Tát Quang Minh thần chức giả xong Vu Nhai trở về bên Nguyệt Lâm Sa, vẫn tư thế
cũ như hắn chưa từng rời đi.
– Ngươi . . .!
Đánh người trước Quang Minh thần điện, dù đối phương là công chúa cũng không
nhịn được. Đánh chó phải nhìn mặt chủ nhân, huống chi người ra tay có thể là U
Linh sát thủ. Toàn bộ Quang Minh thần chức giả bộc phát tinh thần lực mạnh mẽ
nhất.
Nguyệt Lâm Sa vẫn dùng tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ trấn áp:
– Hừ! Các ngươi muốn làm cái gì? Hắn vũ nhục công chúa ta đây thì không nên
đánh sao?
Một mình công chúa Nguyệt Lâm Sa trấn tinh thần lực của cả đám, ít nhất nàng
không bị bọn họ ảnh hưởng.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa hét to:
– Đúng vậy! Ta biết bây giờ ta rất đáng ngờ, sợ là mọi người đều thấy ta đáng
ngờ, dù sao ta lấy ra những tư liệu vốn nên nằm trong tay U Linh sát thủ.
Nhưng những thứ này thật sự là U Linh sát thủ để cho ta trong khi ta không
biết gì. Các ngươi hãy suy nghĩ kỹ đi, nếu ta cấu kết với U Linh sát thủ thì
ta sẽ quang minh chính đại lấy tư liệu ra cho các ngươi chỉ trích sao?
Vu Nhai đứng bên cạnh cảm thấy công chúa Nguyệt Lâm Sa càng đáng sợ. Vu Nhai
đứng bên cạnh có thể cảm giác tinh thần lực của Nguyệt Lâm Sa, về cảnh giới
chắc chắn mạnh hơn hắn không chỉ một tiểu cảnh giới. Thiên tài đúng là có khắp
mọi nơi.
Các dân chúng nhìn nhau, cảm thấy rất có lý. Công chúa Nguyệt Lâm Sa không lý
do gì đùa với lửa như vậy.
Nguyệt Lâm Sa nghiêm nghị nói:
– Cây ngay không sợ bóng nghiêng, tựa như ba ngày trước ta không sợ bị người
tìm ký ức.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa nói đầy chính nghĩa, lời của nàng có sức thuyết phục,
vì đây là sự thật, không ai có thể chất vấn nàng ngay thẳng. Ít nhất công chúa
Nguyệt Lâm Sa đưa ra ví dụ làm người ta không thể phản bác, ba ngày trước lúc
nàng bị chất vấn đã bày ra thái độ cực kỳ cương cường, chỉ mới ba ngày trôi
qua vẫn khắc sâu trong lòng mọi người.
– Có lẽ các ngươi sẽ lấy làm lạ ta cầm được tư liệu tại sao đứng ra giúp đỡ U
Linh sát thủ?
Nguyệt Lâm Sa nhìn quét một vòng, nói thêm:
– Ha ha ha ha ha ha! Sợ là mọi người không biết lần này sứ đoàn Huyền Binh đế
quốc đi sứ quan trọng đến cỡ nào, ta nói cho tất cả biết, chuyện đó cực kỳ
quan trọng. Các ngươi thử nghĩ đi, hai nước nhiều năm đối địch, nếu không có
chuyện quan trọng thì bọn họ sẽ đi sứ đến đế quốc của ta sao?
– Được, tạm không nói đến hai nước xích mích thế nào, chỉ nói người tới là
khách. Bọn họ làm sai trong nhà chúng ta thì tất nhiên phải bị trừng phạt,
nhưng bọn họ bị hãm hại. Các ngươi nói xem chút nữa hai đế quốc làm sao bàn
chuyện quan trọng? Dù không có chuyện quan trọng gì thì bọn họ đến nhà chúng
ta bị tùy tiện vu oan, đây là phong độ quý tộc Ma Pháp đế quốc nên có mà chúng
ta luôn tự xưng sao?
– Chúng ta là quý tộc hay tiểu nhân? Sau này tử tôn nhìn chúng ta như thế
nào? Các vương quốc xung quanh đối xử với chúng ta ra sao? Chủng tộc trong
bách tộc loạn địa sẽ nhìn chúng ta như thế nào?
Nguyệt Lâm Sa liên tục đặt câu hỏi. Toàn trường lặng ngắt như tờ, hô hấp dồn
ập, không ai trả lời.
Nguyệt Lâm Sa mặc kệ bọn họ, tiếp tục bảo:
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
– Ha ha, nhân phẩm của người Ma Pháp đế quốc không ra gì, sau này bớt giao
tiếp với họ, chúng ta đi Huyền Binh đế quốc tốt hơn. Tuy bọn họ dã man hơn
người Ma Pháp đế quốc nhưng ít ra không đâm dao lén. Đây là lý do tại sao khi
ta phát hiện người giao những tư liệu này ra là U Linh sát thủ nhưng ta vẫn
liều lĩnh ngăn cản Quang Minh thần điện hành hình. Đương nhiên phải bắt U Linh
sát thủ, nhưng không thể để người bị oan chết!
Nguyệt Lâm Sa chém đinh chặt sắt nói. Quảng trường Quang Minh thần điện vẫn im
lặng, ít nhất tạm thời yên lặng.
Nguyệt Lâm Sa biểu hiện ra quá cao thượng, suy nghĩ cho Ma Pháp đế quốc. Đây
là cái nhìn của dân chúng.
Người Quang Minh thần điện khóe môi co giật, mặt xanh mét. Lúc trước Quang
Minh điện chủ đã thừa nhận tuy quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na ‘Không
tính là oan uổng’ người ta nhưng hai người đã làm quá đáng. Bây giờ công chúa
Nguyệt Lâm Sa như đang nói Quang Minh thần điện không có phẩm vị, là tiểu nhân
trong quý tộc, vì ích kỷ khiến Ma Pháp đế quốc bị người nhổ nước miếng sau
lưng, ảnh hưởng hình tượng của Ma Pháp đế quốc.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa thì thánh khiết như sen trắng, chấp nhận làm tất cả vì
Ma Pháp đế quốc. Nguyệt Lâm Sa còn phô bày sức hấp dẫn cá nhân, nói trắng ra
Quang Minh thần điện là tiểu nhân, còn nàng là quân tử, nữ quân tử!
Quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na liếc nhau. Quang minh thánh tử nháy
mắt với Quang Minh thần chức giả lên tiếng chất vấn.
Lúc nãy quang minh thánh tử còn đi ra chất vấn nam nhân áo xanh có phải là U
Linh sát thủ không, bây giờ gã không dám ra mặt, sợ sơ sẩy một cái sẽ bị công
chúa Nguyệt Lâm Sa chết tiệt cắn ngược một phát. Quang minh thánh tử nhìn
Nguyệt Lâm Sa ra vẻ tràn đầy tự tin thì hiểu ra, nếu nàng dám đưa người tới sẽ
là quá rảnh rỗi hay tin tưởng không bị chỉ chứng?
Dù nghĩ vậy nhưng quang minh thánh tử phải làm cái gì đó, ít nhất là nếu lột
mặt nạ của công chúa Nguyệt Lâm Sa xuống thì những uất ức bọn họ chịu đựng từ
nãy đến giờ sẽ xoay chuyển, dù rằng xác suất thành công không cao nhưng phải
thử.
Quang Minh thần chức giả bị Vu Nhai tát nửa bên mặt sưng lên mắt lóe tia độc
ác nhìn hắn chằm chằm, sau khi được quang minh thánh tử ra hiệu thì nhảy dựng
lên.
Quang Minh thần chức giả hỏi:
– Vậy hắn là ai, chúng ta chỉ muốn biết hắn là ai?
– Hắn? Ngươi hỏi A Kích? Hắn là . . . Phù văn sư riêng kiêm cận vệ của ta.
Mọi người không nghe thấy mấy chữ ‘phù văn sư riêng’, tạm thời không phản ứng
lại, dù có nghe hay phản ứng lại cũng không biết phù văn sư là cái gì. Đừng
quên phù văn sư rất hiếm trong Huyền Binh đế quốc, dân chúng bình thường, một
vài huyền binh giả cường đại đều không biết có chức nghiệp này huống chi là Ma
Pháp đế quốc. Bây giờ trong đầu mọi người chỉ có chữ cận vệ.
Ma Pháp đế quốc cũng có huyền binh giả, để huyền binh giả làm hộ vệ không có
gì ghê gớm, chỉ cần có chứng minh huyền binh giả trong Ma Pháp đế quốc. Nhưng
cận vệ, công chúa Nguyệt Lâm Sa muốn huyền binh giả làm hộ vệ để làm chi?
Trước kia chưa từng nghe thấy.
Tại sao công chúa Nguyệt Lâm Sa nhấn mạnh chữ ‘cận’ đến thế? Có gian tình.
Vu Nhai cảm giác vô số sát khí xen lẫn tinh thần lực ập đến, vẫn có ánh mắt
giết người mà phức tạp của Dạ Tình.
Dạ Tình thầm nghĩ:
– Chẳng lẽ Vu Nhai vì cứu đám người Tiểu Mỹ nên đã hiến thân cho lô ly tinh
Nguyệt Lâm Sa? Hắn còn quay về Huyền Binh đế quốc không? Còn trở về bên mình
không? Nguyệt Lâm Sa có kiên quyết giữ hắn lại bên cạnh?
Trực giác của nữ nhân rất đáng sợ, Dạ Tình cảm giác ánh mắt công chúa Nguyệt
Lâm Sa nhìn Vu Nhai là lạ.