Quả nhiên nghe người đó nói Vệ Vi Vi cũng nhớ ra.
– Hừ! Thì ra là người Bắc Đẩu, đến rất đúng lúc. Thứ không biết tự lượng sức
mình, hãy ngoan ngoãn ở một bên xem kịch vui đi, chút nữa cho ngươi xem kịch
xuân cung tuyệt vời. Người không biết tự lượng sức mình thật đáng thương.
– Các ngươi còn đứng đó làm gì? Bắt hắn lại! Ha ha ha ha ha ha! Sao? Có thể
ta rất từ bi không? Dù ngươi tấn công ta thì ta cũng không giết ngươi, ta sẽ
cho ngươi xem vở kịch tuyệt vời.
Tiểu Mỹ trong trẻo hét lên:
– Kẻ lừa đảo, hãy mau cưỡi Tiểu Thúy đi đi, nếu bị tấm thuẫn nhốt lại thì rắc
rối!
– Đi? Nàng bảo ta nhìn nàng bị người ta khi dễ? Không bao giờ, hừ! Trừ ta ra
oai được ăn hiếp nàng!
Vu Nhai ngoái đầu lại, nói:
– Ha ha, nàng từng phi lễ ta nhưng ta chưa ăn bớt lại.
Vệ Vi Vi cười chói tai:
– A? Tình thâm ý trọng vậy sao? Thế thì càng tốt, ha ha ha ha ha ha! Thật
mong chờ vẻ mặt của ngươi khi xem kịch hay.
Vệ Vi Vi không quan tâm trường kích của Vu Nhai đâm vào tấm thuẫn. Vệ Vi Vi là
địa binh sư nhất đoạn, người dưới cùng đẳng cấp muốn phá vỡ phòng ngự của nàng
là chuyện không thể. Người trước mắt Vệ Vi Vi có thực lực vượt qua nàng sao?
Bắc Đẩu hành tỉnh có địa binh sư không?
Vẫn câu cũ, chuyện Vu Nhai làm trong Độc Cô gia trừ Độc Cô gia ra người Kiếm
vực hành tỉnh còn không biết nhiều, huống chi là kỵ sĩ dự bị Thuẫn Lĩnh hành
tỉnh ngàn dặm xa xôi đến Kiếm Sơn hùng quan? Lúc trong đại tướng quân điện trừ
Độc Cô Anh ra oai biết tại sao Độc Cô gia đột nhiên có một người Độc Cô gia mà
họ Vu.
Bọn họ biết trong Bắc Đẩu hành tỉnh có người Độc Cô gia hoặc đại gia tộc khác
tham gia vào, nhưng tử tôn đại gia tộc hạ thấp mình tham gia Bắc Đẩu hành tỉnh
thì chắc chắn không nổi bật nhất, không cần quan tâm.
Dạ Tình lên tiếng:
– Tiểu Mỹ, hãy phối hợp ta phá vỡ giam cầm!
Mới rồi Vu Nhai xông lên quá nhanh, Dạ Tình không ngồi vững trên Tiểu Thúy,
nàng bị té xuống đến bây giờ mới xuất hiện.
Vệ Vi Vi nghiêng đầu nhìn Dạ Tình, the thé nói:
– Lại một nữ nhân xuất hiện, tốt, rất tốt, xem ra đám nam nhân thối các ngươi
hôm nay được hưởng phúc.
Mắt Vệ Vi Vi tràn ngập ghen tỵ như hy vọng nữ nhân toàn thế giới đều ngực
phẳng như nàng, ngực ai to hơn là nàng sẽ hận.
Vu Nhai nghi ngờ trên Thần Huyền đại lục còn ai có ngực nhỏ hơn Vệ Vi Vi
không?
– Ra tay!
Mấy người thân tín của Vệ Vi Vi lên tiếng:
– Tuân lệnh!
Mấy Thuẫn Lĩnh hành tỉnh xông hướng Dạ Tình, tấm thuẫn ngưng kết trước mặt bọn
họ. Tuy tấm thuẫn là huyền binh phòng ngự nhưng mấy tấm thuẫn kết hượp lại sẽ
biến thành tù giam đáng sợ. Diện tích Thuẫn Lĩnh hành tỉnh rất nhỏ, không
nhiều người dung hợp tấm thuẫn, đây là đang nói số người dung hợp tấm thuẫn
rồi biến mạnh. Có rất nhiều người dung hợp tấm thuẫn nhưng cơ bản thiên phú
rất yếu, làm tiểu thuẫn binh trên chiến trường, mỗi hành tỉnh đều có loại
người này.
Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh đương nhiên tủy cầu mạnh hơn người khác về tấm
thuẫn, không nhiều người nhưng bọn họ rất cường đại. Không ai muốn đối địch
với bọn họ, vì ngươi sẽ phát hiện chiến đấu với con rùa rút đầu rất mệt mỏi.
Bởi vậy Thuẫn Lĩnh hành tỉnh mới vào trung lục tỉnh, nếu không so về số người
Thuẫn Lĩnh chỉ xứng là trung đẳng hạ lục tỉnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh sắp nhốt Vu Nhai, Tiểu Thúy thì Tiểu Thúy dưới
chân hắn bộc phát ra khí thế cường đại, tiếng hú dài khủng bố chấn mấy người
kia thụt lùi.
Keng!
Tấm thuẫn trong suốt nhốt Tiểu Mỹ cũng bị chấn nát, những tấm thuẫn này do
huyền binh của Vệ Vi Vi ngưng kết ra. Với thực lực của Dạ Tình muốn chấn vỡ
huyền binh địa binh sư cần thời gian, Vu Nhai đã rút ngắn thời gian này.
Vu Nhai ngoái đầu hét lên:
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
– Dạ Tình, nàng hãy mang Tiểu Mỹ đi đi, giao nơi này cho ta!
Không bàn đến thực lực của Dạ Tình, Tiểu Mỹ như thế nào, nhiều người vây công
làm sao hai nàng đỡ nổi?
Dạ Tình ngây ra, phức tạp nhìn Vu Nhai. Người Vu Nhai phát ra khí thế giống
như lúc hắn đơn độc đấu với đoàn ma pháp sư trong Lạc Thiên vương quốc, rất
quen thuộc. Dạ Tình còn nhớ khi đó Tiểu Thúy biến thành con ngựa màu xanh to
lớn, khí thế rất mạnh nhưng không tinh thuần thế này. Có vẻ lúc ấy Vu Nhai
chưa nắm giữ lực lượng kia, bây giờ hắn đã làm được.
Dù thế nào Vu Nhai lại cứu Dạ Tình, Tiểu Mỹ một lần nữa, nhưng U Hoang cũng
cứu bọn họ ba lần.
Đầu óc Dạ Tình rối loạn. Hay nói khó nhận nhất là ơn của mỹ nhân, thật ra ơn
của trai đẹp cũng khó tiêu hóa. Đương nhiên nếu tiểu tử này không vô sỉ, nhỏ
nhen sẽ càng đẹp trai.
Dạ Tình nhìn tình huống trước mắt, nàng thấy bất lực, bỗng nhiên đầu óc tỉnh
táo lại.
Dạ Tình thầm nghĩ:
– Đúng rồi, vì thực lực của mình quá yếu nên mới rối rắm thế này. Nếu thực
lực của mình đủ mạnh đuổi kịp U Hoang thì có thể hỏi rõ ràng. Nếu mình mạnh
hơn nữa là có thể bắt cả hai nam nhân, thu vào hậu cung, mình làm nữ vương.
Nếu U Hoang muốn làm lớn thì cái tên vô sỉ này sẽ làm bé.
Nghĩ đến đây bá khí tham lang thần nữ đã trở lại với Dạ Tình.
Dạ Tình lại nghĩ:
– Nhưng mình đúng là nữ nhân lăng nhăng, sao lại như vậy?
Dạ Tình không biết hai người nàng muốn thu vào hậu cung thật ra chỉ là một
người, bản năng thích U Hoang, Vu Nhai là bình thường.
– Tiểu Mỹ, chúng ta đi. Chúng ta ở lại đây sẽ ảnh hưởng Vu Nhai.
Tóm lại Dạ Tình đã quyết định bắt đầu từ hôm nay nàng sẽ tu luyện điên cuồng
đuổi theo bước chân Vu Nhai, U Hoang. Chỉ có như vậy Dạ Tình mới có thể chung
thế giới với hai người, không thì tưởng tượng chỉ mãi là tưởng tượng.
Dạ Tình quyết tâm, gác rối rắm sang bên. Dạ Tình tỷ ý chí phấn chấn trong mắt
Tiểu Mỹ đã quay về.
Vu Nhai sửng sốt liếc Dạ Tình, thầm nghĩ:
– Nữ nhân này bị gì vậy? Khí thế đã thay đổi, hình như trở về thời kỳ quyết
định dứt khoát. Nữ nhân thật là khó hiểu.
Vu Nhai lắc đầu.
Dạ Tình là người Ẩn Nguyên tiểu đội, khả năng chạy trốn, năng lực ẩn giấu siêu
lợi hại nên Vu Nhai tạm thời không lo.
– Ngươi tên Vệ Vi Vi đúng không? Đặt tên rất đúng, quả nhiên rất nhỏ bé!
– A! Đồ chết tiệt! Ra tay đi, nhốt hắn! Ta muốn tự tay giết hắn!
– Đã quá muộn, thất tinh liên điểm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ngay khi Vệ Vi Vi lên tiếng Vu Nhai đã rút Thất Tinh Thần Kích ra, Tiểu Thúy
như ảo ảnh lùi ra sau. Vu Nhai như bị Tiểu Thúy kéo theo, hắn liên tục điểm
bảy lần, mỗi lần đâm trúng cùng một điểm.
Sân bị lún một hình người thật dài, dù Vệ Vi Vi có sức phòng ngự cường đại
cũng không đỡ nổi lực xung kích thế này.
Vu Nhai mới trở lại định ra tay lần nữa thì xung quanh vang lên thanh âm:
– Phong!
Chớp mắt mấy chục bóng sáng xuất hiện, ánh nắng biến mất. Vu Nhai bị nhốt
trong lao tù.
Giọng Vệ Vi Vi truyền ra từ bụi mù:
– Lực công kích rất mạnh. Chúng ta đã đoán đúng, quả nhiên ngươi mạnh nhất
trong Bắc Đẩu, nhưng vậy thì sao? Ngươi không phá được phòng ngự của ta!