Bố Lôi thông minh hơn Bố Ân Đặc nhiều, khóe môi co giật không biết nên giải
thích thế nào.
Danh tiếng của Bố Ân Đặc công tử sẽ tệ hơn Ứng thiếu soái rất nhiều, vì gã nói
ra trước mắt bao người. Tinh Linh tộc nhân, Thú Đằng tộc nhân sẽ không tuyên
truyền sao?
Lúc trước Bố Ân Đặc chỉ uy hiếp còn không sao, dù gì trong bách tộc loạn địa
chèn ép nhân loại một chút là bình thường. Nhưng càng nói càng lộ ra sự vô sỉ
của Ải Nhân tộc, khiến người e ngại. Kim Chuy bộ lạc chợt cảm thấy Bố Ân Đặc
từng bước một bị nhân loại nắm mũi dẫn đi. Nhân loại này cố ý, nếu không thì
sao có chuyện ‘nói thầm’ lớn tiếng như vậy?
Nếu có thể cách nào diệt khẩu nhân loại thì cách của Bố Ân Đặc là tốt nhất.
Có vẻ Vu Nhai chấp nhận đề nghị của Bố Ân Đặc, chớp mắt nói:
– Vậy sao? Để từ từ ta suy nghĩ . . .
Sau đó Vu Nhai bừng tỉnh:
– Cha nó, quên mất, ta còn một con khưu phong thú lục giai. Ải Nhân tộc tay
chân ngắn chắc chắn không đuổi theo kịp!
khưu phong thú? Lại còn lục giai?
Nghe Vu Nhai nói xong Tuyết Đế Nhi xì cười:
– Xì.
Tuyết Đế Nhi biết ngay nhân loại chết tiệt ngay từ đầu đã không hề sợ ai, hắn
đang đùa cợt Bố Ân Đặc. Với tốc độ xuyên qua rừng cây của Vu Nhai làm sao mấy
Ải Nhân tộc diệt khẩu hắn được? Đại nữ vương Tinh Linh nhớ đến bị Vu Nhai vác
chạy trong rừng, mặt nàng đỏ rực. Mới rồi quá tĩnh lặng nên Tuyết Đế Nhi bật
cười khiến tất cả chú ý nhìn qua, mặt nàng càng hồng hơn.
Cuối cùng nhờ Tuyết Đế Nhi cười khiến Bố Ân Đặc phản ứng lại, nghĩ thông tất
cả, gã nhìn Vu Nhai chằm chằm.
Bố Ân Đặc hỏi:
– Nhân loại, ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi đang đùa giỡn ta sao?
– Đùa ngươi? Không không, ta không hề đùa. Là ngươi không dám chơi thì dám
chiêu, còn tiếp tục chỉ trích ta dối trá, ta nhất định sẽ cưỡi khưu phong thú
trở về thế giới nhân loại tuyên truyền giúp ngươi. Ta sẽ kêu mấy vị tiền bối
rèn đi Kim Chuy bộ lạc của ngươi! Ta không giỡn chơi, ta nghĩ với thực lực rèn
bây giờ của ta cộng với ngươi, Kim Chuy bộ lạc của ngươi vô sỉ chắc chắn không
sợ không tìm thấy tiền bối chống lưng cho ta. Huống chi ta còn trút giận cho
nhân loại.
– Cái này . . .
nhân loại này thật dối trá, thực lực rèn của hắn siêu cường đại, những lời hắn
nói tuyệt đối không phải hù dọa. Các Ải Nhân tộc liếc nhau. Biểu tình của Bố
Ân Đặc liên tục biến đổi nhiều màu.
Bố Ân Đặc thỏa hiệp:
– Được rồi, ta nhận thua, ta thua lần rèn này. Ải Nhân tộc chúng ta không
phải không dám chịu thua, đây là không gian giới chỉ của ta, mặc ngươi chọn ba
món.
Tuy Bố Ân Đặc không thấy bóng dáng khưu phong thú đâu nhưng gã chợt nhận ra
một vấn đề, Vu Nhai là tướng quân của nhân loại, chắc chắn thực lực rất mạnh
cộng với Tinh Linh tộc chống lưng, muốn tiêu diệt hắn không dễ.
Ồn ào!
Tinh Linh tộc kích động hò reo. Đa số Tinh Linh tộc nhân rất chính nghĩa,
không nói dến lúc trước Bố Ân Đặc làm gì, chỉ tính gã rèn thua lại chơi xấu
khiến người ta rất tức giận. Đặc biệt là nhân loại này ‘nói thầm’, cảm giác
như tận thế, không khí nghẹt thở. Giờ thì tốt rồi, nhân loại thành công trở
mình, sao có thể không chúc mừng?
Vu Nhai nhận lấy không gian giới chỉ của Bố Ân Đặc, hắn không hành động mà
lạnh lùng nói:
– Ta còn muốn cộng thêm một điều kiện, hãy nói ra kế hoạch của Thú Đằng tộc
mà ngươi biết, ngươi đóng vai trò gì? Chủ yếu nhất là mấy nhân loại này bị gì?
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Không ai thấy một luồng sáng đen xẹt qua không gian giới chỉ của Bố Ân Đặc.
– Cái này . . .
Bố Ân Đặc không biết làm sao, bản năng liếc hướng Bố Lôi. Thú Đằng tộc nhân
đứng lên định nói gì nhưng đây không phải chỗ cho bọn họ nói, tất cả ủ rũ ngồi
xuống.
Vu Nhai uy hiếp, Bố Ân Đặc khuất phục kể ra. Dù sao trong lòng mọi người biết
các Ải Nhân tộc có vai trò gì, giờ chỉ việc nói ra kế hoạch cụ thể.
Bọn họ không biết rằng tuy Ứng thiếu soái đã thừa nhận nhưng không biết cụ thể
kế hoạch làm Tinh Linh tộc thấy mơ hồ. Chờ khi Ứng thiếu soái ra ngoài gã có
thể dùng các cớ che giấu sự thật, thậm chí cắn ngược lại. Nhưng có lời chứng,
khẩu cung của Ải Nhân tộc thì sau này Ứng thiếu soái tìm hết cách cũng không
có đường che giấu.
Tinh Linh tộc không nhìn thấu được việc này nhưng sao Vu Nhai không biết?
Vu Nhai tò mò là Ứng thiếu soái làm sao âm thầm bắt giữ mấy trăm Tinh Linh tộc
nhân được? Chắc chắn nhờ lực lượng không gian nhưng còn cần nhân loại làm yểm
hộ, hiển nhiên Ứng thiếu soái không thể nào hợp tác với nhân loại.
– Chúng ta chỉ biết có bấy nhiêu, Ứng thiếu soái không nói gì khác cho chúng
ta.
Bố Ân Đặc kể những gì gã biết, chuyện không quá phức tạp. Đầu tiên là Ứng
thiếu soái lợi dụng lực lượng không gian bắt giữ hai Tinh Linh khiến Tinh Linh
tộc khủng hoảng, phái nhiều hộ vệ ra hơn. Lúc này Ứng thiếu soái bắt giữ càng
nhiều Tinh Linh tộc nhân, vẫn lấy lực lượng không gian làm chủ động nhưng tăng
thêm chút dấu vết nhân loại hay thậm chí là bóng dáng.
– Nói vậy là mấy nhân loại này đã sớm chết, chẳng qua bị Ứng thiếu soái dùng
bí thuật gì? Những lời nhân loại đó nói là Ứng thiếu soái nói, bây giờ Ứng
thiếu soái xỉu thì bọn họ im lặng?
Nghe Ải Nhân tộc giới thiệu, Tinh Linh tộc, Vu Nhai hút ngụm khí lạnh.
Thì ra Ứng thiếu soái trừ có lực lượng không gian ra còn có một loại lực
lượng, một lực lượng kỳ lạ khống chế người chết.
Bố Ân Đặc không rõ ràng lực lượng này là cái gì, thuộc hạ của Ứng thiếu soái
cũng không rõ. Chỉ biết Ứng thiếu soái có thể khiến nhân loại chết vẫn đi đứng
bình thường, khiến người ta không nhìn ra được chút sơ hở.
Vu Nhai trầm ngâm, nghi ngờ hỏi:
– Nếu ta đoán đúng thì có lẽ liên quan đến bí thuật vong linh.
Vu Nhai dứt lời, vô số người biến sắc mặt, bao gồm các Ải Nhân tộc Bố Ân Đặc.
Vong linh pháp sư trong bách tộc loạn địa nhiều hơn Huyền Binh đế quốc tưởng
tượng, toàn là bị Ma Pháp đế quốc truy sát chạy tới đây, cũng là tai họa trong
bách tộc loạn địa, khiến người nghe biến sắc mặt. Tuy nhiên vì chỗ này là bách
tộc loạn địa nên không cách nào thống nhất truy sát vong linh pháp sư được.
Ai nấy sợ hãi nhìn Ứng thiếu soái trong hôn mê, rất muốn giết gã ngay.
– Nói nhảm, Ứng thiếu soái chúng ta chỉ biết thuật khống hồn, không liên quan
gì đến vong linh!
Thú Đằng tộc nhân biến sắc mặt. Nếu bị cho rằng liên quan đến vong linh thì sẽ
là tai nạn toàn Thú Đằng tộc.
Hùng tướng quân vội giải thích rằng:
– Những nhân loại này chưa chết hẳn, không có chút tử khí thậm chí chứa một
tí sự sống.
Mọi người ngẩn người, linh giác vội tập trung vào người nhân loại. Đúng như
Hùng tướng quân nói các nhân loại còn có sự sống nhưng đó là của người chết,
một tia hồn phách tán đi thì đi đời nhà ma.
– A! Xem ra ta đã đoán sai. Nhưng dù không phải thuật vong linh thì cũng là
thuật rút hồn bị Huyền Binh đế quốc cấm.