Triệu Hoán Thần Binh

Chương 626: Không phải thứ gì (hạ).

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

– Cái gọi là Miên Hoa quyền chỉ là đồ bỏ, mấy vị đại gia võ học đã nói là
loại quyền pháp này hoàn toàn không thể thực hiện được, không có bất cứ vũ lực
gì, chỉ là trò hề. Thế tử đại nhân còn lấy ra làm gì?

– Nhưng Tiễn Linh tiểu thư nhất quyết bảo đây là quyền pháp có uy lực rất
mạnh, nên thế tử đại nhân đương nhiên lấy ra nghiên cứu.

– Không hiểu Tinh Tinh đại tiểu thư nghĩ gì nữa, tại sao cứ từ chối thế tử
đại nhân? Thế tử đại nhân đã hứa sẽ cho Tinh Tinh đại tiểu thư làm vương phi
tương lai, nếu mắt của Tinh Tinh đại tiểu thư . . . Cũng có thể, nhưng tình
huống của nàng có thể nói là trèo cao vô cùng. Nếu Tinh Tinh đại tiểu thư gả
cho thế tử đại nhân sẽ có lợi cho công hội võ học chúng ta, cần gì khổ như
vậy?

– Có lẽ tại vì ma pháp sư mạnh nhất không cho Tinh Tinh đại tiểu thư gả?
Ngươi cũng biết xử nữ già vạn năm . . . Thế tử đại nhân còn phải nhờ Tiễn Linh
tiểu thư đưa thư giùm, có thể tưởng tượng ma pháp sư mạnh nhất đó khắt khe cỡ
nào.

– Cũng đúng, nhưng tại sao hoàng đế bệ hạ muốn giữ lại ma pháp sư như vậy? Để
nàng mắt chó xem thấp người, thật tình . . .

Đám người đứng xem lao nhao thảo luận. Mới rồi Vu Nhai còn ủ rũ chớp mắt phấn
chấn tinh thần. Không ngờ thế tử Mông thân vương đến vì Thủy Tinh, xem tình
huống trước mắt hình như Hoàng Phủ Cung nhờ Tiễn Linh gửi thư cho Thủy Tinh
giùm gã, thậm chí mời nàng đi chơi nhưng Tiễn Linh không chịu. bất đắc dĩ thân
phận thế tử Mông thân vương cao không đắc tội được, nên Tiễn Linh lấy vấn đề
khó này ra thử thách Hoàng Phủ Cung.

Kết quả thế tử Mông thân vương vượt qua phần đầu, chỉ còn bài cuối cùng, tức
là phân tích Miên Hoa quyền. Không, mới rồi Hoàng Phủ Cung đã phân tích nhưng
không giải mở được, mấy lãnh đạo công hội võ học đứng bên kia làm trọng tài.

Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh, Vu Nhai liếc mắt bốn phía rốt cuộc thấy bóng dáng
Tiễn Linh, mới rồi nàng đứng dưới đài nên bốn người không chú ý.

Đã lâu không gặp Tiễn Linh vẫn như cũ, mặt lạnh băng, ngực to nhưng tiều tùy
nhiều. Thực lực Tiễn Linh mạnh hơn, không bị Cự Xỉ, Huyết Lệnh bỏ xa.

Hoàng Phủ Cung khẽ thở dài:

– Tiễn Linh tiểu thư, ta thật sự không giải được Miên Hoa quyền ta, ta nghĩ
trên thế gian không ai làm được. Ài, tiểu thư cần gì làm khó như vậy? Ta chỉ
muốn mời Tinh Tinh ra gặp mặt, tiểu thư cần gì dùng quyền pháp ai đều nhìn ra
không có khả năng để khó xử ta?

– Có phải các người lo ma pháp sư mạnh nhất? Đây đúng là sự thực, tuy ta là
thế tử thân vương cũng khó phá quy tắc ma pháp sư mạnh nhất đặt ra. Nhưng ta
nghĩ chỉ cần Tinh Tinh và ta cùng nhau cố gắng nhất định sẽ có cách, Tiễn Linh
tiểu thư vẫn không chịu giúp ta sao?

Tiễn Linh lạnh lùng nói:

– Thế tử chưa giải được Miên Hoa quyền.

Tiễn Linh không e ngại dù đối phương là thế tử hay hoàng tử.

Một lãnh đọa công hội võ học lên tiếng:

– Tiễn Linh, Miên Hoa quyền này thật sự không phải là quyền pháp gì, đừng cố
chấp như thế. Đưa thư giùm thế tử có gì khó khăn?

Mấy người khác gật gù, bọn họ mong ước Tinh Tinh đại tiểu thư gả vào nhà Mông
thân vương. Nên biết Mông thân vương là thân vương mạnh mẽ nhất hiện nay trong
Huyền Binh đế đô, được hoàng đế bệ hạ tin tưởng nhất.

Tiễn Linh không nhường một bước:

– Ta đã bảo đây là quyền pháp thật sự thì nó là thật.

Mắt Hoàng Phủ Cung lóe tia hung ác sau đó thay biểu tình buồn bã. Các thành
viên công hội võ học kêu gào, khó hiểu tại sao Tiễn Linh làm khó thế tử Mông
thân vương, bọn họ thi nhau khuyên nhủ.

Lãnh đạo công hội võ học nói:

– Tiễn Linh, nếu đây thật sự là quyền pháp lợi hại thì hãy cho chúng ta nhìn
xem, hoặc kêu người phát minh thực hiện cho chúng ta nhìn.

Hoàng Phủ Cung nhìn Tiễn Linh, cùng chung suy nghĩ với lãnh đạo công hội võ
học.

– Đúng vậy! Nếu thật sự là quyền pháp thì đánh ra cho chúng ta xem, nếu không
được thì mau đưa thư cho thế tử đại nhân đi.

– Ngươi chỉ là một tỳ nữ, chẳng lẽ ghen tỵ tiểu thư nhà các ngươi được thế tử
ưu ái sao?

– Theo ta thấy Tinh Tinh đại tiểu thư không hề biết chuyện thế tử đại nhân.

Người xung quanh la ó, mới đầu còn nói chuyện dễ nghe nhưng cuối cùng công
kích Tiễn Linh. Mặt Tiễn Linh tái xanh, người càng tiều tùy.

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Tiễn Linh cắn chặt răn nói:

– Miên Hoa quyền đúng là tuyệt kỹ quyền pháp thật sự.

Hoàng Phủ Cung nói:

– Tiễn Linh tiểu thư đừng cố cứng miệng nữa, không cần biết tiểu thư có mục
đích gì, dù loại quyền pháp này lấy cớ làm người ta buồn cười. Dù tiểu thư
nghi ngờ ta cũng không nên nghi ngờ chuyên gia võ học nơi đây.

Trong khi mọi áp lực đổ ập lên người Tiễn Linh, một thanh âm phá vỡ tình huống
nghiêng về một phé.

– Chuyên gia võ học nếu không biết quyền pháp có đúng là tuyệt kỹ hay không
còn xứng gọi là chuyên gia sao?

Bốn bóng người chen ra khỏi đám đông, khí thế hùng dũng nhưng quần áo xốc xếch
phá hỏng khí thế.

Hết cách, chen lấn gần chết mới chui ra khỏi đám người, quần áo còn thẳng thớm
mới là lạ.

Trong khi Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh, Vu Nhai chen lấn đám đông lên tiếng phát
biểu thì Hạng Phi giáo quan bám theo tới công hội võ học cũng rối rắm.

– Miên Hoa quyền, Miên Hoa quyền, nghe quen tai quá.

Trong một chốc Hạng Phi giáo quan không nhớ ra, khi Vu Nhai lên tiếng phá vỡ
bình tĩnh thì gã chợt nghĩ đến nhưng đã muộn. Hạng giáo quan trợn mắt há hốc
mồm nhìn Vu Nhai đi tới, hắn sắp đắc tội với người, còn là thế tử Mông thân
vương.

Hạng Phi giáo quan thầm rít gào:

– Tổ cha nó, cái đầu của ta ngu thật! Sao không nhớ ra quyền pháp như vậy?

Nếu Hạng giáo quan sớm nhớ ra gã nhất định sẽ đánh xỉu Vu Nhai, kéo hắn rời
đi. Trước khi trở thành kỵ sĩ chính thức tốt nhất đừng gây chuyện.

Tất cả đã muộn màng, ánh mắt mọi người tập trung vào Vu Nhai, Lữ Nham, Cự Xỉ,
Huyết Lệnh.

Một người cuồng nhiệt ủng hộ lãnh đạo công hội võ học, Hoàng Phủ Cung gắt lên:

– Các ngươi mới nói gì? Lỗ đại gia không xứng là chuyên gia võ học thì mấy
người là gì?

Vu Nhai không đáp, hỏi ngược lại:

– Ngươi lại là cái gì?

– Ta không là gì . . . A . . . Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . .!

Vu Nhai mỉm cười, tiếp tục tới gần Hoàng Phủ Cung.

Người xung quanh định chửi mắng, chất vấn nhưng bị câu hỏi ngược của Vu Nhai
làm cứng họng, muốn cười nhưng không thể cười. Không gian tĩnh lặng, không khí
lúng túng, kỳ lạ.

Tiễn Linh há hốc mồm nhìn bốn người tới gần, bốn người này từng cùng nàng ra
sông vào chết. Đặc biệt là người đi đằng trước nhất, hắn chưa chết, sống sót
ra khỏi tuyệt địa Độc Cô gia.

Tiễn Linh, Thủy Tinh chỉ biết Vu Nhai vào tuyệt địa Độc Cô gia.

Lỗ đại gia hỏi:

– Ngươi là ai? Dám chất vấn lão phu? Có lẽ lão phu không xem như chuyên gia
võ học gì, nhưng mấy vị sau lưng ta là chuyên gia thật sự. Nhãi ranh quần áo
xếch như ngươi sao có thể chất vấn?

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận