– Sau khi trốn ra Lạc Thiên vương quốc thì ta xông vào Chuy Lĩnh hành tỉnh,
chuyện này nàng đã biết đúng không?
Vu Nhai tiếp tục bổ sung chỗ hổng trong câu chuyện của Dạ Tình:
– Ta và Nguyệt Lâm Sa không gặp tiền bối người lùn gì mà là bị nhốt trong sơn
cốc. Bên trong sơn cốc giấu một tánh chuy binh linh người lùn, ta mất tám
tháng mới dung hợp được, phá công đi ra. U Hoang kiếm thì ta không dung hợp,
lúc trong Mê Vụ sơn mạch Bắc Đẩu hành tỉnh gặp một vị tiền bối mấy trăm năm
trước lấy được quang minh thánh nữ thời bấy giờ, được đến truyền thừa nên mới
học U Hoang kiếm kỹ.
Vu Nhai ngẫm nghĩ, tạm thời không nói rõ tất cả ra. Dù sao chỗ này không mấy
an toàn, còn có Nghiêm Sương là người ngoài. Vu Nhai không xem Nghiêm Sương là
nữ nhân của mình, Tiểu Mỹ thì hắn bản năng coi nàng là người của mình. Đừng
nói Nghiêm Sương, trời biết trong di tích ma pháp viễn cổ có Cổ Duệ chi dân
rình rập trong bóng tối không? Nếu Cổ Duệ chi dân biết Vu Nhai có Huyền Binh
Điển thì phải làm sao? Xui xẻo bị Cổ Duệ chi dân công kích thì tàn đời.
Trong lòng Vu Nhai không muốn nói ra bí mật Huyền Binh Điển ngay bây giờ, hắn
chờ ngày nào đó có thể tung hoành Thần Huyền đại lục không chịu trói buộc mới
thổ lộ với người thân.
Mấy lần Vu Nhai định nói với Thủy Tinh nhưng thất bại khiến hắn cảm thấy ông
trời không cho hắn nói ra sớm.
Hoàng Phủ Cung, Ngũ Thanh đứng chếttrân, không biết trả lời ra sao.
Hình Uyển không có thời gian tìm ‘các tỷ muội tốt’ năn nỉ, nếu là người thông
minh thì nên biết bọn họ chết chắc rồi. Vu Nhai nói ra nhiều bí mật thì làm
sao Hình Uyển, Hoàng Phủ Cung, Ngũ Thanh sống nổi? Ba người còn đang trong sự
rung động.
Những gì Vu Nhai nói công chúa Nguyệt Lâm Sa cũng biết nên không xem như là bí
mật.
Dạ Tình không buông tha cơ hội đào bí mật của tên khốn này:
– Vậy còn con quái long, liêm đao Tử Thần, lưỡi dao là sao?
Càng nghe Vu Nhai kể nhiều bí mật thì Dạ Tình càng bực mình, thì ra nàng không
hiểu nhiều về hắn. Ngẫm kỹ lại sẽ thấy Vu Nhai che giấu rất sâu.
Nếu lúc trước công chúa Nguyệt Lâm Sa có nhiều mối nghi ngờ thì những người
khác cũng có.
Trước kia bọn họ bị quy tắc huyền binh ngàn vạn năm trói buộc suy, bây giờ Vu
Nhai phá vỡ quy tắc thì tại sao không phá vỡ hoàn toàn được? Đương nhiên nếu
chỉ là ngũ hệ huyền binh giả thì vẫn còn trong quy tắc.
Ngũ hệ huyền binh giả đã là rất nghịch thiên, trong lịch sử ghi lại hai, ba
người.
Vu Nhai cười ngại ngùng:
– Có một số việc chờ chúng ta về nhà, chậm rãi thủ thỉ trên giường.
Vu Nhai có quá nhiều bí mật, tuy nói ra rất rung động, rất oai nhưng nhiều
người biết không hay. Nghịch thiên cũng phải có chừng mực.
– Ai cùng ngươi lên . . .
– Tiểu Mỹ cũng muốn ở trên giường nghe ngươi từ từ nói!
Dạ Tình không kịp xấu hổ cãi lại thì Tiểu Mỹ đã nhảy ra biểu thị công khai
quyền lợi của mình.
– Còn nữa, Dạ Tình tỷ nói nàng chắc chắn gả cho siêu lừa đảo nhà ngươi, vậy
ta muốn cùng Dạ Tình tỷ gả cho ngươi!
Dạ Tình không biết nên nói cái gì:
– Tiểu Mỹ . . .
Lúc trước Dạ Tình đã hứa với Tiểu Mỹ, tên khốn Vu Nhai chiếm của hời!
Nghiêm Sương há hốc mồm, nàng cảm giác mình là người ngoài.
– Đó là tất nhiên. Tiểu Mỹ, Dạ Tình và siêu lừa đảo vĩnh viễn không tách rời,
chắc chắn khi đó sẽ ở cùng nhau.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Vu Nhai híp mắc háo sắc nhìn bộ ngực to của Tiểu Mỹ, hắn rất muốn mau chóng về
nhà, làm một cái giường lớn, chăn to, vừa kể chuyện vừa làm yêu.
Vu Nhai thầm nghĩ:
– Nhưng Tiểu Mỹ đã trưởng thành chưa? Hình như rồi, nhưng vẫn thấy tội lỗi
quá.
Tiểu Mỹ hỏi thêm:
– Còn Nghiêm Sương tỷ tỷ?
Mắt Tiểu Mỹ long lanh nhìn Vu Nhai.
Răng rắc!
Vu Nhai, Dạ Tình, Nghiêm Sương cứng ngắc. Vu Nhai không có nhiều cảm giác với
Nghiêm Sương, tuy hắn không ngại có thêm một lão bà xinh đẹp nhưng phải nghĩ
tới cảm nhận của nữ nhân trong nhà, không thể cứ là nữ thì dắt về nhà.
Vu Nhai vội đổi dề tài:
– Ha ha ha ha ha ha! Mấy chuyện nhà thì chờ về rồi nói, giải quyết chuyện
trước mắt đã.
Vẻ xấu xa trên mặt Vu Nhai biến mất, thay biểu tình lạnh lùng liếc Hoàng Phủ
Cung. Thế tử Mông thân vương dựng đứng lông tơ.
Hoàng Phủ Cung không rảnh giật mình Vu Nhai là huyền binh giả mấy hệ, gã nói
với Hình Uyển:
– Ngươi còn đứng ngây ra làm gì? Mau tìm tỷ muội tốt của ngươi van xin đi.
– Vu Nhai huynh đệ, chúng ta thật là có mắt không tròng, nếu sớm biết ngươi
nghịch thiên như vậy thì sao ta dám có bụng dạ xấu xa? Kết bằng hữu với ngươi
còn không kịp.
– Ngươi thấy đấy, bây giờ còn kịp. Với năng lực nghịch thiên của ngươi cộng
quyền lực của phụ thân ta, tương lai rất có thể phong ngươi làm vương khác họ.
Hoàng Phủ Cung nhanh chóng múa mép khua môi, vì sống sót chuyện gì gã cũng dám
nói, phải thuyết phục được Vu Nhai.
Hình Uyển thì đi hướng Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ. Hình Uyển biết lúc
trước nàng nói quá đáng, nhưng người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Nếu Hình Uyển không cúi đầu, thế tử cao cao tại thượng như Hoàng Phủ Cung còn
phải chết, nàng sống được không?
Hình Uyển thầm hận, không ngừng chửi ba người Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ
quê mùa, mặt thì cười xởi lởi:
– Dạ Tình, ta biết ta chính là nữ nhân dâm đãng hạ tiện, các ngươi cao quý
hơn ta nhiều. Những lời ta đã nói . . . Các ngươi cứ xem như là một nữ nhân
không biết liêm sỉ nói bậy bạ. Thật ra ta bị ép, ài, sinh ra trong Huyền Binh
đế đô có nhiều chuyện bất đắc dĩ phải làm.
Dạ Tình, Nghiêm Sương đang rối rắm vì thái độ của Vu Nhai đối với Nghiêm
Sương.
Dạ Tình còn đỡ, nàng nhìn ra được Vu Nhai không có nhiều cảm giác với Nghiêm
Sương. Dù Dạ Tình ôm thái độ đi một bước tính một bước nhưng bây giờ không
phải lúc nói nhiều.
Nghiêm Sương thì buồn bực, mặc dù nàng không có nhiều tình cảm nam nữ với Vu
Nhai nhưng bị người ta phướt lờ rất là bực mình. Chẳng lẽ Nghiêm Sương thật sự
chỉ như huynh đệ của Vu Nhai, không chút sức hấp dẫn của nữ nhân? Rõ ràng nhờ
truyền thừa Ngọc Nữ tộc mà nàng dịu dàng hơn nhiều, cái gì nên to thì to, nên
nhỏ thì nhỏ.
Nghiêm Sương, Dạ Tình chợt nghe giọng Hình Uyển, hai nàng vội gác tâm sự sang
một bên, đánh rùng mình. Nữ nhân này thật ghê tởm.
– Vu Nhai, ngươi nói gì đi. Ngươi muốn cái gì cứ nói, ta đã bảo rồi, chỉ cần
ta làm được thì sẽ thỏa mãn ngươi.
Nghe Hình Uyển lên tiếng thì Hoàng Phủ Cung yên lòng hơn. Gã dù gì là thế tử
Mông thân vương, nếu đánh nhau Vu Nhai phải suy nghĩ rõ ràng. Bây giờ không ai
biết Hoàng Phủ Cung bị ai giết, nhưng phụ thân của gã là đệ nhất thân vương
Huyền Binh đế quốc, không ai dám bảo đảm sự việc có bị điều tra ra không. Đệ
nhất thân vương muốn tiêu diệt Vu Nhai dễ như chơi.
Nếu lúc trước thế tử Mông thân vương sử dụng lực lượng của phụ thân thì Vu
Nhai chết chắc. Đương nhiên nếu Mông thân vương không ngốc sẽ không cho nhi tử
tùy tiện sử dụng sức mạnh của mình, không thì sẽ nuôi ra thứ gì?