Triệu Hoán Thần Binh

Chương 987: Lấy đức thu phục người (hạ).

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Tạp Đức vừa dứt lời, Độc Cô Cửu Thiên nhìn hướng Vu Nhai, gã có cùng cảm giác
như Tạp Đức thiếu gia. Tuy Độc Cô Cửu Thiên nghe Vu Nhai nhắc đến Cổ Duệ chi
dân, hậu duệ của thần nhưng gã không rõ đó là cái gì, có cảm giác đi tới thế
giới khác.

– Đương nhiên không phải. Người này là Cổ Duệ chi dân, một loại nhân loại
viễn cổ tự xưng là hậu duệ của thần. Nói ra thì dài dòng, ta không nói nhiều.
Tin tưởng khi Độc Cô huynh trở về Độc Cô gia, báo bốn chữ này cho Độc Cô gia
chủ thì gia chủ sẽ nói hết cho ngươi nghe. Tóm lại đây là một chủng tộc rất có
thể sẽ hủy diệt Thần Huyền đại lục ta. Có lẽ không lâu sau Cổ Duệ chi dân sẽ
tấn công Thần Huyền đại lục.

Vu Nhai lười giải thích nhiều vì sẽ tốn thời gian rất dài.

Hơn nữa hai người trước mắt một là từng có thù với Vu Nhai, tuy bây giờ Độc Cô
Cửu Thiên đã đổi tính nhưng kêu hắn chấp nhận gã, làm bằng hữu ngay thì không
thể. Nếu không phải Vu Nhai nể mặt Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Huyền có lẽ Vu
Nhai đã đánh Độc Cô Cửu Thiên, không thể giết nhưng có thể dùng ngôn ngữ công
kích, buộc gã bồi thường đủ thứ, xin lỗi hắn.

Người kia tức là Tạp Đức thiếu gia thì không cần nói nhiều, gã có cũng như
không.

Mắt Tạp Đức thiếu gia lóe tia sáng mở miệng nói:

– Chẳng lẽ Huyền Binh đế quốc phái sứ đoàn đi là vì . . .

Vu Nhai lạnh lùng nói:

– Đúng vậy! Là liên quan đến chủng tộc này, nếu không thì ngươi nghĩ hai đế
quốc đánh mấy ngàn năm sao đột nhiên hòa hảo?

Vu Nhai không giải thích nhiều, nói với Độc Cô Cửu Thiên:

– Độc Cô huynh, lúc trước ta đã nói Độc Cô Cửu Tà có mặt tại đây là vì hắn
thuộc sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đi Ma Pháp đế quốc đương nhiên ta cũng vậy.

– Cái này . . .

Độc Cô Cửu Thiên không tiêu hóa nổi chuyện trước mắt, quá đột ngột. Độc Cô Cửu
Tà là người trong sứ đoàn Huyền Binh đế quốc? Sứ đoàn Huyền Binh đế quốc là
cái gì? Quá rối loạn, nhưng có một điều Độc Cô Cửu Thiên thấy mừng là Vu Nhai
không phải người của Ma Pháp đế quốc.

Thiên tài như vậy sao có thể là huyền binh giả của Ma Pháp đế quốc được? Không
phải là tốt rồi, rất tốt.

Độc Cô Cửu Thiên thầm suy đoán:

– Sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, xem ra Cu huynh là thiên tài trong Huyền Binh
đế đô.

Vu Nhai nói:

– Tóm lại chuyện là như thế, nơi đây không tiện ở lâu, không chừng Lam Thương
Tử tùy thời sẽ đến. Không biết còn bao nhiêu Cổ Duệ chi dân, chúng ta phải rời
khỏi chỗ này ngay.

Không biết Vu Nhai cố ý hù dọa, chỉ một mình Đan Diễm Tâm đã khó đối phó thế
này, nếu kéo thêm mấy người thì sao chịu nổi?

Vu Nhai từng đấu với Lam Thương Tử, biết về thực lực, tâm tính của nam nhân bí
ẩn mạnh hơn Đan Diễm Tâm nhiều.

Vu Nhai ngừng một lúc, nói với Độc Cô Cửu Thiên:

– Nhưng vì ta có cục nợ này, hắn là đệ tử cao tầng Ma Pháp đế quốc, che giấu
bí mật, có tác dụng lớn với Huyền Binh đế quốc ta. Hơn nữa ta phải mang bầy ma
thú này trở về Huyền Binh đế quốc nên không tiện về lại sứ đoàn Huyền Binh đế
quốc, mong Độc Cô huynh đi một chuyến giúp ta.

Độc Cô Cửu Thiên vẫn không tiêu hóa được chuyện phức tạp trước mắt, nhưng nghe
Vu Nhai nói có lẽ còn vài người giống Đan Diễm Tâm thì biết giờ không phải lúc
hỏi nhiều. Có lẽ khi trở về gã hỏi Độc Cô Cửu Tà sẽ biết.

Độc Cô Cửu Thiên siết chặt nắm tay nói:

– Ta biết rồi, ta nhất định sẽ đưa tin Vu huynh an toàn trở về.

Vu Nhai dùng biểu tình các binh linh cực kỳ xa lạ nghiêm túc nói với Độc Cô
Cửu Thiên:

– Vậy xin cáo từ. Nhớ kỹ, nếu trên đường đi Ma Pháp đế đô lại gặp Cổ Duệ chi
dân thì đừng háo thắng, trốn đi, giữ mạng mới là quan trọng nhất.

Nói đến đây Vu Nhai nhíu mày, biểu tình nghiêm túc muốn nói lại thôi.

– Vu huynh còn có lời gì xin cứ nói, bất kể thế nào Độc Cô Cửu Thiên ta thiếu
ngươi một mạng.

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Vu Nhai lắc đầu, nói:

– Không có gì, thôi, sau khi Độc Cô huynh gặp Độc Cô Cửu Tà thì biết. Đến lúc
đó hy vọng Độc Cô huynh đừng quá để bụng, dù sao ai cũng có tuổi trẻ bồng bột.
Ta tin mấy năm nay Độc Cô huynh thay đổi rất nhiều, không còn là Độc Cô huynh
trước kia.

Vu Nhai xoay người rời đi, bộ dạng cao tăng đắc đạo lòng ta rộng như biển,
hoặc đại hiệp trong giang hồ không ai không phục.

Vu Nhai nặng nề nói:

– Bảo trọng!

Vu Nhai dẫn hàng trăm thú thân thích của Xích Thố rời đi.

– Chít chít!

Tiểu Hắc vội chạy theo Vu Nhai, khó hiểu nhìn bóng lưng hắn.

Tiểu Hắc chợt hiểu ngoái đầu nhìn Độc Cô Cửu Thiên đứng trân trân. Nam nhân
Tiểu Hắc tội nghiệp nhìn Độc Cô Cửu Thiên, cái tên này còn giữ tuổi trẻ bồng
bột thì tốt rồi, cùng lắm bị Vu Nhai đánh một trận. Nhưng với tính cách hiện
giờ của Độc Cô Cửu Thiên chắc chắn đời này sẽ bán thân, làm tiểu đệ cho tên
lưu manh kia suốt đời, sao không tội nghiệp?

Độc Cô Cửu Thiên nặng nề nói:

– Bảo trọng!

Trong mắt Độc Cô Cửu Thiên chất chứa càng nhiều thắc mắc.

– Vu huynh nói câu cuối là sao? Thôi, đợi khi tìm Cửu Tà là rõ ràng, phải hỏi
hắn Vu huynh rốt cuộc là ai? Tại sao mạnh như vậy? Nhân phẩm cũng tốt, trước
kia chưa từng nghe nói có thiên tài như vậy. Khoan, sao Vu huynh đột nhiên có
nhiều ma thú đi theo?

Độc Cô Cửu Thiên chợt nhận ra vấn đề này, gã trợn to mắt nhìn đám thú thân
thích của Xích Thố chạy nhanh đi.

Độc Cô Cửu Thiên lẩm bẩm:

– Những con ma thú này là gì?

Trong đầu Độc Cô Cửu Thiên xẹt qua tư liệu ma thú từng thấy trong Độc Cô gia:

– Thanh kỳ tuấn mã thú, một trong những hậu đại bá chủ bầu trời thanh hồ kỹ
vĩ thú tạp giao. Thanh kỳ tuấn mã thú sinh ra ở vùng đất táng long tận cùng
phía tây, số lượng thưa thớt, tốc độ siêu nhanh, tính tình nóng nảy hầu như
không thể thuần hóa. Ngàn năm trướ vô số người yêu thích kỵ binh muốn có thanh
kỳ tuấn mã thú mà không được, nổi tiếng là kỵ binh thú đẳng cấp ảo tưởng.

Nghĩ đến đây, Độc Cô Cửu Thiên càng há to mồm, trong phút chốc không nói nên
lời.

Độc Cô Cửu Thiên khẽ thở dài:

– Vu huynh có thể thuần phục loại ma thú vô số đoàn trưởng kỵ binh mơ ước,
rốt cuộc Vu huynh là thần thánh phương nào?

Cuối cùng Độc Cô Cửu Thiên không được đến đáp án, trong lòng gã ôm nhiều thắc
mắc đi hướng Ma Pháp đế đô.

Khi Độc Cô Cửu Thiên ôm các loại thắc mắc thì Vu Nhai kêu la với Tiểu Hắc nhìn
mình chằm chằm bằng ánh mắt kỳ dị.

– Cha nó, Tiểu Hắc, nhà ngươi nhìn ta như thế làm gì? Ta đang lấy đức thu
phục người, lấy đức thu phục người! Ngươi có hiểu không?

Không chỉ Tiểu Hắc, đám binh linh trong cơ thể khi biết quá khứ của Vu Nhai và
Độc Cô Cửu Thiên đều lộ ánh mắt kỳ dị.

Khi ở Vu gia thì Phong Doanh, Thôn Thiên kiếm linh đã theo Vu Nhai nên hiểu rõ
hắn và Độc Cô Cửu Thiên có mối thù gì. Đôi khi Phong Doanh có tiềm chất bà
tám, kể ngay cho các binh linh biết.

Tuy Tiểu Hắc không biết nhưng nó là ma thú nghịch thiên, tính cách con nít,
thông minh hơn Tiểu Thúy nhiều. Tiểu Hắc có nghi ngờ về biểu hiện kỳ lạ của Vu
Nhai.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận