Triệu Hoán Thần Binh

Chương 518: Chúng ta vẫn còn rất yếu.

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Vẻ mặt Độc Cô Cửu Tà cực kỳ khó coi:

– Cha nó, đừng nhắc kiếm pháp người điên với ta, chết tiệt!

Có vẻ Độc Cô Cửu Tà bị tàn phá dữ dội, gã nhanh chóng đổi đề tài:

– Phải rồi Yến đại nhân, lúc trước người thông báo cho ta có nói kỵ sĩ dự bị
sắp rời khỏi Hàn Kiếm thành?

– Đúng vậy, chúng ta đã chậm trễ hai ngày. Còn hai người không biết vì lý do
gì mà chưa về, không đợi nữa, để lại lá thư cho bọn họ là được. Chúng ta không
tiện tiếp tục ở đây, mang theo tọa kỵ của các ngươi đi đi.

Yến đại nhân không có cảm giác gì với Độc Cô Cửu Tà, gã hành động dứt khoát
mang mọi người đi.

Lúc trước đám người Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Cự Xỉ, Lữ Nham, Huyết
Lệnh, Huyết Lệnh có kể cho Yến đại nhân nghe về Độc Cô Cửu Tà, nhưng gã không
để bụng. Dù mới rồi bị vây công Yến đại nhân cũng không sợ sệt, như gã biểu
hiện ra ngoài, kỵ sĩ Huyền Thần điện có vienh diệu, lòng kiêu hãnh của kỵ sĩ.
Giờ có hai đại thần Vu Nhai, Độc Cô Cửu Tà trở về, cộng với chậm trễ hai ngày
so với kế hoạch, Yến đại nhân quyết định đoàn người lên đường.

Một thanh âm huyênh hoang vang lên trong đám người:

– Cút đi, cút cho ta! Xảy ra chuyện gì? Dạ Tình yêu dấu của ta ở đâu? Có phải
bị nguy hiểm gì? Cột sáng vừa rồi là sao?

Một nam nhân trẻ tuổi ăn mặc lòe loẹt mang theo một đống người đẩy đám đông
ra, đưa mắt nhìn các kỵ sĩ dự bị.

– Đám kỵ sĩ, kỵ sĩ dự bị các ngươi làm ăn kiểu gì? Lúc trước ta nói rồi, phải
bảo vệ Dạ Tình của ta cho tốt. Để người ta leo lên ăn hiếp, thật là đáng chết.
Bây giờ các ngươi cút xéo, ta muốn mang Dạ Tình của ta đi.

Vu Nhai chớp mắt hỏi:

– A! Dạ Tình, tên ngốc này là gì của nàng?

Vu Nhai nhìn nhóm người trước mặt, khí thế đầy đủ nhưng toàn phát ra từ tọa kỵ
dưới thân bọn họ, hai mươi mấy người trông giống hộ vệ, còn lại bộ dáng công
tử ca.

Về cảnh giới thì tạm được, nhưng nhìn khí chất công tử ca thì chắc chắn sức
chiến đấu thê thảm.

Dạ Tình ngây người, nàng cứ có cảm giác mất tự nhiên với Vu Nhai.

Tiểu Mỹ giành nói trước:

– Tên này hình như là người Tây Môn gia tộc hạng hai của Kiếm Vực, hay đến
quấy rầy Dạ Tình tỷ.

Vu Nhai đã hiểu, người này là công tử bột trẻ mang theo đám bằng hữu xấu đi
khắp nơi ra oai.

Vu Nhai cười âm hiểm:

– À, ra là công tử bột, ta thích loại này nhất.

Tây Môn công tử hỏi:

– Ngươi là ai? Dám kêu tên Dạ Tình nhà ta?

Vu Nhai quát to:

– Ta chính là vị hôn phu của Dạ Tình!

Lúc hắn là U Hoang bị Dạ Tình bôi đen, không thể cho qua dễ dàng. Nếu Dạ Tình
tuyên dương Vu Nhai là vị hôn phu của nàng vậy nếu hắn không đáp trả thì quá
có lỗi với nàng.

Vu Nhai mặc kệ Dạ Tình có vẻ mặt gì, nói:

– Các huynh đệ, trận trước chúng ta không đánh được, tuy đám người trước mắt
hơi rác rưởi nhưng có thể xem là bữa sáng, cùng ta giết ra khỏi thành đi!

* * *

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Cộp cộp cộp!

Vó ngựa Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị ngày càng xa trên con đường Hàn Kiếm thành, bụi
bốc lên không thể che đậy lực lượng phấn chấn tinh thần, ý chí chiến đấu.
Nhiều người ngơ ngác đứng hai bên đường nhìn bóng lưng kỵ sĩ dự bị đi xa, nghe
một đám công tử ca nằm rên rỉ dưới đất. Đám công tử ca không chịu nổi một kích
từ kỵ sĩ dự bị.

– Kim Mã săn ma đoàn, hãy mang những thứ ta muốn ra ngoài thành, đừng nói với
ta là các ngươi không có tọa kỵ bay.

Thanh âm từ xa vọng lại làm vài khán giả Kim Mã săn ma đoàn ở lại đánh rùng
mình. Cứ tưởng Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đã quên vật tư, không gian giới chỉ trống,
ai ngờ lúc này vẫn không quên nhắc nhở.

– Chúng ta cũng đi đi.

Đám người Yến đại nhân, Hạng giáo quan còn ở lại tại chỗ, nhìn bụi bặm phía xa
tán đi.

Yến đại nhân lạnh nhạt nói:

– Hoắc chấp sự, chuyện Lưu Hàn Trạch kỵ sĩ do ngươi lo, chờ vết thương của
hắn lành lặn thì khiến người phân điện áp về chủ điện. Ta sẽ viết thư kể
chuyện gửi về chủ điện.

Hoắc chấp sự gật đầu, nói:

– Tuân lệnh! Yến đại nhân.

Hoắc chấp sự sai thuộc hạ đưa Lưu Hàn Trạch hấp hối vào trang viên.

Trang viên này là phân điện của Huyền Thần điện tại Kiếm vực hành tỉnh, chẳng
qua nhập gia tùy tục nên không trang trí quá bá khí.

Đừng quên nơi này là Kiếm vực hành tỉnh, Hàn Kiếm thành là thiên đường của săn
ma nhân.

Lúc trước đã nói Huyền Thần điện không phải tổ chức thần quyền như Ma Pháp đế
quốc, Huyền Thần điện là tồn tại chế hoành đại gia tộc nhưng cũng bị pháp luật
Huyền Binh đế quốc ức chế. Huyền Thần điện đi mỗi bước vô cùng cẩn thận, nếu
Hàn Kiếm thành không thuộc về thành lớn cũng sẽ không có phân điện tại đây.

Những chấp sự không có niềm kiêu hãnh cảm giác vinh diệu như kỵ sĩ chính thức,
trong hành tỉnh nhỏ còn đỡ, trong Kiếm vực hành tỉnh phải an thân yên phận.

Mấy người Yến đại nhân leo lên lân giác mã lao nhanh hướng kỵ sĩ dự bị rời đi.
Thật lâu sau Hàn Kiếm thành trở về bình tĩnh, cả đám thở hắt ra.

Một nam nhân trung niên không kịp đến xem màn kịch hay kéo người bên cạnh hỏi
thăm:

– Vị huynh đệ này, xin hỏi . . . mới rồi xảy ra chuyện gì? Những người này
hình như là kỵ sĩ dự bị. Cái người chạy đằng trước là ai? Dường như hắn uy
hiếp Kim Mã săn ma đoàn, có phải là quá to gan không?

– To gan? Cha nó, Kim Mã săn ma đoàn ở trước mặt tử tôn hàng chữ cửu trung
tâm Độc Cô gia không là gì. Mới rồi Độc Cô gia nội đấu, Kim Mã săn ma đoàn
buồn cười dám tham gia vào, không uy hiếp hắn còn uy hiếp ai?

Người này hơi kích động vì chuyện vừa xảy ra, tiếp tục bảo:

– Ngươi biết không? Người đi đằng trước nhất là trung tâm Độc Cô gia, không
biết vì lý do gì mà không họ Độc Cô, hắn không bị gì hết. Độc Cô Cửu Dương cực
kỳ kiêu căng nhưng không đáng một đồng trong mắt người kia, bị hắn dùng quyển
trục ma pháp phế bỏ. Ha ha, Độc Cô Cửu Dương đó còn được vô số cao thủ bảo hộ.

– Chờ . . . Chờ chút! Chuyện gì vậy? Độc Cô Cửu Dương? Cái gì người Độc Cô
gia không họ Độc Cô?

Nam nhân trung niên nghe choáng váng, gã không hiểu người kia nói gì. Người
này quá hưng phấn nhưng rất nhanh bình tĩnh lại, kể tỉ mỉ chuyện vừa xảy ra.

– Ngươi nói hắn tên là . . . Là Vu Nhai? Hắn là trung tâm Độc Cô gia? Lại là
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị? Vừa r sân đã phế bỏ Độc Cô Cửu Dương, uy hiếp Kim Mã săn
ma đoàn, đập dẹp đám công tử bột Tây Môn gia rồi nghênh ngang rời đi? Ngươi
khẳng định hắn tên là Vu Nhai?

– Độc Cô Cửu Dương rống lớn tiếng như vậy không lẽ ta nghe lầm? Này, ngươi bị
gì? Vẻ mặt đó là sao?

– Không . . . Không có gì . . .

Nam nhân trung niên thẫn thờ rời đi, không ai biết tâm tình của gã phức tạp cỡ
nào. Có lẽ người Tuyết Lang săn ma đoàn sẽ hiểu nam nhân trung niên, vì gã là
Chu Uy, Chu đoàn trưởng Tuyết Lang săn ma đoàn.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận