Hai tay Lý Đồng mất khống chế mà run rẩy, bỗng dưng nhào vào chú chó.
Cũng may chú chó nhanh nhẹn tránh được, chú ta hoảng sợ, liều mạng trốn.
Lý Đồng đuổi theo phía sau, trong phòng, chú chó vừa chạy quanh phòng vừa sủa, còn nhảy cả lên giường. Lý Đồng hưng phấn tru lên như sói vậy, làm chú chó sợ tới mức thân mình run lên, liều mạng chạy.
“Quái vật gì đây, điên rồi sao?” Trong lòng chú chó sửng sốt.
Lý Đồng đuổi theo chú chó, bị ngã xuống giường, sau4đó đứng dậy vòng qua giường, tiếp tục điên cuồng đuổi theo. Chú chó hoảng loạn nhanh chân bỏ chạy. Chó ta tỏ vẻ mình vẫn là một chó nhỏ, không ngờ lại xui xẻo như vậy. Lúc đang bối rối chạy trốn, chân chú chó không cẩn thận đá văng cửa tủ quần áo ra. Lý Đồng liếc thấy trong ngăn tủ lại có một cái tủ lạnh nhỏ. Cô ta đột nhiên khựng lại, không đuổi theo chú chó nữa mà bò đến giật mạnh cửa tủ lạnh ra.
Những thứ có trong tủ không quá lạnh, có số cô la, một lon bia, còn có một cái chai nữa. Đúng vậy! Cô ta cần cái chai. Lý Đồng nhanh chóng vặn nắp, đặt chai xuống đất rồi ngồi xuống… Thuốc mà Lý Đồng uống có tác dụng rất mạnh, cô ta giải quyết mấy lần mà vẫn chưa đỡ. Hơn nữa chai rượu này quá bé, vừa lạnh lại vừa cứng, không có cảm giác gì, chỉ có mỗi cái miệng tròn của chai. Lý Đồng kiệt sức, cô ta giờ giống như người điên trần truồng đi trên đường vậy. Cô ta bò trên mặt đất, lấy đồ ăn và rượu trong tủ lạnh ra nhét vào miệng. Uống nhiều thành say, lại muốn tiểu tiện. Lý Đồng “buồn” quá, kẹp chặt hai chân lại mà giậm. Cuối cùng thật sự không nín được, cô ta “giải quyết ngay tại chỗ, mới có sức lực tiếp tục chuyện vừa rồi. Lý Đồng ghê tởm đến mức ăn uống tất cả thức ăn bị vương vãi trong phòng… Cô ta không biết có phải đã ăn thứ gì kỵ nhau hay không mà cô ta liên tục bị tiêu chảy.
Bụng đau đến mức phải lăn lộn trên mặt đất, trên người dính toàn phò* lỏng. Sau đó cô ta lại thấy cơ thể trống rỗng, không bắt được chó, chỉ có thể dùng chai rượu tự giải quyết.