Độc Cô Cửu Tà không biết Vu Nhai còn có chỗ dựa gì trừ phụ thân của Thủy Tinh
ra. Vu Nhai chưa từng đến ma giới. Đang khi Độc Cô Cửu Tà khó hiểu thì Vu Nhai
đã vẽ vời, gã không thắc mắc mới lạ.
Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu chớp chớp mắt, Vu Nhai muốn làm gì?
Không chỉ bọn họ, các cao thủ có thể thấy rõ Lâm Trúc trà lâuv trong gió tuyết
đều thắc mắc, bao gồm hai lão nhân kinh khủng là lão nhân họ Kiều, Liễu đại
sư.
– Sư phụ thật sự không ra tay giúp đỡ sao? Lúc trước sư phụ nói chỉ cần tên
khốn họ Vu chứng minh ma pháp kính tượng là giả thì các người sẽ ra tay.
Liễu Mị Nhi bị rung động bởi tình hình kinh tâm động phách, cao trào liên tục.
Vu Nhai không ngừng chứng minh ma pháp sư cường đại nhất biến thái, giả dối,
liên tục có cao thủ đến trợ trận. Nhưng trước mắt vẫn không đủ.
Ở trong lòng Liễu Mị Nhi cũng rất muốn đánh xử nữ già vạn năm một trận, nàng
hy vọng sư phụ sẽ đánh thay nàng.
Liễu đại sư lắc đầu, nói:
– Cái kia . . . Nếu đám khốn kia không đến thì ta sẽ ra tay ngay, nhưng bây
giờ cần suy nghĩ lại. Ta không muốn đứng chung chiến tuyến với đám công tử
bột.
Lão không muốn đứng cùng đám công tử bột trung niên là một chuyện, thêm nữa
Liễu đại sư do dự vì xử nữ già vạn năm càng khó giải quyết hơn tin đồn nhưng
Liễu đại sư không thể nói thật trước mặt đồ đệ là: Ta không dám chọc vào nữ
nhân biến thái kia.
– Sư phụ . . .
Liễu đại sư lấy cớ:
– Ta không muốn ngày mai bị người nói Liễu đại sư cúng thích mông vêu của ma
pháp sư cường đại nhất.
Đạng lúc Liễu Mị Nhi bực mình định dùng siêu tuyệt chiêu bứt râu Liễu đại sư
thì lão nhân họ Kiều lên tiếng:
– Liễu lão hàng, mau nhìn kìa, tiểu tử kia đang làm gì?
Sư đồ nhìn sang.
Liễu Mị Nhi chớp mắt, thực lực của nàng không đủ nên không thấy rõ ràng, nói:
– Tiểu tử này bị điên sao? Bỗng nhiên vẽ vời.
Liễu đại sư trợn to mắt nói:
– Đây . . . Đây là . . .
– Đây là cái gì?
Liễu Mị Nhi hỏi:
– A! Hình như là phù văn, hắn đột nhiên vẽ phù văn làm gì? Không lẽ hắn có
thể khắc phù văn lên miếng gỗ rồi vận dụng lực lượng gì? Không thể nào, ta làm
trang giấy còn mất rất lâu. Hắn đang lầm bầm cái gì đó, nhìn thật ngu. Không
lẽ bị tinh thần lực của xử nữ già vạn năm chấn ngu người?
Lão nhân họ Kiều cười tủm tỉm nói:
– A! Hắn đang nói trong tay ta có nhiều phù văn tốt như vậy, tiếc rằng trước
khi chết không thể khắc xong hết, giao cho Liễu đại sư hắn ngưỡng mộ dã lâu,
có thể khắc bao nhiêu hay bấy nhiêu. Dù sao phù văn sư của Độc Cô gia đã được
những phù văn bí ẩn này, có lẽ Liễu đại sư sẽ tìm phù văn sư Độc Cô gia giao
lưu.
Liễu Mị Nhi khó hiểu hỏi:
– Là sao?
Lão nhân họ Kiều đang cười, cười rất sung sướng:
– Ý là trong tay hắn nắm giữ nhiều phù văn vừa bí ẩn vừa cường đại, nếu hắn
chết thì sư phụ của ngươi vĩnh viễn đừng mơ được đến, trừ phi cầu xin phù văn
sư của Độc Cô gia.
– A! Cái này . . .
Liễu Mị Nhi từ từ hiểu rta:
– Hắn đang uy hiếp sư phụ của ta giúp hắn?
– Đúng vậy! Bộ dáng của hắn không có vẻ gì là cầu người mà dùng phù văn dụ
dỗ, những lời đó khiến sư phụ ngươi không cách nào từ chối. Ta ngưỡng mộ ngươi
đã lâu, mang nhiều phù văn đến bái phỏng ngươi nhưng ngươi thì sao? Đứng một
bên xem kịch vui.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Lão nhân họ Kiều nói:
– Dù phù văn hắn nói không ra sao nhưng sư phụ của ngươi phải ra tay, nếu
không sẽ bị người nói là nhát như chuột, không cứu được tiểu bối phù văn sư.
Nhìn xem trước khi người ta chết muốn tặng phù văn cho ngươi, người như ngươi
cũng xứng là đại sư? Càng sẽ bị đối thủ Độc Cô gia của sư phụ ngươi khinh
thường, không chừng hắn đến tìm sư phụ ngươi tính sổ.
Liễu Mị Nhi trợn mắt nói:
– Cái tên này vẫn gian xảo như vậy!
Nhưng tâm tình Liễu Mị Nhi rất sung sướng.
Liễu đại sư lấy lại tinh tần, buồn bực nói:
– Ta có thể làm bộ như không có mặt tại hiện trường.
Cảm giác bị người dắt mũi thật tệ hại, xem bộ dạng Vu Nhai không có chút gì là
ngưỡng mộ lão.
Liễu Mị Nhi nối giáo cho giặc:
– Ừm! Nếu họ Vu bị ma pháp sư cường đại nhất tiêu diệt thì ngày mai ta sẽ đi
tuyên truyền Liễu đại sư và Kiều gia gia ở tửu lâu nọ xem kịch.
Liễu đại sư rất muốn đánh xỉu Liễu Mị Nhi.
Lão nhân họ Kiều nói:
– Hắn còn đang nói, hắn nói là phù văn sư Độc Cô gia buộc hắn giao phù văn bí
ẩn ra để trở thành phù văn sư số một thiên hạ, còn bảo muốn nhục nhã Liễu đại
sư không còn nước tát. Hắn không nhẫn tâm nhìn Liễu đại sư bị làm nhục nhưng
giờ hắn sắp chết, có thể để lại bao nhiêu hay bấy nhiêu . . .
Liễu đại sư câm nín, loại người gì vậy? Đây mà là dụ dỗ? Rõ ràng là uy hiếp.
Liễu đại sư tức giận nói:
– Tiểu tử này tật khiến người ta ghét. Lão tử bất chấp, lão tử không giúp
hắn, dù danh tiếng của lão tử xấu cỡ nào cũng không bằng xử nữ già vạn năm a .
. . Cái này . . . Này . . .
Nhưng Liễu đại sư nói một nửa thì ngẩn ngơ, nhìn chằm chằm phù văn Vu Nhai
khắc trên sàn Lâm Trúc trà lâu. Trông phù văn khá cường đại.
Giống như lão già Mê Thành, tuy Liễu đại sư không xem hiểu đó là phù văn gì
nhưng đoán ra được phù văn này mạnh hoặc yếu.
Liễu đại sư liên tục biến sắc mặt, giậm chân nói:
– Cha nó, đúng là phù văn rất lợi hại, hơn nữa hắn có khá nhiều? Tất cả đều
bị cái tên Độc Cô gia lấy đi, vậy chẳng phải là bị hắn bỏ xa. Chết tiệt, tiểu
tử này cố ý vẽ ngắt khúc làm ta không kết nối được, đáng đánh. Cha nó, lão tử
bất chấp.
Cuối cùng thì bản tính tủy cầu phù văn khiến Liễu đại sư không đứng yên dược,
vọt lên Lâm Trúc trà lâu rách nát. Liễu đại sư không dùng phù văn mà sử dụng
lực lượng bản thân trấn áp, đúng là lão có thực lực thánh binh sư.
Ma pháp sư cường đại nhất cảm giác được uy nhiếp đáng sợ, thu ma pháp về.
Ma pháp sư cường đại nhất cảnh giác hỏi:
– Là ai?
– Ngôn Thánh ma đạo sư chính là ta.
Liễu đại sư không còn dáng vẻ có rận trong người nữa, bộ dạng cao nhân từ từ
đáp xuống giữa Lâm Trúc trà lâu. Cùng lúc đó, cao thủ Độc Cô gia, đám công tử
bột trung niên, Yến đại nhân, Hạng giáo quan đều ngừng tay. Chỉ chiến đấu mấy
chục giây trên người bọn họ đã cực kỳ chật vật, dính đầy băng vụn.
Độc Cô Cửu Tà đá lông nheo hỏi:
– Thật sự triệu hoán ra một vị đại thần?
Đám kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu câm nín. May là cả đám đều biết Vu Nhai có phù văn
siêu bí ẩn, nắm giữ thứ đủ khiến cường giả động lòng nên không quá choáng
vàng. Người ngỡ ngàng là các cao thủ đứng xem, chuyện gì đây?
Vu Nhai bật cười, trăm lần thử trăm trúng, đối với phù văn sư thì không cách
nào từ chối được phù văn bí ẩn, cường đại.
– Là ngươi? Liễu đại sư, ngươi cũng muốn ngăn cản ta.