Triệu Hoán Thần Binh

Chương 811: Giết người! Phân thây!

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Thú Đằng tộc nhân chui vào trong hang. Vu Nhai lặng lẽ đè Tuyết Đế Nhi xuống,
tay nàng cầm dao găm từ khi nào. Vu Nhai nhẹ nhàng huơ dao, Thú Đằng tộc nhân
đi bán muối. Đại nữ vương Tinh linh lại bị Vu Nhai vác lên vai chớp chớp mắt,
ác ma này đúng là giết người không chớp mắt.

Vu Nhai phán đoán ngay thực lực Thú Đằng tộc đã chết, người bên ngoài chắc
cũng cỡ gã, hắn không cần sử dụng ám sát.

Vu Nhai vác Tuyết Đế Nhi lên, hắn nhẹ nhàng lẻn ra ngoài. Trong tiếng kêu của
đại nữ vương Tinh linh, Vu Nhai duỗi tay bóp cổ Thú Đằng tộc nhân.

Thú Đằng tộc nhân chưa kịp phản ứng thì sát khí, tương khí tuôn ra đè ép gã.
Lúc này Vu Nhai chính là ác ma, ít nhất là ác ma trong mắt Thú Đằng tộc nhân
này.

Vu Nhai lạnh lùng nói:

– Nói, kế hoạch của Ứng thiếu soái các ngươi là gì? Tại sao nhằm vào nhân
loại chúng ta? Có phải là muốn mưu đồ Tinh linh tộc không?

– Nhân . . . Nhân loại . . .

Thú Đằng tộc nhân còn lại không ngờ sẽ xuất hiện nhân loại đáng sợ như vậy.
Đúng như Thú Đằng tộc mới vào trong hang, khả năng mấy cá lọt lưới vào rừng
Tinh linh là rất cao. Tuy Thú Đằng tộc lùng sục tìm kiếm nhưng không ôm hy
vọng quá lớn, nếu không đã chẳng nói giỡn nhẹ nhàng như vậy. Tuy nhiên Thú
Đằng tộc nhân không bao giờ ngờ đồng bạn vào trong hang đã chết.

Thú Đằng tộc nhân càng không ngờ là chính gã cũng sắp chết, gã bản năng nhúc
nhích bàn tay.

Vu Nhai lạnh lùng nói:

– Muốn chết, còn mong phát tín hiệu?

Tay kia cầm dao găm cắt cánh tay Thú Đằng tộc nhân, tiếng hét thảm kẹt trong
cổ họng không thể phát ra. Thú Đằng tộc nhân chỉ có thể ú ớ quơ quào.

Vu Nhai nói:

– Nói, Ứng thiếu soái có kế hoạch gì?

Vu Nhai liếc đại nữ vương Tinh linh nằm trên vai mình. Chỉ cần Thú Đằng tộc
nhân nói ra kế hoạch của Ứng thiếu soái thì Vu Nhai không cần giải thích nhiều
với Tuyết Đế Nhi, có nói nàng cũng không tin.

– Khục khục . . . Nhân loại, ta sẽ không cho ngươi phá hư kế hoạch của Ứng
thiếu soái!

– Nguy rồi!

Thú Đằng tộc nhân biểu hiện muốn khai nên Vu Nhai thả lỏng ngón tay, ai ngờ gã
cười khùng khục nói mấy câu. Vu Nhai chỉ kịp la lên nguy rồi.

Khóe môi Vu Nhai co giật:

– Sơ sẩy quá, không ngờ hắn tự sát.

Ứng thiếu soái kia có sức hấp dẫn gì khiến thuộc hạ không tiếc tự sát trung
thành? Trong lòng Vu Nhai càng khẳng định lúc trước khắc chữ trong Tinh linh
tộc là đúng, người có sức hấp dẫn như vậy nên bị thủ đoạn đê tiện nhât bóp
chết.

Chủ yếu là ai đắc tội Vu Nhai thì hắn không cần biết người đó có sức hấp dẫn
hay không.

Vu Nhai ném Thú Đằng tộc nhân đã chết đi, lầm bầm:

– Ngày mai sẽ thự hành kế hoạch, tức là Ứng thiếu soái đang xuất phát hướng
Tinh linh tộc. Không được, không thể chậm trễ nữa!

Vu Nhai nhìn xác Thú Đằng tộc nhân nằm dưới chân, biểu tình hắn âm hiểm để lại
ấn tượng xấu hơn trong mắt Tuyết Đế Nhi.

Đại nữ vương Tinh linh không hiểu nổi hành động của Vu Nhai, tóm lại hắn làm
chuyện gì cũng xấu, người đối lập với hắn chính là người tốt.

– Bọn họ vốn không muốn giết ngươi, tại sao ngươi giết họ?

Vu Nhai trừng đại nữ vương Tinh linh trên vai mình:

– Lỗ tia của Tinh linh tộc các ngươi quá nhọn nên dễ dàng bỏ qua nội dung
quan trọng sao? Không lẽ thấy bọn họ nói muốn tìm mấy nhân loại sẽ phá hỏng kế
hoạch của họ? Vậy mà còn nói là không muốn giết ta?

– Nhưng . . . Nhưng mà . . .

Tuyết Đế Nhi ngẩn ra. Đúng vậy, Thú Đằng tộc nhằm vào nhân loại, Tuyết Đế Nhi
bản năng bỏ qua những lời họ nói. Hết cách, bản chất ác ma của Vu Nhai khắc
sâu lòng người.

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Đại nữ vương Tinh linh miễn cưỡng nói:

– Nhưng bọn họ chỉ sợ nhân loại các ngươi phá hỏng kế hoạch của bọn họ, chỉ
muốn bắt chứ không giết các ngươi.

– Ngươi . . . Ngươi nhìn ta như thế làm gì? Ngươi muốn làm cái gì?

Tuyết Đế Nhi nói xong không nghe Vu Nhai phản kích mà ánh mắt nhìn nàng từ
trên xuống dưới, ánh mắt tà ác. Truyền thuyết đáng sợ trong Tinh linh tộc lại
hiện ra trong đầu đại nữ vương Tinh linh.

Vu Nhai thản nhiên nói:

– Ta chỉ muốn nói nếu sau này nàng làm nữ vương Tinh linh, nếu nàng vẫn ngây
thơ như vậy sớm muộn gì Tinh linh tộc sẽ bị hủy trong tay nàng.

Những lời Tuyết Đế Nhi vừa nói không ẩn chứa mấy chữ ‘có lẽ’, ‘có thể’, tức là
đại nữ vương Tinh linh thật sự cho rằng những Thú Đằng tộc nhân chỉ muốn bắt
nhân loại chứ không giết người. Tuyết Đế Nhi quá ngây thơ.

Đại nữ vương không biết nên nói cái gì:

– Ta . . .

Ác ma này có ý gì?

Tuyết Đế Nhi không có thời gian suy nghĩ ẩn ý trong lời nói của Vu Nhai, vì
hắn làm chuyện khiến nàng không chấp nhận được. Ác ma bắt đầu phân thây!

– Ngươi đang làm gì? Bọn họ đã chết, tại sao ngươi còn đối xử như thế với họ?

Vu Nhai bắt đầu phân giải hai cái xác Thú Đằng tộc. Đầu tiên là lột đồ trên
người Thú Đằng tộc trừ nội y ra, sau đó là thứ khác biệt giữa Thú Đằng tộc và
nhân loại, tức là đồ đằng. Thú Đằng tộc nhân vào hang có hai tay là vuốt sói,
mọc đầu hoa văn. Thú Đằng tộc nhân tự sát ngoài hang hơi giống dị ma nhân dưới
Thiên Tội Uyên, vóc dáng mảnh khảnh, tứ chi có lưỡi liềm.

Vu Nhai không chớp mắt cái nào tách rời xác Thú Đằng tộc. Thú Đằng tộc nhân
còn dễ, Thú Đằng tộc nhân có vuốt sói thì cần Vu Nhai lột da móng vuốt. Cảnh
tượng rất khủng bố, đối với Tuyết Đế Nhi đơn thuần như tờ giấy trắng đúng là
tiếng sét giữa trời xanh.

Vu Nhai không trả lời đại nữ vương Tinh linh, hắn nhanh tay giải quyết công
tác. Qua thật lâu sau Vu Nhai lấy được thứ mình muốn, xong xuôi tất cả hắn âm
trầm nhìn Tuyết Đế Nhi.

Không biết có phải là ảo giác mà giọng Vu Nhai khàn khàn nói với Tuyết Đế Nhi:

– Ta nói này đại nữ vương, nàng có muốn gặp những Tinh linh tộc đã bị bắt?

Giọng Vu Nhai đúng là khàn, hết cách, mùi trên người hai Thú Đằng tộc rất khó
ngửi, làm hắn buồn nôn.

Tuyết Đế Nhi sợ hãi co người nhưng nghe nói được thấy các tộc nhân bị bắt thì
không suy nghĩ nhiều.

Đại nữ vương Tinh linh vội hỏi:

– Ngươi cho ta đi gặp các tộc nhân Tinh linh tộc bị bắt?

Mắt Tuyết Đế Nhi chớp chớp.

– Đương niên, với điều kiện là nàng phải nghe lời, nghe lời của ta. Miễn nàng
nghe lời có lẽ ta sẽ cho tộc nhân các người quay về rừng Tinh linh, được tự
do.

Giọng Vu Nhai vẫn khào khào làm Tuyết Đế Nhi có cảm giác giao dịch với ác ma.

– Thật không?

Đại nữ vương Tinh linh là điển phạm hy sinh vì tộc nhân, nàng nghe nói có thể
cứu tộc nhân về đương nhiên đồng ý ngày.

Vu Nhai nháy mắt nói:

– Tất nhiên, đã bao giờ ta lừa người?

Các binh linh gục ngã. Tiểu tử này nói dối không cần xé nháp, Tuyết Đế Nhi đã
bị hắn lừa mấy lần. Đáng tiếc bây giờ trong lòng đại nữ vương Tinh linh chỉ có
cứu tộc nhân của mình.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận