Triệu Hoán Thần Binh

Chương 636: Yếm bạch ngọc.

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Vu Nhai lảm nhảm:

– Muốn ra ngoài chơi phải đánh bại quái vật mạnh nhất trong tháp này, hưm,
tức là sư phụ của Thủy Tinh. Đúng vậy, với trận pháp hiện tại của chúng ta
không đánh lại được nàng nhưng có thể dùng cách khác, ví dụ mưu kế chẳng hạn?

Khi Vu Nhai nói đến đánh bại ma pháp sư cường đại nhất Tiểu Hắc tỏ vẻ nghi ngờ
hắn.

Vu Nhai tiếp tục cảm thán rằng:

– Dù sao không phải muốn giết nàng, chúng ta chỉ cần tự do là được. Bây giờ
chúng ta lẻn vào phòng ủa nàng, xem coi có thứ gì đáng giá để trộm không, hoặc
là bày ra cạm bẫy gì đó.

Tiểu Hắc nghe Vu Nhai nói, mắt chợt sáng lên. Dường như Tiểu Hắc nghe hiểu, nó
gật mạnh đầu.

Vu Nhai tuyên thệ khẩu hiệu:

– Ừm! Từ hôm nay trở đi chúng ta sẽ là tổ hợp siêu cường đối kháng với ‘ma
pháp sư tà ác mạnh nhất’, lấy lại tự do, chiến đấu vì tự do!

Không biết Tiểu Hắc có nghe hiểu không, tóm lại nó rất hứng thú đi thám hiểm
phòng ‘ma pháp sư tà ác mạnh nhất’. Cứ thế ‘tổ hợp siêu cường’ một người một
thú xuất phát.

Có Tiểu Hắc dẫn đường, Vu Nhai quen đường dễ đi. Càng lên cao Vu Nhai càng cảm
giác sự nguy hiểm, có các loại ma pháp trận toàn diện mọi mặt, đây là thứ yếu,
quan trọng nhất là ma pháp sư ở tầng trên rất cường đại. Ai nấy có tinh thần
lực mạnh mẽ đáng sợ, hơi chạm vào là sẽ vạn kiếp bất phục, bị đám ma pháp sư
đánh hội đồng.

May mắn những cao thủ ma pháp sư không ngờ có người to gan như vậy, dù ma pháp
sư nào phát hiện thì Tiểu Hắc kêu chít chít hai tiếng đánh lạc hướng, thế là
đầu xuôi đui lọt.

Được rồi, Vu Nhai công nhận mục đích hắn mang theo Tiểu Hắc là đây.

Trong Huyền Binh ma pháp tháp không chỉ có một mình Tiểu Hắc là vật nuôi, các
ma pháp sư khác cũng có. Cộng với mấy chục con vật dùng làm thực nghiệm ma
pháp, có ma thú bẩm sinh biết ma pháp bị đám ma pháp sư bắt nghiên cứu.

‘Tổ hợp siêu cường’ đến mục đích chuyến đi, địa bàn của ma pháp sư cường đại
nhất cũng là tầng cao nhất.

Vu Nhai không dám lơ là khinh thường, hắn không để Tiểu Hắc đi thăm dò trước.
Trời mới biết ma pháp sư cường đại nhất có cảm ứng được gì từ người Tiểu Hắc
không, Vu Nhai cũng không biết địa bàn của ma pháp sư cường đại nhất có cho ma
thú tùy ý qua lại không.

Vu Nhai có hỏi Tiểu Hắc, nó biểu thị chưa từng đến gần chỗ bí ẩn này.

– Vào trước đi.

Vu Nhai bỏ Tiểu Hắc vào không gian giới chỉ, nó ngoan ngoãn nghe theo. Vì đánh
bại ma pháp sư tà ác mạnh nhất, Tiểu Hắc cố gắng chịu đựng cô đơn trong không
gian giới chỉ. Được rồi, sự thật là Tiểu Hắc muốn xem trong không gian giới
chỉ của Vu Nhai có đồ ăn ngon gì không.

Vu Nhai tạm thời không biết suy nghĩ âm hiểm của Tiểu Hắc, Phong Doanh nhẹ
nhàng thả ra chút hơi thở gió cảm ứng bên trong, từng bước thăm dò. Vu Nhai
hết sức sử dụng các cách ẩn thân, hoàn toàn che giấu hơi thở của mình. Vu Nhai
khuếch tán linh giác, mắt nhìn tám hướng. Không chỉ phong doanh, binh linh
khác có thể nhúc nhích đều bị Vu Nhai lấy ra.

– Phòng ma dược!

Vu Nhai vào một gian phòng, trước cửa viết ba chữ phòng ma dược. Vu Nhai hốt
hết dược vật không sót cái nào, tiếp theo có phòng nguyên tố, ma trận, huyền
ma. Trong đó phòng ma trận là nơi ma pháp sư cường đại nhất gặp Thủy Tinh nên
Vu Nhai vòng qua, hắn không dám lừng chừng ở lâu. Phòng huyền ma chắc là nơi
nghiên cứu huyền binh, ma pháp.

Vu Nhai không hứng thú với phòng huyền ma, hắn chỉ muốn bí mật của ma pháp sư
cường đại nhất.

Đã đến đỉnh tháp, diện tích nhỏ hơn tầng dưới nhiều. Trừ mấy gian phòng kia ra
còn một gian cuối cùng, nếu Vu Nhai đoán đúng thì đó chính là phòng của ma
pháp sư cường đại nhất.

– Ực ực . . .

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Dù Vu Nhai có lá gan to hơn cả cự long lúc này kiềm không được nuốt nước bọt
khan, điều động tất cả binh linh kiểm tra mọi ngóc ngách. Đặc biệt là Khắc
Liệt Luân Tư, hàng này từng tiếp xúc với ma trận sư.

Khiến Vu Nhai bất ngờ là đằng sau cánh cửa không có bất cứ phòng ngự gì, đương
nhiên cũng không có ma pháp phòng ngự. Bốn phía ẩn giấu vô số trận văn.

Ngẫm lại cũng đúng, nếu những trận văn này luôn luôn mở ra, mỗi khi vào phòng
mình lại phải mở một lần, mấy chục năm như thế làm người ta mệt mỏi.

Ma pháp sư cường đại nhất rất tự phụ, nàng không tin có mặt nàng ở đây còn ai
dám xâm nhập vào phòng.

Vu Nhai vào phòng, đập vào mắt là căn phòng sạch sẽ bóng loáng, chắc là ma
pháp tẩy bụi gì đó. Trang trí rất đơn giản, một cái bán trang điểm, một chiếc
giường, một cái tủ đầu giường, một cái bàn, một cái ghế, mấy giá sách, mấy đèn
ma pháp, không còn gì nữa. Chỉ bao nhiêu đồ đạc thế này thật khó tưởng tượng
căn phòng cất chứa bí mật gì.

Vu Nhai bực mình, hắn cho rằng ma pháp sư cường đại nhất bỏ bi mật vào không
gian giới chỉ của nàng.

Đương nhiên Vu Nhai không dễ dàng bỏ cuộc, nếu đã đến thì phải tìm một chuyến.

Vu Nhai rất cẩn thận không lộ ra một chút hơi thở nào, nàng mở các loại ngăn
kéo. Vu Nhai thất vọng, trong ngăn kéo tống rỗng, thậm chí không có đồ trang
điểm. Nữ nhân này đúng là biến thái, chỗ nào cũng trống rỗng sẽ làm người cảm
thấy hư không. Hưm, nàng là xử nữ già vạn năm, hư không nhất.

Làm sao đây?

Vu Nhai nhức đầu, sai khiến các binh linh tìm kiếm. Vu Nhai khiến Thôn Thiên
kiếm cảm ứng xem trong phòng có thần binh, thánh binh gì không, tiếc rằng
không có một cọng lông.

Cuối cùng chỉ còn lại giá sách.

Vu Nhai biết trên kệ sách chắc chắn không phải sách tốt, nhưng hắn vẫn sai các
binh linh Phong Doanh nhìn xem, đều là sách nhập môn ma pháp. Sách nhập môn ma
pháp mà bày đầy giá sách, Vu Nhai kaham phục ma pháp sư cường đại nhất.

– Chẳng lẽ trắng tay trở về?

Vu Nhai cực kỳ không cam lòng, nếu rời đi chưa chắc sẽ có cơ hội ngắm cảnh như
vậy, có thể nói là hoàn toàn thua ma pháp sư cường đại nhất.

– Cha nó, dù chỉ một cái nội y của ma pháp sư cường đại nhất cũng tốt, ít ra
ta có thể lấy nó uy hiếp nàng. Nếu nàng dám năn cản mình và Thủy Tinh thì sẽ
cầm đi đấu giá, bán mất. Nội y ma pháp sư cường đại nhất từng mặc chắc chắn có
vài nam nhân biến thái có hứng thú. Bà nội nó, nữ nhân này nhét hết vào không
gian giới chỉ là sao?

Vu Nhai rất là bực mình, trong đầu toàn những suy nghĩ biến thái.

Phong Doanh mở miệng nói:

– Chủ nhân, dường như dưới đáy kệ sách có cái gì, ta dùng hơi thở gió quét
qua, khe hở các giá sách khác rỗng chỉ có giá sách này là chặn lại phong cảm
của ta.

Vu Nhai phấn chấn tinh thần. Trong gian phòng có sáu giá sách đặt hai bên vách
tường, Phong Doanh nói giá sách cản phong cảm là cái giá nằm tận cùng bên
trong, gần nó là ban công.

Hưm, mới rồi Vu Nhai có xem xét ban công, cũng trống rỗng, không phơi quần áo.

– Ủa? Đây là thứ gì? Vải dệt?

Giá sách và mặt đất gắn chặt nhau, muốn lấy đồ nhét từ bên trong ra rất khó
khăn. Vu Nhai phải cẩn thận không lộ ra dấu vết, Vu Nhai loay hoay mãi một lúc
lâu mới kéo ra được một góc nhỏ. Vu Nhai lầm bầm, gồng sức giật mình, sau đó
ngẩn ngơ.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận