ dầu vào lửa đem không khí hiện trường nung lên hừng
hực.

– Còn có ai tăng giá nữa không? Có ai không chứ hả? Giá hiện tại
là sáu mươi vạn lượng! Sáu mươi vạn lượng lần đầu tiên, à mà bên
kia lại có bằng hữu giơ thẻ lên rồi, xem ra thực lực quả nhiên hùng
hậu! Hắn ta ra giá sáu mươi lăm vạn lượng, sáu mươi lăm vạn lần đầu
tiên! Bên kia lại ra giá sáu mươi tám vạn lượng rồi, vậy thì sáu
mươi tám vậy! Diệp Cốt đan tốt như vậy, nguyên liệu luyện chế chắc
chắn hoàn toàn là loại trân quý hiếm có, nếu qua hôm nay chắc gì
đã lại gặp được, thật là! Có người đã ra giá bảy mươi vạn lượng
rồi! Tất cả các vị ai cũng là người hiểu chuyện, tí xíu vàng bạc
nho nhỏ này có đáng gì chứ? Tương lai gia tộc mới là quan trọng
nhất! Ngày nay vất vả cho ngày sau huy hoàng, mai này có thể đánh
ngã kẻ thù trong biển lửa, gia tộc hưng khởi! À mà bằng hữu bên
kia, gì chứ? Tám mươi vạn! Là tám mươi vạn lần đầu tiên đó! Con số
này có thể quả thật rất đáng sợ nhưng hãy suy nghĩ một chút, chỉ
tám mươi vạn lượng có thể chấn hưng gia tộc, tồn tại muôn đời thì
tính là cái gì chứ! Tám mươi vạn lần thứ nhất!

Quân Mạc Tà trổ hết mồm mép dùng hết văn phong lưu loát giương đông
kích tây kéo giá lên được tám mươi vạn nhưng lại không thể tăng thêm
nữa. Dù sao thì tám mươi vạn lượng hoàng kim cũng không phải chỉ là
tám mươi xu quèn, số tiền như vậy cũng đã kinh khiếp lắm rồi! Quân
Mạc Tà miệng khô lưỡi đắng cuối cùng cũng thất vọng gõ búa phán:

– Tám mươi vạn lượng lần thứ hai. Tám mươi vạn lượng lần thứ ba,
thành giao!

“Lại chỉ đáng giá có tám mươi vạn lượng hoàng kim thôi sao? Đây
chính là linh dược hiếm có trên đời có thể cải tạo hoàn toàn khả
năng của huyền giả mà chỉ bán được có mấy xu như vậy còn có lẽ
trời hay không chứ! Ta khinh, chỉ là một đám lão già cổ hủ không
biết thời cuộc! Nếu biết trước như vậy đã nâng giá khởi điểm lên
một chút!”

Quân Mạc Tà thiếu gia trong bụng liên tục rủa thầm, đối với phiên
giao dịch vừa rồi rõ ràng vẫn còn bất mãn, nhưng đối với các thế
gia dưới kia đều đã có cảm giác miệng khô lưỡi nóng!

Phần đan dược thứ tư được mua lại với giá tám mươi vạn lượng vàng
ròng!

Giá trên trời a! Quả là một cái giá trên trời!

Cái này không phải chỉ là tám mươi vạn lượng bạc trắng hay tám mươi
đồng tiền! Hầu hết thế gia lâu đời đều có thể chi ra một lúc vài
chục vạn lượng hoàng kim, cũng như Hoàng gia vậy, nhưng cũng gây tổn
thương nguyên khí. Đối với nhà khác đã đến mức tổn thương nguyên
khí, Hoàng gia lại chính là táng gia bại sản…

Nếu không phải vì tương lai gia tộc, ai lại bỏ tám mươi vạn lượng
hoàng kim mua hai mươi viên thuốc chứ? Trung bình mỗi viên là bốn vạn
lượng chứ ít gì, nếu tính toán thì ai ở đây cũng có cả giác đầu
mình phình to ra!

Nhìn lại người mua được hàng chính là một lão nhân sắc mặt u ám.

Lão giả tóc trắng còn hơn bạc mang theo ánh mắt sắc bén. Sắc mặt
dù âm trầm nhưng trong khóe miệng lại hiện lên một tia vui mừng xem
lẫn đắc ý.

– Chính là gia chủ Công Tôn gia Công Tôn Tuyệt Đao!

Có kẻ đã thấp giọng gọi ra tên người đã tung tám mươi vạn lạng đổi
lấy hai mươi viên đan dược.

Tất cả mọi người trong lòng chợt lạnh, thì ra là hắn! Theo lời đồn
thì lão ta có tầm nhìn xa trông rộng hùng danh một phương xem ra còn
sai lệch, dùng một số vàng lớn như vậy với giá trên trời rước về
hai mươi viên thuốc lại còn có cảm giác may mắn, không phải người
đang nằm mộng thì còn là cái gì nữa!

Nghe danh không bằng gặp tận mắt a!

– Quả nhiên nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt quả nhiên bất
phàm! Ta đã sớm nghe nói Công Tôn gia chủ Công Tôn Tuyệt Đao luôn nhìn
xa trông rộng, Công Tôn gia chỉ trong hơn ba mươi năm đã phát dương quang
đại, từ một thế gia tầng thấp trở thành thế gia hàng đầu, quả
nhiên danh bất hư truyền, tầm nhìn sâu sắc! Hơn nữa theo bản ghi chép
thì Công Tôn Tuyệt Đao tâm cơ sâu sắc, giỏi đối nhân xử thế, hơn nữa
mưu trí cũng thuộc hàng nhất lưu, đáng để mời chào!

Mai Tuyết Yên ở trên lầu phát ra lời bình.

Độc Cô TIểu Nghệ múa bút như bay ghi lại không sót chút gì.

Trên đài kia, Quân Mạc Tà mới vừa từ trong tâm viên ý mãn (vui vẻ
hài lòng) lấy ra phần đan dược thứ năm, lại cất giọng dụ hoặc:

– Các vị, thời cơ đã tới, thời khắc sáng tạo nên tương lai huy
hoàng của gia tộc đang ở ngay trước mặt mọi người, còn chờ gì nữa?
Chỉ cần lấy được hai mươi viên đan dược này về đến nhà thì thể nào
cũng là bậc công thần! Ngày sau khi gia tộc quật khởi hẳn không thể
quên công lao của các vị! Thể nào cũng thành bậc thánh nhân được
sùng bái thiên thu vạn tái! Lại nói thêm một lần nữa, Diệp Cốt đan
chính là đan dược thế gian hiếm có, có thể nói là trước nay không
có mà sau cũng không, thế nên hãy dùng hết tài lực mà thu lấy, mai
này lợi ích thu được có thể gấp nhiều lần, thậm chí hơn mười lần
vốn bỏ ra! Hiện tại, phần đan dược thứ năm đang ở đây, nhìn cho rõ
đi, quy tắc như cũ. Mọi người bên dưới ai có cách nào dùng cách đó,
phô hết tài nghệ! Để xem cuối cùng nhà nào sẽ cười sau cùng!

Quân Mạc Tà nói một hơi không nghỉ, nhưng ai nấy cũng đều đem tất cả
quên bằng hết, cũng chẳng thèm tập trung vào tính toán mai này khả
năng sinh lợi gấp mấy lần, thuốc này vì cao thủ tương lai của gia
tộc mà chuẩn bị, phí mất viên nào chết viên ấy, sao lại còn có
thể đầu cơ để kiếm lời chứ? Ai cũng không thèm suy xét rõ ràng lời
nói của Quân đại thiếu gia mà tập trung vào đấu giá, cứ một người
rồi lại một người kêu giá, so kè nhau.

Nhất thời, không khí sôi nổi chưa từng có. Rất nhiều người đều không
tưởng tượng được hôm nay dùng một cái giá không thể tưởng tượng mua
lấy Diệp Cốt đan, sau nhiều năm trôi qua khi một đời Tà Quân không còn
nữa, thì chính những viên đan dược ấy chỉ cần xuất hiện ở phòng
đấu giá thì ít nhất cũng treo biển ba trăm vạn lượng hoàng kim, mà
chỉ một viên thôi đã phải dùng đến cái giá trên trời kia!

Thế nên Quân đại thiếu gia có nói đến thần dược có thể đảm bảo
giá trị hiện thời đồng thời còn phát sinh lợi nhuận cũng không
phải chỉ là nói chơi mà còn chính là sự thật, tất nhiên sự thật
này ngày sau sẽ bàn tới!

Mà điều khiến mọi người ngoài dự kiến chính là ngoại trừ phần
thuốc thứ tư cần đến tám mươi vạn lượng mới có được thì sau đó
lại càng tăng lên, thấp nhất cũng là tám mươi lăm vạn lượng hoàng
kim cho một phiên đấu giá!

Cứ một phần thuốc được bán đi thì không khí trong sân lại càng trở
nên kịch kiệt hơn. Ở trên lầu Mai Tuyết Yên tiếp tục phân tích lập
kế hoạch chỉ đạo cho Quản Thanh Hàn và Độc Cô Tiểu Nghệ múa bút
không ngừng, chẳng mấy chốc chữ đã điểm đầy một xấp giấy, tin tức
cũng càng lúc càng cụ thể, mục tiêu cũng ngày càng rõ ràng, đội
hình phân chia thế gia càng ngày càng lộ ra rõ ràng.

Nói đến Xà Vương Thiên Tầm ở Thiên Phạt Sâm Lâm còn phải làm chân thư
ký cho lão đại Mai Tuyết Yên làm công việc phân loại chỉnh sửa tư
liệu, lại phải để mắt xem ai cần cái gì vươn tay cung ứng kịp lúc.

Diệp Cốt đan lúc này đã thể hiện được giá trị của mình, khiến cho
quan hệ giữa các đại gia tộc ngày càng lộ rõ như ban ngày. Nếu như
có gia tộc đối thủ muốn cạnh tranh, vậy thì ngay lập tức hét giá
cao lên, nếu như mình mua được thì càng tốt, mà kể cả nếu không mua
được thì cũng phải để đối phương bỏ lại ít nhiều tâm huyết, dù gì
thì cũng không phải tiền mình bỏ ra.

Trong bầu không khí cổ quái như vậy, không cần để tâm đến già trẻ
lớn bé, ai ai cũng xông lên, ánh mắt càng ngày càng đỏ lên. Tranh
chấp càng ngày càng gay cấn, bắt đầu xuất hiện lời cạnh khóe, xong
lại đến chửi rủa, thiếu chút nữa đã đánh nhau tại chỗ.

Nếu không phải có người của tam đại thánh địa đang ở chỗ này trấn
thủ thì chỉ cần gây một tàn lửa, nơi đây chỉ sợ sẽ ngay lập tức
biến thành một trận đồ sát thấm đẫm huyết tinh!

Bất kể là có mua được hay không thì ai nấy đều không có rời đi.

Bởi vì ai cũng muốn xem xem năm mươi phần đan dược này sẽ rơi vào tay
ai. Cuối cùng là sẽ lọt vào tay nhà nào? Mà nhà này cũng sẽ được
tất cả đối đãi, thay đổi quan hệ, tiếp theo sẽ xem xét thế hệ tiếp
theo còn ai là tuổi trẻ anh hùng kiệt xuất, tất cả chuyện này đều
bị thiên hạ dòm ngó.

Họ có thể là đồng minh tương lai, mà cũng có thể chính là kẻ thù
tương lai diệt môn chính mình!

Ai dám thả lỏng không thèm đề phòng

Thế nên ở giữa sân số người tụ tập không hề giảm, mà không khí lại
càng ngày càng nóng hơn, gay cấn hơn.

Chỉ đấu giá đơn giản như vậy, thẳng đến lúc dùng cơm trưa mà chỉ
bán đi được có mười hai phần! Tốc độ quả thực có thể so với sên
bò! Nhưng ai nấy đều không biết mệt, tập trung lại ồn ào xem náo
nhiệt, đối chọi với nhau, uy hiếp lẫn nhau, tọc mạch khiếm khuyết
đối phương, cơ bản chính là ân oán của toàn đại lục đều phô bày ra
phiên bản thu nhỏ tại chỗ này.

Điều này khiến cho hai vị cô nương Quản Thanh Hàn và Độc Cô Tiểu
Nghệ mệt đến bở cả hơi tai.

Chỉnh sửa toàn bộ tư liệu lại chính là phần công tác nặng nhọc
nhất! Lúc này, cả hai đều có chút hâm mộ tên Đường Nguyên mập mạp
kia, hắn chỉ cần dọn sạch đống vàng, thoải mái biết bao nhiêu, không
giống như tại chỗ này bút lông vung mực ướt cả trang giấy cho thấy
tốc độ phải nhanh như thế nào? Chưa tính còn có năm sáu trăm người
nói chuyện ồn ào phía dưới! Lại còn phải viết cho ngay hàng thẳng
lối, việc này làm tổn hao đầu óc tới cỡ nào chứ.

Nếu không phải đã có Mai Tuyết Yên ở một bên phụ trách việc tổng
kết, chỉ sợ cả hai hiện tại đã muốn gục xuống dưới áp lực tinh
thần khủng khiếp. Những tài liệu này chính là căn cơ cho hướng phát
triển Quân gia, nếu có bất kỳ sai lầm nào dẫn đến nhận thù thành
bạn thì hậu quả đó ai có thể gánh chịu?

Dù hiện tại là mùa đông nhưng mồ hôi cũng đã thấm ướt áo hai người
con gái.

Chỉ có Mai Tuyết Yên không giống ai trên mặt vẫn nở nụ cười, nhưng
trong lòng lại lo âu nặng trĩu!

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận