Triệu Hoán Thần Binh

Chương 943: U linh tái hiện.

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Vu Nhai rất muốn hành động riêng. Di tích ma pháp viễn cổ to lớn, Thôn Thiên
kiếm linh tạm thời không cảm ứng được thần binh gì đó là chuyện thường. Trong
tay Vu Nhai có bản đồ, nếu có thể thì hắn rất muốn thăm dò những nơi chưa được
sao chép vào bản đồ trước công chúa Nguyệt Lâm Sa, có lẽ những báu vật nằm ở
đó.

Vu Nhai phải hành động riêng, A Kích cần chết hoặc mất tích trước khi đoàn
người rời khỏi di tích ma pháp viễn cổ. Không thì trời biết sau khi Ma Pháp
Đại Đế triệu kiến sẽ làm gì Vu Nhai.

Tuy Vu Nhai không có thành kiến với hai đế quốc nhưng người thân, bằng hữu của
hắn là người Huyền Binh đế quốc.

Nhưng A Kích là cận vệ của công chúa Nguyệt Lâm Sa, không thể tùy ý hành động.
Có một số phù văn trận cần Vu Nhai giải mở, đây là ước hẹn với Vu Tiểu Dạ,
hoặc nên nói là giao dịch để trả ơn nàng đã cứu đám người Nghiêm Sương, Tiểu
Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá. Bây giờ nhóm Tiểu Mỹ còn ở trong Ma Pháp đế
quốc, Vu Nhai không thể qua cầu rút ván, hắn rất rối rắm.

Vu Nhai vừa dò đường vừa suy nghĩ làm sao hành động riêng trong khi hoàn thành
lời hứa. Vu Nhai phải mất tích hoặc chết, hắn từng nói chuyện với công chúa
Nguyệt Lâm Sa về vấn đề này.

Ma nữ Nguyệt Lâm Sa đáp:

– Ta muốn ngươi mất tích, chết bao giờ? Chúng ta ước định là . . . Ngươi trở
thành phù văn sư của ta, thăm dò di tích đến khi kết thúc. Sau khi kết thúc
thì ngươi tự do.

– Đợi kết thúc rồi phụ hoàng của nàng muốn triệu kiến ta thì sao?

Nguyệt Lâm Sa nheo mắt nói:

– Đó là chuyện của ngươi, ngươi nên tự nghĩ cách. Dù sao khi thăm dò di tích
kết thúc thì giao dịch ngừng, ta cứu người giúp ngươi, không được đổi ý.

Nguyệt Lâm Sa cười rất tươi nói:

– Thật ra Ma Pháp đế quốc chúng ta có gì tệ? Ngươi trở thành quốc bảo của
chúng ta, dù tương lai mọi người biết thân phận thật thì ngươi sẽ không bị gì.
Ta sẽ thu ngươi làm đế phu, phụ nghi thiên hạ, dưới một người, trên vạn người
. . .

Nguyệt Lâm Sa chưa nói xong Vu Nhai đã châm biếm:

– Ta thích vị trí nam trên nữ dưới hơn.

Khóe môi Vu Nhai co giật, sau khi ra khỏi di tích ma pháp viễn cổ thì quốc bảo
A Kích sẽ không bị Ma Pháp Đại Đế triệu kiến sao?

Dù tạm thời không triệu kiến nhưng sẽ có người chạy lại ‘bảo vệ’ A Kích ngay.
Muốn trốn? Khó hơn lên trời. Khi đó dù Ma Pháp Đại Đế có nghi ngờ thân phận
của Vu Nhai hay không thì hắn sẽ gặp nguy hiểm. Người bảo vệ tuyệt đối là chân
thành thật lòng.

Huyền Binh đế quốc tuyệt đối không cho phép Ma Pháp đế quốc có được phù văn
sư, chắc chắn sẽ phái sát thủ hành động.

Nhưng Vu Nhai được bảo vệ thì không thể chạy trốn, vậy phải làm sao?

– Nhức đầu muốn chết!

Vu Nhai ngửa đầu thở dài. Có khi che giấu tung tích thật tốt, đặc biệt là giấu
diếm bằng hữu lẫn kẻ thù, nhưng điều đó cũng dẫn đến bi kịch. Bởi vì kẻ thù,
bằng hữu không phân rõ ngươi là ai.

Vu Nhai nghiến răng nói:

– Dù thế nào phải biến mất trước khi ra khỏi di tích.

Đúng vậy, phải nghĩ cách biến mất.

Vu Nhai không ngờ cơ hội đến nhanh, đột ngột như vậy, với lý do công chúa
Nguyệt Lâm Sa không thể từ chối. Tuy Nguyệt Lâm Sa rất muốn từ chối nhưng có
lẽ nàng là người hiểu rõ Vu Nhai nhất thế giới, dù là Thủy Tinh cũng không
bằng. Bình thường nói gì tiểu tử này cũng nghe, nhưng nếu đụng vào nghịch lân
thì mười cự thú cũng đừng mong kéo về.

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

– Hì hì, Ngũ Thanh đại sư, mọi chuyện ổn chứ? Những đạo cụ ma pháp này thật
sự có thể che chắn?

Vu Nhai tiến lên dò đường chợt nghe một thanh âm phát ra từ con đường công
chúa Nguyệt Lâm Sa chỉ định, người sứ đoàn Huyền Binh đế quốc xuất hiện. Nói
đúng hơn là người của Nhị hoàng tử.

Đó là người quen của Vu Nhai, Ngũ Thanh và người nói chuyện, Hoàng Phủ Cung.

Hoàng Phủ Cung là thế tử Mông thân vương tại Huyền Binh đế đô muốn cua Tinh
Linh tộc nhưng vì các vụ việc mà bị Vu Nhai đả kích gần chết. Lúc trước Hoàng
Phủ Nhàn, mẫu thân của Độc Cô Cửu Dương lợi dụng Hoàng Phủ Cung muốn tiêu diệt
Vu Nhai.

– Xin thế tử yên tâm, ma pháp sư làm sao hiểu được phù văn? Chỉ cần ta bày
phù văn trận quanh mấy nữ nhân kia thì các nàng chắp cánh cũng khó bay.

Mắt Ngũ Thanh nhấp nháy nói:

– Hừ! Người tên Vu Nhai đó đừng nói là thế tử người muốn đối phó, người không
làm chỉ bằng vào việc Liễu đại sư muốn gả Liễu Mị Nhi cho hắn thì Vu Nhai phải
chết.

Hoàng Phủ Cung mở miệng nói:

– Tiếc rằng lần trước hắn bày ra cục lớn như vậy, cứ tưởng hắn chết chắc
nhưng không ngờ Vu Nhai thần thông quảng đại, thậm chí cứu hai nữ nhân, Độc Cô
Cửu Tà. Quang Minh thần điện thật là vô dụng.

Trong bóng tối, con ngươi Vu Nhai co rút, mắt bắn ra sát khí mãnh liệt.

Trong tiệm đạo cụ ma pháp La Lạp của Độc Cô Đoạn Vân Vu Nhai từng nghi ngờ tại
sao lúc đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá ở di tích
Ngọc Nữ tộc, mới đào thánh vật lên đã bị người ta phát hiện? Tiểu Mỹ có binh
linh Ngọc Thủy, khi đào thánh vật sẽ bị người phát hiện sao?

Vu Nhai không tin. Ngọc Thủy từng là tộc trưởng Ngọc Nữ tộc, nàng biết rõ di
tích ở trên địa bàn Ma Pháp đế quốc phải hành động hết sức cẩn thận. Tóm lại
khả năng đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá đào báu
vật gây ra tiếng động lớn bị người phát hiện là rất nhỏ.

Còn có Độc Cô Cửu Tà, Nghiêm Sương đi theo Tiểu Mỹ. Tính cách Độc Cô Cửu Tà
cẩn thận, trước khi xuất phát sao có thể không tìm hiểu rõ tình huống, sao có
thể để Quang Minh thần điện theo dấu? Lúc trước Vu Nhai bận cứu người nên
không nghĩ nhiều, sau khi cứu người ra sự việc kết thúc nên hắn không vắt óc
suy nghĩ.

Bây giờ Hoàng Phủ Cung nói khiến Vu Nhai phải suy nghĩ.

Chắc chắn có người bán tung tích đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu
Tà, Lý thân Bá cho Quang Minh thần điện. Tiểu Mỹ, Nghiêm Sương, Độc Cô Cửu Tà
là chủ lực đại chiến quang minh thánh nữ Lộ Luân Na, cộng với có quan hệ thân
thiết cùng Vu Nhai, sao Quang Minh thần điện không hành động được?

Ngũ Thanh nói:

– Đúng vậy! Người này thật đáng sợ, phải nghĩ cách trừ khử. Tiếc rằng cứu mấy
người kia ra thì Vu Nhai đã mất tích, hắn quá cẩn thận. Nếu không với thân
phận của Nhị hoàng tử chắc chắn có thể giao Vu Nhai cho Quang Minh thần điện.

Hoàng Phủ Cung nhíu mày hỏi:

– Vu Nhai thật sự không phải là A Kích?

Nghe tên A Kích làm cơ mặt Ngũ Thanh co giật, hung dữ nói:

– Tất nhiên là không. Ta có xem phù văn của Vu Nhai, hắn không đạt đến trình
độ của A Kích. Trong thời gian ngắn Vu Nhai không thể có thành tựu cỡ A Kích,
phong cách khác biệt rất lớn. Đáng tiếc không xử lý A Kích được.

Hoàng Phủ Cung lạnh lùng nói:

– Nếu A Kích thật sự là phù văn sư thì Huyền Binh Đại Đế vĩ đại của chúng ta
sẽ không ngồi xem, dù hy sinh một đám gián điệp cũng không tiếc. A Kích chết
chắc, ngươi cứ yên tâm.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận